Bá Võ - Khai Hoang

Chương 342

Nếu như không phải La Lễ vẫn giap nộp ‘buộc tu’ (tiền học) hàng năm, thì hầu
như tất cả mọi người đều cho rằng hắn đã chết.
Cho đến hôm nay, người này mang theo tu vị bát phẩm hạ, năm bức chiến đồ,
bốn cái pháp khí thất phẩm, bốn loại trong mười nghệ truyền ngoài lên cảnh
giới tầng thứ năm, lấy tư thế không ai địch nổi để quét quang tất cả đệ tử nội
môn ba lá.
Khi người này chỉ dùng một chiêu để đánh bại đối thủ cuối cùng của mình, hắn
liền sắc mặt lạnh lùng mà ôm quyền về phía Sở Hi Thanh.
“Sở sư đệ, xin mời!”
Đây là có ý muốn khiêu chiến Sở Hi Thanh, cũng hiển nhiên là có ý với ngôi vị
quán quân.
Lục Loạn Ly không khỏi híp mắt lại để nhìn La Lễ ở trên võ đài: “Ngươi phải
cẩn thận! Người này khá thú vị đấy, hắn có ít nhất bốn loại thiên phú huyết
mạch, cũng có tư cách leo lên Thanh Vân Bảng. Lòng dạ cũng rất sâu, hắn vẫn
luôn nhìn chằm chằm vào vị trí quán quân này đấy.”
Với thực lực của người này, hắn đã có thể trở thành đệ tử chân truyền từ một hai
năm trước rồi, nhưng vẫn kéo dài đến tận bây giờ. Mà kẻ này vẫn luôn tu hành
ở bên ngoài, trốn khỏi tầm mắt của Thượng Quan Long Tiển.
Hiển nhiên là vẫn ôm hy vọng giành ngôi vị quán quân của cuộc thi chân
truyền.
Lục Loạn Ly thấy hơi lo lắng.
Nguyên công, võ đạo, pháp khí, chiến đồ của kẻ này đã chồng chất lên đến cực
hạn của bát phẩm hạ, sức chiến đấu vượt cấp.
Dựa theo tình hình chiến đấu ở Tri Vị Cư đêm hôm đó, nếu như Sở Hi Thanh
không kích phát hai loại thiên phú cực mạnh mà Thần Thương và Táng Thiên
Chi Vũ, sức chiến đấu tăng trên diện rộng, thì chưa chắc đã có thể chiến thắng
La Lễ này.
Sở Hi Thanh thì lại thấy buồn cười, hắn phi thân lên võ đài.
Lúc này, toàn bộ thao trường lại ầm ầm như sấm rền, tiếng hoan hô vang lên
như sét đánh.
“Là Sở Hi Thanh!”
“Cuối cùng thì Sở Hi Thanh cũng lên sân rồi!”
“Áo xanh như tùng, lang quân quá anh tuấn!”
“Quả nhiên giống như lời đồn đại, tuy rằng thân thể hơi ốm yếu, nhưng lại càng
hiện lên phong thái siêu trần thoát tục, tựa như trích tiên. . .”
“Đáng tiếc là không có ai mở bàn cá cược, bằng không thì có thể cược một ván
rồi.”
Sở Hi Thanh phát hiện da mặt của mình đã rất dầy.
Hắn nghe những lời nghị luận này, thế mà mặt chỉ hơi đỏ lên. Hắn hơi mỉm
cười, ôm quyền về phía bốn phía bên dưới.
Khoảnh khắc này, toàn bộ thao trường lại nổ tung lần nữa, tiếng kêu gào như
sóng vỗ bờ.
“Nhìn kìa, hắn nở nụ cười với ta kìa!”
“Hắn quá tự tin, phong thái như vậy, quả không thẹn với danh xưng Bá Đao.”
“Sở lang quân nhà ta chính là mạnh nhất! Ai cũng không thể thắng được hắn!”
Lúc này, trong tầm mắt của Sở Hi Thanh lại có một bông lại một bông pháo hoa
nổ tung tóe.
Hơn hai ngàn điểm võ đạo, mau chóng leo lên hơn 3700 điểm.
Sau đó, Sở Hi Thanh nhìn về phía La Lễ ở đối diện: “La sư huynh đã trải qua
vài trận chiến, ngươi có cần nghỉ ngơi hay không?”
“Không cần, đều là chiến thắng bằng một chiêu, chân nguyên của La mỗ vẫn
còn rất sung túc.”
La Lễ lắc đầu, trong mắt hắn ẩn chứa thâm ý mà nhìn nhau với Sở Hi Thanh:
“Có điều, La mỗ có một yêu cầu quá đáng, cuộc thi đấu ngày hôm nay, Sở sư đệ
có thể không dùng binh khí, mà dùng quyền cước để phân thắng bại với ta
không?”
Hắn đã xem qua kỳ Luận Võ Thần Cơ mới nhất.
Đổng Lâm Sơn đánh giá Sở Hi Thanh chuyên tu đao pháp, chín phần mười bản
lĩnh của Sở Hi Thanh đều nằm ở trên đao.
Nhược điểm lớn nhất của Sở Hi Thanh này, chính là không có công phu quyền
cước.
Sở Hi Thanh nghe vậy thì hơi sững sờ, sau đó lại nở nụ cười thản nhiên: “Tùy
ngươi.”
Hắn cởi thanh Huyết luyện Ma văn đao ở bên hông xuống, rồi ném qua một
bên.
Sở Hi Thanh đồng thời mở màn hình huỳnh quang hư ảo trong tầm mắt lên,
dùng 750 điểm võ đạo để thăng cấp Trục Điện Chỉ lên đến tầng thứ năm. Lại
dùng 430 điểm võ đạo để tăng Phong Lôi võ ý lên đến tầng thứ tư.
Thật ra thì không có chuyện vừa rồi, Sở Hi Thanh cũng chuẩn bị dùng điểm võ
đạo để tăng Trục Điện Chỉ và Phong Lôi võ ý lên rồi.
Hiện giờ, ngộ tính của hắn vẫn chưa đủ dùng, nghiên cứu Nhai Tí đao ý, Truy
Phong đao pháp và Khinh Vân Tung đã tiêu hao hết tất cả tinh lực của hắn rồi.
Hắn không có quá nhiều thời gian để để ý đến Trục Điện Chỉ và Phong Lôi võ
ý.
Mà lúc này, Diệp Tri Thu ở trên đài đá trung ương bỗng nhiên thay đổi sắc mặt.
Hành động này của Sở Hi Thanh. . . thật sự là quá bất cẩn.
Sở Vân Vân và Lục Loạn Ly cũng nhíu chặt lông mày.
Nếu chỉ nói đến sức chiến đấu, Sở Hi Thanh chưa kích phát Thần Thương và
Táng Thiên Chỉ Vũ thì có thực lực ngang bằng đối phương, khi đó Sở Hi Thanh
có tầm sáu đến bảy phần thắng là cùng.
Nhưng tên này lại còn dám bỏ đao dùng chỉ?
La Lễ ở đối diện thì còn không dám tin vào mắt mình, sau đó lại là một trận
mừng như điên!

Bình Luận (0)
Comment