Bá Đạo Tổng Tài Không Yêu Tôi

Chương 14

Các bạn đang đọc truyện [H VĂN] Bá Đạo Tổng Tài Không Yêu Tôi – Chương 14 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!

****************************

Chương 14:Chúng ta làm đi (H)

Về đến nhà, Văn Tranh vẫn còn buồn bã không vui vẻ, Lý Diệc Phàm nhìn cô thế này có chút kỳ lạ, sau khi biết được bảo bảo không có vấn đề gì quay trở về phòng sách bận việc của bản thân mình, để lại một mình Văn Tranh ở đó tự mình tiêu hoá.

Văn Tranh nhớ đến lời mà anh đã từng nói qua “ Không ly hôn cũng được, tôi sẽ làm thoả mãn những nhu cầu của em trên phương diện vật chất, thẻ phụ thuộc cũng đã cho em rồi, có thể tuỳ ý quẹt, nhưng những điều khác thì…đừng có mong đợi, cũng đừng có quản chuyện riêng tư của tôi, hiểu chưa?” Bản thân vốn là một người vợ nhưng đến cả tư cách chất vấn cũng không xứng để có được, nghĩ thôi cũng đã thấy đau buồn, Văn Tranh buộc bản thân mình phải vực dậy tinh thần, dù gì cảm xúc không ổn cũng sẽ ảnh hưởng đến bảo bảo, hiện tại bất cứ điều gì cũng không quan trọng bằng bảo bảo!

Hôm nay cô cảm nhận được có nguy cơ tiềm ẩn nên đã dò hỏi bác sĩ rằng trong thời gian mang thai có thể làm tình không, bác sĩ trả lời có thể, nhưng phải chú ý một chút, động tác không được quá mạnh.

Nghĩ được làm được, Văn Tranh đi tìm chiếc áo ngủ hơi gợi cảm của bản thân lôi ra chuẩn bị thật tốt, sau đó đi tắm rửa rồi mặc vào, nhưng đó là thắt lưng cô đã mua trước khi mang thai, trước kia nó là một bộ đồ ngủ bằng ni lông có thể thể hiện ra toàn bộ vóc dáng một cách hoàn mỹ, hiện tại bụng đã hơi nhô ra một chút rồi, thật giống như người sau khi mập lên mặc lại váy ngủ khiến nó rách nát đi, đến cả quần lót cũng đều chật chội che chắn, một khi động đậy, phong cảnh ở bên trong sẽ hoàn toàn lộ ra ngoài.

Văn Tranh nhìn bản thân mình ở trong gương, gương mặt ửng đỏ, như thế này làm sao câu dẫn đàn ông được, giống như một người bị bệnh thần kinh vậy.

Càng nghĩ càng không đáng tin, Văn Tranh chuẩn bị cởi quần áo ra, vừa cởi được một nửa cửa đã bị mở ra, Lý Diệc Phàm một mặt biết sai đứng ở bên ngoài cửa, Văn Tranh của lúc này đang đỏ ửng cả mặt, quần áo cởi được một nửa liền kẹt ở phần bụng, không rớt xuống được, nghe thấy âm thanh cô liền xấu hổ xoay đầu qua nhìn người đàn ông ở bên cánh cửa, nhất thời quên mất cái váy ngủ ở trên người mình.

Qua vài giây sau, phản ứng lại rồi Văn Tranh mới vội vã xoay lưng lại, đến lỗ tai cũng đỏ như sắp cháy đến nơi, dù gì cũng là ý nghĩ và hiện thực chạm mặt với nhau, cô vẫn là rất xấu hổ.

Lý Diệc Phàm vô thức nuốt nước bọt, đóng cửa lại đi về phía Văn Tranh, cảnh đẹp vừa rồi khiến cho người ta máu huyết dâng trào, người phụ nữ ngại ngùng với thân thể trắng như tuyết, bởi vì động đậy mà làm bầu ngực lay động, thân dưới chỉ có hoa huyệt với hương vị ngọt ngào anh đã từng thưởng thức qua, một chiếc quần lót bằng ren gợi cảm nửa che nửa hở, còn có cái mông nhỏ cong cong…đối với một người đàn ông đã lâu chưa được phát tiết mà nói, đủ để khiến người ta phạm tội.

Từ phía sau ôm lấy người phụ nữ đang chật vật với bộ quần áo, anh liếm lên cổ của cô, một phát ngậm lấy vành tai đang đỏ ửng của cô, hút vào, thân thể mẫn cảm của Văn Tranh mềm nhũn đi, dựa vào lồng ngực của người đàn ông, không kiểm soát được mà phát ra tiếng rên rỉ.

