Bá Khí

Chương 594

Phanh! Phanh! Phanh!

Toàn bộ trường giác đấu đột nhiên trở nên yên lặng như tờ, một mảnh lặng lẽ tĩnh mịch. Toàn trường cũng chỉ nghe thấy từng đạo thanh âm từng quyền từng quyền của Phong Vân Vô Ngân mạnh mẽ nện thẳng lên trên thân thể của Mạc Phi Phàm, cùng với những thanh âm vỡ tan tối tăm trầm muộn từ sâu bên trong thân thể của Mạc Phi Phàm bộc phát ra mà thôi…

Toàn bộ mấy ngàn vạn khán giả ở nơi này, cơ hồ không có bất cứ người nào xem trọng Phong Vân Vô Ngân cả, cơ hồ tất cả mọi người đều nhận định là Phong Vân Vô Ngân sẽ trong nháy mắt bị Mạc Phi Phàm hoàn toàn diệt sát…

Thế nhưng mà thực tế cuối cùng, hai đại thần thông của Mạc Phi Phàm cũng đều bị Phong Vân Vô Ngân cường lực đánh tan, hơn nữa lại còn lâm vào cục diện bị động hứng đòn nữa.

Dĩ nhiên, lúc này bản thân Phong Vân Vô Ngân cũng đã bị thương không nhẹ. Hắn vừa một bên truy kích Mạc Phi Phàm, từ trong tai mắt mũi miệng cũng một bên không ngừng phun trào ra từng luồng máu tươi, bên trong mỗi một sợi chân lông trên thân thể cũng đều đang có vô số những tia máu nhỏ bé tung tóe mà ra.

Phải biết rằng, mới vừa rồi Phong Vân Vô Ngân chính là dùng cứng rắn đối kháng với cứng rắn, không có chút nào hoa hòe kỹ xảo mà mạnh mẽ phá vỡ tuyệt chiêu Hải Thần Đại Thủ Ấn cường hãn hung tuyệt, tự nhiên cũng sẽ bị ảnh hưởng, thụ thương nghiêm trọng.

Dù sao đây cũng là tuyệt chiêu thần thông của một vị Trung Vị Thần cường hãn.

Bất quá, sau khi Phong Vân Vô Ngân gia trì lên mình Thần Lực Chùy, cộng thêm Long Tượng hộ thể, khí lực trở nên cường kiện vô cùng. Tuy rằng hắn bị trọng thương, thế nhưng lúc này cũng có thể đủ tiếp tục chống đỡ đi xuống. Hắn tuyệt đối sẽ không cấp cho Mạc Phi Phàm bất luận một cơ hội thở dốc nào cả, mà mà mạnh mẽ nhanh chóng từng bước truy sát, hung hăng oanh kích!

Lúc này Mạc Phi Phàm quả thật khổ rồi!

Toàn bộ văn minh cùng với trật tự trong thân thể của hắn cũng đã bị đánh tan. Thậm chí ngay cả Thần cách của hắn cũng đã bị đánh đến mức xuất hiện vô số đạo vết nứt dày đặc…

Mạc Phi Phàm tự biết, nếu như bản thân mình cứ tiếp tục bị động chịu đòn như vậy, sợ rằng ngay sau đó sẽ trực tiếp vẫn lạc luôn.

- Rống! Cẩu tặc! Đại thần thông, Hải Thần Chi Chùy!

Đột nhiên đúng lúc này, thân thể Mạc Phi Phàm chợt ngưng trệ lại, không còn tiếp tục tránh né nữa, mà cố gắng liều mạng cứng chọi cứng, đón đỡ mấy quyền khủng bố của Phong Vân Vô Ngân, trực tiếp đánh ra một đạo thần thông công kích, Hải Thần Chi Chùy!

