Bà Cốt Giới Giải Trí

Chương 49

Ở trên mạng sóng gió nổi lên chỉ vì một bức ảnh chụp chung này, mà những nữ minh tinh đang có mặt tại hiện trường vẫn chưa hề biết được thông tin gì hết.

Sau khi chụp ảnh chung xong, Ngu Tử, người đứng ở bên cạnh Trường Tuế chủ động bắt chuyện với cô: “Tôi đã xem video kia của cô rồi, đẹp lắm ấy. Thậm chí tôi còn xem đoạn phát lại của buổi phát sóng trực tiếp nữa.”

Ngu Tử cao chừng một mét bảy mươi, đường nét trên khuôn mặt rất rõ ràng. Lông mày cao, đôi mắt sâu, mũi cao thẳng, là một đại mỹ nhân. Nhưng diện mạo của cô ấy lại có tính công kích quá mạnh mẽ, làm cho người xem có một cảm giác xa cách, nói như vậy là cũng rất khó có thể nổi tiếng.

Sự nổi tiếng của Ngu Tử cũng chỉ hoàn toàn là do tình cờ. Sau khi đã đóng rất nhiều vai phụ, cô đóng vai nữ chính trong một bộ phim truyền hình chiếu mạng có kinh phí đầu tư khiêm tốn. Nhân vật cô đóng trong đó chính là một nữ minh tinh có dám yêu dám hận, mặc dù tính tình có hơi bất bình thường nhưng lại rất đáng yêu. Mặc dù kỹ năng diễn xuất của cô ấy còn hơi non nớt, có lúc lại quá cường điệu nhưng vì nhân vật được thiết lập quá tốt, lại thêm cùng với nam chính của bộ này xào CP nên bộ phim chiếu mạng này đã trở thành một bộ phim ăn khách trong năm đó. Ngu Tử và nam chính của bộ phim cũng đã vươn lên, trở nên vô cùng nổi tiếng chỉ trong một đêm.

Trong hai năm qua cô ấy đã tham gia vào một số bộ phim truyền hình nữa. Mặc dù phản ứng của khán giả cũng chỉ ở mức trung bình nhưng cô ấy tham gia vào nhiều chương trình giải trí khác nhau, xuất hiện trong những sự kiện thời trang nên duy trì độ tiếp xúc cao, có thể xem là một người nổi bật trong số các nữ minh tinh cùng tuổi. Nhưng sự nổi tiếng cũng luôn đi kèm với các loại tranh cãi, ví dụ như phẫu thuật thẩm mỹ, EQ thấp đại loại như thế.

Cô ấy có vẻ hiếu kỳ hỏi Trường Tuế: “Bây giờ cô vẫn còn sống ở chỗ đó à?”

Sau khi cô ấy trở nên nổi tiếng vẫn luôn có tin đồn cô ấy có phẫu thuật thẩm mỹ. Đã từng có một bộ ảnh cũ bị lật ra, mắt hai mí không rõ ràng như bây giờ, sống mũi cũng không quá thẳng nên người ta nghi ngờ cô có làm mũi và nhấn sâu mí mắt.

Trường Tuế nhìn tướng mạo của cô ấy, rõ ràng là có dấu vết đã từng bị chỉnh sửa qua nên khuôn mặt rõ ràng của cô ấy lúc này trở nên mơ hồ.

Nếu như cô ấy đã chủ động trò chuyện với cô như vậy thì Trường Tuế cũng lịch sự mỉm cười rồi trả lời: “Không phải, sau đó có rất nhiều người tới đó để xem náo nhiệt nên tôi đã chuyển sang chỗ khác ở rồi.”

Ngu Tử cười nói: “Cô cũng thật may mắn, loại chuyện tốt như vậy mà cũng gặp được.”

Trường Tuế cố gắng nghe như thế nào cũng đều cảm thấy đây không giống như một lời khen.

Ngu Tử thấy cô không đáp lại lời mình, mỉm cười định rời đi, Trường Tuế bỗng nhiên mở miệng nói:

“Tới đây cô sẽ gặp tai ương, sẽ có đổ máu.”

Nụ cười trên mặt Ngu Tử lập tức cứng đờ: “Cô nói cái gì?”

Đúng lúc này, Diệp Lộ đang nói chuyện nhiệt tình với người đại diện của thương hiệu đột nhiên gọi Trường Tuế một tiếng rồi lại vẫy tay cười với cô: “Trường Tuế, cô lại đây.”

