Diệp Tri Thu giới thiệu cho hai người: “Tông sư huynh, đây chính là Sở Hi
Thanh mà ngươi muốn tìm, cũng là đường chủ Tây Sơn Đường của Thiết Kỳ
Bang, bây giờ cũng là một nhân vật có máu mặt trong giang hồ quận Tủ Thủy,
cũng là sư đệ tương lai của chúng ta.”
Diệp Tri Thu nói đến mấy chữ nhân vật có máu mặt trong giang hồ, thì trong lời
nói còn ngậm vài phần trêu chọc.
Sau đó, nàng cười tủm tỉm với Sở Hi Thanh: “Đúng là trùng hợp, chúng ta đang
chuẩn bị chạy đến trấn Tây Sơn tìm ngươi, không ngờ lại gặp ngươi ở đây.”
Trong lòng Sở Hi Thanh cảm thấy hơi khó hiểu, ba người này đi trấn Tây Sơn
tìm hắn để làm gì?
Trên mặt hắn lại hiện vẻ nghiêm túc, cung kính hành lễ: “Đệ tử gặp qua đặc sứ!
Không biết đặc sứ đại nhân tìm ta là có chuyện gì?”
Tông Lệnh Thư khẽ mỉm cười, dùng pháp lực nâng Sở Hi Thanh dậy: “Sở
đường chủ không cần đa lễ.”
Thiếu niên trước mắt hắn là nhân vật đứng hàng đầu trên Đông Châu – Thanh
Vân bảng. Nhai Tí đao ý đã lên đến cảnh giới rất cao, tương lai có hi vọng trở
thành nội môn của Vô Tướng Thần Tông, tiền đồ rộng lớn.
Bởi vậy, thái độ của Tông Lệnh Thư với Sở Hi Thanh cũng có ba phần khách
khí.
Giọng nói của hắn ôn hòa, mở miệng giải thích lý do: “Lần này đến tìm Sở
đường chủ, thật ra là vì một ít việc của tông môn. Không biết Sở đường chủ có
nghe nói đến chuyện đao ý của Huyết Nhai Đao trên bản sơn chúng ta đã hóa
hình không?”
Sở Hi Thanh nghe vậy, ánh mắt hơi động, lên tinh thần nói: “Đệ tử có nghe qua
một vài lời đồn, có người nói hai tháng trước, Huyết Nhai thần đao của Huyết
Nhai Đao Quân đã rung động một đêm, đao khí ngút trời, mà lại đao ý hóa hình,
hóa thành thần thú Nhai Tí, chấn động trời xanh.”
Tất nhiên là hắn đã nghe nói đến chuyện này.
Kỳ Luận Võ Thần Cơ này, cũng có một bài văn chương về chuyện này.
Nói đến mới nhớ, khi Huyết Nhai Đao rung động, trùng hợp lại đúng vào ngày
hắn và Sở Vân Vân thu được hai tên nhóc kia.
Sở Hi Thanh nghĩ đến chỗ này, trái tim không khỏi nhảy lên một cái.
Hắn đã đoán được mục đích của ba vị này rồi.
Rất có thể là bọn họ đang tìm kiếm truyền nhân của Huyết Nhai Đao Quân.
Mà hai tháng trước, Sở Vân Vân đã nói hắn có tư cách tu luyện Thần Ý Xúc Tử
Đao rồi.
Điều này có nghĩa là, hôm nay hắn có cơ hội một bước lên trời, trực tiếp lấy
thân phận truyền nhân Huyết Nhai Đao Quân để tiến vào Vô Tướng Thần Tông.
“Chấn động trời xanh? Ngươi đọc thứ này ở trên Luận Võ Thần Cơ đúng
không?”
Tông Lệnh Thư bật cười một tiếng: “Lời đồn này không giả, nhưng chấn động
trời xanh thì hơi quá rồi. Có điều, khi đó Nhai Tí đao ý đã bao trùm trong phạm
vi trăm dặm. Đây là thần thông trên Huyết Nhai Đao của Huyết Nhai Đao Quân,
chuyên dùng để cảm ứng tất cả những người có thể kế thừa Thần Ý Xúc Tử Đao
trong thiên hạ. Mà Tông mỗ phụng mệnh tông môn đến Đông Chây, chính là
tìm kiếm người có tố chất kế thừa y bát của Huyết Nhai Đao Quân.”
“Sở đường chủ đứng hàng 29 trên Đông Châu – Thanh Vân Bảng, hơn nữa cách
đây không lâu, ngươi còn hợp lực với người khác, lấy Nhai Tí đao ý để đối đầu
với ngàn ngươi, nhờ đó có thể thấy được Nhai Tí đao ý của ngươi đã rất cao,
cũng rất có thiên phú trên môn đao ý này. Bởi vậy, Tông mỗ cố tình đến đây,
muốn xem xem Sở đường chủ có phải là người mà Huyết Nhai Đao cảm ứng
hay không.”
Sau đó, hắn lấy ra một cái pháp khí có hình dáng như mâm ngọc, vẻ mặt
nghiêm nghị nói với Sở Hi Thanh: “Sở đường chủ, có thể cho Tông mỗ một giọt
tinh huyết của ngươi không? Tông mỗ cần dùng tinh huyết của ngươi để thi
triển bí pháp, để nhận biết thiên phú huyết mạch của ngươi có phù hợp với Thần
Ý Xúc Tử Đao hay không.”
Sở Hi Thanh hơi nhướng mày lên, lúc này liền vươn tay ra: “Có gì là không
thể.”
Tuy rằng đối phương dùng câu hỏi, nhưng giọng nói lại như chém đinh chặt sắt,
thần thái cũng cực kỳ mạnh mẽ, hiển nhiên là không cho hắn từ chối.
Bản thân Sở Hi Thanh cũng rất chờ mong.
Hắn dựa theo chỉ thị của Tông Lệnh Thư, đặt ngón giữa tay trái lên mâm ngọc,
éo một giọt tinh huyết ra khỏi đầu ngón tay, nhỏ xuống vị trí trung tâm của mâm
ngọc.
Lúc này, hai người Kiếm Tàng Phong và Diệp Tri Thu cũng nhìn chằm chằm
vào mâm ngọc.
Sở Hi Thanh chính là người tu luyện Nhai Tí đao ý lên trình độ cao nhất trong
phạm vi Đông Châu tại những năm gần đây, trình độ võ đạo và thiên phú huyết
mạch cũng rất tốt, vì vậy bọn họ cũng rất chờ mong.
Trên mâm ngọc kia có tổng cộng chín vòng phù văn huyền dị.
Theo giọt máu của Sở Hi Thanh rơi xuống mâm ngọc, cái vòng phù văn đầu
tiên lập tức sáng lên, màu vàng óng ánh anfy lập tức mở rộng ra ngoài, mãi cho
đến vòng thứ bảy.
Lúc này, hai người Diệp Tri Thu và Kiếm Tàng Phong cũng đều thất căng
thẳng, lòng thầm nói thiên phú tu luyện Nhai Tí đao ý của Sở Hi Thanh rất cao.