Kế Tiễn Tiễn không còn gì để nói.
Nàng cũng không thể nói mình đường đường là Thiên hộ của Thiên nha Cẩm y
vệ, chỉ cần Sở Hi Thanh rời khỏi mặt sông, tiến vào địa hình phức tạp hơn, thì
nàng có thể vận dụng cao thủ dưới trướng, giải quyết đám sát thủ của Sát Sinh
Lâu này.
Sở Hi Thanh thì lại liếc mắt nhìn về phía sau.
Thị lực bây giờ của hắn cũng đã mạnh hơn không ít. Hắn có thể nhìn thấy tại
mặt sông cách đây mười mấy dặm, có hai chiếc thuyền nhanh đang lao xuống
hạ du như hai mũi tên nhọn.
Hai chiếc thuyền nhanh này, rõ ràng là có pháp thuật trợ giúp, chỉ mười mấy hơi
thở mà đã chạy hơn ba mươi trượng.
Với tốc độ này, nhiều nhất là nửa khắc thời gian là có thể đuổi theo.
Sở Hi Thanh hơi gật đầu, đồng thời sử dụng tấm thẻ thần thông Gần Mực Thì
Đen kia với Kế Tiễn Tiễn.
“Đi thôi! Nhưng mà cẩn thận một chút, bọn họ đều biết ngươi là thần xạ thủ,
chắc chắn sẽ quan tâm đến ngươi. Lúc nguy cấp thì ưu tiên bảo vệ mạng sống
trước, không cần phải lo cho ta.”
Sở Hi Thanh đã bỏ ra mười một điểm võ đạo lên trên người Kế Tiễn Tiễn.
Nếu như vậy mà còn không được, vậy thì biết làm sao?
Tuy nhiên, nữ tử này thâm tàng bất lộ, bảo vệ bản thân là không có vấn đề.
Ánh mắt Kế Tiễn Tiễn hơi động.
Không biết vì sao mà vừa rồi trong lòng nàng lại thấy hơi xúc động.
Coi như cái tên trước mắt này vẫn có chút lương tâm.
Nếu như nàng thật sự là Kế Tiễn Tiễn, như vậy thì người này đúng là một thủ
trưởng không tệ.
Sau đó, Kế Tiễn Tiễn liền thu hồi tâm tư: “Vậy ta đi trước! Lát nữa xin đường
chủ đại nhân cố gắng dựa vào phía nam của thuyền, cũng cố gắng không để
nhiều thứ che khuất tầm nhìn. Chỉ cần ta còn có thể nhìn thấy ngươi, ta sẽ cố
gắng dùng mũi tên để hỗ trợ ngươi.”
Nàng nói xong câu này, liền trực tiếp nhảy xuống mặt nước, sau đó đạp nước
chạy gấp về phía bờ nam.
Mà ngay khi Kế Tiễn Tiễn đạp nước mà đi, tiếp cận bờ sông. Trong hai chiếc
thuyền nhanh ở phía sau, mỗi thuyền cũng có hai bóng người nhảy xuống.
Bọn họ cũng đạp lên mặt sông, chạy theo phương hướng của Kế Tiễn Tiễn, hơn
nữa thân pháp cực nhanh, chỉ chớp mắt là đã bước lên bờ sông.
Ánh mắt Kế Tiễn Tiễn nhìn liếc qua hai người này, liền cau mày một cái.
Đó là hai tên lục phẩm hạ, cộng thêm hai tên thất phẩm thượng . . . mà đây chỉ
là đội hình nhằm vào một mình nàng.
Có thể tưởng tượng được, sát thủ lục phẩm nhằm vào Sở Hi Thanh, tuyệt đối sẽ
không ít hơn bốn người.
Kế Tiễn Tiễn lòng thầm nghĩ, vị Đại lý tự thiếu khanh kia rốt cuộc hận Tả gia
đến mức nào?
Lại cam lòng bỏ mấy trăm ngàn lượng bạc ra để đẩy Sở Hi Thanh vào chỗ chết.
Sau đó, Kế Tiễn Tiễn lại hừ nhẹ một tiếng, nàng bước nhanh hơn, chạy vào
trong khu rừng rậm rạp ở phía trước.
Sở Hi Thanh cũng đi đến đuôi thuyền, tay đè đao bên eo, ngóng nhìn hai chiếc
thuyền nhanh kia.
Con sát thi Hà La Ngư của hắn cũng đang nổi lên, đã đến dưới đáy thuyền, bất
cứ lúc nào cũng có thể cứu viện hắn.
Nhưng đúng lúc này, vị chủ thuyền mang theo vài dân phu đi đến phía sau hắn,
sắc mặt tái nhợt hỏi: “Sở thiếu hiệp, xin hỏi đây là tình huống gì?”
Vi chủ thuyền này cũng có tu vị thất phẩm.
Trên các con sông lớn của Đại Ninh, bất luận là thuyền hàng hay thuyền khách,
nếu như chủ thuyền không có tu vị nhất định, thì sẽ không làm nổi.
Bọn họ hoặc là có võ lực mạnh mẽ, hoặc là dựa vào các thế lực lớn như Thiết
Kỳ Bang hay Thập Thất Liên Hoàn Ổ.
Bằng không chỉ là quan phủ bóc lột thôi, bọn họ cũng đã không thể ứng phó rồi.
Ngoài ra còn có cướp sông, những năm gần đây số lượng cướp sông càng ngày
càng nhiều, nhiều như châu chấu, khiến cho rất nhiều tàu thuyền không chịu
nổi.
Như những chiếc thuyền khách chạy đường dài trên sông này, chủ tàu còn phải
có bản lĩnh cao hơn một chút.
Vị chủ thuyền này cũng phát hiện tình hình không ổn.
Nhưng khi Kế Tiễn Tiễn nhảy xuống dưới, hắn vẫn cảnh giác trước, cũng điều
tra tình tình trước.
Chủ thuyền không thể không lo lắng được.
Lúc này, chỉ hai vị cao thủ lục phẩm đã hiện thân thôi, cũng không phải là thứ
mà hắn có thể đối phó.
“Người phía sau đến vì ta.” Sở Hi Thanh liếc mắt nhìn về phía chủ thuyền, trên
mặt nở nụ cười: “Lát nữa các ngươi chỉ cần chạy lên bờ bắc, bảo vệ tính mạng
của mình là được, chờ đợi trận chiến này kết thúc thì hãy trở lại. Nếu như
thuyền bị hao tổn, thì ta sẽ bồi thường theo giá thị trường.”
Chủ thuyền nghe vậy thì vẫn cau mày.
Hắn sợ lúc mình trở lại, Sở Hi Thanh đã không còn, chiếc thuyền này cũng
không giữ được.
Chiếc thuyền này là thuyền nhanh được khảm trận pháp, tốc độ nhanh hơn gấp
đôi so với thuyền bình thường.
Gia cả cũng rất đắt, tận 13.000 lượng bạc.
Chủ thuyền có ý muốn Sở Hi Thanh đưa tiền bồi thường trước, nhưng cuối cùng
vẫn không thể mở miệng.