Tại ngay phía sau lưng thân thể Mạc Phi Phàm, nước biển không ngừng bạo tuôn ra, ẩn hiện trong đó là hư ảnh một vị Hải Thần khổng lồ. Trong tay vị Hải Thần khổng lồ kia cầm một thanh cự chùy, đột nhiên trực tiếp oanh kích thẳng lên người Phong Vân Vô Ngân!

Thanh cự chùy này mạnh mẽ như khai thiên tích địa, đánh ra từng phiến hỗn độn tự nhiên, tùy tiện liền có thể đánh nát cả một phiến đại lục!

- Khốn kiếp! Liều mạng thôi!

Phong Vân Vô Ngân biết rõ, hiện tại đã đạt đến giai đoạn mấu chốt quyết định thắng bại. Nếu như lúc này mình phân tâm ứng phó với thân thông Hải Thần Chi Chùy này, như vậy sẽ cấp cho Mạc Phi Phàm một cơ hội thở dốc.

Loại người giống như Mạc Phi Phàm này, bản thân chính là Chúa Tể của cả một Vị diện, tài phú tất nhiên là vô cùng kinh người, nói không chừng trong tay hắn có vài loại đan dược, linh thảo nào đó, có thể trong nháy mắt tăng lên lực chiến đấu hoặc là nhanh chóng chữa thương. Nếu như đúng là như vậy, Phong Vân Vô Ngân muốn một lần nữa chiếm được ưu thế áp đảo giống như là hiện tại vậy, chỉ sợ là chuyện khó có khả năng xảy ra!

Hắn liền thét mạnh một tiếng gia tăng thêm tinh thần, sau đó tiếp tục oanh kích tiếp!

Phanh! Phanh! Phanh!

Phong Vân Vô Ngân mặc kệ thanh cự chùy đang đập tới kia, hai tay không ngừng liên tục múa quyền, nhanh như tia chớp nện ra liên tục mười một quyền cực mạnh. Mỗi một quyền xuất ra cũng đều cực kỳ chuẩn xác nện thẳng lên trên thân thể của Mạc Phi Phàm.

Cùng lúc đó…

Phanh!

Phong Vân Vô Ngân cũng bị thần thông Hải Thần Chi Chùy kia đập trúng!

Phốc!

Phốc!

Toàn thân Phong Vân Vô Ngân cùng với Mạc Phi Phàm đồng thời cũng đều bị hất ngược về phía sau, bắn thẳng ra ngoài.

Phanh!

Cả hai người đồng thời rơi thẳng xuống đất, mặt đất bên dưới bị nện ra thành một cái hố lõm hình người sâu hun hút…

Toàn trường yên lặng!

Tất cả khán giả bên ngoài đều đứng thẳng lên, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm lên lôi đài, chờ đợi kết quả…

Thậm chí ngay cả nhóm nhân vật cao tầng đang ngồi tại khu khách quý trên cao, cũng đều cảm nhận thấy trận chiến này quả thật là vô cùng kinh tâm động phách. Song phương quả thật là đã hoàn toàn vớt bỏ đi phòng thủ, lấy công đối công, lấy mạng đổi mạng!

Chỉ có mỗi mình Đại Tướng quân là còn bất động thanh sắc!

Ngồi bên cạnh Đại Tướng quân, vị trung niên nhân đầu đội vũ quan, mình khoác áo choàng kia bỗng nhiên liếc mắt, nhìn về phía Đại Tướng quân cười một tiếng, hỏi:

- Đại Tướng quân, ngài thấy thế nào?

- Thật không nghĩ tới, Huyết Vô Ngân kia, chẳng những kiếm thuật cao minh, hơn nữa lực lượng vô địch, khí lực cường hãn vô cùng, quả thật là một đầu quái thú hình người a! Bên trong nội thể của hắn tựa hồ ẩn chứa một chút huyết mạch Chân Long cùng với huyết mạch Thần Tượng, thiên phú dị bẩm…

Đại Tướng quân trầm ngâm nói:

- Không trách được, người này ngay cả khi đối mặt với bản tọa lại vẫn như cũ toát ra khí chất không phục cùng với không cam lòng, thậm chí còn có thể khẩu xuất cuồng ngôn nữa… Ân! Trận chiến này, Huyết Vô Ngân quả thật đã thắng, bất quá lại là thắng thảm, giết địch một vạn, tự tổn thương tám ngàn a!

