Bá Võ - Khai Hoang

Chương 352

Lúc này, chung quanh hai trụ sắt cực lớn kia được bố trí một cái phù trận cực
lớn. Dùng các loại ngọc thạch, đồ đồng thau và chu sa để bố trí, diện tích rộng
đến sáu mươi trượng, đem toàn bộ Thần Binh Viện bao quát vào trong đó.
Tử Tĩnh đạo nhân đứng ở vị trí chủ trận ở nơi trung tâm, Diệp Tri Thu cầm đầu
bốn vị giáo đầu thì lại khoanh chân ngồi ở bốn phương hướng trong viện, từng
người đều tạo trận một góc của phù trận.
Kiếm Tàng Phong thì đứng ở phía trên cây cột sắt bên trái, nhắm mắt dưỡng
thần.
Sở Hi Thanh quét mắt nhìn qua, chẳng mấy chốc đã tìm được Sở Vân Vân ở
trong đám người.
Khi ánh mắt hai người giao nhau, đều hiện lên một tia kỳ dị.
“Ngươi tìm một chỗ ngồi đi, ngươi có đao ý tầng năm, lại có Thuần Dương chi
thể, không ngại ngồi gần một chút, có thể dung luyện càng nhiều Binh sát hơn.”
Lôi Nguyên cẩn thận nhìn phù trận kia một chút, sau đó mới thỏa mãn mà thu
hồi ánh mắt lại, cuối cùng hắn quay sang nói với Sở Hi Thanh: “Ngày thường
thì Binh sát nơi này nằm trong trạng thái phong ấn. Mỗi nửa năm mới mở
phong ấn một lần, ngươi phải cố gắng quý trọng cơ hội này, ngày sau muốn tiếp
tục cường hóa Binh sát thì phải chờ đến tận sang năm.”
Khi Lôi Nguyên nói xong, hắn cũng phi thân lên, nhảy cao mười lăm trượng,
rơi vào đỉnh của một thanh thần binh khác.
Sở Hi Thanh lại đi đến vị trí đối diện Sở Vân Vân rồi ngồi xuống, nơi này cách
vị trí của một thanh thần binh trong số đó khoảng tầm mười trượng. Vừa không
gần quá, lại cũng không xa quá, chung quanh có năm mươi sáu mươi người,
xem như là ở trong đoàn người.
Lúc này, hắn đã có cảm ứng, trong đầu hắn xuất hiện mọt hình ảnh.
Đó là một con thú nhỏ đầu rồng thân sài đang chuyển động náo loạn ở không
gian u ám dưới lòng đất, tựa như đang muốn thoát ra khỏi cái ao tù ở phía dưới.
Nó dùng trăm phương ngàn kế mà vẫn không thể phá tan phong ấn, lao ra khỏi
nền đất, chỉ có thể nôn nóng rống to về phía Sở Hi Thanh.
Sở Hi Thanh cũng cảm thấy Nhai Tí đao ý đang ngưng tụ trong thần niệm của
mình lại càng ngày càng mạnh. Nó còn hô ứng và cộng hưởng với con thú nhỏ
kia.
Thần niệm của Sở Hi Thanh cực kỳ ngột ngạt, hắn cố gắng không biểu hiện ra
ngoài. Trên mặt hắn vẫn thản nhiên như không, khoanh chân ngồi xuống.
Lục Loạn Ly vốn ngồi ở cách đó mấy trượng, sau khi nàng nhìn thấy Sở Hi
Thanh thì trực tiếp đứng dậy đi qua bên này ngồi.
“Nghe nói người khắc chiến đồ cho ngươi chính là Manh tẩu? Ngươi thực sự rất
may mắn đấy, có người nói chiến đồ và đồ đằng Bí Chiêu qua tay Manh tẩu đều
có thể gia tăng uy lực lên hai phần mười.”
Sau khi Lục Loạn Ly nói xong câu này, lại tò mò hỏi: “Sao người không ngồi
gần hơn một chút? Ngươi có đao ý tầng năm, Thuần Dương chi thể. Có thể
dung luyện càng nhiều Binh sát. Binh sát của hai thanh thần binh này rất tinh
khiết, có thể làm cho uy lực đao pháp của ngươi tăng lên hai phần mười, thậm
chí còn có tác dụng cho việc cô đọng đao cương, rất hữu dụng.”
Nàng vì không muốn thu hút sự chú ý của người khác, cho nên mới không dám
ngồi quá gần.
Còn tên này thì lại vì sao?
Sở Hi Thanh lòng thầm nói, ngồi ở giữa đám người thì mới dễ giở trò.
Ngồi quá gần thì sẽ rất dễ thấy, rất dễ bị chú ý.
“Ta chưa từng dung luyện Binh sát, cho nên muốn thử xem một chút, nếu như
có thể chịu đựng được, vậy thì không ngại di chuyển lên gần một chút.”
Sở Hi Thanh mỉm cười, sau đó sắc mặt lạnh lẽo: “Tập trung vào.”
Lục Loạn Ly hơi nhíu mày, nàng cảm thấy hơi là lạ.
Nàng rất quen thuộc Sở Hi Thanh.
Cái tên này nhìn qua thì không có gì khác thường, dáng vẻ như rất thận trọng và
cẩn thận, hết sức tập trung, nhưng lại ngậm lấy vài phần mong chờ, thần thái
cũng không có gì khác với những đệ tử mới lên cấp chân truyền.
Tuy nhiên, Lục Loạn Ly luôn có cảm giác tên này đang giả bộ.
Tựa như tên này đang rất ngột ngạt, mi mắt lại lộ ra ra vài phần ngưng trọng.
Nhưng đúng lúc này, Tử Tỉnh đạo nhân bỗng nhiên mở mắt, cất tiếng nói: “Giờ
tý đã đến, xin mời chư vị chuẩn bị.”
Hai tay hắn bắt linh quyết, làm cho các loại phù văn được bố trí bởi ngọc thạch
và chu sa ở chung quanh bắt đầu sáng lên, hiện ra linh quang màu đỏ thẫm.
Vẻ mặt của tất cả mọi người đều trở nên nghiêm túc, cẩn thận đề phòng.
Ngay cả Lục Loạn Ly cũng không quan tâm đến Sở Hi Thanh nữa, nàng tập
trung pháp lực và chân nguyên trong cơ thể, chuẩn bị chống đỡ sát lực trùng
kích.
Một chớp mắt tiếp theo, một luồng sát lực lớn lao bỗng nhiên xông ra từ dưới
nền đất.
Chúng nó vọt lên cao năm mươi trượng, hình thành một cột khí màu đỏ thẫm!
Khoảnh khắc này, tất cả mọi người ở chung quanh hai thanh thần binh đều biến
sắc mặt. Tất cả đều cảm nhận được từng luồng từng luồng canh kim linh sát sắc
bén đang vờn quanh nơi này, chúng nó chuyển động rất nhanh, lại cắt qua cơ thể
làm cho bọn họ đau đớn.
Có một bộ phận ở trong đó thậm chí còn nhảy vào bên trong cơ thể của bọn họ,
bắt đầu xung kích và va đập lung tung ở trong cơ thể máu thịt của bọn họ.
Chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi này, có vài người đã cảm giác thân thể của
mình sắp sửa nổ tung dưới sự trùng kích của Binh sát. 

Bình Luận (0)
Comment