Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây

Chương 454

CHƯƠNG 454

Nói những lời này trước mặt con gái mình, ba Lý vẫn cảm thấy xấu hổ, thân là người lớn mà lại làm chuyện phạm pháp, sao chịu nổi chứ?

Ông không biết là Lý Tang Du hoàn toàn không quan tâm, rất nhiều chuyện cô không nói không phải là do cô không biết.

Trong xã hội hiện nay, các doanh nghiệp mạnh được yếu thua, có ai là người sạch sẽ tuyệt đối chứ?

Ba Lý là người có tính cách cứng nhắc, không thích qua lại với bạn nhậu trên bữa tiệc, mấy năm gần đây công ty kinh doanh ngày càng xuống dốc, vì tìm kiếm đường ra nên mới buộc phải sử dụng thủ đoạn đặc biệt để lôi kéo một số người phía trên, cố gắng chèo chống để công ty không đóng cửa.

Nay xảy ra chuyện, đương nhiên cũng sẽ thân ai nấy lo, người có cách, có tin tức thì đã sớm vượt biên, chỉ còn lại người thành thật như ba Lý làm kẻ chết thay.

Ba Lý xích lại gần Lý Tang Du, thì thầm: “Tang Du, ba đã để lại một đường lui cho con rồi, rất nhiều năm trước, ba đã mua một lô bất động sản ở nước P, người đứng tên là mẹ con, con cùng dì Tiêu và Uyển Khanh đến nơi đó định cư đi, đừng quay lại nữa. Đi nhanh lên.”

Lý Tang Du không kiềm được nước mắt nữa, lắc đầu nguầy nguậy: “Không, không muốn, con không đi.”

Cô cũng biết, trong hoàn cảnh hiện giờ, tất cả tài sản nhà họ Lý đều sẽ bị tịch thu, tài chính sẽ bị đóng băng, nhưng lúc này dù có ra sao thì cô cũng sẽ không vứt bỏ ba mình.

Nhìn đứa con gái bướng bỉnh của mình, ba Lý khẽ cắn môi, nói ra một bí mật mà ông không bao giờ muốn nói tới: “Tang Du, thật ra Uyển Khanh là em gái ruột của con.”

Ông vẫn luôn không muốn nói ra vì sợ nhìn thấy ánh mắt khinh thường của Lý Tang Du, nhưng sau khi nói ra, ánh mắt cô vẫn trong suốt sáng ngời, không kinh ngạc, không hưng phấn, cũng không khinh thường, chỉ bình tĩnh như giếng nước lặng.

Thay vào đó, khi ba Lý nghe câu trả lời của Lý Tang Du thì chính ông lại rất ngạc nhiên.

“Con đã biết lâu rồi.”

Ba Lý ngơ ngác nhìn Lý Tang Du, hóa ra ông vẫn luôn coi thường con gái mình.

“Từ nhỏ con đã biết Lý Uyển Khanh là em gái mình rồi. Do con tình cờ nghe thấy ba và dì Tiêu nói chuyện, chính vì việc này mà mẹ bị sảy thai, trầm cảm nên mới ra đi…” Nhắc đến những chuyện cũ năm xưa, Lý Tang Du vẫn thấy lòng đau như cắt.

Nhưng chuyện này đã là sự thật thì một đứa con gái như cô có thể làm gì?

“Để bù đắp những tổn thương mà ba đã gây ra cho mẹ nên ba mới đối xử tốt với con. Con biết tất cả những chuyện đó.” Lý Tang Du còn biết nhiều hơn thế.

Đã nhiều năm như vậy mà Lý Uyển Khanh vẫn không được nhà họ Lý công nhận, cũng là do trước khi chết bà nội ra lệnh, ba Lý có thể cưới Tiêu Hà, có thể cho Lý Uyển Khanh vào nhà họ Lý, nhưng Lý Uyển Khanh sẽ không được đưa tên vào gia phả nhà họ Lý. Đây là cách duy nhất bà nội có thể làm để bảo vệ Lý Tang Du.

Vì vậy, Lý Uyển Khanh luôn bị người ngoài coi là con riêng khác họ mà Tiêu Hà mang theo. Còn Lý Tang Du thì giả vờ như không biết, trước giờ cũng không hề nhắc đến chuyện đó.

“Tang Du, con, con đã biết rồi sao?” Ba Lý kinh ngạc nhìn con gái, hai hàng nước mắt chậm rãi rơi xuống.

Ông không thể tưởng tượng khi Lý Tang Du biết chuyện này thì tâm trạng sẽ thế nào, tấm thân nhỏ bé đó gánh chịu nỗi đau mất mẹ rồi lại bị đả kích, mất đi niềm tin với người ba duy nhất, lại còn phải giả bộ như không có việc gì, miễn cưỡng vui cười.

Ngay cả người lớn cũng không làm được như thế.

“Tang Du, con hiểu chuyện khiến ba đau lòng lắm. Chắc là con rất hận ba.” Chỉ trong một khoảnh khắc ba Lý như đã già đi cả chục tuổi.

“Ba, con không hận ba. Mẹ và bà đều không nói thật với con. Họ sợ con buồn. Mẹ chỉ mong con được lớn lên trong hạnh phúc. Con là đứa con gái hiếu thảo nên con sẽ nghe lời mẹ. Nhưng ba à, con không thích dì Tiêu và Lý Uyển Khanh, rất không thích!” Dù Lý Tang Du có bình tĩnh thế nào đi nữa thì bây giờ cũng không thể khống chế được tâm tình của mình. Cô đã nhẫn nhịn nhiều năm qua rồi, vào thời khắc này sự nhẫn nhịn đó đã bị xé toạc ra: “Chính họ đã phá hủy cuộc sống của gia đình chúng ta, hại chết mẹ con, làm sao con có thể thích họ cho được?”

Bình Luận (0)
Comment