Bá Võ - Khai Hoang

Chương 622

Sở Hi Thanh không khỏi cảm thấy kinh ngạc, lòng thầm nói người nào lại dùng
Càn Khôn phi kiếm cao cấp như vậy để liên lạc với mình?
Nhìn phù trận rắc rối được khắc trên thân phi kiếm, cộng thêm viên bảo thạch ở
chuôi kiếm, cấp bậc của thanh Càn Khôn phi kiếm này có thể cao hơn tứ phẩm.
Sở Hi Thanh hơi khó hiểu, cầm Càn Khôn phi kiếm lên, lấy giấy viết thư ở
trong chuôi kiếm ra.
Đây vậy mà là thư của Thiên hộ Tào Hiên Cẩm y vệ Tú Thủy viết cho hắn.
-Hôm nay, Huyết Tích Tử - Vương Thanh xếp hạng 12 trên Hắc Bảng của Đông
Châu, do nội loạn và tự giết lẫn nhau với đồng bọn, đang rơi vào thương nặng,
nằm trong trạng thái sắp chết.
-Sau khi Vạn hộ Cẩm y vệ Đông Châu nhận được tin tức, liền cho rằng đây là
cơ hội tốt để tiêu diệt kẻ này, cho nên đã điều động nhân thủ, mai phục vây giết.
-Thế nhưng kẻ này gian xảo gian trá, liên tục chạy thoát khỏi vòng vây của Cẩm
y vệ ta.
-Hôm nay điều tra được Huyết Tích Tử - Vương Thanh bỏ chạy về phía thượng
du sông Thần Tú, trước mắt đã tiếp cận khúc sông ở quận Hợp An.
-Theo Tào mỗ biết, tiểu Sở ngươi xuôi nam từ ngày 10 tháng 3. Tào mỗ tính
toán thời gian, tiểu Sở ngươi có thể đã đến gần quận Hợp An, vì vậy tiêu hao
của cải khổng lồ để truyền tin cho ngươi.
-Mời tiểu Sở ngươi chú ý tất cả thuyền ở ven đường, điều tra tung tích của
Huyết Tích Tử - Vương Thanh.
- Huyết Tích Tử - Vương Thanh làm nhiều việc ác, giết người bừa bãi, hơn nữa
còn tu luyện các loại pháp môn tà đạo, xuất đạo hai mươi bảy năm, tay đã
nhiễm 73.000 mạng người, tạo rất nhiều huyết án. Nếu tiểu Sở có thể giết kẻ
này thay Cẩm y vệ, công đức lớn lao. Tào mỗ sẽ vui lòng trọng thưởng!
“Huyết Tích Tử - Vương Thanh?”
Sở Hi Thanh lấy quyển Luận Võ Thần Cơ – Đông Châu Chí bên người ra xem.
Quả nhiên là Huyết Tích Tử - Vương Thanh có tên ở trên này, xếp hạng 12 trên
Hắc Bảng, chỉ đứng sau Huyết Phong Kiếm – Lý Đạo Quy.
Tội ác của tên này đúng là xứng đáng bốn chữ ‘việc ác bất tận’. Cướp đoạt, giết
người, không chuyện ác nào không làm, từng đồ sát mười bảy thôn trang ở quận
Thái Sơn, chỉ vì lấy khí huyết của phàm nhân để tinh luyện huyết sát, tăng
cường uy lực cho kiếm pháp của hắn.
Sở Hi Thanh suy nghĩ, phó thiên hộ Cẩm y vệ như mình, không chỉ lĩnh không
mấy tháng tiền lương, cần lấy không ít đan dược cường hóa thể chất từ Cẩm y
vệ, quả thật là không tiện.
Không thể để cho người khác coi rằng mình ăn cơm chùa, ăn không được.
Nếu như có thể gặp mặt Huyết Tích Tử - Vương Thanh này, không ngại thử một
lần, xem xem có thể ngăn cản kẻ này không.
Nguyên công của người này là ngũ phẩm thượng, tuy nhiên đang nằm trong
trạng thái trọng thương, thực lực giảm mạnh.
Sở Hi Thanh đoán là mình vẫn không phải đối thủ của Huyết Tích Tử - Vương
Thanh.
Tuy nhiên, hắn còn có một con sát thi Hà La Ngư, Kế Tiễn Tiễn và Diệp Tri
Thu ở bên người cũng là cao thủ có thực lực mạnh mẽ. Đúng là có thể thử vây
giết, nếu như không được thì cũng có thể cản người này, sáng tạo cơ hội cho
Cẩm y vệ Đông Châu vây giết kẻ này.
Vừa hay Thái Thượng Thông Thần của hắn tăng lên thất giai, không chỉ tăng
cường thần niệm cảm ứng của hắn, mà năm giác quan của hắn cũng được tăng
mạnh.
. . .
Sở Hi Thanh không biết chính là, trong khi hắn đi đến boong thuyền, trợn mắt
nhìn mặt sông, hai mắt như đèn pha mà quét nhìn bốn phía.
Cách đó khoảng ba mươi dặm, trên đỉnh một tòa núi nhỏ bên bờ nam sông Thần
Tú, phó thiên hộ Cẩm y vệ Đô Hồng Liên đang chắp tay sau lưng, mắt nhìn mặt
sông phía trước.
Mà lúc này, bên người nàng còn có một thuật sư tầm ba mươi tuổi, đang bắt
pháp quyết, áo báo trên người không gió tự bay.
Con mắt của hắn nhìn như không có tiêu cự, nhưng thật ra là được sự giúp đỡ
của pháp thuật để nhìn xa hơn.
“Đại nhân! Thuyền của thiên hộ đại nhân đã đến rồi, chỉ cách nơi này ba mươi
dặm, tốc độ của bọn họ rất nhanh.”
Phó thiên hộ Đô Hồng Liên nhướng mày lên, tinh thần cũng khôi phục một ít.
Nàng quay người, nhìn về phía một cái lồng sắt ở bên cạnh.
Cái lồng sắt vuông vắn này khoảng sáu thước, hàng rào đều được chế tạo bằng
tinh cương cấp pháp khí.
Bên trong có một bóng người màu đỏ ngòm đang bị khóa lại.
Toàn thân người này máu thịt be bét, tóc cũng dính đầy máu tươi, dính cả vào
da mặt. Vị trí miệng và mũi cũng bị người ta dùng búa tạ để nện, đã có chiều
hướng sụp đổ, lộ ra một hố máu cực lớn, khiến cho người ta không thể nhận ra
tướng mạo của hắn.
Tuy nhiên, thân thể của hắn lại cực kỳ cường tráng, trên tứ chí đều là cơ bắp,
nhưng lại bị từng cái từng cái xích màu đen khóa chặt, không thể động đậy.
Người ở trong lồng sắt đã giận không nhịn nổi, nhưng do miệng lưỡi bị phá
hỏng, nên chỉ có thể ra sức lôi kéo xích sắt, phát ra những tiếng rít gào như dã
thú. 

Bình Luận (1)
Comment
Slow 6
Slow
Reader
2 Ngày Trước
j vay >
Trả lời
| 0