Ba Định Luật Của Pháp Sư

Chương 57

Sick cùng Nanaimo đi đặt bẫy khắp nơi, thẳng đến xế chiều thì công việc cũng hoàn thành một nửa. Công việc này có phụ cấp phí tài liệu pháp thuật, cho nên bọn họ thoải mái phóng tay mà làm, bẫy càng hung hiểm càng tốt, mỗi bẩy rập đều là combo năm loại pháp thuật. Kinh nghiệm lúc còn làm pháp sư tà ác cho họ một thân bổn sự che dấu dấu vết thi pháp, bất kể là địch nhân hay là đồng sự cũng không biết bọn họ làm chuyện gì.

Lúc bốn giờ, tất cả nhân viên ma thoại phải đi hội trường "tự nguyện" nghe toạ đàm "Yêu mình, yêu người khác, yêu thế giới". Trên danh nghĩa, Sick cùng Nanaimo vẫn là nhân viên ma thoại, vì vậy không đi không được, cửa ra vào còn có người điểm danh, bảo đảm tất cả mọi người đều "Tự nguyện" tới, đối với Whitney cái gì mà nói đây chính là công tác quan trọng nhất, về phần công việc có thể bị tọa đàm chiếm thời gian mà không thể hoàn thành, dù sao công nhân cũng có thể "Tự nguyện" tan tầm muộn, hắn không quan tâm.

Trong phòng diễn thuyết, diễn giả không ngừng cường điệu trên sân khấu: Chỉ cần yêu người khác, người khác nhất định cũng sẽ yêu mình, phải tin tưởng mọi người trên thế giới đều yêu mình, mới có thể để họ thật sự yêu mình.

Sick cảm thấy bây giờ tùy tiện tìm một tờ báo cũng có thể nhìn thấy một đống ví dụ thực tế yêu rồi bị phản bội, lời nói của diễn giả rõ ràng có mâu thuẫn. Nếu như chỉ cần yêu người khác có thể được ngưới khác yêu, còn khẳng định như ném một trái cầu lên cao thì nó chắc chắn sẽ rớt xuống, chuyện này nghĩ cũng không cần nghĩ, chỉ cần đi yêu là có thể thực hiện. Còn cần "Tin tưởng" mới có thể yêu, đây cũng không phải chuyện chắc chắn. Diễn giả đang yêu cầu mọi người tự lừa mình, xem nhẹ hiện thực chưa có án lệ.

Diễn giả tiếp tục cường điệu: Mọi người trên thế giới đều yêu ngươi đấy!

Sick lại hi vọng Elaine Taylor không yêu hắn, hắn hi vọng Elaine Taylor chỉ coi hắn như giun dế, không nên yêu hắn dù chỉ một chút, vậy hắn cũng không thiếu chút nữa đã bị giết chết. Sick cảm thấy thế giới mỗi người đều yêu người khác thật sự quá kinh khủng, hắn đọc trên báo thấy chỉ vì yêu mà rất nhiều người bị quấy rối, thậm chí là bị giết. Một khi bị yêu, đồng nghĩa với việc trở thành con mồi của người nào đó, không có quyền cự tuyệt.

Những lúc thế này Sick lại nhờ tới tiểu Tra, tiểu Tra nhất định có thể phản biện luận điệu kia không đáng một đồng mà không cần dùng từ thô tục.

※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※※※※

Một đêm trăng thanh nhiều năm trước, Elaine Taylor mười sáu tuổi.

Sick mười hai tuổi, trong một tòa tháp cao phía đông thuộc học viện Đông Phương, giáo đoàn Hắc Dạ cũng chính là phòng của Sick và Nanaimo, bọn họ đều ngủ trên tầng cao nhất. Vách tường từ lâu bị thủng một lỗ, bọn họ dùng ván gỗ che tạm vào chỗ đó.

Khi đó, trong phòng của bọn hắn còn chỉ có bàn học được ‘xếp’ từ đá tảng, sách vở chỉ có thể đặt tùy tiện ở một góc mưa không thể tạt vào, quần áo cũng thế. Giường chỉ là đống cỏ khô để trên sàn nhà, bên trên phủ một lớp vải bông. Tủ chứa đồ hoa lệ, giá sách khảm vỏ sò, giường lớn cùng chăn nệm mềm mại đều phải chờ tới khi bọn họ chính thức bộc lộ tài năng mới xuất hiện.

