Bá Võ - Khai Hoang

Chương 601

Nếu như một đao này chỉ vẻn vẹn hòa Phong võ ý thì cũng thôi.
Vấn đề là Lý Tú Trường hoàn toàn không thể phân biệt được vị trí đao của đối
phương.
Hắn cảm thấy đao của Sở Hi Thanh ở khắp mọi nơi. . .tựa như là chém bên trái,
chuẩn bị chém vào vai phải của hắn, lại giống thật mà là giả. Giống như là đâm
về phía bên phải, mục tiêu là trái tim của hắn, nhưng mà lại không đúng lắm.
Lại giống như là chém lên trên, đánh thẳng vào trán của hắn, nhưng lại như ba
phải, thế nào cũng được.
“Bạch Mã Phi Mã?”
Nội tâm Lý Tú Trường chìm xuống, đồng thời đạp mạnh chân xuống đất, gia
tốc lùi về phía sau.
Đồng thời, trong mắt hắn hiện lên một tia linh quang, dùng toàn lực phân tích
tất cả những thứ ở trước mắt.
Đao của Sở Hi Thanh, đúng là không có dấu vết không có quỹ tích, khó có thể
dự đoán.
Nhưng mà không khí chung quanh, linh lực, ánh sáng, thậm chí là đao cương
của Sở Hi Thanh, tất cả đều có mạnh mối để lần theo.
Một cái chớp mắt sau, Lý Tú Trường rốt cuộc cũng bắt được quỹ tích chân
chính của một đao này.
Tuy nhiên, con ngươi của hắn đột nhiên trợn to, hoàn toàn mất tiêu cự.
Vẻ mặt của hắn đã trắng bệch như tờ giấy, không còn chút máu nào.
“Ngươi thua rồi!” Lúc này, đao của Sở Hi Thanh đã chỉ thẳng vào trán của Lý
Tú Trường, còn vạch ra một vết máu ở trán của hắn.
Khi hắn nói chuyện còn nhìn tay phải của mình một chút, phát hiện cổ tay của
mình cũng đã có một tầng hàn băng.
Sở Hi Thanh không khỏi cảm thán một phen: “Đao pháp của các hạ rất không
tầm thường!”
Tình báo của các sòng bạc kia không sai chút nào, người này cũng có thể làm
được ‘ý võ dung hợp’.
Hai người giao thủ vài đao, khí huyết trong cơ thể hắn liền bị hàn lực ảnh
hưởng, điều này ảnh hưởng rất lớn đến tốc độ xuất thủ của hắn.
Còn cả môn thiên phú Linh nhãn này của Lý Tú Trường nữa, cũng coi như khắc
chế Bạch Mã Phi Mã của hắn.
Nếu như hai người giao thủ một lần nữa, đánh một trận sinh tử, Sở Hi Thanh dự
đoán là mình phải dùng ba mươi, năm mươi chiêu mới có thể chém giết người
này.
Lý Tú Trường nghe Sở Hi Thanh than thở, lại chỉ cảm thấy như đang trào
phúng.
Mình bị Sở Hi Thanh nói là ‘đao pháp rất không tầm thường’, lại chỉ có thể
sống qua năm đao của Sở Hi Thanh!
“Hay cho một chiêu Bạch Mã Phi Mã! Lý mỗ đúng là sai một ly đi ngàn dặm.”
Lý Tú Trường thu đao vào vỏ, sắc mặt xanh mét: “Là ta thua, đao pháp của Sở
Hi Thanh rất đỉnh, không hổ là Thần Tú Thập Kiệt đao!”
Khi hắn nói câu sau cùng, giọng nói có hơi khó khăn và ê ẩm, nhưng lại rất
chân thành và thật lòng.
Hôm nay, đúng là hắn đã thua, mà lại thua rất thảm.
Công nhận là đối phương có tư cách vào Thần Tú Thập Kiệt đao!
Buồn cười là hắn vẫn cho rằng Sở Hi Thanh ngông cuồng tự đại, kết quả kẻ
ngông cuồng tự đại lại là chính hắn!
Lúc này, mấy chục tòa tửu lâu ở ngoài sàn đầu vẫn yên tĩnh như chết, chỉ có một
vài người là nhỏ giọng nghị luận gì đó.
Sở Hi Thanh dùng năm đao để đánh bại Lý Tú Trường khiến cho bọn họ rất
chấn động, có thể nói còn chấn động hơn cả khi Phong Đao – Vương Mệnh
thua.
Đây chính là người được công nhận mạnh nhất trong ba thanh đao của kinh
thành!
Ngay cả Thần Yến Đao – Lý Tú Trường cũng không ngăn nổi năm đao của Sở
Hi Thanh?
Thiếu niên Bá Đao đến từ Đông Châu này, lại mạnh đến mức này sao?
Một lúc sau, khi Lý Tú Trường nhảy xuống võ đài, thì tiếng bàn luận ở các tửu
lâu chung quanh mời ầm ầm lên như ong vỡ tổ.
Có người đặt cược đúng, thắng tiền, tâm trạng hưng phấn đến mức không thể tự
kiềm chế, bọn họ đang hoan hô vì Sở Hi Thanh.
Tuy nhiên, đại đa số người ở đây đều alf tâm tình sa sút, vẻ mặt ủ rũ.
Có một vài người còn không nhịn được mà chửi ầm lên.
“Tiên sư cha nhà nó chứ! Phong Đao – Vương Mệnh cái gì, Thần Yến Đao – Lý
Tú Trường cái gì, tất cả đều là phế vật. Mới có năm đao, ngay cả năm đao mà
cũng không đỡ được.”
“Con bà nó chứ, rốt cuộc là kẻ nào nói Sở Hi Thanh chỉ có hư danh, không
xứng vào Thần Tú Thập Kiệt đao? Nói Sở Hi Thanh không xứng xách giày cho
cái gọi là ba thanh đao của kinh thành? Lão tử tin cái con bà ngươi, thua thảm
rồi!”
“Ta nhớ là khi đó hình như là người của Luận Võ Lâu đúng không? Bọn họ còn
nói người của Thiên Cơ Các bị não tàn cho nên mới xếp Sở Hi Thanh vào Thần
Tú Thập Kiệt đao. Sau này ta mà tin bọn họ nữa thì ta không bằng chó.”
“Ha ha! Đều nói trình độ võ đạo của kinh thành vượt xa phía nam sông Thương
Lãng, nhưng lại không ép được một thiếu niên đao khách đến từ Đông Châu.”
“Thần Tú Thập Kiệt đao, người này hoàn toàn xứng đáng. Bảo sao thiếu niên
đao khách của Ngô Châu, Ninh Châu, Đỉnh Châu, Phì Châu đều bị hắn quét
ngang, không ai có thể sống quá một hiệp. Bại dưới tay Thần Tú Thập Kiệt đao,
cũng không tính là mất mặt!”
“Vẫn là Thiên Cơ Các người ta tinh mắt, không biết Luận Võ Lâu Đông Châu
nghĩ cái gì, một siêu thiên kiêu như vậy, lại chỉ xếp hạng 29 trên Đông Châu –
Thanh Vân Bảng!” 

Bình Luận (0)
Comment