- Mặc dù Huyết Vô Ngân có thể tiến vào hàng ngũ 500 cường giả mạnh nhất, bất quá, trong vòng tranh tài tiếp theo, sẽ cử hành vào ba ngày sau. Hiện tại Huyết Vô Ngân thân đã bị trọng thương, muốn tại ba ngày sau một lần nữa tiến nhập tranh tài… Hừm, lực chiến đấu cũng chỉ có thể phát huy tối đa ba thành mà thôi, chắc chắn là sẽ thất bại!

Đại Tướng quân tu vi siêu phàm, sức quan sát cùng năng lực phân tích, cũng là tài trí hơn người.

o0o

Lúc này, bên trên lôi đài, thân thể của Phong Vân Vô Ngân cùng với Mạc Phi Phàm cũng đều chậm rãi ngọ nguậy ngồi dậy. Cả hai người đều chống mạnh hai tay xuống mặt đất, gian nan bò dậy.

Hai người mặt đối mặt đứng sừng sững giữa trường đấu, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm về phía đối phương.

Toàn thân Phong Vân Vô Ngân đẫm máu, dùng tay lau nhè nhẹ một chút những tia máu không ngừng tuôn ra từ trong khóe miệng.

Mà thân thể của Mạc Phi Phàm bên kia càng là vô cùng gồ ghề, lồi lõm, khắp nơi đều là những hố lõm do bị Phong Vân Vô Ngân mạnh mẽ đánh ra. Thậm chí ngay cả khối lệnh bài Bạch Ngân Thần Vị trên đầu của Mạc Phi Phàm lúc này cũng đã trở nên lờ mờ vô cùng, căn bản là đèn cạn dầu rồi.

- Cẩu tặc Đế Giai khốn kiếp! Ha ha ha… Cẩu tặc Đế Giai! Ngươi cùng với bổn tọa cứng rắn ngạnh kháng, ngươi, ngươi cũng sẽ chết mà thôi! Đồng quy vu tận mà thôi!

Đột nhiên, Mạc Phi Phàm chợt hung hăng cuồng bạo cường lớn một tràng. Bên trong tiếng cười mơ hồ ẩn chứa một chút khí tức anh hùng mạc lộ, chán nản buồn bực cùng với không cam lòng mãnh liệt.

- Chỉ cố gắng chống đỡ mà thôi!

Phong Vân Vô Ngân cũng chỉ cười nhạt một tiếng.

Sau một khắc…

Phốc! Phốc! Phốc!

Toàn thân Mạc Phi Phàm đột nhiên nát bấy, thân thể hóa thành một đám tro bụi tan nát, bay tứ tán ra bốn phía xung quanh.

Phốc!

Ngay tại vị trí đan điền của Mạc Phi Phàm, đột nhiên bắn ra một khỏa Thần cách màu xanh biếc lớn cỡ khỏa trứng ngỗng. Lúc này, bên trên khỏa Thần cách kia cũng xuất hiện đầy những đường vân rạn nứt chằng chịt giống hệt như mạng nhện vậy. Ngay sau đó…

Xuy!

Khỏa Thần cách đột nhiên vỡ tan thành một đám mảnh vụn!

- Ặc! Cái gã tuyển thủ Đế Giai kia thật quá mức lợi hại, thế nhưng có thể chính diện mạnh mẽ đem Thần cách của gã Trung Vị Thần Mạc Phi Phàm kia đánh nát! Lực lượng này… quá mức kinh khủng a!

Vô số khán giả, đều không dám tin vào hai mắt của mình.

