
Để Sở Hi Thanh vui mừng chính là, hai tháng nay, có hơn bốn người người
trong Tây Sơn Đường thăng cấp bát phẩm, mười hai người lên cấp bát phẩm hạ.
Đây là do trận chiến tháng trước thu hoạch được rất khá, khiến cho mọi người
phát tài một phen, có tiền tài mua bí dược.
Tuy rằng Sở Hi Thanh phải tăng lương cho những huynh đệ mới lên cấp này,
nhưng hắn lại càng vui vẻ hơn.
Những người này có thể coi là tinh anh do Tây Sơn Đường bồi dưỡng được,
không phải đám nội quỷ kia có thể so sánh.
Ngoài ra, gần đây lại có thêm ba thôn thợ săn bên trong Tây Lộc của Tây Sơn
nghe nói đến chuyện trấn Tây Sơn, đã phái người chạy qua bên này liên lạc,
muốn chuyển cả thôn qua Nam Lộc của trấn Tây Sơn.
Sở Vân Vân đã phái Lưu Nhược Hi đi bàn bạc, trợ giúp ba thôn trang này di
chuyển.
Ba thôn trang này có tổng cộng hơn bảy trăm hộ gia đình, cộng lại chính là bảy
trăm thanh cung đao.
Nói chung là sau trận đại chiến kia, tất cả phương diện của Tây Sơn Đường đều
phát triển mạnh mẽ.
Sở Hi Thanh nghe đến đây, thực sự không nhịn nổi nữa. Hắn ra hiệu cho mọi
người lui xuống, rồi trực tiếp ngủ say.
Có điều, hắn chỉ kịp ngủ hai canh giờ, liền phải bò dậy, tắm rửa sạch sẽ, ăn chay
trai giới, sau đó dẫn đoàn người dưới trướng, đi đến một tòa ổ bảo ở góc bắc
của bến tàu.
Tổng đà của Thiết Kỳ Bang là một chiếc thuyền lớn 18.000 liêu, tuy rằng rất
rộng rãi và khí thế, nhưng không thể chứa đứng hơn hai ngàn người, nên không
thể mở đại hội hương đường ở đó.
Vì vậy, mỗi khi bọn họ mở hương đường, đều sẽ chuyển đến tòa ổ bảo ở góc
bắc này.
Thiết Kỳ Bang một một miếng đất rộng 120 mẫu ở nơi này, dựng lên một tòa ổ
bảo kiên cố.
Huynh đệ Thiết gia cho rằng tổng đà của Thiết Kỳ Bang không thể đặt trên
thuyền mãi được, không thể không rễ không bình như vậy được, cho nên đã bỏ
một số tiền lớn, chuẩn bị chế tạo tòa ổ bảo này thành tổng đà của Thiết Kỳ
Bang.
Thiết Kỳ Bang không chỉ thành lập một tòa ổ bảo có thể chứa đựng hơn hai
ngàn người, mà còn xây hai mươi tòa lầu các, dùng để chứa đựng mấy ngàn
bang chúng của tổng đà.
Tường bên ngoài ổ bảo cao đến sáu trượng, rộng đến ba trượng, bên trong có
khảm trận pháp, sức phòng ngự đuổi sát tường thành Tú Thủy.
Tuy nhiên, do công trình quá hùng vĩ, Thiết Kỳ Bang lại chinh chiến nhiều năm
liên tục, tài chính không đủ. Vì vậy ổ bảo này đã được xây dựng ba năm, nhưng
vẫn chỉ có một tòa đại sảnh rộng rãi và khí thế, cộng thêm một đoạn tường
ngắn.
Sở Hi Thanh liền cùng huynh đệ Thiết gia đi nghênh đón các khách khứa đến
tham gia và xem lễ.
Tràng cảnh này lớn hơn lần ở trấn Tây Sơn nhiều. Không chỉ Thái thú bản quận
đích thân tham gia, mà còn có rất nhiều quan lớn ở châu thành cũng phái người
đến chúc mừng.
