
Từ khi viên Xích Quang phù đầu tiên nổ tung cho đến bây giờ, chỉ vẻn vẹn một
khắc thời gian mà thôi, trong màn sương mù dày đặc này, đã có hơn hai mươi
ánh sáng đỏ chót.
Hai người này cũng đã có chút suy đoán với tình hình này.
Trong màn sương mù dày đặc này, rõ ràng là có hai đến ba cao thủ có thực lực
cực mạnh, bọn họ đang giết chóc, tàn sát liên quân Tú Thủy ở trong dó.
Huống hồ, vị cao thủ thần bí này đã chém giết ba tên gia tướng của Thượng
Quan gia trong chớp mắt, từ đó có thể thấy thực lực của vị này ra sao.
Bọn họ về tộc là để hỗ trợ, chứ không có ý định bỏ mạng tại nơi này.
Chẳng qua là, để cho hai người bọn họ sợ hãi và tuyệt vọng chính là, tuy rằng
bọn họ đã dùng toàn lực để bỏ chạy, thậm chí còn không tiếc dùng hai viên ngọc
phù ngũ phẩm, nhưng bóng người thần bí màu đen kia, vẫn đuổi kịp bọn họ.
Người bí ẩn này chỉ hiện lên một cái, đam vào giữa hai người bọn họ.
“Con hoang!”
Một người hơi lớn tuổi trong số hai người đã có ý quyết tử, rút kiếm chém về
phía người thần bí.
Nhưng mà một cái chớp mắt tiếp theo, thân thể của hắn đã bị vài đạo đao cương
chém thành mảnh vụn, mảnh vụn lại bốc chạy, toàn thân hóa thành tro tàn,
phiêu tán tại không trung.
Sở Vân Vân không hề liếc mắt nhìn hai người này, nàng đã chuyển tầm mắt về
phía cửa thành Tú Thủy.
Nàng chỉ cách tường thành không đến hai trăm trượng.
Lúc này, quận úy Thẩm Chu hẳn là ở chỗ này.
Nàng đạp bước trên không trung, chỉ dùng thời gian năm cái hô hấp là đã đến
trước cửa thành. Chỉ là khi nàng dùng ba quyền để đánh ra một vết nứt trên trận
pháp phòng hộ của thành Tú Thủy, thì vẫn chưa phát hiện bóng người của Thẩm
Chu.
Nhưng lúc này, nàng lại nghe thấy tiếng rống giận dữ đến tan nát cõi lòng của
quận úy Thẩm Chu ở phía xa xa: “Thuật sư đâu? Mau tán sương mù! Mau tán
sương mù! Gọi gió tán sương mù mau! Không nghe thấy sao? Mau thi triển
pháp thuật gọi gió tán màn sương mù chết tiệt này cho ta, mau lên!”
Ánh mắt Sở Vân Vân hơi động, nàng cảm giác được sức gió tây nam đột nhiên
mạnh hơn.
Điều này hiển nhiên là thuật sư của liên quân thế gia Tú Thủy đang mượn gió
tây nam, cố gắng thổi tan màn sương mù bao phủ chiến trường này.
Sở Vân Vân có chút tiếc nuối mà bĩu môi một cái, sau đó thân hóa thuấn ảnh,
nhảy xuống dưới, rồi chạy nhanh về phía trung quân của Sở Hi Thanh.
Ngay khi gió nổi lên ở chiến trường, ở cánh phải của liên quân thế gia Tú Thủy.
Ánh đao ba màu của Lục Loạn Ly đã chém đầu gia chủ Long gia là Long Nam
Thư xuống.
Nàng chính là phụng mệnh lệnh của Sở Hi Thanh, cố ý đến cánh trái của quân
Tây Sơn Đường để tọa trấn.
Mà lúc này, cộng thêm Long Nam Thư thì đã có năm võ tu cao phẩm chết dưới
đao của nàng.
Đây đều là do một đạo Xích Quang phù của Long Nam Thư dẫn đến.
Tổng cộng có sáu người xuất hiện, muốn vây giết nàng.
May mắn chính là, thực lực của Lục Loạn Ly bây giờ đã khác một trời một vực
so với trận chiến ở Tri Vị Cư kia.
Thiên phú huyết mạch của nàng cũng tăng lên một đến hai cấp, Đại Minh
Vương Luân cũng được tu luyện đến tầng cao hơn.
Tuy nhiên, khóe miệng của Lục Loạn Ly vẫn tràn ra một tia bọt máu.
Làm cho nàng bị thương là một võ tu có tu vị cao đến ngũ phẩm hạ, khiến nàng
bị ép phải thi triển một chiêu Đại Minh Vương Luân – Khổng Tước Trảm!
Khổng Tước Trảm là một thức cực chiêu, nàng cũng đã dung nhập nó vào Đại
Minh Vương Luân.
Uy lực của nó mạnh đến khó tin, dù là vị võ tu ngũ phẩm kia, cũng bị một đao
bất ngờ của Lục Loạn Ly làm cho trọng thương, chết dưới đao thứ hai của nàng!
Chỉ là một thức cực chiêu này cũng phản phệ rất lớn, sau hai đao này, Lục Loạn
Ly vừa nhấc tay lên liền cảm thấy kinh mạch trong cơ thể đau đớn, khí huyết
trong lồng ngực quay cuồng, khó có thể bình phục.
Điều này làm cho uy lực đao pháp của nàng hạ xuống một phần mười, dự tính là
sau trận chiến này, phải tu dưỡng hơn mười ngày thì mới có thể khôi phục như
cũ.
Lục Loạn Ly nghĩ thầm, bản thân mình cũng phải nhanh chóng thăng cấp.
Vào tháng mười năm ngoái, lúc còn ở Lâm Hải thì nàng đã bước vào lục phẩm
hạ, lúc này đã tích lũy đủ lâu, cũng chỉ chờ Đông thúc mang bí dược đến.
Thật ra nếu nàng không phải thuật võ song tu, thì nào cần phải chờ đến nửa
năm?
Lục Loạn Ly đoán là mình chỉ cần ba tháng la có thể đột phá lục phẩm thượng,
tốc độ sẽ không kém hơn vị Bá Võ Vương kia bao nhiêu.
Tuy nhiên, phụ thân của nàng nói, nếu muốn chống lại Bá Võ Vương, thậm chí
là đánh bại Bá Võ Vương, thì thuật võ song tu và Đại Minh Vương Luân là lựa
chọn duy nhất.
Đại Minh Vương Luân có uy lực cực lớn, đao khí sinh sôi liên tục, là hi vọng
duy nhất để đối đầu với Vạn Cổ Thiên Thu Chi Huyết.
Nhưng ai có thể ngờ được?
Thân là cột chống trời của Đại Ninh, Bá Võ Vương – Tần Mộc Ca lại mất sớm,
tự nhiên lại ngã xuống ở thành Vọng An.
Nếu biết trước như vậy, nàng sẽ không tu luyện cái đao pháo phiền phức này.