Bá Võ - Khai Hoang

Chương 20

“Yên tâm!” Tòa Hiên bắt chéo tay ra sau lưng, nhìn về phía mấy cái cửa sổ của
Tàng Kinh Lâu: “Tuy rằng uy lực của đám Bạo Viêm Phù rất đáng sợ, nhưng
phải có người dùng pháp thuật để điều khiển từ xa thì mới có thể khởi động
được.”
“Trước đây không lâu, Huyết Phong Đạo đã bị Đông trấn phủ ty chúng ta trọng
thương, dưới trướng Lý Đạo Quy chỉ còn lại một Thuật sư bát phẩm hạ may
mắn sống sót mà thôi. Chỉ cần chúng ta trừ khử người này, Lý Đạo Quy và đám
nghịch tặc Huyết Phong Đạo này có chắp cánh cũng khó thoát.”
Ngay khi Tòa Hiên nhìn về phía đó, có bốn bóng người mặc độ đến xuất hiện,
bọn họ lặng yên không một tiếng động mà mở mấy cánh cửa sổ đó ra.
Ngay khi bọn họ chuẩn bị lẻn vào trong, con ngươi của Tòa Hiên đột nhiên co
rụt lại, hắn phát hiện có vô số tên nỏ ngắn bằng nửa ngón tay được bắn ra từ bên
trong cửa sổ.
Đó là phi hoàng nỗ, chỉ trong chớp mắt, bốn người áo đen đã bị bắn cho thủng
đến trăm ngàn lỗ, lặng yên không một tiếng động nào mà rơi từ trên tầng bảy
xuống.
Bốn vị Cẩm y vệ có trình độ bát phẩm thượng, chỉ chớp mắt là đã không còn
tính mạng.
Sau đó, có bốn tấm quyển trục bị đốt cháy được ném ra từ cửa sổ tầng bảy
xuống dưới.
Lôi Nguyên nhẹ nhàng liếc mắt nhìn qua, da mặt không khỏi co rút lại.
Bốn vị Cẩm y vệ chết cũng không sao, nhưng hắn đau lòng những quyển trục
kia.
Đó là bốn bộ Chân Ý Đồ của võ quyết lục phẩm, tất cả đều đáng giá ngàn vàng.
Đám nhãi con Huyết Phong Đạo này, quả thực là nói được làm được.
Hắn nhìn về phía Tòa Hiên đang mặt đen như đáy nồi: “Tào thiên hộ còn có
biện pháp gì không? Tuyệt đối không thể mạnh mẽ tấn công vào. . . trong tòa
Tàng Kinh Lâu có rất nhiều võ quyết và Chân Ý Đồ, giá trị coa trên trăm vạn
lượng bạc, mấu chốt là đám Chân Ý Đồ và Quan Tưởng Đồ kia, có tiền cũng
không mua được đâu. Nếu như thật sự bị tổn hại, ta và ngươi đều không chịu
được đâu.”
Sắc mặt Tòa Hiên biến ảo không ngừng, hắn suy nghĩ một lát, sau đó đột nhiên
cắn răng một cái: “Vẫn là nghĩ cách ở trên người tên Thuật sư kia đi, chúng ta
nhất định phải làm thịt người này trước khi mạnh mẽ tấn công. Nếu chúng ta đã
không lẻn được vào trong, vậy thì nghĩ biện pháp liên lạc với người ở bên trong
đi.”
“Trong đó có võ sư giáo viên của võ quán Chính Dương các ngươi, hoặc là liên
lạc với một số đệ tử chân truyền có sức chiến đấu mạnh cũng được. CHúng ta
có thể kiềm chế ở bên ngoài, để bọn họ có cơ hội động thủ.”
Võ sư giáo viên của võ quán Chính Dương, đại đa số đều có tu vị khoảng thất
phẩm, đệ tử chân truyền thì có sức chiến đấu ở giai đoạn bát phẩm.
Như vậy thì thừa sức giết chết Thuật sư kia, điểm yếu của Thuật sư chính là
không có năng lực cận chiến, một khi bị áp sát thì một võ tu cửu phẩm cũng có
thể giải quyết một Thuật sư bát phẩm.
Lôi Nguyên lại cực kỳ đau đầu.
Ngày hôm này là một thời gian rất đặc thù, bên trong Tàng Kinh Lâu không có
bất cứ một đệ tử chân truyền nào cả, thậm chí còn không có đệ tử nội môn hai lá
và ba lá nào cả.
Chỉ sợ đám võ sư giáo viên ở bên trong đã lành ít dữ nhiều rồi, hắn biết phải
liên hệ với ai bây giờ?
Còn về phần hơn 400 đệ tử nội môn kia, chỉ có ba người có sức chiến đấu đạt
đến cửu phẩm hạ, còn lại đều kém hơn không ít.
Nhưng thực lực của ba người này cũng rất kém, nếu như để bọn họ ra tay, vậy
không khác gì bảo bọn họ đi chết cả.
Hắn lắc đầu: “Đây cũng là một biện pháp, nhưng phải xem đám võ sư ở trong
đó còn sống sót hay không đã.”
Lúc này, Thiệu Linh Sơn chợt nói chen vào: “Huyết Phong Đạo luôn luôn làm
việc chặt chẽ, bọn họ nhất định sẽ trừ khử toàn bộ võ sư giáo viên trước khi ra
tay để bài trừ mầm họa. Theo Thiệu mỗ thì Thiên Hộ đại nhân đừng hy vọng
vào bọn họ thì hơn, ngoài ra, đúng là bên trong còn có một người có thể sử
dụng.”
Hắn khẽ cười, trong mắt chứa vẻ kinh dị: “Hôm qua có một thiếu niên tên là Sở
Hi Thanh, chỉ dùng một đao đã chém nhị thiếu gia Long Thắng của Long gia bị
thương, khi xuất đao như điện quang hỏa thạch. Quán chủ đại nhân còn khen
ngợi đao pháp của hắn nhanh gọn chặt chẽ. Nếu như người này có thể tiếp cận
vị Thuật sư kia, nhất định có thể thành công.”
“Thiệu Linh Sơn!” Diệp Tri Thu quát to một tiếng, trong mắt bao hàm lửa giận
ngút trời: “Ngươi bớt nói hươu nói vượn ở đây đi! Nguyên công của Sở Hi
Thanh vẫn chưa đến tầng thứ hai, ngươi muốn hắn đi chịu chết sao?”
Lôi Nguyên cũng tỏ vẻ tức giận và không vui, ánh mắt nhìn về phía Thiệu Linh
Sơn đã mang theo vài phần lệ ý.
Nói một cách công bằng, nếu như vị thuật sư kia thật sự chỉ là bát phẩm hạ, vậy
đúng là Sở Hi Thanh có cơ hội.
Nhưng mà trong này chất chứa vô số nguy hiểm.
Mặc dù Sở Hi Thanh có thành công, thì hắn làm thế nào để chống lại đám người
Huyết Phong Đạo phản công báo thù?
Chắc chắn là Sở Hi Thanh sẽ biến thành một thi thể trước khi đám người bọn họ
giết vào trong.
Tòa Hiên lại “A” một tiếng, ánh mắt hơi lấp lóe, rơi vào trầm tư.
Theo hắn biết, nhị thiếu của Long gia cũng tu luyện khoái đao.
Thiếu niên tên Sở Hi Thanh này có thể dùng khoái đao để chiến thắng Long
Thắng, chứng tỏ đao của người này tương đối nhanh.
Nếu như bên trong đã không có võ sư để sử dụng, như vậy thì có thể sử dụng
người này.

Bình Luận (0)
Comment