Tuy nhiên, Thiết Cuồng Nhân vẫn coi trọng những minh hữu hợp tác lâu dài với
Thiết Kỳ Bang nhất, tự mình dẫn Sở Hi Thanh đến để giới thiệu.
Bọn họ hoặc là các hiệu buôn lớn ở bản địa Đông Châu, hoặc là thế gia và thế
lực giang hồ ở các châu lân cận. Đặc thù là không có xung đột lợi ích với Thiết
Kỳ Bang, cũng hợp tác lâu dài trên phương diện vận chuyển hàng và mậu dịch.
Còn có một số nhân vật trên quan trường được Thiết Kỳ Bang đút lót.
Đây là lần đầu tiên Sở Hi Thanh biết Thiết Kỳ Bang còn có bối cảnh khá mạnh
trên quan trường.
Lần này, Thiết Kỳ Bang mở hương đường, không chỉ có ba vị Tuần sát ngự sử
hàm thất phẩm, mà còn có một vị Hồng Y hàm tứ phẩm của tổng bộ Lục phiến
môn.
Ngoài ra, Bố chính sứ của Đông Châu cũng phải con trưởng đến tham gia.
Tuy rằng những quan hệ này không sánh bằng đám thế gia vọng tộc trong Tú
Thủy, nhưng cũng sẽ không để Thiết Kỳ Bang bị nghiền ép trên mặt quan
trường.
Sở Hi Thanh khá là bất đắc dĩ.
Thiết Cuồng Nhân đối xử với hắn như người kế thừa thật, Sở Hi Thanh có thể
lập tức tiếp nhận tất cả tài nguyên của Thiết Kỳ Bang.
Sau đso, Sở Hi Thanh lại theo mọi người trong Thiết Kỳ Bang, bắt đầu trảm
Phượng hoàng, đốt giấy vàng, lạy ‘Trung Nghĩa Trường Sinh đại đế’.
Trung Nghĩa Trường Sinh đại đế là một thần linh rất phổ biến trong giang hồ
bây giờ.
Khi còn sống, người này là một Thần tướng nhất phẩm dưới trướng Vũ Liệt
thiên vương, một đời trung nghĩa vô song, đi theo Vũ Liệt thiên vương chống
lại dị tộc và cự thần ở phương bắc, bất khuất kiên cường, dù chết không sờn,
mãi sau này đã chết trận với Vũ Liệt thiên vương ở đỉnh Thiên Võ tại U Châu.
Người này không chỉ có võ lực siêu tuyệt, binh pháp thông thần, mà còn được
sưng là nghĩa bạc vân thiên.
Mấu chốt là người này rất biết kiếm tiền, thống trị một Hà Châu mà đã cung
dưỡng được cho trăm vạn đại quân dưới trướng Vũ Liệt thiên vương. Hơn nữa,
còn có thể duy trì dân sinh bên trong châu, có người nói dân chúng Hà Châu khi
đó giàu có không kém hơn các châu ở phương nam.
Vì vậy, khi vị này chết đi, không chỉ được bách tính trong thiên hạ tôn sùng làm
võ thần, mà còn được tôn sùng là tài thần.
Cái này đúng là rất được người yêu thích, vừa trung nghĩa, vừa có thể đánh
nhau, lại còn biết kiếm tiền.
Mọi người lăn lộn giang hồ, không phải đều cầu tài hay sao?
Vì vậy, trong thiên hạ bây giờ, không chỉ có võ tu cung phụng Trung Nghĩa
Trường Sinh đại đế, coi hắn là Võ Thánh. Mà những thương nhân kia cũng cực
kỳ tôn sùng bị đế quân này, ngày ngày dâng hương, cầu xin che chở.
Ngay cả triều đình cũng rất yêu thích vị này, không chỉ cung phụng Trung
Nghĩa Trường Sinh đại đế tại cung Triều Thiên, mà còn gia phong thần vị nhiều
lần.