“ A….ahh…đừng mà…liếm ở đó…kỳ quá đi…ưm…”

Tay của người đàn ông cũng không rảnh rỗi, anh đang xoa lấy hai quả anh đào đang không ngừng dựng đứng ở trên hai bầu ngực vừa giày vò vừa gẩy nhéo, dục vọng ở thân dưới cũng đã ngẩng cao đầu rồi, ở trong quần dựng thẳng lên thành một túp lều nhỏ.

Sau khi tay lần mò hướng xuống dưới động phải cái bụng bầu anh đột nhiên tỉnh táo lại, tay cũng dừng lại, Văn Tranh không hiểu lý do tại sao, đôi mắt nhuộm ham muốn nhìn về phía anh.

Lý Diệc Phàm hít sâu một hơi, đem cô đặt lên trên giường, chuẩn bị đi tắm nước lạnh.

Văn Tranh một phát nắm chặt lấy tay của hắn, run rẩy nhỏ giọng nói: “ Chúng ta làm đi, bác sĩ…bác sĩ nói cẩn thận một chút, động tác không quá mạnh thì sẽ không ảnh hưởng đến bảo bảo…”

Lý Diệc Phàm giật mình, tà mị nở nụ cười, “Em còn hỏi bác sĩ cả chuyện này sao? Có phải tiểu huyệt đã đói khát lắm rồi không, hửm?”

Văn Tranh cúi đầu không dám nhìn anh.

Lý Diệc Phàm thuận theo sự kêu gào của dục vọng từ trong nội tâm của bản thân mình, đem người phụ nữ đẩy nằm xuống, đem quần áo của cô cởi ra từng món từng món, cho đến khi cô trần truồng không một mảnh vải, hai chân của Văn Tranh run rẩy khép chặt muốn che đi phong cảnh ở nơi tiểu huyệt, người đàn ông gập người cẩn thận tránh đi phần bụng mà đi thẳng lên trên, cúi đầu hôn lên cánh môi hồng nhuận của người phụ nữ, chơi đùa nhảy múa cùng cái lưỡi nhỏ của cô, sợi chỉ bạc nối liền giữa hai người, giây tiếp theo bị người đàn ông bá đạo hút lấy cái lưỡi nhỏ, Văn Tranh ưỡn ngực thân mật dán sát vào người đàn ông đến cả một chút khe hở cũng không có, đầu vú và quần áo ma sát vào nhau khiến nó dựng đứng trông thật kiều diễm mê người.

Tay lớn của Lý Diệc Phàm đỡ lấy đầu của cô, một tay giải thoát quần áo ở trên người của mình, không quá một lúc cả hai người thành thật gặp gỡ bởi vì cảm giác tiếp xúc da thịt quá đỗi đẹp đẽ mà khiến cho cả hai cùng thở phào một hơi thoải mái.

Bàn tay ở phía sau đầu thuận thế đi xuống, xoẹt qua phần da thịt tinh tế ở phía sau lưng, bắt lấy cái mông mà nhào nắn, vì để mượn sức, hai chân của Văn Tranh vắt lên trên hông của người đàn ông, âm môi không ngừng ma sát qua những sợi lông trên gậy thịt của người đàn ông, kích thích vào tiểu hạch được ẩn giấu ở bên trong, dần dần cứng lên nhô đầu ra.

Cự căn khó chịu dán sát vào vách thịt hoạt động ma sát lên xuống, đầu nấm thỉnh thoảng cạ qua hoa hạch, khoái cảm chi chi chít chít tập kích lấy Văn Tranh, không kìm được mà nhúc nhích lấy tiểu huyệt đi tìm quy đầu lớn, miệng huyệt chảy ra hoa dịch, làm ướt cả gậy thịt, cũng là đang khát vọng được tiến vào để lấp đầy nó.

Lý Diệc Phàm đưa một ngón tay tiến vào, phát hiện bên trong tuy rằng đã rất ẩm ướt rồi, nhưng cửa vẫn còn mở quá nhỏ, lúc co rút bao trùm lấy ngón tay của anh khiến anh hận không thể trực tiếp đi vào dùng sức mà thao cô, nhưng vẫn không được, người anh em của anh đến đầu cũng không chen vào được.

Đem người phụ nữ kéo lên để cô ngồi ở bên giường, cầm lấy gậy thịt đưa đến bên miệng của cô, dụ dỗ nói: “ Liếm ướt nó. ”

Văn Tranh vừa xấu hổ lại vừa hiếu kỳ mà nhìn lấy cự vật này, lần đầu tiên nghiêm túc nhìn nơi riêng tư của đàn ông với cự ly gần như thế này, đã từng lớn như thế, một vật thể dài như cánh tay của trẻ con đã từng ra vào trong cơ thể của cô, đau đến nỗi khiến cô chết đi sống lại.