Nhưng mà cái động trên tường mãi đến khi giáo đoàn Hắc Dạ bị hủy diệt cũng không được sửa, khác biệt chỉ là ở đó được bao lại bởi pháp thuật tinh diệu mà thôi. Ở thời điểm này, chỗ đó chỉ có hộ bích mỏng che mưa, còn thường xuyên rỉ nước. Elaine Taylor toàn thân chỉ choàng cái áo sơ mi mỏng màu trắng còn không có cái khuy, nhẹ nhõm mở ra hộ bích, bò vào chỗ này.

Khi đó Tiểu Hôi còn không có thói quen cảnh báo Sick, đến khi Elaine Taylor bò lên chăn thì Sick mới tỉnh lại.

Elaine Taylor mở ra hai chân kẹp Sick lại, xuyên qua lớp chăn mỏng bằng vải bố, cặp đùi mềm mại tựa trên người Sick, thân thể nàng nghiêng về phía trước, lưng hơi cong, mặt nàng áp mặt Sick, hai tay chống cạnh đầu Sick.

Ánh trăng nhàn nhạn lọt qua khe hở trên tấm ván gỗ, chiếu tóc nàng. Ánh sáng nhạt xuyên qua sợi tóc hình thành màn lụa mỏng, giấu khuôn mặt trong bóng mờ, cặp môi đỏ mọng kiều diễm ướt át hình thành một điểm sáng khác, khóe miệng câu dẫn khiêu khích. Ngực nàng còn không lớn lắm, thoạt nhìn chỉ là cái gò đất, nhưng nàng đã là nữ nhân, Sick còn là một nam hài.

Sick vốn nằm nghiêng, Elaine Taylor nắm bả vai Sick xoay lại, mặt hướng nàng. Sick cứng ngắc tuân theo ý nàng. Bản năng của hắn đánh hơi thấy có chuyện sắp phát sinh. Một loại mùi hương đan xen bởi mùi mồ hôi, hương khí trong miệng, nhiệt độ làn da cùng nhịp thở hấp dẫn Sick.

"Hiện tại còn kịp, thuần phục ta. Phụng ta làm chủ nhân của ngươi, ngươi có tư cách khuất phục ta."

Elaine Taylor nhìn Sick, Sick cũng nhìn nàng. hắn thử lý giải thông điệp trong mắt nàng. Đây không phải loại cảm tình Sick quen thuộc. Ánh mắt Elaine nhìn hắn không có ôn nhu như hắn nhìn ổ chăn, giống như là cảm giác thỏa mãn khi dã thú xé thị tươi. Nàng như là dã thú đói khát, nàng đang tìm kiếm có lẽ sự vật bên trong nàng. Về phần bản thân sự vật ở nơi nào, nàng không quan tâm.

Sick không thích như vậy! Một tay hắn sờ vào tế đao giấu dưới chăn, nắm chuôi đao vung về phía Elaine Taylor. Thân đao xẹt qua thì, cơ thể Elaine Taylor như là mặt nước bị ném hòn đá xuống, lay động rồi biến mất. Người xuất hiện lần nữa đã cách đây ba mét, tay khoanh trước ngực, nhìn Sick giận dỗi.

Sick ngồi xuống, gập chân, đổi thành tư thế ngồi xồm. Tay kia nắm hộp gỗ. Hắn không có quên, lúc trước có một đàn anh giao cấu với Elaine Taylor, kết quả là mất đi ý thức, bị xé thành tám khối làm mồi cho Ác Ma. Hiện tại, đầu của người kia còn ngâm trong rượu, đặt ở trong phòng ma dược, đôi lúc Sick có cảm giác mình nghe được hắn đang nói chuyện.

Elaine Taylor nheo mắt lại, nhìn tế đao ngoại hình bình thường của Sick: "Ta thật sự thích ngươi, ta nguyện ý thỏa hiệp ngươi. Ngươi muốn làm khế ước trước, mới chịu liên kết với ta sao?"

Sick không cho rằng kết quả giống nhau trình tự thay đổi cũng xem như là thỏa hiệp: "Ngươi dùng thủ đoạn gì đều đồng dạng." Hô hấp của Sick bởi vì khẩn trương mà ồ ồ. Hắn nghe được âm thanh cười thầm truyền đến từ bóng tối, một đôi mắt phát ra hào quang huyết hồng sáng lên trong bóng mờ sau lưng Elaine Taylor. Ở cái tuổi này, Elaine Taylor đã có hơn 50 Ác Ma làm Agathion, Sick không phải là đối thủ của nàng.