Phong Vân Vô Ngân thừa dịp thân thể cùng với Thần cách của Mạc Phi Phàm vừa mới sắp sửa bắt đầu tiêu tán thành phấn vụn, đã trực tiếp tế ra Đế Vương Chi Tâm, Nguyên Tố Chi Tâm, Thiên Đường Chi Tâm, đem toàn bộ những mảnh vụ thi thể, những mảnh vụn Thần cách ẩn chứa năng lượng vô cùng tinh thuần, hết thảy đều hấp thu hết!

Mặc dù nói, theo quy định, trong cuộc so tài lần này, bất luận những tài vật gì của bên phía tuyển thủ vẫn lạc, bao gồm cả thi thể cùng với Thần cách, cũng đều phải bị ban tổ chức thu hồi về. Bất quá, thi thể cùng với Thần cách bị đánh nát thành bụi phấn, ban tổ chức hẳn cũng sẽ không quá mức cảm thấy hứng thú. Chính vì vậy, Phong Vân Vô Ngân dứt khoát đem toàn bộ những mảnh vụn này hoàn toàn hấp thu hết, luyện hóa thành năng lượng bổn nguyên của mình.

Những mảnh vụn này đối với Phong Vân Vô Ngân mà nói, trái lại phi thường hữu dụng. Thậm chí việc luyện hóa những thân thể cùng với Thần cách đã bị đánh nát so với việc luyện hóa những thi thể cùng với Thần cách còn nguyên thì càng dễ dàng hơn một chút.

Dĩ nhiên, Phong Vân Vô Ngân cũng không trắng trợn không kiêng nể gì mà phá hư quy tắc của cuộc thi. Ví dụ như, từ bên trong khỏa Nạp Giới đã bị đánh nát của Mạc Phi Phàm rơi ra một đống trân bảo to như núi, thế nhưng Phong Vân Vô Ngân ngay cả một kiện cũng không lấy.

Phốc!

Từ trong thi thể của Mạc Phi Phàm rơi ra ba khỏa Nạp Giới, toàn bộ đều vỡ tan, tất cả những vật phẩm chứa đựng bên trong trực tiếp tuôn ra. Ngay lập tức, trên mặt toàn bộ lôi đài nhất thời tràn ngập vô số những Linh thạch, Tinh thạch, Bí tịch, Quáng mạch…

Ánh mắt Phong Vân Vô Ngân cực kỳ tham lam lướt nhìn qua một đống tài vật này, thế nhưng sau đó lại lạnh nhạt lắc lắc đầu, trực tiếp xoay người rời khỏi lôi đài.

Lúc này ban tổ chức cũng tuyên bố, cuộc tranh tài lần này, Phong Vân Vô Ngân chiến thắng!

Phong Vân Vô Ngân vừa mới rời khỏi lôi đài, đám tuyển thủ bốn phương tám hướng xung quanh cũng đều đem ánh mắt cùng với thần thức mạnh mẽ quét thẳng đến nơi này. Từng đạo linh hồn truyền âm liên tục vang lên bên trong ý thức của Phong Vân Vô Ngân…

- Hắc hắc… Con kiến hôi Đế Giai này, không ngờ lại có thể chính diện đánh chết gã Mạc Phi Phàm này! Ân! Gã Mạc Phi Phàm này cũng thuộc loại Trung Vị Thần thực lực tương đối cường hãn, lại còn là Chúa Tể của các một cái Vị diện nữa, không phải đơn giản tùy tiện là có thể đánh chết được. Thoạt nhìn, cái gã kiến hôi Đế Giai này, trái lại chính là kình địch số một a!

