Buổi tối hôm đó, người khắc chiến đồ của Dưỡng Nguyên Công cho Sở Hi
Thanh là một người mù khá già.
Người này mặc một bộ trường bào, mái tóc bạc khoác qua vai, trong mắt chỉ có
lòng trắng chứ không có tròng đen. Tướng mạo gầy gò, khí chất lạnh lùng.
Sau khi Sở Hi Thanh nhìn thấy vị này thì còn thấy hơi lo lắng.
Mắt người này còn không nhìn thấy thì sao khắc chiến đồ cho hắn?
Tuy nhiên, vị người mù này chỉ liếc mắt ‘nhìn’ Sở Hi Thanh một chút, liền
nhướn mày lên rồi hỏi: “Hai bức đồ đằng Bí Chiêu trên người ngươi khá thú vị,
kết cấu không tệ. Không liên quan lẫn nhau, lại tăng thêm cho nhau. Đặc biệt là
bức toàn đồ của Truy Phong đao pháp này được xuất từ tay của cao nhân. Bút
pháp nhẵn nhụi, là cô gái đúng không? Trình độ của nàng đã tiếp cận tầng thứ
đứng đầu nhất.”
Sở Hi Thanh nghe vậy thì sững sờ, lòng thầm nói vị đứng trước mắt hắn này
thật sự là người mù?
“Đây là Manh tẩu.” Lôi Nguyên cười giới thiệu cho Sở Hi Thanh: “Manh tẩu là
một trong bốn vị Hình Xăm Sư mạnh nhất của Vô Tướng Thần Tông chúng ta,
mấy ngày gần đây hắn vừa hay ở trong cảnh nội Đông Châu. Sau khi chúng ta
biết được chuyện này, đã cố tình mới hắn đến khắc chiến đồ cho ngươi.”
“Ngươi không nên tự thiếp vàng lên mặt mình, lần này là Diệp Tri Thu mở
miệng mời ta, nên ta mới cố hết sức mà chạy đến đây một chuyến.”
Vị người mù kia thần sắc bình tĩnh, không cho Lôi Nguyên chút mặt mũi nào.
Hắn trực tiếp khoanh chân ngồi xuống, trải bức chiến đồ của Dưỡng Nguyên
Công mà Lôi Nguyên đã chuẩn bị từ trước ra, lại mở hộp dụng cụ: “Bắt đầu
luôn bây giờ đi, ta còn phải trở về châu thành Đông Châu nữa, đừng lãng phí
thời gian. Bức chiến đồ của Dưỡng Nguyên Công này, ta sẽ cố gắng khắc xong
trong vòng nửa canh giờ.”
Sở Hi Thanh không nói lời nào, trực tiếp cởi quần áo.
Vị Manh tẩu trước mắt này, vừa nhìn đã thấy là không dễ sống chung.
Tuy nhiên, người có bản lĩnh thường đều sẽ có tính cách không quá tốt.
Nếu như vị trước mặt này đúng là một Hình Xăm Sư đỉnh cấp nhất, thì đó chính
là cơ duyên của hắn, tuyệt đối không thể bỏ qua!
Vị người mù kia kề bức chiến đồ vào sát người Sở Hi Thanh, rồi dùng thuốc để
hòa tan. Tốc độ đâm châm của hắn cực kỳ nhanh, hai tay vung lên, tàn ảnh liên
tục xuất hiện.
Tuy nhiên, từng mũi châm của vị này đều cực kỳ chính xác, mỗi một châm rơi
xuống, Sở Hi Thanh liền cảm thấy khí cơ và chân nguyên trong cơ thể mình
cũng rung động theo.
Toàn bộ quá trình, vị Manh tẩu này đều không nói một lời, tập trung đến cực
điểm.
Không giống như Ngô Mị Nương, nàng sẽ tìm các loại đề tài để tán gẫu và trò
chuyện với hắn.