"Ta không có ý định khuất phục dưới tay bất cứ kẻ nào." Sick nói. Hắn không tin một con vụ yêu có thể chiến thắng 50 Ác Ma cùng 1 nữ pháp sư.

"Ngươi nên cân nhắc thận trọng." Elaine Taylor dùng một bàn chân ma sát đùi bên chân kia. Cái đùi khi thì kẹp chặt, khi thì buông lỏng theo động tác của nàng: "Nam nhân tại đây không có tương lai! Trước khi ngươi đủ mạnh để khiêu chiến xếp hạng, cũng tránh cho chọc giận những kẻ thống trị, ngươi nên tìm một nữ nhân mạnh mẽ, phụ thuộc vào nàng, đó mới là lựa chọn tốt nhất!"

Sick trả lời: "Ta không có hứng thú dâng kính linh hồn đổi lấy tư cách làm chó."

"Ngươi sẽ là một con chó vĩ đại. Ta sẽ thống trị thế giới, mà ngươi sẽ thống trị tất cả nam nhân!"

"Này vô dụng với ta ah." Sick nghĩ thầm, đêm nay hắn chết chắc rồi.

"Ngươi sẽ đạt được xử phạt tương ứng (e: nguyên văn là xử phạt như Sick muốn), nhưng ta rất từ bi, ta sẽ đem đầu của ngươi hiến cho Hắc Dạ Vương Giả, lưu thân thể của ngươi phục vụ ta mỗi đêm. Có thể có được vinh hạnh đặc biệt như vậy, ngươi nên cảm kích! Động thủ." Hai chữ cuối cùng Elaine Taylor chỉ nói bằng ngôn ngữ Ác Ma.

Hồng quang cùng tiếng cười áp bách Sick. Dưới ánh trăng, vô số Ác Ma Sick thấy không rõ thoát ra từ trong bóng tối, âm thanh như là kim loại va chạm, thân thể thô ráp mà đường cong cơ bắp rõ ràng, đánh về phía Sick. Sick mở nắp hộp gỗ, vụ yêu vọt ra, như vòi rồng màu xám cuốn lấy Sick, đe dọa từng Ác Ma tới gần. Một Ác Ma mặt như cá mập, miệng đầy răng sắc như đao đánh lên sương mù xám, Tiểu Hôi thôn phệ da thịt của nó, mà đồng thời nó không ngừng trọng sinh, máu cùng thịt phun tung toé trên giường Sick, Ác Ma kêu thảm lui về phía sau.

Những Ác Ma còn lại phát ra tiếng gầm, cũng lui về phía sau rồi.

"Đó là vụ yêu, dùng lửa đốt nó." Elaine Taylor hạ lệnh lạnh lùng.

Sick cảm giác độ ấm lên cao rồi, hỏa diễm xuất hiện bên ngoài sương mù, phạm vi vòi rồng dần dần thu nhỏ lại, chăn mền của hắn bị cháy rồi, Sick chỉ có thể dùng tay đập tắt. Vụ yêu bắt đầu tiêu tán, Sick ở tuổi này còn chưa có năng lực ngăn cản chuyện này.

Chính trong thời khắc nguy hiểm, một ngọn roi da màu đỏ tươi mang theo tiếng phá gió vung tới bầy Ác Ma, cuốn lấy một Ác Ma đang phóng lửa, vung hướng vách tường. Ác Ma đụng nát tấm ván gỗ, đồng thời móng vuốt cũng cào vào tường đá, muốn bấu vào vách, kết quả rớt khỏi tháp cùng với tảng đá. Cái động trên tường trở nên lớn hơn.

"Lys Na đến giúp chủ nhân lấy đồ. Lys Na phát hiện gian phòng của chủ nhân có ăn trộm." Agathion của Nanaimo - Lys Na đứng ngay cửa, roi da vừa vung quay lại bên nàng, uốn lượn như một con rắn nằm trên mặt đất. Nàng mặc trường bào màu đen của Nanaimo, vạt áo xoáy lên, kết thành một đóa hay chỗ gần xương chậu. Nàng dùng chân trái chống mình, chân phải nghiêng nghiêng, trên chân đẹp không mặc gì. Nàng dùng sương mù,che chắn ánh mắt nhìn Elaine Taylor, nói: "Tỷ tỷ nói cho ngươi biết, ngươi còn không biết phương pháp chính xác phục thị nam nhân. Ngay từ đầu không nên mặc như vậy, hắn còn cởi cái gì ah?"

