Bá Võ - Khai Hoang

Chương 385

Vân Khai Dương ở trên vách đá cũng nhíu chặt lông mày.
Lúc này, khí thế của một đội quân mấy ngàn người, lại không bằng một mình
Sở Hi Thanh!
Lúc này, Vân Khai Dương chỉ có một ý nghĩ, vị thiên kiêu xếp hạng 60 trên
Thanh Vân Bảng này, quả thực là danh bất hư truyền.
Đổng Lâm Sơn vẫn còn đánh giá thấp tên này.
“Không thể tiếp tục như vậy, đao ý của người này quá mạnh. Nhân số không hề
có tác dụng gì đối với hắn. Binh sĩ tu luyện bí pháp Hoàng Đạo trong quận quân
quá ít, không đủ để chống lại hắn.”
Diêm Quá híp mắt lại: ‘Chỉ có thể để cao thủ xông lên! Tất cả thất phẩm ở trong
quân, đều sóng vai tiến lên cho ta!”
Quận quân Tây Sơn có tổng cộng bốn vị Thiên hộ, tám vị phó thiên hộ, tất cả
đều là cao thủ thất phẩm.
Tuy nhiên, hôm nay xuất phát khá vội vàng, nên chí có bảy vị đến.
Đám người còn lại hoặc là về quê ăn tết, hoặc là đang chơi đùa ở trong thanh
lâu bên trong thành.
Sau khi bảy người này nghe thấy mệnh lệnh, tất cả đều cau mày. Bọn họ không
dám cãi lệnh, tất cả đều lăng không mà đến, xông lên trước toàn quân.
Lúc này, Diêm Quá cũng đè đao bên hông: “Lão Vân!”
Vân Khai Dương cũng là vẻ mặt lẫm liệt, gật đầu một cái.
Uy thế của Sở Hi Thanh quá đáng sợ, khiến cho hai người bọn họ không có bao
nhiêu lòng tin với đám thất phẩm bên dưới.
Tuy rằng đám Thiên hộ thất phẩm bên trong quận quân này đều có sức chiến
đấu thất phẩm.
Nhưng một nửa trong đó đều cạp váy Thẩm gia, một nửa còn lại cũng bị rượu
thịt và sắc đẹp làm cho thân thể yếu đuối, thực lực không còn bao nhiêu.
Nếu như bảy vị Thiên hộ này còn không bắt được Sở Hi Thanh, vậy thì chỉ có
thể dựa vào hai người bọn họ.
Vấn đề là phía sau Sở Hi Thanh còn có một Giả Đại Lực.
Sức chiến đấu của kẻ này cực cao, gần như có thể sánh vai với lục phẩm
thượng. Hai người bọn họ liên thủ cũng chỉ có thể đánh ngang tay với Giả Đại
Lực.
Hiện giờ, Vân Khai Dương chỉ hy vọng bảy người này liên thủ, có thể làm cho
Sở Hi Thanh lộ sơ hở.
Chỉ cần có một sơ hở nhỏ nhoi, bọn họ có niềm tin kiềm chế được Giả Đại Lực,
rồi giết chết thằng nhãi ranh này.
Khi hai vị đô úy thất phẩm này đang tập trung tinh thần, thì Giả Đại Lực cũng
nhấc trọng kiếm lên, nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Sở Hi Thanh.
Hắn đang nghĩ, cái tên này có thể chống đỡ được sao?
Hai mắt Giả Đại Lực lóe sáng.
Chỉ cần Sở Hi Thanh có thể chống đỡ mấy tên thất phẩm này. . .
Không! Chỉ cần Sở Hi Thanh có thể chống đỡ được một thời gian ngắn, hắn
nhất định có thể giết cho đám người này phải lùi khỏi khe núi này!
Sở Hi Thanh thì lại híp mắt lại.
Trong khoảnh khắc này, hắn tiến vào một trạng thái kỳ lạ, nỗi lòng bằng phẳng
như mặt nước trong giếng cổ, chiếu rọi thế giới xung quanh, cũng cảm nhận
được tất cả biến hóa nhỏ nhất trong phạm vi mười trượng chung quanh, thậm
chí còn cảm nhận được cả cây cỏ ở xung quanh đây lay động.
Tâm không sóng lớn như giếng cổ, yên lặng nhìn sự tồn tại của vạn vật!
Lúc này, trong màn hình huỳnh quang hư ảo được Sở Hi Thanh thu nhỏ lại,
thiên phú Thái Thượng Thông Thần (nhất giai) của hắn, bỗng nhiên biến thành
hai chữ (nhị giai).
Sở Hi Thanh lại không chú ý, trong mắt của hắn chỉ có bảy tên thất phẩm đang
xông lên kia.
Người xông lên đầu tiên là một đại hán cầm trường mâu.
Hắn lao đến năm trượng phía trước Sở Hi Thanh, sau đó lăng không nhảy lên
một cái, rồi từ trên trời lao xuống tựa như thiên binh thiên tướng, trường mâu
trong tay lại rơi xuống tựa như trời phạt.
Mặt Sở Hi Thanh không đổi sắc, mãi cho đến khi trường mâu của người này
xuất hiện ở ba thước trước người hắn, thì hắn mới nghiêng người né tránh.
Thanh trường mâu kia sượt qua người của hắn, thương kình sắc bén khiến cho
tay trái của Sở Hi Thanh hiện lên một vết máu chói mắt.
Lúc này, đao trên tay phải của Sở Hi Thanh lại di động nhanh như ảo như mộng.
Cực chiêu – Phong Chi Ngân!
Theo một mảnh ánh đao màu trắng bạc xuất hiện, đầu của người này trực tiếp
bay lên trên không trung.
Hai mắt hắn trợn trừng, chết không nhắm mắt!
Đao của Sở Hi Thanh lại còn nhanh hơn lúc trước đến ba bốn phần!
Thế mà người này vẫn còn ẩn giấu thực lực!
Sở Hi Thanh lại cười khinh thường, trong lòng thầm mắng một tiếng ‘ngu
xuẩn’.
Vũ khí của người này chính là trường mâu!
Cái gọi là dài một tấc thì mạnh một tấc, trường mâu lại là binh khí nặng.
Khi bị đám người kia vây công, thì kẻ này là kẻ địch nguy hiểm nhất.
Bởi vậy, Sở Hi Thanh tình nguyện cánh tay của mình bị thương, cũng muốn diệt
trừ người này trước.
Tuy nhiên, sau khi bị thương thì trạng thái Táng Thiên Chi Vũ cũng xuất hiện.
---Ngươi bị thương nhẹ, kích phát trạng thái Táng Thiên Chi Vũ, tố chất thân
thể tăng cương bảy phần mười, cũng nắm giữ lực lượng phá pháp thuật ở cường
độ trung đẳng!
---Ngươi càng bị thương thì càng mạnh mẽ!

Bình Luận (0)
Comment