Bá Võ - Khai Hoang

Chương 723

Lúc này, vị lâu chủ của Sát Sinh lâu kia, đang đứng ở trên phía bắc của tầng cao
nhất, nhìn xuống phía dưới sân.
“Chư vị đồng đạo! Hôm nay có khách quý đến Sát Sinh lâu ta treo giải thưởng,
mục tiêu là Sở Hi Thanh, chỉ cần giết chết Sở Hi Thanh trong vòng bảy ngày,
cũng đem đầu kẻ này hoặc là đồ vật có thể chứng minh thân phận đến Sát Sinh
lâu, liền có thể nhận được hai trăm vạn lượng tiền thưởng.”
Bên trong gian phòng, quận thừa Hạ Hầu Đông híp mắt lại, sau đó nhìn về phía
Thái thú Tư Không Thiện với ánh mắt bội phục, lại giơ chén rượu lên.
“Không hổ là Thái thú đại nhân! Hành động quả quyết dứt khoát, hạ quan bội
phục.”
Vị cấp trên này của hắn hành động mạnh mẽ dứt khoát, bảo sao có thể chiếm cứ
mảnh đất Tú Thủy này nhiều năm như vậy.
Tư Không Thiện nghe vậy thì chỉ mỉm cười, vẫy lấy trà thay rượu: “Không có
gì!”
Cũng tại trên tầng cao nhất của Sát Sinh lâu, quán chủ Lôi Nguyên của võ quán
Chính Dương nhìn chằm chằm vào tấm mộc bài mạ vàng kia, sắc mặt lúc xanh
lúc trắng.
Tên Tư Không Thiện này thật sự là cam lòng.
Người này nhậm chức Thái thú Tú Thủy, thu nhập một năm cũng chỉ hai trăm
đến ba trăm vạn lượng bạc mà thôi.
Cùng lúc đó, bến tàu phía đông thành Tú Thủy.
Sau khi chiếc thuyền lớn Vạn liêu kia bị hư hỏng, Sở Vân Vân đã chuyển tổng
đàn tạm thời của Thiết Kỳ Bang đến một chiếc thuyền lớn khác.
Lúc này, trong một khoang thuyền tại tầng thứ hai của thuyền, Lục Loạn Ly
đang nhìn chén chất lỏng có màu hổ phách ở trước mặt, sau đó uống một hơi
cạn sạch.
Sau lưng Lục Loạn Ly nhất thời có biến hóa kỳ dị. Lực lượng Phong, lôi , thủy,
hóa sinh sôi ở sau lưng Lục Loạn Ly, cuối cùng hình thành một đoàn mây mù
mờ mịt.
Tại đối diện Lục Loạn Ly, Dương Viêm Thần Nhãn – Húc Nhật Đông đang
ngưng thần nhìn Lục Loạn Ly.
Mãi đến tận ba khắc thời gian sau, Húc Nhật Đông nhìn thấy những mây mù mờ
mịt kia được Lục Loạn Ly hấp thu vào trong cơ thể, khí cơ quanh người Lục
Loạn Ly cũng từ từ thu lại, lúc này vẻ mặt của hắn mới thả lỏng.
Khóe môi Húc Nhật Đông cong lên, vẻ mặt vui mừng.
Dựa theo tình huống của Lục Loạn Ly, nàng không chỉ bước vào lục phẩm
thượng, mà còn mượn dược lực của phần bí dược đỉnh cấp này, tăng hai loại
thiên phú huyết mạch lên một cấp độ.
“Trang chủ nói, cái gọi Vô Tướng của Vô Tướng thần tông, thật ra là chỉ
‘tướng’ như thực đã vượt qua nhận thức của người đời sau! Thiên biến vạn hóa,
nhắm thẳng vào đại đạo, vì vậy Vô Tướng công mới có thể mô phỏng đại đa số
công pháp trên thế gian.”
“Nhưng bước tiếp theo phải đi như thế nào, lại cần tiểu thư tự suy nghĩ. Trang
chủ nắm giữ truyền thừa của Vô Tướng thần tông, bắt nguồn từ vị 1600 năm
trước kia, đã không giống với truyền thừa Vô Tướng công của Vô Tướng thần
tông bây giờ.”
Lục Loạn Ly nghe vậy liền mở mắt ra: “Nếu như có thể lẫn vào Vô Tướng thần
tông, ta đương nhiên muốn tu luyện Vô Tướng công, đây mới là truyền thừa
huyền môn chính tông, nhắm thẳng đại đạo. Nói chung là đi một bước tính một
bước, nếu như thật sự không được thì ta sẽ tu luyện truyền thừa mà phụ thân
nắm giữ.”
Sau đó, nàng liền giận tái mặt, lời nói hàm chứa bất mãn: “Đông thúc, phần bí
dược này của ngươi, đến chậm hơn tận hai ngày so với những gì chúng ta đã
hẹn.”
Lục Loạn Ly nghĩ thầm, nếu như mình có thể thăng cấp lục phẩm thượng từ hai
ngày trước, Sở Hi Thanh có thể bị ép đến mức bỏ chạy như vậy sao?
Khi đó, nàng có thể chạy về bến tàu phía đông, trợ giúp Sở Hi Thanh đẩy lùi
Huyết Phong Đạo.
Dù sao thì sáng sớm hôm nay, khi Sở Hi Thanh bị ép phải bỏ chạy xuống hạ du,
thì nàng chỉ cách bến tàu phía đông không đến bảy dặm.
Húc Nhật Đông lắc đầu, lòng thầm nói thật sự là nữ sinh hướng ngoại.
Từ xưa đến nay, đứa bé Loạn Ly này rất tôn trọng và thân thiết với hắn, rất ít
khi nổi nóng với hắn.
“Đây là vì một vị thuốc trong bí dược gặp chuyện, nên mới chậm hai ngày.”
Sau khi giải thích một câu, Húc Nhật Đông liền nhìn Lục Loạn Ly với ánh mắt
kỳ dị: “Thật ra thì tên nhóc kia cũng không gặp phiền phức gì đáng nói. Chỉ cần
ta ra tay, mặc kệ là Thái thú quận Tú Thủy, hay là Thẩm gia và Thượng Quan
gia kia, đều là chuyện dễ như trở bàn tay.”
“Cái này không được!” Lục Loạn Ly lắc đầu, cau mày nói: “Ngươi là trọng
phạm bị triều đình truy nã trên Hắc Bảng, nếu như Đông thúc ngươi tham dự
vào chuyện này, vậy thì Thiết Kỳ Bang sẽ bị đội mũ phản tặc ngay.”
Húc Nhật Đông nghe vậy thì lại nở nụ cười: “Ta lại cảm thấy như vậy rất tốt,
không sống được ở Tú Thủy nữa, vậy thì có thể gia nhập Như Mộng sơn trang
chúng ta. Tên nhóc kia là một thiếu niên anh hùng, nghĩa khí bằng trời, trang
chủ sẽ rất yêu thích hắn, ngươi không biết đó thôi, trang chủ còn đang lo sơn
trang chúng ta không có người nối nghiệp nữa kìa.”

Bình Luận (1)
Comment
Slow 6
Slow
Reader
2 Ngày Trước
j vay >
Trả lời
| 0