Bá Võ - Khai Hoang

Chương 556

Tại thời khắc sống còn, Hạ Thanh Thiên dùng sống đao để chống đỡ, toàn thần
bị lực lượng khổng lồ kia đánh cho bay lùi về bảy trượng, trong miệng phun ra
một ngụm máu tươi.
“Mông huynh cẩn thận, tu vị của người này là lục phẩm thượng, sức chiến đấu
là ngũ phẩm!”
Trại chủ Mông Vân Sơn của Bạch Vân Trại được hắn nhắc nhở, lại đang chém
một đao lên cánh tay người đeo mặt nạ sắt.
Cũng là tia lửa tung tóe, cương lực dâng trào. Mà thân thể Mông Vân Sơn cũng
bị người đeo mặt nạ sắt chém liền ba đao, rồi bay ra hơn bảy trượng.
Tình trạng của hắn thảm hơn Hạ Thanh Thiên một chút, không chỉ mũi tràn
lượng lớn máu tươi, mà vai cũng bị đối phương chém một đao.
Tuy nhiên, để Mông Vân Sơn kinh ngạc chính là, hắn vừa mới đứng vững, liền
phát hiện bóng người của Hề Tuyền nhanh chóng xẹt qua trước người của hắn.
Trại chủ Mông Vân Sơn của Bạch Vân Trại hơi sững sờ, sau đó sắc mặt lại tái
nhợt như tờ giấy.
Cái tên Hề Tuyền này, thủ tịch gia tướng của Thượng Quan gia, thế mà lại chạy
trốn?
Kinh Hồng Đao – Hạ Thanh Thiên cũng đang bỏ trốn, sau khi hắn nhắc nhở
Mông Vân Sơn xong, lập tức quay người bỏ chạy, bỏ trốn về phía ngoài màn
khói xanh.
Đối phương có hai bán yêu tu luyện ngoại công, một người ngũ phẩm hạ, một
tên có sức chiến đấu sánh vai với ngũ phẩm.
Dưới tình huống này, bọn họ có thể thắng sao? Hiện giờ mà không trốn, thì tất
cả mọi người đều sẽ chết ở đây.
Chỉ là tốc độ của Hề Tuyền vượt qua hắn một đoạn.
Kinh Hồng Đao – Hạ Thanh Thiên bỏ chạy đầu tiên, cũng quyết đoán nhất.
Nhưng Hề Tuyền chỉ dùng thời gian hai cái chớp mắt, liền bỏ hắn lại phía sau.
Khi vị này lướt qua người hắn, còn đâm một kiếm về phía hắn.
Ánh kiếm như rắn độc kia, khiến cho hắn chậm nửa nhịp, cũng không thể không
dừng bước lại, đối mặt với vị bán yêu ngũ phẩm đang truy kích phía sau!
Hạ Thanh Thiên tức giận và hận đến ngứa răng.
Hề Tuyền, cái thằng con hoang này! Lão tử thành quỷ cũng nguyền rủa ngươi!
“Ầm!”
Lông tơ toàn thân Hạ Thanh Thiên đều đựng đứng. Nhạn linh đao trong tay hắn
đã bị một quyền của đối phương đánh bay.
Sau đó, đầu của Hạ Thanh Thiên lại nổ tung, tựa như một quả dưa hấu.
Mà phía sau vị bán yêu ngũ phẩm kia ba mươi trượng, đầu của trại chủ Bạch
Vân Trại Mông Vân Sơn cũng bị người đeo mặt nạ sắt còn lại chém rụng!
Sau đó, người đeo mặt nạ sắt này liền lắc mình đến bên cạnh bán yêu ngũ phẩm,
nhìn bóng lưng đi xa của Hề Tuyền.
“Lại để hắn chạy trốn.” Người đeo mặt nạ sắt nói với vẻ ảo não: “Cái tên này
đúng là thông minh, chạy còn rất nhanh!”
Đơn Xích Linh có tổng cộng bốn đứa con, con trưởng đã gãy tay gãy chân,
không còn dùng được.
Đơn Trạch chỉ là con thứ, hắn còn có hai đứa đệ đệ, tất cả đều vô cùng xuất sắc.
Lúc này, hai người kia đang dẫn hơn một trăm tộc nhân của Đơn gia, đóng giữ ở
hai con đường khác.
Đơn Trạch thầm nghĩ, nếu như hai đệ đệ của hắn cũng ở nơi này, thì Hề Tuyền
nhất định sẽ không có cơ hội bỏ chạy.
Thân hình bán yêu ngũ phẩm kia hơi biến hóa, thân thể cao đến một trượng hai,
chẳng mấy chốc đã thu nhỏ lại như người bình thường.
Hắn lấy mặt nạ trên mặt xuống, lộ ra khuôn mặt của Đơn Xích Linh, sau đó mặt
ủ mày chau mà nhìn về phía Hề Tuyền ở xa xa.
Đơn Xích Linh không có ý định đuổi theo.
Hắn chủ tu chính là Đại Lực Kim Cương quyết, không đuổi kịp kẻ chuyên tu
thân pháp và tốc độ kiếm như Hề Thuyền.
Hắn thở dài một hơi: “Người này trốn đi, Đơn gia chúng ta sẽ có rất nhiều phiền
phức.”
Đơn Trạch cũng rất đau đầu.
Rất có thể Hề Tuyền sẽ làm lộ nội tình của Đơn gia bọn họ.
Quá nửa là còn phải cõng nồi cho vị cao thủ ngũ phẩm thần bí của Tây Sơn
Đường kia.
“Vấn đề không lớn.”
Đơn Trạch hít một hơi thật sau, giọng nói bình tĩnh: “Ta đã mua một ít Hóa Thi
Thủy tốt nhất ở chợ đen, có người nói đây là loại Hóa Thi Thủy ở trong tay đám
người Lệ thái tử.”
Đơn Xích Linh không khỏi nhướng mày, tự giễu: “Hữu dụng sao? Có một tên
còn sống kìa.”
“Sao lại vô dụng?” Đơn Trạch nhíu mày: “Cao thủ ngũ phẩm thần bí của Tây
Sơn Đường xuất hiện trước chúng ta, trong thời gian ngắn bọn họ sẽ không
đoán được đến trên đầu nhà chúng ta. Nói chung là cứ dùng Hóa Thi Thủy trước
đi, sống qua cửa ải này rồi tính sau, sau này lại nghĩ cách giải quyết, hóa giải sự
chú ý của Thẩm gia và Thượng Quan gia.”
Đơn Xích Linh nghe vậy liền thở dài: “Vậy thì bắt đầu đi, nhớ là làm sạch sẽ
một chút.”
Khi Tây Sơn Đường tấn công Văn gia bảo.
Những cao thủ thất phẩm và lục phẩm kia đều là sống không thấy người, chết
không thấy xác.
Nếu như bọn họ đã gia nhập Tây Sơn Đường, tất nhiên phải duy trì phong cách
này rồi.
Đơn Xích Linh đã cảm thấy tiền đồ của Đơn gia tối tăm mịt mờ, nhưng mà cũng
phải lấy ngựa chết làm ngựa sống thôi. . . 

Bình Luận (0)
Comment