Bá Võ - Khai Hoang

Chương 371

Từ Thiết Cuồng Nhân và Thiết Tiếu Sinh, bên dưới còn có ba loại đầu mục là
đường chủ, đàn chủ, hương chủ.
Hương chủ rất dễ hiểu, là một tiểu đầu mục bình thường dẫn sáu bảy thuộc hạ
dâng hương cho “Trung Nghĩa Trường Sinh đại đế”, vì thế nên được gọi là
hương chủ, bình thường thì chỉ cần có tu vị cửu phẩm là có thể đảm nhiệm
được.
Nếu như là những đường tinh nhuệ của Thiết Kỳ Bang như Tuyển Phong
Đường, Tú Thủy Đường, Cổ Thị Đường, và Thiết Kỳ Đường trực thuộc Thiết
Cuồng Nhân, thì phải có tu vị bát phẩm mới được.
Đàn chủ thì quản lý nhiều người hơn, khi dâng hương cho “Trung Nghĩa
Trường Sinh đại đế” thì sẽ phải mờ đàn, nên được gọi là đàn chủ.
Tầng cấp này không có thực lực bát phẩm thượng hay thậm chí là thất phẩm hạ,
thì không khống chế được.
Sau đó là đường chủ, phải có một tòa đại sảnh, mới có thể thu nạp mấy trăm
người, vì thế gọi là hương đường chi chủ, hay là đương chủ.
Thiết Kỳ Bang có mười hai đường chủ, còn năm đại đường khẩu trực thuộc
tổng đà, đại đa số người đều có tu vị thất phẩm thượng, chỉ có bốn người đạt
đến lục phẩm hạ.
Tuy rằng tu vị của Chu Lương Thần chỉ có bát phẩm hạ.
Nhưng hắn là nhân vật ở trên Thanh Vân Bảng, thiên phú rất mạnh, pháp khí và
chiến đồ cũng nhiều, sức chiến đấu vượt cấp. Dù gặp phải võ tu thất phẩm hạ thì
cũng có thể chống lại một phen, đủ để đảm nhiệm chức vụ đàn chủ.
Vấn đề ở đây là, tên này chính là con trai trưởng của Chu gia, nếu như bị
thương, hoặc là gặp bất trắc gì đó khi đang tranh đấu giang hồ, thì hắn biết ăn
nói thế nào với Chu gia?
Ánh mắt Sở Hi Thanh hiện lên tia do dự chần chờ: “Ngươi muốn làm việc dưới
trướng ta, tất nhiên là ta cầu còn không được. Nhưng vấn đề là Chu thúc và mẹ
ngươi có biết chuyện này hay không?”
Hắn vừa mới nói lời này xong, liền cảm thấy không thích hợp, có thể sẽ có hiệu
quả trái ngược.
Quả nhiên, Chu Lương Thần nhất thời cau mày: “Ta muốn làm việc ở đâu là
chuyện của ta, hỏi bọn họ làm cái gì?”
Sau đó hắn nhìn một đám bang chúng đằng đằng sát khí, võ trang đầy đủ ở sau
lưng Sở Hi Thanh, hai mắt lập tức sáng ngời: “Đây là nhân mã Tuyển Phong
Đường của Thiết Kỳ Bang? Các ngươi đây là muốn đi đánh nhau ở đâu? Cho ta
đi với.”
Sở Hi Thanh càng đau đầu hơn.
Hắn đang nghĩ nên từ chối như thế nào, Chu Lương Thần ở đối diện bỗng nhiên
vung kiếm chém qua.
Con ngươi của Sở Hi Thanh co rụt lại, tay phải lóe lên như ánh sáng, lại như
chớp giật, để lại một mảnh tàn ảnh.
Coong!
Theo một tiếng vang trầm thấp, thân hình của Sở Hi Thanh bỗng nhiên trượt lùi
về sau đến hơn một trượng, nhưng hai hắn tay của hắn vẫn kẹp chặt lấy thanh
trọng kiếm của Chu Lương Thần, khiến cho nó không để nhúc nhích chút nào.
“Trục Điện Chỉ?”
Chu Lương Thần lấy làm kinh hãi, ánh mắt càng thêm kính phục, càng thêm
cuồng nhiệt.
Chỉ vẻn vẹn hai tháng không gặp mặt, không ngờ thực lực của Sở Hi Thanh đã
tiến bộ đến mức này!
Đối phương chỉ dùng ngón tay mà đã có thể đỡ được kiếm của hắn!
Quả nhiên, không hổ danh là thiếu niên anh kiệt số một Đông Châu!
Ở dưới trướng người như vậy, mới có thể mài giũa kiếm đạo của hắn!
Cũng chỉ có nhân vật như Sở huynh, mới có thể làm cho hắn chịu phục, để cho
hắn đi theo.
“Ta vốn muốn để ngươi nhìn thấy thực lực và kiếm pháp của ta bây giờ, khiến
cho Sở huynh không cần lo lắng cho ta. Nhưng thực lực hiện giờ của Sở huynh
lại càng làm cho ta bất ngờ.”
Mặt Chu Lương Thần không cảm xúc, thu kiếm vào vỏ: “Chu mỗ nhất định
phải làm đàn chủ dưới trướng ngươi. Nếu như ngươi không muốn, vậy ta liền đi
theo ngươi như hình với bóng, mãi cho đến khi ngươi đồng ý mới thôi!”
Hắn ngẩng đầu lên, bày ra dáng vẻ ta đã quyết đi theo ngươi rồi: “Sống chết có
số, giàu có nhờ trời! Nếu như có ngày ta chết trong tranh đấu giang hồ, thì đó là
số của Chu mỗ, không quan hệ gì với Sở huynh ngươi! Cha mẹ ta là người hiểu
rõ đạo lý, sẽ không làm khó Sở huynh ngươi.”
Sở Hi Thanh thì lại âm thầm giật mình, kiếm pháp của Chu Lương Thần đã tiến
bộ rất nhiều.
Theo như hắn biết, kiếm pháp của Chu gia chú trọng vào ý chứ không trọng
thuật.
Công pháp gia truyền mà con cháu đích tôn tu luyện, được gọi là Cuồng Hải Cô
Chu.
Chú ý chỉnh là đi ngược dòng bên trong sóng biển dâng trào, nhìn thấy chân lý
của võ đạo ở bên trong nghịch cảnh và nguy nan.
Mà lúc này, kiếm ý của Chu Lương Thần đúng là đã có vài phần ý vị chống lại
thiên địa như thuyền nhỏ đi giữa sóng biển điên cuồng.
Kiếm pháp và thiên phú của Chu Lương Thần, không chỉ xếp thứ 92 trên Thanh
Vân Bảng!
Sở Hi Thanh lại chắp tay sau lưng, lắc đầu bất đắc dĩ: “Ngươi muốn đi theo ta
cũng được, nhưng sau này ta vẫn phải hỏi ý của Chu thúc. . .”
Hắn nói đến chỗ này, thì một đại hán thân hình cao lớn, to khỏe như trâu cưỡi
chiến mã chạy như bay đến.
Đó là đường chủ Cổ Thị Đường của Thiết Kỳ Bang, Thiết Ngưu - Giả Đại Lực. 

Bình Luận (0)
Comment