Cố Thanh Hàn nhìn họ cười khẩy. Một lũ vô dụng còn có tư cách đánh giá hắn sao?
“Ồ, tôi không đưa ra được giải pháp vậy thì ai đưa ra được? Ông sao?”
Vị cổ đông kia bị hỏi ngược lại lúng túng không trả lời được.
“Cái này, tôi...”
“Không đưa ra được giải pháp hữu ích gì thì đừng có lên mặt dạy đời tôi. Nếu còn lần nữa thì ông có thể cút ra khỏi công ty được rồi!”
Vị cổ đông kia tức giận đến tím mặt. Chẳng qua chỉ là một thằng nhãi ranh chưa đến ba mươi tuổi, may mắn có sinh ra trong gia đình giàu có quyền thế mà thôi.
Cố Sâm từ đầu đến giờ vẫn tĩnh lặng ngồi một chỗ suy tư.
Đừng nghĩ cậu ấy đang đầu tư chất xám giải quyết vấn đề cho công ty. Sự thật là...
Hệ Thống, công ty đầu tư mạo hiểm TC đó là của Ôn Noãn sao?
< Đúng vậy.>
Vậy là cô ấy đã giúp ta phá cái tập đoàn Cố Thị, cản trở Cố Thanh Hàn?
< Chính xác.>
Vậy là cô ấy thích ta rồi?
<...Cũng rất có thể.> Chắc mọi người cũng hiểu nối lòng của Ký Chủ và Bản Hệ thống rồi chứ?
Sao lại cũng có thể? Rốt cuộc có thích hay là không?
< Cái này à, để ta phân tích chút...>
Hệ thống còn chưa kịp trả lời, Cố Thanh Hàn đã chen vào.
“Đúng lúc công ty đang gặp khó khăn, không biết Phó tổng tân nhiệm Cố Sâm có cao kiến gì không?”
Cố Sâm trong lòng thầm sỉ vả Cố Thanh Hàn, nam chính nhà ngươi đúng thật quá xảo quyệt, không giải quyết được liền chĩa mũi nhọn về phía ta. Nếu mà hắn không trả lời cho tốt thì chắc chắn cái chức phó tổng này khó giữ mà.
Nhưng mà lão tử lại kém cỏi đến mức bị ngươi dắt mũi như vậy sao? Không thể nào!
“Thật ra thì hiện tại có hai giải pháp. Một là giảm chi phí đầu tư cho dự án này để giảm tổn thất xuống mức thấp nhất. Hai là tìm nhà đầu tư mới trong thời gian ngắn nhất, tối đa ba ngày.”
“Tuy nhiên, giải pháp thứ nhất dù giảm được tổn thất cho công ty nhưng lợi nhuận đem lại gần như là âm. Dù có bỏ luôn dự án này thì công ty chúng ta vẫn chịu lỗ không nhỏ.”
“Cho nên tôi đề nghị lựa chọn giải pháp thứ hai, tìm kiếm nhà đầu tư mới.”
Cố Thanh Hàn nhìn Cố Sâm. Trong mắt có một chút ngạc nhiên xẹt qua.
Xem ra Cố Sâm cũng không vô dụng như mình nghĩ.
Chỉ là nói thì dễ, làm thì khó.
“Vậy cậu nghĩ làm thế nào để tìm được nguồn đầu tư mới?”
Cố Sâm mỉm cười đầy tự tin:
“Chắc hẳn mọi người cũng biết đến công ty Tụ Hiên chứ?”
Cố Thanh Hàn khẽ nhíu mày. Cố Sâm đây là muốn lôi kéo đầu tư từ Tụ Hiên à?
Một vị cổ đông lên tiếng phổ biến kiến thức cho mọi người:
“Tụ Hiên cũng là một công ty có tiếng, thành lập được hơn bảy năm rồi, phát triển rất tốt. Chỉ là nó chỉ tập trung vào lĩnh vực tài chính, chứng khoán là chủ yếu. Chưa từng thấy công ty này đầu tư cho bất động sản như Cố thị bao giờ.”
“Đúng là như vậy. Nhưng tôi nghĩ chúng ta có thể lôi kéo đầu tư từ Tụ Hiên.”
Mấy vị cổ đông có chút bất ngờ nhìn Cố Sâm. Cố Thanh Hàn bật cười. Trong giọng nói có mấy phần mỉa mai.
