Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây

Chương 636

CHƯƠNG 636

Âm thanh cực kỳ quen thuộc khiến Lý Tang Du sững sờ, cô và Tịch cùng quay đầu lại nhìn về phía cô ta.

“Cái dì kỳ quái?” Tịch nhìn Trịnh Uyển Khanh, lập tức liền nhận ra ngay là cái dì ngay cả nói chuyện cũng không nói hết.

Chẳng lẽ là cái dì kỳ quái này quen mẹ mình?

Lý Tang Du thì không nói gì, cô ngồi xổm xuống chỉ về phía một phòng bệnh, nhẹ nhàng nói ở bên tai Tịch: “Con có nhìn thấy không, anh trai con ở đây này, ở trong còn có chị y tá nữa. Con đi vào đó trước đi, có chuyện gì thì gọi điện thoại cho mẹ hoặc là tìm chị y tá, có nghe chưa?”

Tịch nhìn Trịnh Uyển Khanh với ánh mắt tò mò, nhưng mà vẫn nhẹ gật đầu rồi ôm chặt con thỏ nhỏ.

“Đi thôi.” Thấy Tịch đi vào phòng bệnh, Lý Tang Du mới thu hồi tầm mắt, nhìn về phía Trịnh Uyển Khanh ở một bên.

“Lý Tang Du, thật sự là cô.” Trịnh Uyển Khanh không thể giữ nổi sự kiên nhẫn, nhưng mà đánh giá thật kỹ một lần, nhìn thấy Lý Tang Du hoàn hảo không có chút tổn hại nào, cô ta vẫn không nhịn được mà kinh ngạc.

Hơn nữa, nghe thấy lời nói khi nãy của Lý Tang Du, lại còn có một đứa bé? Nhưng mà nghe không chính xác cho lắm.

“Cô đi theo tôi.” Lý Tang Du nói, trong giọng nói không có chút cảm xúc.

Cô cũng không nghĩ tới người đầu tiên ở thành phố A biết cô còn sống là Lục Huyền Lâm, người thứ hai cô gặp phải là Trịnh Uyển Khanh, cũng không biết cái này có được tính là nghiệt duyên không nữa.

Nhưng mà đối mặt với Trịnh Uyển Khanh, trong lòng Lý Tang Du không có gợn sóng gì quá lớn, thậm chí là vô cùng bình thản, ngoại trừ có chút kinh ngạc.

Mà thẳng cho đến khi giọng nói của Lý Tang Du vang lên, Trịnh Uyển Khanh vẫn còn chưa kịp phản ứng, có điều vẫn thành thật đi theo sau lưng cô.

Thật sự chưa chết, thế mà lại chưa chết?

Mặc dù trong lòng đã sớm có đáp án, nhưng mà một người đã biến mất khỏi thế giới này sáu năm trời rồi bỗng nhiên vào một ngày lại xuất hiện trước mặt bạn, cho dù là ai cũng không thể chấp nhận nổi đúng không.

“Lý Tang Du, vậy mà cô lại chưa chết.” Đi được một lúc, Trịnh Uyển Khanh mới phản ứng lại, muốn nắm lấy bả vai Lý Tang Du, lại bị người ta nhanh nhẹn thoát đi.

Nhìn bộ dạng cắn răng nghiến lợi của Trịnh Uyển Khanh, Lý Tang Du bật cười nhưng không cười thành tiếng, thậm chí còn nhìn về một bên khác.

Cô cũng không hận Trịnh Uyển Khanh, nhưng mà vẫn không muốn gặp người từng khiến cô phải mất đi con, người khiến cô phải đau khổ, dù sao thì cô cũng chẳng phải là thánh mẫu.

Cô cười, cô đang cười Trịnh Uyển Khanh, cái bộ dạng ước gì cô chết mấy trăm năm không giống như bộ dạng giả vờ của trước kia.

Mà trong mắt của Trịnh Uyển Khanh thì là Lý Tang Du đang giễu cợt cô ta.

Bây giờ Lý Tang Du bình an trở về còn dẫn theo con, mà cô ta thì không có cái gì hết, thậm chí trong lòng Lục Huyền Lâm cũng không có cô ta.Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Nếu như bây giờ Lục Huyền Lâm biết Lý Tang Du trở về, nói không chừng còn dẫn theo con của anh, vậy thì cô ta còn cơ hội gì nữa

Hi vọng vừa mới chớm nở liền vụt tắt à?

“Lục Huyền Lâm có biết cô còn sống không? Cô trở về để giành lại Lục Huyền Lâm?” Trịnh Uyển Khanh cố gắng kiềm chế tâm trạng của mình, nhưng giọng nói mà Lý Tang Du nghe thấy vẫn có chút run rẩy.

Sao vậy? Quan hệ giữa bọn họ không tốt hả? Lý Tang Du không nhịn được mà đưa ra suy đoán.

Sau đó, cô phát hiện cách bệnh viện không xa có một cửa hàng bán bánh gato. Sắp đến sinh nhật của hai đứa nhỏ rồi, nhưng mà bởi vì Mộ đột nhiên lại bị bệnh cho nên cô không kịp chuẩn bị.

“Tại sao cô lại không nói chuyện?” Lý Tang Du càng im lặng thì Trịnh Uyển Khanh càng lo lắng, cảm xúc của cô ta cũng càng kích động hơn, cô ta bước vài bước đi đến gần Lý Tang Du: “Cô nhìn tôi nói chuyện đi, tại sao cô lại còn sống?”

Sáu năm trong quá khứ, Trịnh Uyển Khanh tưởng rằng mình sắp quên Lý Tang Du, bây giờ mới phát hiện không phải là như vậy, đặc biệt là bộ dạng thanh cao này khiến cho người ta chán ghét vô cùng.

Lý Tang Du cảm thấy thời gian mà mình dành cho Trịnh Uyển Khanh đã đủ nhiều rồi, nếu như không phải bởi vì Tịch ở đây, sao cô lại có thể đứng chung một chỗ với Trịnh Uyển Khanh được chứ?

Bình Luận (0)
Comment