"Mị ma, giống loài đê tiện không xứng phục thị ta." Elaine Taylor trừng Lys Na. Mặc dù không hề nghi ngờ nàng có thể giết hai Agathion cùng một pháp sư ở đây, nhưng hao tổn ở chỗ này Agathion cũng không có lợi."Được rồi, buông tha ngươi vậy." Elaine Taylor đổi ý, quay người mang theo quần ma ly khai. Nàng nhảy ra ngoài từ cái động trên tường, đám ác ma cũng biến mất trong bóng đêm.

Trong phòng khôi phục lại bình tĩnh, gió lạnh thổi vào thay thế không khí nóng. Sick thu hồi tiểu Hôi, trong lòng lại nghĩ không biết phải tốn bao nhiêu thời gian mới có thể khôi phục cho tiểu Hôi.

Lys Na tới chỗ rương chứa đồ của Nanaimo, lục tung một hồi, đến khi có được cái hộp nhỏ nàng muốn, sau đó tựu đi ra ngoài, từ đầu tới đuôi không coi như Sick không tồn tại.

※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※※※※

Sick hai mươi tuổi cuối cùng chống được đến khi diễn thuyết chấm dứt, hắn bị ép hô to nhiều lần: "Mọi người trên thế giới đều yêu ta, bọn họ đều nguyện ý giúp ta, chỉ cần ta thoải mái, buông lỏng tinh thần, tiếp nhận bọn họ, thế giới sẽ tốt đẹp hơn!"

Sick hi vọng cái thế giới tốt đẹp hơn kia không chỉ có tình yêu, quan trọng hơn là phải có đủ tiền lương ăn ở, nếu không đây cũng không phải thế giới tốt đẹp. Mà chủ tịch lại coi trọng buổi tọa đàm này, chỉ sợ mục đích của hắn là làm cho công nhân vì yêu quên lương.

Chủ tịch Whitney cái gì chiếu lệ cũ lên đài tung hứng với diễn giả, nói đối phương là nhân vật có thể mang đến ảnh hướng cho cái thế giới này. Tất cả nhân viên an ninh hai bên đều khẩn trương, hiển nhiên lần này bọn họ vẫn không thể soát người diễn giả. Lúc này, đại tỷ cũng đứng bên cạnh Whitney cái gì.

May mắn Whitney cái gì bình an bắt tay xong với diễn giả, diễn giả còn không có nổ tung.

Nữ trợ lý cầm rất nhiều bó hoa lên đài. Bó hoa to đến mức che khuất mặt của nàng, chỉ có thể nhìn trang phục của nàng, giày cao gót, còn có khăn trùm đầu. Sick nhìn chằm chằm vào bó hoa. Trong bó hoa chất đầy dải lụa, ngọc trai, hoa văn trang etc. Hắn phí hết một phen công thấy ‘hoa’ trong bó. Hắn cảm thấy trong đám hoa kia hình như có độc vật. Đóa hoa, lá cây, thân thuộc về những giống khác nhau. Tổ hợp lại thành một chủng thực vật Sick không nhận ra. Hắn vốn nghĩ đây có phải sản phẩm mới của cửa hàng hoa hay không, nhưng cẩn thận tưởng tượng lại không đúng, đây là kết quả của thuật chuyển đổi, hoa chuyển đổi thành độc vật.

"Không thể cầm!" Sick kêu to, rút ra tế đao xông về sân khấu. hắn ngồi ở hàng ghế giữa, cách sân khấu khoảng 10 mét, hắn cản không nổi.

Nữ trợ lý cầm lấy bó hoa bọc lại, nên lên người Whitney cái gì. Đại tỷ dùng tay áo bao lấy tay của mình, bước nhanh đến phía trước đánh rớt bó hoa, vài cánh hoa đã bay đi ra ngoài, dính vào da khán giả hàng đầu, bọn họ lập tức kêu thảm té xuống ghế, lăn qua lăn thống khổ lạitrên mặt đất.

Dưới cổ có lẽ là bộ dạng của nàng, nhưng mặt nhưng lại của Piccolo, mọc ra tóc không phải của hắn.

"Hách ha ha ha rồi Hàaa...!" Piccolo ngửa đầu cười to, môi của hắn nhấc lên, hàm răng không ngừng va chạm.

Đại tỷ kéo Whitney cái gì về sau, diễn giả cũng tranh thủ chạy trốn. Nhân viên an ninh xông lên bao vây Piccolo.
Bình Luận (0)
Comment