Trường Tuế gật đầu với Ngu Tử rồi bước sang bên kia.

Khuôn mặt Ngu Tử lập tức trở nên lạnh lùng.

Trợ lý của cô ta nói: “Nghe chị Lâm nói Diệp Lộ có quan hệ rất tốt với lãnh đạo của thương hiệu này, nhưng mà Khương Trường Tuế vẫn chỉ là một người mới, vẫn chưa có tác phẩm nào cả, danh tiếng cô ấy hoàn toàn không thể so sánh được với cô, chẳng lẽ bên đó muốn tìm cô ấy làm người đại diện à?”

Ngu Tử lạnh mặt nói: “Cần cô phải nói à?”

Trợ lý nhất thời hậm hực ngậm miệng lại.

Ở phía bên kia Diệp Lộ dắt Trường Tuế tới, cười nói với người đại diện của thương hiệu: “Trường Tuế giống như là em gái của tôi vậy, đạo diễn Tần Diệu Văn cũng rất coi trọng cô ấy. Đạo diễn Từ Nghiêu cũng đánh giá cô ấy rất cao. Mặc dù cô ấy vẫn là người mới nhưng tiềm lực cũng rất lớn. Jack, anh phải nắm bắt cơ hội đấy, hiện nay cô ấy rất được chú ý đấy.”

Jack khoảng chừng ba mươi tuổi, mặc âu phục đi giày da trông có vẻ rất tinh anh chuyên nghiệp. Anh và Diệp Lộ là bạn cũ, nói chuyện cũng rất tùy ý: “Đương nhiên là tôi biết cô ấy rồi, nếu không phải như thế thì công ty cũng sẽ không mời cô ấy đến tham gia sự kiện này. Cô cứ yên tâm, Jason rất thích cô ấy, nhất định công ty sẽ cân nhắc thật cẩn thận.”

Anh vừa nói vừa nhìn về phía Trường Tuế, không thể không công nhận rằng khí chất của Trường Tuế vô cùng đặc biệt. Giám đốc thương hiệu khu vực Châu Á Jason khi nhìn thấy hình ảnh của cô trong lễ tang mẹ của đạo diễn Tần Diệu Văn đã bắt đầu chú ý đến cô. Lần này phía thương hiệu chủ động mời cô tới tham gia sự kiện khai trương này cũng là ý của Jason, muốn chính anh xem thử cô ấy như thế nào.

Mà bây giờ khi nhìn thấy người thật của Trường Tuế, đại khái là do hôm nay  cô trang điểm cẩn thận nên so với mấy bức ảnh lưu truyền ở trên mạng thậm chí còn mê người hơn.

Cô ấy có một khí chất bí ẩn và hấp dẫn.

Sau khi sự kiện khai trương của thương hiệu kết thúc, Diệp Lộ và Trường Tuế cùng nhau rời đi.

“Cô có hẹn chưa? Tối nay chúng ta cùng ăn cơm nhé.”

Trường Tuế vừa định nói mình có hẹn rồi, liền nhận được điện thoại của Hoắc Vân Khai nói rằng anh ta đã đến trước cửa trung tâm thương mại.

Cô nhìn qua liền nhìn thấy Hoắc Vân Khai mở cửa bước xuống từ chiếc xe thể thao màu xanh đậu phía bên kia đường, anh ta vừa nhìn thấy cô liền giơ tay lên vẫy tay với cô.

Trường Tuế cúp điện thoại, nói với Diệp Lộ: “Chị Diệp Lộ, tôi đi trước đã nhé.”

Diệp Lộ cũng cười nói: “Đi đi.”

Trường Tuế liền dẫn theo Tiểu Trương đi qua đó.

Chờ cô đến gần, trái tim Hoắc Vân Khai đã đập thình thịch.

Lúc trước mỗi lần anh gặp cô, cô đều nhìn rất mộc mạc, không hề trang điểm, cũng chỉ mặc một bộ đồ thể thao màu đen, vừa nhìn chính là một cô bé xinh đẹp nhưng mộc mạc, hoàn toàn không phải là mẫu người mà anh ta thích.

Nhưng hôm nay cô mặc một bộ sườn xám, eo ra eo chân ra chân, thân hình uyển chuyển dáng dấp yểu điệu.

Mái tóc đen nhánh mượt mà được bối lên cao, lộ ra một khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tinh xảo, lông mày đen, đôi mắt sáng lấp lánh, đôi môi cũng đỏ rực.