“Cậu dựa vào đâu mà nói mình có thể lôi kéo đầu tư từ một công ty tài chính – chứng khoán cho một dự án bất động sản chứ?”
Cố Sâm mỉm cười thâm thúy. Biết ngay là Cố Thanh Hàn sẽ phản ứng như thế này mà. Chúc mừng bạn đã sập hố, nam chính đại nhân thân yêu!
Cố Sâm cao giọng:
“Dựa vào việc Tụ Hiên là của tôi!”
“...”
Các vị cổ đông xung quanh không khỏi sửng sốt.
“Phó tổng đây là tổng tài của Tụ Hiên sao?”
“Vậy kinh nghiệm bảy năm điều hành một công ty mà cậu nói, chính là cái này?”
Cố Thanh Hàn sa sầm mặt. Nếu thực sự là như vậy thì không phải dự án này Cố Sâm đã giải quyết trọn vẹn rồi sao?
Đến lúc đó, cả hai bên lợi nhuận đều do cậu ta hưởng. Còn hắn, sợ rằng uy tín từ trước đến nay hắn cố gắng gây dựng đều sẽ thành công cốc.
Không thể như vậy được!
“Cậu làm cách nào để chứng minh?”
Nét cười trên mặt Cố Sâm càng tươi tắn hơn. Nam chính đại nhân ngươi bắt đầu lo lắng rồi phải không?
Chúc mừng ngươi đã tiên đoán chính xác kết cục của mình!
“Ngày mai, hợp đồng đầu tư của Tụ Hiên vào dự án này sẽ được đem đến Cố thị. Đến lúc đó anh chỉ cần ký thôi là xong xuôi rồi, anh trai ạ.”
Tất cả các cổ đông đều vui mừng ra mặt. Dự án đang bế tắc này cuối cùng cũng có cách giải quyết rồi. Phó tổng tân nhiệm đúng là không phải dạng vừa mà. Vừa mới nhậm chức đã giúp công ty thoát được một khoản lỗ lớn rồi, dự đoán là lợi nhuận cũng sẽ rất cao!
Một số vị cổ đông không vừa ý Cố Thanh Hàn đã suy nghĩ đến việc đứng về phe Cố Sâm. Dù sao trông cậu ta cũng dễ làm việc hơn, tài năng cũng không hề kém cạnh.
Hai mươi tám tuổi đã sở hữu một công ty chứng khoán có chỗ đứng vững chãi trong ngành, không tài giỏi sao được?
Cố Thanh hàn sa sầm mặt. Chết tiệt! Từ lúc Ôn Noãn rời Hối Tinh, hắn liên tục gặp phải chuyện xui xẻo.
Cố Sâm nhìn thấy sắc mặt không mấy tốt đẹp của Cố Thanh Hàn, trong lòng lại càng vui vẻ. Ai bảo ngươi đối xử tệ với mục tiêu công lược của lão tử làm gì, để bây giờ ta chơi chết ngươi a!
“Vậy dự án này giao cho tôi làm luôn chứ? Dù sao cả hai bên hợp tác đều là người của tôi, để tôi gánh vác sẽ dễ dàng hơn.”
Các cổ đông hưởng ứng rất nhiệt tình:
“Đương nhiên rồi. Phó tổng góp công lớn như vậy, làm sao có thể không giao dự án này cho cậu được.”
“Lần này thật may mắn có Phó tổng mới. Thật không làm chúng tôi thất vọng.”
“Quả nhiên Cố chủ tịch không nhìn lầm người mà.”
“Tiền đồ của Phó tổng nhất định sẽ rất xán lạn, mở rộng thênh thang.”
Vị cổ đông vừa nói câu cuối cùng, ý chỉ Cố Sâm sẽ rất có có thể thay thế vị trí tổng tài của hắn sao?
Nực cười! Chỉ bằng một đứa con riêng như cậu ta, có thể làm gì hắn chứ! Chẳng qua là may mắn, trúng vào dự án đang cần đầu tư mà thôi. Nếu gặp phải sóng gió lớn hớn, chắc chắn sẽ không vượt qua được.
Cố Sâm đã sớm nhìn ra suy nghĩ trong đầu Cố Thanh Hàn.
Ta cứ tưởng nam chính tài giỏi đến mức nào, hóa ra cũng chỉ ngạo mạn, khinh người mà thôi. Để lần này lão tử chơi chết hắn!