- Ha ha ha… Cũng không phải! Cũng không phải! Chư vị, ba ngày sau chính là vòng thi đấu thứ hai của trận Bán kết lần này, cái gã tiểu tử kiến hôi Đế Giai này, hôm nay rõ ràng là đã thắng hiểm. Bản thân hắn đón đỡ một hồi công kích chính diện toàn lực của Mạc Phi Phàm, tự mình cũng đã thê thảm không chịu nổi rồi. Đừng nhìn thấy nhục thân của hắn bề ngoài phi thường kiên cố, thế nhưng kỳ thật đã là tổn thương tám chín phần rồi. Chỉ cần gặp phải thêm một chút công kích nhẹ nữa, khẳng định là sẽ hóa thành mảnh vụn mà thôi! Đừng nói là ba ngày, cho dù là ba chục ngày nữa, chỉ sợ rằng hắn cũng không thể nào khôi phục tốt lại được như lúc ban đầu. Vì vậy, trong vòng thứ hai trận Bán kết lần này, trừ phi là hắn chủ động bỏ cuộc nhận thua, bằng không, tất nhiên là sẽ bị đánh chết mà thôi!

- Đúng vậy! Cuối cùng cũng là nội tình mỏng manh a!

- …

Phong Vân Vô Ngân chậm rãi bước xuống khỏi lôi đài, cước bộ nhìn qua hơi có chút lảo đảo.

Trên thực tế, đúng như đại đa số mọi người đang thảo luận vậy, giờ phút này đây, Phong Vân Vô Ngân hơi có chút cảm giác dầu cạn đèn tắt. Dù sao mạnh mẽ chính diện oanh kích chết một vị Trung Vị Thần, không giao ra một vài điểm trả giá căn bản là chuyện không thể nào.

- Hiện tại ta cần nhất là kiếm một chỗ yên tĩnh chữa thương…

Phong Vân Vô Ngân biết rất rõ ràng tình trạng hiện tại của chính mình, vì vậy hắn cũng không hề tiếp tục lưu lại tiến hành quan sát các cuộc tranh tài diễn ra phía sau nữa, mà là trực tiếp dồn hết sức lực dư thừa lại, tiến hành Thuấn di rời khỏi nơi này.

Nhìn theo bóng dáng Phong Vân Vô Ngân vừa mới rời khỏi, ánh mắt của Đại Tướng quân khẽ động một chút, thở dài nói:

- Tên tiểu tử này đích xác cũng hết sức kiên cường, có thể chính diện mạnh mẽ đánh chết một gã Trung Vị Thần, tiềm lực vô cùng a! Hừm, thức lực Đế Giai giết chết một Trung Vị Thần, đây là chuyện tình xưa nay chưa từng có a! Ba ngày sau, nếu như hắn tiếp tục dự thi, hẳn là sẽ phải chết không nghi ngờ gì… Bổn tọa trái lại nguyện ý thu phục hắn, đặc cách cấp cho hắn một cái hộ tịch, để cho hắn trở thành một con chó trung thành trong phủ của bổn tọa vậy…

o0o

Trên đỉnh núi hoang vu…

Phong Vân Vô Ngân sau khi trở về đến đỉnh núi, liền trực tiếp nhanh chóng đi vào Thần Tượng Kết Giới.

- Phốc!

Vừa mới tiến vào Thần Tượng Kết Giới, Phong Vân Vô Ngân liền phun bắn ra một ngụm máu tươi, tinh thần gần như không thể chịu đựng nổi nữa.

- Vô Ngân!

Liên Y, Tử Viêm, Tử Yên vẫn còn đang ở lại bên trong Kết giới, vào lúc này nhìn thấy Phong Vân Vô Ngân đột nhiên trở về, hơn nữa bộ dáng hiển nhiên còn thân mang trọng thương, lập tức lòng người đại loạn, cùng đổ xô lại đỡ lấy hắn.

- A! Không có chuyện gì! Không có chuyện gì! Không chết được đâu!

Phong Vân Vô Ngân ngược lại cười một tiếng, ánh mắt có hơi nhíu lại, nói:

- Hôm nay đánh một trận, quả nhiên vô cùng mạo hiểm. Đây là lần đầu tiên trong đời ta đích thân chém giết một gã Trung Vị Thần. Bất luận là tại trên kinh nghiệm chiến đấu, hay là kỹ xảo chiến đấu, cũng gần như là tiến hành một lần lột xác! Càng khó có được chính là tâm tính, có thể ma luyện trở nên càng thêm kiên cố hơn rất nhiều a… Thoải mái! Quá sức thoải mái!