Hoắc Vân Khai cảm thấy lúc trước chắc là mình bị mù mới nghĩ rằng Trường Tuế không phải là kiểu mà anh thích.

Đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy một cô gái mà trái tim nhảy lên đập thình thịch dữ dội đến như vậy.

Mắt thấy Trường Tuế càng lúc càng gần, tự nhiên anh cảm thấy thật căng thẳng. Theo bản năng anh ta cúi đầu nhìn lại mình, áo thun đen khoác một chiếc áo sơ mi có in hoa, còn đeo một sợi dây chuyền vàng có cùng thương hiệu. Bộ trang phục này của anh ta cùng với bộ sườn xám thêu hoa màu vàng mà Trường Tuế đang mặc trên người có vẻ giống như trang phục tình nhân.

Trong lòng anh ta mừng thầm nhưng trên mặt lại tỏ ra bình tĩnh, nhìn Tiểu Trương, biểu tình có chút suy sụp: “Trợ lý của cô cũng đi cùng à?”

Trường Tuế gật đầu nói: “Như vậy sẽ tránh khỏi bị scandal.”

Hoắc Vân Khai: “…..”

Anh ta chính là đang muốn có scandal với cô đấy!

Trường Tuế cũng chú ý thấy hôm nay Hoắc Vân Khai ăn mặc có chút không giống với bình thường, tạo hình có vẻ hơi khoa trương một chút. Nếu là người khác thì có thể không khống chế được, nhưng làn da của Hoắc Vân Khai rất trắng, vóc dáng cũng cao, vừa nhìn chính là khí chất của một công tử nhà giàu.

Hoắc Vân Khai vô cùng lịch sự mở cửa mời Trường Tuế lên xe.

Đây là lần đầu tiên mở cửa xe cho người ta, trong lòng cảm thấy vô cùng lạ lẫm.

Nhưng Trường Tuế đã quen được người ta mở cửa xe cho mình, cũng không cảm thấy có gì lạ hết, rất tự nhiên ngồi vào trong xe.

Tiểu Trương tự mình mở cửa xe ở phía sau ngồi vào. Đây là lần đầu tiên cô ấy được ngồi xe thể thao nên vừa căng thẳng vừa hưng phấn, cũng may không ai phát hiện ra vẻ căng thẳng của cô.

Hoắc Vân Khai đã đặt trước một nhà hàng kiểu  Âu, đặc biệt chọn chỗ ngồi ở phía trên sân thượng, trông cũng khá lãng mạn.

Anh ta vốn đặt trước một bàn cho hai người, nhưng bây giờ lại có thêm Tiểu Trương nên không thể không đổi đến một bàn ở phía bên trong ở gần cửa sổ.

Trường Tuế mở thực đơn ra, thấy giá của một phần bít tết ở trong đó là hơn một ngàn tệ, cô mới cẩn thận xác nhận lại: “Bữa nay là anh mời phải không?”

Hoắc Vân Khai cười nói: “Tôi biết cô ăn nhiều mà, cô muốn ăn bao nhiêu thì cứ gọi bấy nhiêu.”

Trường Tuế hướng về phía anh ta nở một nụ cười ngọt ngào.

Hoắc Vân Khai có chút choáng váng.

Hôm nay anh ta nhìn Trường Tuế kiểu gì cũng thấy đẹp, khi cô mỉm cười với anh ta, dường như ngay cả những ngôi sao trên trời anh ta cũng muốn hái xuống cho cô.

Anh ta nắm tay đặt bên mô ho nhẹ một tiếng: “Khụ, tôm hùm ở nhà hàng này ăn ngon lắm.”

Trường Tuế ngước mắt nhìn anh ta: “Anh đã ăn rồi à?”

Nhất thời trong lòng Hoắc Vân Khai hơi hốt hoảng, có một chút chột dạ, lần trước là anh ta dẫn cô gái khác tới đây ăn tối. Anh ta giả vờ trấn định nói: “Lúc trước có cùng bạn đến đây ăn mấy lần.” Nói xong liền bưng ly lên uống một ngụm nước.

Trường Tuế chỉ thuận miệng hỏi như thế, cầm thực đơn gọi bảy tám món ăn rồi chuyển thực đơn sang cho Tiểu Trương.

