Sau khi Sở Hi Thanh trở về quận Tú Thủy, hắn không trực tiếp về thành, mà
chạy qua Cổ Thị tập ở bờ đông.
Lúc này, Tả nha nội đang chờ hắn ở bến tàu Cổ Thị tập.
Ta nha nội vẫn đi chiếc xe ngựa được đúc từ sắt thép kia, nữ thị vị vẫn đang
đứng trên nóc xe để cảnh giới bốn phía.
Tuy nhiên, sau khi song phương gặp mặt, Tả nha nội lại nhìn chằm chằm vào
Sở Hi Thanh với ánh mắt dị dạng, ngậm lấy vài phần nửa tin nửa ngờ.
Thời gian gần đây, Sở Hi Thanh đã nhìn thấy vẻ mặt này quá nhiều, cho nên
không để ý lắm.
Tất cả đều bắt nguồn từ Đông Châu – Thanh Vân Bảng của Luận Võ Lâu phát
hành bảy ngày trước, khi đó Sở Hi Thanh xếp hạng 89 trên đó.
Đây chắc hẳn là nguyên do mà điểm võ đạo của Sở Hi Thanh tăng vọt khi hắn
đang ở trong bí cảnh, nhưng cũng mang đến cho hắn không ít nghi vấn.
Bảy ngày này, dưới sự dẫn đường của mấy người Chu Hùng Bá và Lộ Triết, Sở
Hi Thanh đã đi gặp mặt các nhân vật trên giang hồ của quận Lâm Hải.
Rất nhiều người đều có phản ứng nửa tin nửa ngờ giống Tả nha nội khi mới gặp
mặt hắn.
Bọn họ tin tưởng quyền uy của Luận Võ Thần Cơ, nhưng vẫn còn giữ lại một
chút.
Dù sao thì từ trước đến giờ, không phải là Luận Võ Thần Cơ chưa sai bao giờ.
Sở Hi Thanh không khỏi nghĩ đến chuyện mình giẫm lên mặt Tạ Chân Khanh
hai lần, lòng thầm nói vị này thật sự là người tốt.
Mình đắc tội với nàng như vậy, Tạ Chân Khanh vẫn liều lĩnh, bỏ mặc nguy
hiểm để đẩy mình lên thứ 89 trên Đông Châu – Thanh Vân Bảng, lại còn viết
một bài văn tán dương và chờ mong với hắn, có thể nói là tâng bốc hắn lên tận
trời. . .
Nữ nhân này đã hận hắn đến trình độ nào rồi?
Sở Hi Thanh bật cười một tiếng: “Nha nội còn muốn nhìn đến khi nào? Ngươi
lại nhìn nữa thì ta vẫn như vậy thôi.”
Tả nha nội lại lắc đầu cảm thán không thôi: “Không thể tin nổi, trận sinh tử lôi
giữa ngươi và Trang Hồng Phi mới trôi qua một tháng, mà giờ ngươi đã leo lên
Đông Châu – Thanh Vân Bảng, lại còn xếp thứ hạng cao như vậy nữa. Ta vẫn
cảm thấy lần xếp hạng này rất có vấn đề.”
Sở Hi Thanh hơi nhướng mày lên, không hiểu: “Lẽ nào Tả nha nội chưa nghe
nói chuyện ta giành ngôi quán quân trong lần tranh đấu bí cảnh này sao?”
“Nghe nói rồi, nhưng mà bây giờ tin tức bay đầy trời, không biết tin nào là thật,
tin nào là giả.” Tả Thanh Vân lắc quạt xếp trong tay, thái độ nhàn nhã bình tĩnh:
“Dựa vào tin tức của triều đình, thì lần này có ma đầu làm hại, còn dẫn Ma
Thần – Táng Thiên xuống phàm giới, khiến cho đám võ tu cửu phẩm tham gia
bí cảnh chết gần hết.”
“Nhưng còn có một số tin tức ngầm ở bên ngoài, có người nói ma đầu này chính
là lâu chủ Tư Đồ Lễ của Luận Võ Lâu Đông Châu. Còn có lời đồn khác, nói
rằng Tư Đồ Lễ đã bỏ mình khi đối kháng với tà mà, cũng có người nói Tư Đồ
Lễ đã bị tà mà thay thế thân phận.”
“Còn về chuyện Sở Hi Thanh ngươi giành được ngôi quán quân của bí cảnh cửu
phẩm, thì cũng có rất nhiều phiên bản khác nhau. Có người nói Sở Hi Thanh
quét ngang thiên kiêu Đông Châu – Thanh Vân Bảng. Có người nói Tư Hoàng
Tuyền vô địch, nhưng do trúng phải cổ độc nên phải từ bỏ tranh đấu. Cũng có
người nói là mấy vị thiên kiêu Đông Châu – Thanh Vân Bảng ngao cò đánh
nahu, để ngươi làm ngư ông đắc lợi, ngươi nói ta nên tin ai?”
Trong lòng Sở Hi Thanh không khỏi thầm hô một tiếng lợi hại.
Cái này nhất định là do đám cẩm y vệ của Đông Châu.
Chuyện liên quan đến bí cảnh lần này đã rất rõ ràng, cẩm y vệ muốn đè nó
xuống là không thể nào.
Bên ngoài bí cảnh có gần hai ngàn người, không thể chặn miệng của tất cả mọi
người được.
Bởi vậy, Cẩm y vệ dùng phương pháp trái ngược, bọn họ tung rất nhiều lời đồn
đại để nhiễu loại nghe nhìn, người ngoài rất khó phân biệt được chân tướng.
“Vẫn là nói đến đối thủ lần này của ngươi đi!” Lúc này, Tả Thanh Vân đột
nhiên đổi đề tài: “Tên Đào Viên này đến từ Hà Châu, là Độc Tí Đao – Lý
Thương dùng một số tiền lớn để mời từ Hà Châu về đây, hắn có tu vị bát phẩm
hạ, chủ tu công pháp hệ Thổ, am hiểu Hạo Nhiên Đao, có bốn pháp khí, sáu bức
chiến đồ, sức chiến đấu cực mạnh trong giai đoạn bát phẩm hạ.”
“Ban đầu, Đào Viên vốn đến đây vì một lôi đài bát phẩm của ta, nhưng sau khi
nghe nói ngươi leo lên Đông Châu – Thanh Vân Bảng, thì hắn liền tuyên bố
muốn đánh với ngươi. Lý Thương cũng có ý tạo thế cho hắn, cố tình trắng trợn
tuyên dương chuyện này ở Cổ Thị tập, ép ta phải nhận trận tử lôi này. Nhưng
mà ta vẫn còn chưa đáp ứng.”
Tả Thanh Vân gấp quạt xếp trong tay lại, ánh mắt nhìn thẳng vào Sở Hi Thanh:
“Tuy rằng tu vị của ngươi là cửu phẩm thượng, lại là thiên kiêu Thanh Vân
Bảng, theo lý thuyết thì có thể chiến đấu vượt cấp, nhưng mà cũng có thể từ
chối.”
“Đã là bát phẩm hạ!” Sở Hi Thanh cười nói.
Lần này, hắn chạy đến Cổ Thị tập là vì nghe thấy Tả Thanh Vân nói có một cái
đối thủ tốt.
Mấu chốt là phí di chuyển và trích phần trăm sẽ rất nhiều. . .