- Ha ha… tiểu oa nhi, ngươi đã đích thân giết chết một gã Trung Vị Thần, hiện tại đã có lòng tin hơn rồi chứ?

Đúng lúc này, Chúc lão cũng là ló đầu ra, hỏi.

- Ân! Lòng tin vô cùng cường đại!

Khóe miệng của Phong Vân Vô Ngân hơi nhếch lên một chút, tự tin nói.

- Bất quá, ngươi bây giờ thương thế cũng không nhẹ a!

Bất chợt Chúc lão đột nhiên biểu hiện ra một chút lo lắng:

- Những đối thủ có khả năng tiến vào vòng hai của trận Bán kết, khẳng định là càng cường đại hơn rất nhiều. Lấy tình trạng hiện tại trước mắt của ngươi…

- Chúc lão, ông cứ yên tâm! Ba ngày sau mới là vòng thi đấu thứ hai của trận Bán kết. Nếu như nói ta chỉ có thời gian ba ngày tiến hành chữa trị, đó khẳng định chính là con đường chết. Nhưng mà ông đừng quên rằng, bên trong Thần Tượng Kết Giới này, thời gian trôi qua mười ngày, thế giới bên ngoài cũng chỉ trải qua có một ngày mà thôi! Nói cách khác, chỉ cần ta kiên trì ở trong Thần Tượng Kết Giới này, như vậy có thể dưỡng thương suốt ba mươi ngày a… Ba mươi ngày, với cường độ nhục thể của ta mà nói, chỉ sợ cũng đã đủ để khôi phục đến trình độ đỉnh phong rồi. Đến lúc đó, cũng có thể làm cho những tên gia hỏa vẫn cho là ta muốn bỏ cuộc nhận thua kia thất kinh một trận!

Nói xong, Phong Vân Vô Ngân tự tin cười nhẹ một tiếng, trực tiếp từ bên trong Kiếm Tiên Đồ Lục thả ra năm mươi vị Hạ Vị Kiếm Thần.

- Tham kiến Kiếm Chủ!

Tổng cộng năm mươi vị Hạ Vị Kiếm Thần, mỗi người đều cung kính khom lưng bái kiến Phong Vân Vô Ngân.

- Nghe đây, hiện tại các người lập tức đi về phía các khu vực do các Thần Thú chiếm cứ, thay ta săn giết các đầu Thần Thú kia, đem thi thể mang về! Cái gì mà Sơ Giai Thần Thú, Trung Giai Thần Thú, Cao Giai Thần Thú, có thể tìm được bao nhiêu, toàn bộ đều săn giết mang về đây cho ta! Nếu như gặp phải Thần Thú có được Thần vị, nếu như các ngươi liên thủ lại mà giết được, vậy thì cứ việc liên thủ giết chết!

Phong Vân Vô Ngân hạ lệnh.

- Vâng, Kiếm Chủ! Chúng ta sẽ đi nhanh về nhanh!

Tổng cộng năm mươi vị Hạ Vị Kiếm Thần hết thảy đều hóa thành lưu quang, trực tiếp bay ra ngoài.

- A! Không biết đối thủ tiếp theo của ta là ai a? Bất quá, nếu như hắn xem ta như một cây đèn cạn dầu, như vậy thì… hắn mười phần sai lầm rồi!

Khóe miệng Phong Vân Vô Ngân nhếch lên một nụ cười thoải mái mà lại tràn ngập sự tự tin cùng với dũng khí vô hạn. Sau khi thành công đánh chết được một gã Trung Vị Thần, tâm tính của Phong Vân Vô Ngân cũng gia tăng lên trên một phạm vi thật lớn. Cả người hắn giống như hoàn thành một lần tâm linh lột xác, thoát thai hoán cốt!
Bình Luận (0)
Comment