Tiểu Trương có vẻ hơi câu nệ một chút, bởi vì đây là lần đầu tiên cô đến một nhà hàng kiểu  Âu sang trọng như thế này ăn cơm, cảm giác mình và chỗ này không hề hợp nhau. Cô chỉ mặc áo thun quần jean đơn giản, giống như cùng với Hoắc Vân Khai và Trường Tuế đang ngồi cùng bàn không phải ở cùng một thế giới.

Trường Tuế xích lại gần nói: “Cô muốn ăn cái gì thì gọi cái đó. Anh Hoắc hôm nay mời khách, anh ta rất giàu nên cô cứ tùy tiện chọn món đi, không cần phải ngại gì hết.”

Tiểu Trương có vẻ ngượng ngùng cười cười, sau đó gọi một phần bít tết giá trung bình ở trong thực đơn.

Hoắc Vân Khai là người cuối cùng cầm lấy thực đơn, anh ta lại gọi thêm mấy món rồi đưa thực đơn trả lại cho nhân viên phục vụ.

Hoắc Vân Khai không ăn nhiều, chủ yếu là nhìn Trường Tuế ăn.

Sau khi bị vẻ xinh đẹp của Trường Tuế làm cho kinh diễm, bây giờ thấy cô làm cái gì anh ta cũng thấy đẹp.

Trường Tuế thích ăn những miếng thịt thật lớn. Bít tết được cắt thành những miếng to, sau đó đem cả miếng to đó nhét hết vào miệng, cả khuôn mặt nho nhỏ căng phồng, sau đó mới bắt đầu nhai nuốt.

Nhìn thật ngon.

Lại vừa xinh đẹp vừa đáng yêu nữa.

Hoắc Vân Khai cảm thấy trong lòng mình bắt đầu nổi lên những cái bong bóng nhỏ màu hồng phấn.

Anh ta lén lút cầm điện thoại di động lên bắt đầu chụp lén, trong nháy mắt khi Trường Tuế ngẩng đầu lên, anh ta liền điều chỉnh góc độ điện thoại như thể đang xem tin nhắn trong điện thoại, sau đó đăng một tin lên trang cá nhân.

Viết rồi xóa, xóa rồi lại viết, cuối cùng chọn một câu buồn nôn nhất:

[ Dẫn em gái Khương Khương đi ăn thịt ]

Hình ảnh là một bức ảnh chụp lén Trường Tuế đang ăn.

Ánh mắt cô đang nhìn chằm chằm miếng thịt trên đ ĩa, má hơi phồng lên, hàng mi dày cong vút. Hoắc Vân Khai nhịn không được phải mở ra ngắm nhìn mấy giây rồi mới đăng lên.

Phía dưới khu vực bình luận nhanh chóng trở nên náo nhiệt.

[ Anh Hoắc thật là có tình thú ]

[ Em gái Khương Khương nhìn thật non ]

[ Ghen tỵ quá đi ]

[??? Đây chính là Khương Trường Tuế kia đó à? Anh Hoắc xuống tay nhanh thế! ]

[ Oa, anh Hoắc thế mà lại đăng tin trong vòng bạn bè nữa à? Đây có phải là đang thông báo không thế? ]

[ Công khai rồi sao? Chúc mừng chúc mừng ]

[ Em gái Khương Khương là người đầu tiên mà anh Hoắc đăng lên trong vòng bạn bè này đấy, hiển nhiên là tình yêu đích thực rồi ]

[ Thật hâm mộ ]

[ Oa, bạn gái xinh đẹp quá ]

[ Đây có phải là Khương Trường Tuế mấy bữa nay nổi như cồn đó không? Bạn gái à? ]

Hoắc Vân Khai trở nên đắc ý, cũng không trả lời mấy bình luận này. Tưởng tượng đến vẻ mặt của Diêu Việt khi nhìn thấy bài đăng của anh ta trong vòng bạn bè này, anh ta liền cảm thấy vui vẻ.

Hà Văn Hiểu trong lúc vô tình lướt tới vòng bạn bè, ngón tay anh ta hơi dừng lại, theo bản năng mở tấm ảnh kia lên xem trong hai giây rồi sau đó chụp ảnh màn hình lại và chuyển tiếp bài đăng này cho Hà Na Na.

Hà Na Na: [????]

Hà Văn Hiểu: [ Hai người đó đang yêu nhau à? ]

Hà Na Na: [ Làm sao có thể chứ? Khương Khương căn bản là chướng mắt anh ta ]
Bình Luận (0)
Comment