Biểu tình vừa bất ngờ vừa sợ hãi của người phụ nữ đã lấy lòng người đàn ông, vỗ vỗ vào mặt nhỏ của cô, cầm lấy gậy thịt cọ vào môi của cô, Văn Tranh vô ý thức đưa lưỡi nhỏ ra liếm lên nó, biểu tình của người đàn ông trong chốc lát vừa sướng lại vừa đau khổ, gân xanh nổi lên, nhịn xuống nỗi xung động muốn đem nó mạnh mẽ cắm vào trong, hô hấp có chút dồn dập thở gấp, “Ngậm lấy nó, dùng đầu lưỡi của em lấy lòng nó. ”

Giống như phát hiện ra sự vật mới mẻ thú vị, Văn Tranh ngoan ngoãn nghe lời ngậm lấy quy đầu, cẩn thận răng hàm để không chạm phải đối phương, đầu lưỡi thăm dò liếm lấy quy đầu, lớn đến nỗi Văn Tranh ngậm vào rất cực khổ, nhưng nhìn vào biểu tình đau khổ và vui sướng lẫn lộn của người đàn ông cô lại cảm thấy rất thú vị, lần đầu tiên làm chuyện này có thể nhìn thấy rõ ràng từng cảm xúc của người đàn ông này, khiến cô rất có cảm giác thành tựu, động tác liếm càng lúc càng thêm lực.

“ Hơ…ưm…thật giỏi…ưm ahhhh…” Người đàn ông nhìn anh em nhỏ của bản thân mình ở trong cái miệng nhỏ kiềm diễm ra ra vào vào, tuy rằng là liếm mút không chút quy luật, nhưng điều chí mạng nhất chính là châm lửa ở khắp mọi nơi, khiến người ta muốn ngừng mà không được.

Thấy ướt cũng đã tạm ổn rồi, anh rút gậy thịt ra, đem người đẩy lên trên giường, trên cây gậy ướt chèm nhẹp vẫn còn mang chút dịch thể óng ánh, lỗ nhỏ ở trên đỉnh gậy chảy ra một chút tinh dịch, Lý Diệc Phàm đem hai chân của cô gác lên trên eo của bản thân mình, tay nắm lấy gậy thịt cọ xát trước sau ở trên vách thịt, biết được hoa hạch đã cứng rồi, liền không ngừng đâm chọc, kích thích khiến cho người phụ nữ ở dưới thân lắc đầu rên rỉ, đút hai ngón tay vào cắm rút, Văn Tranh chịu không nổi hét lên một tiếng, tiết ra dịch thể, hoa dịch ồ ạt quét qua ngón tay, tràn ra tiểu huyệt, người đàn ông nhân lúc cô vừa tiết ra rồi thả lỏng dây thần kinh, đem ngón tay rút ra, đổi bằng gậy thịt, hoa dịch vừa mới tiết ra xong đã bị quy đầu chen vào, đem miệng huyệt nong ra lớn nhất, có lẽ là bởi vì mang thai, Văn Tranh cảm thấy vốn không có cảm thấy quá đau, thậm chí có chút cảm giác thỏa mãn, sau khi tiết ra xong trong hoa huyệt trơn ướt nóng ấm, người đàn ông chầm chậm dao động trước sau phần eo cắm rút ra vào nơi hoa huyệt.

Sau khi mang thai Văn Tranh mẫn cảm hơn rất nhiều, cự vật ở trong cơ thể đang rong ruổi khắp nơi, cảm giác đi đến đâu cũng giống như đang phóng hoả vậy, thiêu rụi đi lý trí của cô, chỉ có thể nước chảy bèo trôi mà rên rỉ theo từng cơn khoái cảm, toàn thân ửng lên một màu đỏ hồng, người đàn ông quyến luyến không rời, mân mê không dừng tay.

“A…quá…quá lớn…thật trướng…hơ…sâu quá…đừng…đừng mà…”

Lý Diệc Phàm tìm được điểm mẫn cảm trong hoa huyệt của cô, lùi ra trước, rồi lại hung hăng đâm vào, cứ như thế tới lui vài lần, Văn Tranh lại lần nữa đạt đến cao trào phun ra một cỗ lớn hoa dịch, hoa dịch nóng ấm tưới đều lên cự vật trong cơ thể, dễ chịu đến nỗi hai bên eo của người đàn ông tê rần, Văn Tranh co rút hành lang, vách thịt tầng tầng lớp lớp bao trùm lấy gậy thịt, người đàn ông chịu không nổi hét lớn một tiếng, cắm vào nơi sâu nhất bắn ra một đống tinh dịch nóng hổi, khiến cho Văn Tranh còn chưa hồi hồn sau dư âm của cơn cao trào bị dịch thể nóng hổi đổ vào trong hoa tâm, khiến cô hét lên một tiếng, lại lần nữa đạt đến cao trào.

Bình Luận (0)
Comment