Long Hành cau mày, sau đó suy tư: “Ý của Thần Duyên huynh là, có thể là do
Sở Hi Thanh cố tình tạo thành? Hắn muốn dùng màn sương trắng này để che
giấu thứ gì đó?”
“Chính là như vậy!” Giọng nói của Thượng Quan Thần Duyên rất chắc chắn,
hắn cực kỳ tin tưởng vào phán đoán của mình: “Hiện giờ có hai loại khả năng,
một là mấy người Nhạc Nguy đã chết trong tay Sở Hi Thanh, Sở Hi Thanh cố
tình thả sương trắng ra là vì muốn che giấu võ đạo, pháp khí hoặc là thiên phú
của bản thân.”
“Nhưng dựa theo tình hình ở hiện trường, khả năng này không lớn lắm. Một khả
năng khác lớn hơn chính là Tây Sơn Đường còn có một cao thủ khác, sức chiến
đấu của người này ít nhất là ngũ phẩm, thậm chí còn không phải chỉ là một
người. Một người trong đó, rất có thể chính là tên võ tu lục phẩm đã ra tay giúp
đỡ Sở Hi Thanh trong trận chiến ở Tri Vị Cư. Ta kết luận là người này có
nguyên do nào đó, nên không thể bại lộ thân phận. . .”
Long Hành cũng nghĩ như vậy.
Hắn lại cười khổ một tiếng: “Mặc kệ là khả năng nào thì cũng không quan trọng
nữa rồi. Bây giờ chúng ta đã thua rồi, thế cục của quận Tú Thủy cũng đã thay
đổi, chúng ta phải nghĩ biện pháp để ứng đối.”
Trận chiến này, Thẩm gia tổn thất nặng nề, tổn thương nguyên khí.
Mà Sở Hi Thanh đã trấn áp và bình định toàn bộ phạm vi trấn Tây Sơn.
Tây Sơn Đường Thiết Kỳ Bang cũng quật khởi thành một con quái vật khổng
lồ, tựa như một thanh bảo kiếm đang lơ lửng ở phía tây bắc thành Tú Thủy.
Tây Sơn Đường mới xây chưa được hai tháng này, đã có sức chiến đấu và địa vị
sánh ngang với Thẩm gia bây giờ.
Chuyện này đủ để khiến cho đám thế gia đại tộc trong nội thành như họ phải
lạnh sống lưng.
Thượng Quan Thần Duyên cũng nhíu mày lại, vẻ mặt khó hiểu: “Nếu như
những cao thủ này không thể bại lộ trước ánh sáng, vậy chúng ta có thể nghĩ
biện pháp từ phía quan phủ, hoặc là có thể lợi dụng Cẩm y vệ và Lục phiến môn
để trừ khử bọn họ.”
“Phương pháp này của Duyên đệ rất tốt! Nhưng nó không có hiệu quả trong
thời gian ngắn.”
Thượng Quan Thần Hạo hơi lắc đầu: “Lục phiến môn vừa mới bị thanh tẩy một
lần, Cẩm y vệ ở Đông Châu cũng vì chuyện của Nghịch Thần Kỳ mà bị tổn thất
một lượng lớn cao thủ, tạm thời không rảnh để quan tâm thứ khác.”
Lúc trước, khi đại lao Cẩm y vệ bị công phá, Cẩm y vệ quận Tú Thủy đã bị tổn
thất vài tên lục phẩm.
Sau đó, khi đuổi theo Dương Viêm Thần Nhãn – Húc Nhật Đông, thì cũng có
bốn vị cao thủ của Đông trấn phủ ty bị tử thương trên đường cướp đoạt Nghịch
Thần Kỳ.
Lần này, Cẩm y vệ quận Tú Thủy đúng là nguyên khí đại thương.
Thượng Quan Thần Duyên hơi ngẩn ngơ, sau đó hiểu ngay.
Tình hình bây giờ là, quan phủ cũng ném chuột sợ vỡ đồ với Tây Sơn Đường và
Thiết Kỳ Bang.
Thực lực của Tây Sơn Đường càng mạnh, sức ảnh hưởng càng lớn, thì quan phủ
lại càng phải đối xử cẩn thận.
Trừ phi có chứng cứ xác thực, có thể trực tiếp khóa chặt thân phận của vị cao
thủ này, thì mới có thể truy nã và đánh giết đối phương.
Bằng không thì quan phủ tuyệt đối không dám mạo hiểm.
Nhớ hai năm trước, Thiết Kỳ Bang từng kích động hơn vạn cu lu và thuyền
công ở bến tàu, cùng nhau tấn công quan phủ, làm cho Quách huyện lệnh của
quận Tú Thủy bị ép phải bãi quan.
Thiết Kỳ Bang cũng phải trả giá đắt, hai mươi bảy người cầm đầu bị bắt trói hạ
ngục, đi đầy biên cương ở Bắc Cương.
Có người nói những người này đã bỏ chạy trên đường áp giải.
Mà trong quận bây giờ, mặc kệ là quận trưởng hay là bản thân quận úy Thẩm
Chu, tất cả đều không muốn quận Tú Thủy xảy ra dân biến ở quy mô lớn.
Thượng Quan Thần Hạo lại cực kỳ đau đầu.
Tình hình bây giờ đã không phải là tru diệt Sở Hi Thanh, báo mối thù cụt tay
nữa.
Mà là nhất định phải giải quyết mối họa lớn Tây Sơn Đường này.
Điều đáng mừng duy nhất chính là, Thẩm gia chính là kẻ bị tổn thất nhiều nhất
ở Văn gia bảo.
“Truyền tin cho Hề Tuyền, bảo hắn mau chóng trốn về quận Tú Thủy đi.”
Hề Tuyền là thủ tịch gia tướng của Thượng Quan gia, tu vị ngũ phẩm hạ, ngoại
trừ tất cả võ quán ra thì hắn là một đại cao thủ nằm trong mười vị trí đầu ở trong
quận.
Người này cũng trọng phạm bị truy nã của triều đình giống như Nhạc Nguy.
Ngày xưa, Hề Tuyền từng tu luyện tà công, dùng mười tám trái tim của trẻ em
để chế thuốc, phạm vào tội lớn ngập trời. Vốn nên bị quan phủ chém đầu,
nhưng lại được Thượng Quan gia bảo vệ, phái người ra chết thay.
Năm ngoái đặc sứ của Bạch Hổ Đường đến tra xét quận Tú Thủy, Thượng Quan
Thần Hạo không thể không phái Hề Tuyền ra ngoài, ẩn núp ở ngoài quận.
Thượng Quan Thần Hạo vốn định để Hề Tuyền ẩn núp một thời gian, chờ tiếng
gió trôi qua thì lại giúp Hề Tuyển đổi một thân phận trong sạch.
Nhưng tình hình bây giờ rất hiểm ác, Thượng Quan Thần Hạo không thể không
mạo hiểm gọi Hề Tuyền trở về.