Sở Hi Thanh nhìn vào trọng giáp phù văn trên người Thiết Cuồng Nhân một
chút, lòng thầm nói đây hẳn là chiến giáp Thiết Phù Đồ.
Phù đồ truyền từ phật giáo, ý chỉ phật tháp, cũng cũng có ý là pháp khí có hiệu
quả trừ ta. Có thể làm tất cả yêu ma chướng khí tránh xa, khiến tất cả ác sát
nghe tiếng là phải rời xa.
Nghe đồn rằng, bộ giáp này của Thiết Cuồng Nhân là cấp độ tam phẩm, bên
trong có khắc 11.200 cái phù văn.
Không chỉ có năng lực phòng ngự cực kỳ mạnh mẽ, mà còn có thể điều khiến
kim loại và nguyên từ.
Mà cứ giết một người trong chiến đấu, thì sẽ có thể gia tăng một phần lực
lượng.
Thiết Cuồng Nhân dựa vào bộ giáp này, đánh khắp quận Tú Thủy. Rất nhiều
cao thủ tứ phẩm đều là bại tướng dưới tay Thiết Cuồng Nhân.
Về phần hai vị sau lưng Thiết Cuồng Nhân, chắc hẳn là đương chủ Tùng Phong
Kiếm – Lâm Thạch của Tú Thúy Đường, và đường chủ Thiết Ngưu – Giả Đại
Lực của Cổ Thị Đường, cả hai đều là phụ tá đắc lực của Thiết Cuồng Nhân.
Thiết Cuồng Nhân vỗ vai của Sở Hi Thanh một cái: “Sao thế? Hôm nay ngươi
đến đây chỉ là để mời các huynh đệ uống rượu thôi à? Nhưng mà không khéo
rồi, Thiết thúc của ngươi không ở tổng đà! Nào, giới thiệu cho ngươi một chút,
vị này là huynh đệ tốt của ta, đường chủ Lâm Thạch của Tú Thủy Đường, vị
này là đường chủ Giả Đại Lực của Cổ Thị Đường, là sư điệt của ta. Đừng nhìn
thấy hắn nhỏ tuổi, hắn đã đi theo nhà nhiều năm rồi.”
Sở Hi Thanh bị Thiết Cuồng Nhân vỗ một cái mà nhe răng trợn mắt, tiếp đó hắn
liền thi lễ với hai người sau lưng Thiết Cuồng Nhân.
Sau đó, vẻ mặt Sở Hi Thanh nghiêm túc, ôm quyền về phía Thiết Cuồng Nhân:
“Hôm nay tiểu chất đến đây, thật ra là vì muốn gia nhập Thiết Kỳ Bang, không
biết Cuồng thúc có nguyện ý cho tiểu chất một miếng cơm ăn?”
Thiết Cuồng Nhân nghe thấy câu này, trong con ngươi không khỏi hiện lên một
tia vui mừng.
Đám bang chúng của Thiết Kỳ Bang ở chung quanh cũng ồn ào xôn xao.
Tất cả mọi người đều hiện lên vẻ vui mừng và phấn chấn, thậm chí còn cảm
thấy vinh hạnh.
Sở Hi Thanh chính là thiêu kiêu xếp tháng 60 trên Thanh Vân Bảng đấy!
Trận chiến Tri Vị Cư lại là truyền kỳ của Cổ Thị tập, làm náo động toàn bộ võ
lâm của Đông Châu.
Một nhân vật như vậy mà lại muốn gia nhập Thiết Kỳ Bang bọn họ?
“Sao lại không muốn?” Sắc mặt Thiết Cuồng Nhân lại khá bình tĩnh, hắn cười
nhẹ một tiếng: “Thực không dám giấu diếm, ta và Thiết thúc của ngươi đã
chuẩn bị một chức đường chủ, chờ ngươi đến thì lập tức xây dựng lại Hỏa Cốt
Đường. Vì thế nên dù hôm nay ngươi không đến, chúng ta cũng sẽ tự mình đến
nhà, mời ngươi gia nhập.”
Sở Hi Thanh nghe vậy thì mày kiếm hơi nhướng lên, đè tâm tình trong lòng
xuống, sắc mặt hắn vẫn thản nhiên như cũ: “Không dám! Cái gọi là vô công bất
thụ lộc, tiểu chất chỉ là một người mới, còn chưa có công lao gì, đột nhiên leo
lên quá cao, tiểu chất không dám nhận, cũng sợ các huynh đệ không phục. Có
điều, nếu như Cuồng thúc chịu tặng chức đường chủ Tây Sơn Đường cho ta, thì
đúng là tiểu chất có vài phần tự tin.”
Thiết Cuồng Nhân nghe vậy thì hơi sững sờ, trong mười hai cái đường khẩu của
Thiết Kỳ Bang bọn họ, cũng không có cái gì gọi là Tây Sơn Đường.
“Tiếp theo, là một chuyện khác mà tiểu chất muốn nói.” Trong mắt Sở Hi Thanh
lộ ra một tia phong mang: “Những ngày gần đây, tiểu chất có chút hiềm khích
với Thiết Thủ - Lưu Định Đường của Hải Thanh Bang, muốn mượn tám trăm
binh từ trong tay Cuồng thúc để giải quyết ân oán này với hắn.”
Thiết Cuồng Nhân không khỏi híp mắt lại: “Lưu Định Đường?”
Tên Thiết Thủ - Lưu Định Đường này cũng không phải người dễ trêu, bằng
không thì cũng không chiếm giữ trấn Tây Sơn nhiều năm như vậy, khiến cho
Thiết Kỳ Bang bọn họ không thò tay vào được.
Tất nhiên, chuyện này cũng là vì Thiết Kỳ Bang tập trung chủ yếu vào kinh
doanh trên sông Thần Tú.
Sở Vân Vân đang đứng ở phía sau thì lại nhìn Sở Hi Thanh với ánh mắt ẩn chứa
vài phần kinh dị.
Sở Vân Vân vốn định một thân một mình đến cửa, trực tiếp giết chết Lưu Định
Đường là xong việc.
Hành động này có nguy cơ làm thân phận của bọn họ bại lộ, nhưng Sở Vân Vân
lại nhất định phải làm như vậy.
Cô bé tên Lưu Nhược Hi kia, đã không chống đỡ được nữa. Nàng cũng nhất
định phải lấy đầu của Lưu Định Đường xuống, để tế bái bộ hạ cũ ở trên trời.
Tuy nhiên, cách làm của Sở Hi Thanh lại tốt hơn nhiều, cũng không có mầm
họa gì.
Thiết Cuồng Nhân lại nghĩ đến cái gì đó: “n oán mà ngươi nói, là Bạch Vân Trại
ở trận chiến Tri Vị Cư?”
Theo như hắn biết, Lưu Định Đường ở Tây Sơn Đường, không chỉ có liên hệ
với Bạch Vân Trại mà còn cấu kết rât sâu.
Không biết tên nhóc này thăm dò tình báo này từ chỗ nào, lại chuẩn bị ra tay với
Lưu Định Đường ở Tây Sơn Đường.
Sở Hi Thanh không có thừa nhận, cũng không phủ nhận, khóe môi hắn hơi cong
lên: “Xin Thiết thúc cho mượn tám trăm binh mã, tiếu chất đảm bảo sẽ bình
định Tây Sơn Đường trong vòng một ngày. Nhiều nhất là đêm ngày mai, tiểu
chất sẽ dâng đầu của Lưu Định Đường lên!”