Sở Hi Thanh nghe vậy thì sững sờ, lòng thầm nói còn có chuyện tốt như vậy?
“Ma Thần – Táng Thiên thưởng thức nhất chính là dũng sĩ bất khuất kiên
cường, dũng cảm kiên nghị, trận chiến tối nay của tiểu Sở khá là lẫy lừng, ta
đoán là tối nay Táng Thiên nhất định sẽ ban thần ân cho tiểu Sở.”
Sau khi Tử Tĩnh đạo nhân nói xong, lại lấy một bình đan dược từ trong ống tay
áo ra, đặt vào trong tay Sở Vân Vân, trịnh trọng bàn giao: “Đây là đan dược mà
ta điều phối dựa theo bí phương của Vô Tướng Thần Tông, mỗi ngày cho hắn
dùng ba lần, mỗi lần năm viên.”
“Trong vòng năm ngày này, hắn tuyệt đối không thể động thủ với người khác,
cũng không cần phải luyện võ, cố gắng điều dưỡng đi, như vậy mới có thể quét
sạch hậu hoạn.”
Tử Tĩnh đạo nhân nhìn Sở Vân Vân với ánh mắt vui mừng.
Tiểu cô nương này chính là đệ tử xuất sắc nhất trong vòng mấy năm qua của
Thuật sư viện bọn họ.
Cô bé này nhập môn chưa đến một năm, giờ đã luyện được Chân phù, thăng cấp
bát phẩm.
Kiếm Tàng Phong cũng giơ tay lên, ném một bình đan dược nhỏ cho Sở Vân
Vân: “Đây là một viên Vô Tướng Dưỡng Thân Đan, có thể chữa trị ám thương
và cường hóa thân thể, lát nữa ngươi cho hắn dùng đi, nghỉ ngơi cho tốt đi!”
Hắn nở nụ cười, lời nói hàm chứa thâm ý: “Đám danh gia vọng tộc của quận Tú
Thủy này thật là thú vị, bảo sao hai năm trước võ quán Chính Dương này lại nát
bét như vậy.”
Hai người Lôi Nguyên và Diệp Tri Thu bị quận úy dụ đến phủ uống rượu.
Kiếm Tàng Phong và Tử Tĩnh đạo nhân thì lại nhận được tin tức, nơi sâu xa
trong Tây Sơn có tung tích của Huyết Phong Kiếm – Lý Đạo Quy, hai người
liền lập tức chạy đến đó.
Cuối cùng bọn họ tay trắng mà về, ngay cả nửa mảnh góc áo của Lý Đạo Quy
cũng không tìm thấy.
Khi hai người trở về Tú Thủy thì mới biến chuyện ở Cổ Thị tập. Tên bán tình
báo về Lý Đạo Quy cho bọn họ cũng chẳng biết đã trốn đi đâu.
Chuyện này quả thực là gan to bằng trời, không thèm kiêng kị gì.
Lôi Nguyên thì lại sắc mặt lạnh lùng, ôm quyền nói: “Thế gia quận Tú Thủy
làm việc càn rỡ, chuyện này có quan hệ với quận trưởng đương nhiệm, người
này xuất thân từ hào môn ở Lạc Châu, luôn thiên vị đám thế gia vọng tộc địa
phương, cực kỳ phản cảm với những thế lực tông phái chúng ta, cho nên chèn
ép rất nhiều. Tuy nhiên, việc này không cần Tuần sát sứ phí công, trong vòng
một tháng, Lôi mỗ nhất định có thể xử lý việc này.”
Kiếm Tàng Phong nghe vậy thì hơi gật đầu, chỉ là một Thượng Quan gia ở quận
Tú Thủy, đúng là không đáng để hắn nhọc lòng phí công.
Nhiệm vụ hàng đầu của hắn bây giờ là xử lý chuyện Nghịch Thần Kỳ và bảo
tàng Liệt vương, còn phải cố gắng bắt tên ma đạo Lý Đạo Quy dám mạo phạm
uy nghiêm của thần tông kia về quy án.
Nửa khắc thời gian sau, mấy người Kiếm Tàng Phong mới kết thúc câu chuyện,
rời khỏi khu nhà nhỏ này.
Sở Vân Vân nghiêng tai lắng nghe, mãi cho đến khi những người này đi ra khỏi
phạm vị năm mươi trượng, thì nàng mới nói với Sở Hi Thanh: “Tối nay ta cũng
đi qua, nhưng chậm hơn Thiết Cuồng Nhân một chút.”
Sở Hi Thanh hiểu ý tứ của nàng.
Nếu như không có Thiết Cuồng Nhân, thì hôm nay hắn nhất định không sống
được.
Đây mới thực sự là ơn cứu mạng nha.
Vì thế mà Thiết Cuồng Nhân còn hưng sư động chúng, động viên hơn một vạn
cu li và người chèo thuyền ở thượng hạ du, còn có hơn 200 chiếc thuyền lớn.
Sắc mặt hắn thản nhiên: “Lần này đã nợ một ân huệ lớn rồi, ta cũng không biết
nên làm gì để báo đáp. Vân Vân, ta chuẩn bị gia nhập Thiết Kỳ Bang.”
Hai mắt Sở Vân Vân lóe sáng, sau đó hơi gật đầu: “Cũng được, Thiết Kỳ Bang
cũng khá lớn, có khuynh hướng bao phủ toàn bộ thượng hạ du của sông Thần
Tú. Trước khi ngươi vào ngũ phẩm, thì Thiết Kỳ Bang là một bến đỗ không tệ.”
Tri ân báo đáp, chính là phẩm chất mà Sở Vân Vân rất thưởng thức.
“Tuy nhiên, ngươi có thể chờ qua cuộc thi chân truyền rồi hãy tính.”
Sở Vân Vân liếc mắt nhìn Sở Hi Thanh, thật ra thì nàng rất muốn biết, tên này
làm thế nào để chém hơn trăm tên đạo tặc và năm tên thất phẩm.
Khi đó nàng đến hơi muộn, nên không thể tận mắt nhìn thấy tình hình trận chiến
đó.
Tuy nhiên, lúc này Sở Hi Thanh cực kỳ suy yếu, mặc dù Sở Vân Vân rất tò mò,
nhưng cũng không thể thử thân thủ của Sở Hi Thanh.
Nầng tạm thời đè ý nghĩ này xuống: “Năm ngày này ngươi không thể động võ,
vừa hay có thể học một môn bí pháp, để chuẩn bị cho Huyết Nguyên Trụ sau
cuộc thi chân truyền.”
“Bí pháp?" Sở Hi Thanh tò mò hỏi dò: “Bí pháp gì? Nó có công dụng gì?”
“Môn bí pháp này có tên là Thiết Sơn Trạch Huyết Thuật, tên như ý nghĩa, khi
ngươi đang sử dụng Huyết Nguyên Đồ Trụ, nó có thể giúp ngươi lựa chọn thiên
phú huyết mạch mà ngươi muốn thức tỉnh.”