Bá Võ - Khai Hoang

Chương 533

Kế Tiễn Tiễn chính là một đối thủ không tệ.
Sức chiến đấu của Kế Tiễn Tiễn cao hơn hắn, nhưng lại không cao hơn quá
nhiều.
Xạ thuật của nàng cực kỳ mạnh mẽ, đao pháp lại kém hơn nửa bậc, miễn cưỡng
đạt đến trình độ lục phẩm hạ.
Nữ tử này tu hành một loại đao pháp khá phổ biến trong thợ săn Tây Sơn là Ngũ
Hổ Đoạn Môn Đao, đặc thù là thế lớn, lực trầm, nhanh gọn, mãnh liệt, mạnh mẽ
thoải mái.
Thợ săn chú ý là một đao mất mạng, không thể cho con mồi có cơ hội bỏ chạy.
Kế Tiễn Tiễn có sức mạnh khổng lồ, vượt qua rất nhiều nam nhân, khi sử dụng
môn đao pháp này thì cực kỳ uy vũ, như lôi đình vạn quân.
Sở Hi Thanh nhất định phải tách khỏi lưỡi đao của nàng, nếu như cứng đối cứng
thì sẽ bị đao của đối phương đánh cho lảo đảo, có thể nói là rất chật vật.
Tuy nhiên, điều làm cho Sở Hi Thanh vui mừng chính là, Kế Tiễn Tiễn dùng
đao như thiên mã hành không, có rất nhiều tư tưởng kỳ diệu, điểm này mạnh
hơn đám đối thủ khô khan ở trong mộng cảnh nhiều lắm.
Ánh đao của hai người bao trùm toàn bộ boong thuyền.
Kế Tiễn Tiễn không nương tay chút nào, ánh đao của nàng truy kích như hình
với bóng, làm cho Sở Hi Thanh phải né tránh bốn phía, chạy trốn khắp nơi.
Sở Hi Thanh miễn cưỡng sống qua bốn trăm chiêu, liền đưa tay lên: “Dừng lại!
Hôm nay chấm dứt ở đây!”
Lại đánh tiếp, thì hắn phải quỳ rồi.
Huống hồ, bọn họ còn phải bảo vệ toàn bộ người Tả gia, không thể tiêu hao quá
nhiều tinh thần và thể lực.
Kế Tiễn Tiễn thì lại có hơi tiếc nuối mà ngừng tay, luyện đao với Sở Hi Thanh,
chính là thời điểm vui vẻ nhất trong ngày của nàng.
Nàng thu đao vào vỏ, dùng giọng nói hàm chứa ‘bội phục’ mà nói: “Hôm nay,
sức mạnh của đường chủ đại nhân lại mạnh hơn một chút, so với hôm qua thì
chịu đựng được hơn mười hai đao. Cái môn ngoại công kia cũng sắp lên tầng
thứ tư rồi chứ? Đường chủ tiến bộ thật nhanh. Nói không chừng không lâu sau,
đao pháp của đường chủ có thể đối đầu với lục phẩm hạ rồi.”
Đao pháp của cái tên này cực nhanh, đã vượt qua đại đa số thất phẩm thượng
rồi.
Dù là một siêu thiên kiêu như Kế Tiễn Tiễn nàng, khi còn ở tu vị thất phẩm
thượng, thì cũng chỉ sánh ngang với Sở Hi Thanh ở trên phương diện tốc độ đao
mà thôi.
Người này chỉ còn kém sức mạnh, chân nguyên, cường độ xương cốt và máu
thịt.
Những võ tu lục phẩm hạ kia, chỉ cần tốc độ tay không quá chậm, chỉ bằng sức
mạnh là có thể đè ép Sở Hi Thanh rồi.
Mà bây giờ, Sở Hi Thanh mượn Bá thể, xương cốt càng ngày càng cứng cỏi,
sức mạnh cũng càng ngày càng mạnh.
Kế Tiễn Tiễn rất vui mừng, Sở Hi Thanh luyện Cửu Luyện Cực Nguyên Tử
Kim Thân càng cao càng tốt.
Đây là một nhân tài, nhưng lại không quá nghe lời, đúng như Tào Hiên nói, phải
khóa cổ tên này vào, để cho Cẩm y vệ sử dụng.
Sở Hi Thanh thì lại không cảm nhận được ác ý trong lời nói của Kế Tiễn Tiễn,
hắn phản đối, lắc đầu nói: “Đáng tiếc là quá tốn tiền, tiền tu luyện tầng thứ tư,
đã tương đương với một phần bí dược thăng cấp thất phẩm thượng rồi. Cùng
lắm thì ta sẽ tu luyện đến tầng thứ năm, rồi không luyện nữa, quá phiền phức.”
Kế Tiễn Tiễn lòng thầm nghĩ, như vậy sao được?
Nàng suýt nữa thì bật thốt lên, nói ta sẽ bỏ số tiền đó.
Lúc trước, nàng giết một tên thất phẩm ở trên sông, lại hợp lực với Tư Không
Hinh để giết cao thủ đại nội kia.
Kế Tiễn Tiễn lấy được sáu cái pháp khí, có thể bán trên vạn lượng bạc, có thể
giúp Sở Hi Thanh mua sáu viên Tứ chuyển Kim Thân Đan.
Nhưng Kế Tiễn Tiễn lập tức đã nghĩ não mình có vấn đề.
Làm gì lại đưa tiền cho Sở Hi Thanh tu luyện chứ?
Huống hồ, nếu như mình nói lời này ra, trừ phi là Sở Hi Thanh bị choáng váng,
bằng không thì nhất định sẽ nghi ngờ thân phận của mình, thậm chí còn ý thức
được môn công pháp Cửu Luyện Cực Nguyên Tử Kim Thân kia có vấn đề.
Sở Hi Thanh luyện đao xong, liền đi về phía boong tàu phía sau.
Tả Thanh Vân đang cầm một cái roi dài để quật Bách hộ Chương Minh tại chỗ
này.
Vị Bách hộ Cẩm y vệ này vẫn bị trói trên cột buồm, sau khi trải qua mười ngày
dãi gió dầm mưa, hắn đã quần áo lam lũ, tóc tai rối bù.
Toàn thân hắn không có một miếng thịt lành lặn, đâu đâu cũng có vết roi, còn có
rất nhiều máu bầm màu đen.
Theo những cái quất của Tả Thanh Vân, những vết thương mới khép lại kia lại
bắt đầu nứt ra, lại máu me đầm đìa.
Sở Hi Thanh bình tĩnh liếc mắt nhìn qua, liền hơi lắc đầu, đi qua ngồi xếp bằng
trên một cái bàn thấp ở phía xa xa.
Trên cái bàn thấp này xếp đầy đồ nhắm rượu, tất cả đều là người Tả gia bỏ tiền
ra mua khi cập bến ở quận Hợp An.
Ngay khi Sở Hi Thanh chuẩn bị tự rót tự uống, nhàn nhã ngắm phong cảnh hai
bên bờ sông, Tả Thanh Vân cũng ngừng tay rồi đi qua.
Hắn dùng vải trắng lau tay, lại lau những vết máu trên mặt, sau đó cướp lấy bình
rượu, tự mình rót rượu cho Sở Hi Thanh.
“Lại đi thêm nửa ngày nữa, thuyền của chúng ta sẽ đi vào sông Đại Vận, khi đó
phải vất vả cho ngươi rồi.”
Đây là một đoạn lộ trình nguy hiểm nhất.

Bình Luận (0)
Comment