Nửa canh giờ sau, vị Manh tẩu này đã khắc xong bức chiến đồ của Dưỡng
Nguyên Công này lên trên ngực phải của hắn.
Sau đó, hắn lại đâm hơn 120 châm lên trên cánh tay phải của Sở Hi Thanh, lúc
này mới dừng tay.
“Xong rồi! Ngươi thử cảm nhận xe, nhìn xem có chỗ nào trì trệ hay không
thông không?”
Tuy rằng vị này nói như vậy, nhưng đã bắt đầu thu dọn các loại dụng cụ và kim
châm, dược liệu.
Sở Hi Thanh ngưng thần cảm nhận cơ thể một chút, sau đó trong mắt liền hiện
lên vẻ vui mừng.
Hiệu quả của bức chiến đồ của Dưỡng Nguyên Công này là tinh luyện và cường
hóa chân nguyên, tương đương với tăng năm phần mười uy lực của nguyên
công.
Bức đồ này còn có thể tăng tốc độ tu hành, tăng lượng chân nguyên lên trên
diện rộng, cường hóa kinh mạch trong thân thể. . . vân vân.
Mà tương lai, lợi ích của bức chiến đồ này sẽ càng ngày càng nhiều.
Nhưng lúc này, khi Sở Hi Thanh ngưng thần cảm ứng, thì hắn phát hiện hiệu
quả của bức chiến đồ này còn vượt qua cả sự mong đợi của hắn!
Cái này đâu chỉ là tăng lên năm phần?
Hiện giờ, lượng chân nguyên và cường độ chân nguyên của hắn đã vượt qua sáu
phần mười trước kia rồi!
“Đây chính là Hình Xăm Sư đỉnh cấp nhất!” Lôi Nguyên mỉm cười nói: “Tất cả
những chiến đồ và đồ đằng Bí Chiêu qua tay Manh tẩu, thì cơ bản đều được
tăng cường hai đến ba phần mười trên trụ cột vốn có! Vì thế người ngoài muốn
mời Manh tẩu khắc một bức đồ, thì ít nhất phải mất ba ngàn lượng bạc. Nếu như
đồ đằng Bí Chiêu đẳng cấp hơi cao, đồ đằng phức tạp, thì còn phải tăng giá. À
đúng rồi. . .”
Lôi Nguyên nói đến đây, bỗng nhiên nhìn về phía cánh tay phải của Sở Hi
Thanh: “Ngươi lại thử Truy Phong đao pháp đi, vẫn dùng một thức Phong Lôi
Giao Gia của ngươi đi, chắc hẳn là sẽ có niềm vui bất ngờ!”
Sở Hi Thanh hơi nhướng mày, hắn thử rút đao ra chém.
Đầu tiên, hắn dùng thức rút đao Không Huyệt Lai Phong, sau đó lại dùng một
thức Phong Lôi Giao Gia.
Sở Hi Thanh chợt ngạc nhiên không thôi, hắn không thể tin được mà nhìn vào
tay phải của mình.
Hắn phát hiện, khi mình múa đao thì hai bức đồ trên tay phải và bức chiến đồ ở
ngực phải đã nối liền nhau. Chân nguyên cũng vận chuyển thông suốt, không có
bất cứ trở ngại nào.
Hai bức đồ đằng Bí Chiêu trên tay cũng làm cho tốc độ đao của hắn nhanh hơn
không ít, từng cái gia tăng tầm 15%.
Cần phát biết, cường hóa của chiến đồ đối với võ tu không giống như hệ thống
trong mắt hắn, hệ thống của hắn tính toán dựa theo đơn vị là tố chất thân thể của
người bình thường, còn chiến đồ thì tăng cường dựa theo thực lực tổng hợp của
võ tu.
Hai bức đồ này gộp lại, liền gia tăng tốc độ xuất đao của hai thức Không Huyệt
Lai Phong và Phong Lôi Giao Gia của hắn lên đến ba phần mười!