Bá Võ - Khai Hoang

Chương 199

Chu Tượng Sơn tiếp tục giới thiệu: “Cô gái đeo kiếm ở bên phải kia đến từ
Thủy Vân Cung, nàng họ Chu tên hà, có danh xưng Trân Châu Tiên. Thủy Thần
Cung chuyên kinh doanh trân châu, vì thế vị tiên tử này luôn ăn diện rất xinh
đẹp. Quận Tú Thủy của các ngươi cũng có người đến, là vị người cùng bên trái
kia, Độc Tí Đao – Lý Thương. Nhắc đến người này mới nhớ, hắn có quan hệ
không tầm thường với Long gia, là một trong những minh hữu của Long gia. . .”
Lúc này, thần thái của Chu Hùng Bá vô cùng thỏa mãn, hắn thu ánh mắt từ trên
người Sở Hi Thanh lại, sau đó chuyển về phía thung lũng ở phía trước.
Lần đầu tiên hắn nhìn thấy Sở Hi Thanh thì có ấn tượng rất tốt với người anfy.
Mặc dù Dưỡng Nguyên Công của người này mới bước vào tầng thứ ba, nhưng
thần niệm linh thức lại cực kỳ mạnh mẽ, đã vượt qua mấy vị thiên kiêu trên
Thanh Vân Bảng ở đây.
Một thân đao ý lại mạnh mẽ ác liệt và bá đạo đến mức không giấu được.
Hắn đứng ở giữa đám người, tựa như một bó đuốc ở trong một đám đom đóm
vậy, không chú ý cũng không được.
“Người kia chính là Sở Hi Thanh?” Lúc này, gia chủ Lộ Triết của Lâm Hải Lộ
thị cũng nhìn về phía Sở Hi Thanh, mặt lại nở nụ cười nói: “Chu huynh thật là
may mắn! Có người này ở đây, tòa bí cảnh cửu phẩm này đã là vật trong túi của
Chu huynh rồi.”
Đêm hôm qua, hắn cũng nghe nói đến chuyện phát sinh trong đại sảnh của
khách sạn.
Ban đầu, Lộ Triết còn không tin thế gian này còn có một cửu phẩm có thể đánh
bại Chu Lương Thần bằng một đao.
Nhưng hôm nay, Lộ Triết tận mắt nhìn thấy Sở Hi Thanh, thì đã biết chuyện này
không phải không có căn cứ.
Điều này khiến cho tâm trạng của hắn lo lắng không thôi.
Hắn vốn cho rằng Lâm Hải Chu thị sẽ chẳng làm nên trò trống gì trong lần tránh
cướp bí cảnh này.
Nhưng không ngờ Chu gia lại mang một con cá lớn từ quận Tú Thủy về đây.
So với đám võ tu cửu phẩm ở đây, người này giống như một con cá mập khổng
lồ nhảy vào trong bể nước, khó có thể ngăn cản.
Lúc này, Độ Linh Tiên đứng ở bên cạnh Chu Hùng Bá đã híp mắt lại, lòng thầm
mắng một tiếng “Tiếu Diện Hổ”.
Tên khốn khiếp này rõ ràng là muốn dùng lời nói để gây xích mích, muốn tất cả
mọi người sinh lòng kiêng kỵ với Sở Hi Thanh.
Công nhận ra là Sở Hi Thanh rất xuất sắc, nhưng đến khi hắn bị tất cả mọi
người nhằm vào, bị mọi người liên thủ đối phó, thì dù sức chiến đấu của hắn có
mạnh mẽ vô song đến đâu, cuối cùng vẫn sẽ bị loại.
Nếu muốn trách, thì chỉ có thể trách đứa con trai bảo bối của nàng.
Tối hôm qua, nếu như nàng ở khách sạn thì nàng nhất định sẽ niêm phong
miệng của Chu Lương Thần trước rồi tính sau.
Trận tranh cướp bí cảnh này, rõ ràng là chuyện đã nắm chắc, nhưng lại vì lời nói
của Chu Lương Thần mà phát sinh biến cố không cần thiết.
“Lộ huynh nói đùa rồi.” Sắc mặt Chu Hùng Bá không thay đổi, hắn lắc đầu
phản đối: “Thực lực của võ tu cấp độ cửu phẩm có hạn, dù có mạnh thì cũng
không thể địch số đông, không ai có thể quét ngang tất cả.”
“Huống hồ hôm nay còn có rất nhiều cao thủ và thiên tài cấp bậc cửu phẩm đến
cướp đoạt bí cảnh này. Ví dụ như Ngân Văn Hổ - Lộ Trần, Bạch Mi Hổ - Ứng
Hạo Bạch, Thi Cẩu – Lệ Mãn Sơn, Vô Ảnh Kiếm – Trác Bạch Vân. . . Có ai
không phải là thiên kiêu trên Thanh Vân Bảng? Có ai không phải là cửu phẩm
có thể đối đầu với trăm người chứ? Tất cả bọn họ đều có hy vọng cướp được
ngôi đầu.”
Mọi người nghe thấy thế thì chỉ yên lặng, không nói câu nào.
Lời nói của vị Tam Chỉ Kinh Thần – Chu Hùng Bá này đã rất rõ ràng rồi, đây là
nhắc nhở cho thế lực khắp nơi, nếu như bọn họ liên thủ đối phó với Sở Hi
Thanh, vậy thì cũng chỉ may áo cho mấy nhà này mà thôi.
Chu Hùng Bá thì lại tiếp tục cười nói: “hơn nữa, bí cảnh này là để Thần Ngao
Tán Nhân tìm kiếm người truyền thừa y bát, bên trong có rất nhiều thử thách, vị
Sở thiếu hiệp nhà chúng ta mạnh thì có mạnh thật, nhưng lại chưa chắc là đệ tử
mà Thần Ngao Tán Nhân muốn.”
Sau đó, hắn nhìn về phía Lộ Triết với vẻ nghiền ngẫm: “Vì thế, ta đã nói với Sở
thiếu hiệp là thắng thua không quan trọng, là do chúng ta không có duyên phận.
Hắn không cần quan tâm đến thắng bại khi ở trong đó, chỉ cần khoái ý ân cừu,
ăn miếng trả miếng là được rồi.”
Mặc kệ là kẻ nào dám ra tay đầu tiên, thì cứ đá hắn ra khỏi cục là được.
Lộ Triết cũng bị ánh mắt sắc bén như đao của Chu Hùng Bá làm cho da thịt đau
đớn.
Trên mặt hắn lại không có cảm xúc gì, còn nở nụ cười tự nhiên: “Chu lão đệ
thật mạnh, tiểu huynh bội phục. . .”
Nhưng đúng lúc này, một người mặc quan bào màu đỏ rực ở phía trước họ bỗng
nhiên phất tay lên, triển khai một quyển trục.
“Bí cảnh cửu phẩm sắp mở rồi, chư vị đến ký giấy sinh tử đi. Bên trong bí cảnh
rất nguy hiểm, tất cả mọi người đi vào trong đó, sinh tử thắng bại đều do trời
định. Tất cả ân oán và tranh đấu đều chỉ giới hạn ở trong bí cảnh, các phe đều
không được truy cứu.”
Quyển trục này có màu vàng đỏ, sau khi mở ra thì lại trôi nổi trên không trung,
còn tỏa ra những gợn sóng màu vàng óng ánh.

Bình Luận (0)
Comment