
Tuy rằng tốc độ của Sở Hi Thanh vẫn không bằng Thủy độn của sát thi Hà La
Ngư, nhưng tiêu hao ít hơn, lực kéo dài mạnh hơn.
Phối hợp với thần thông hệ phong của nàng, còn nhanh hơn hôm qua đến vài
đường.
Chỉ là cục diện trước mắt của bọn họ không quá lạc quan.
Hai người đã liên thủ đánh giết vài nhóm người khi chạy đến đây.
Đã có bốn lục phẩm hạ chết dưới đao của Sở Hi Thanh, thất phẩm cũng có hơn
ba mươi người.
Nhưng mà càng ngày càng nhiều các nhân vật giang hồ kéo đến đây, kết bè kết
lũ đến gần nơi này.
“Người của bọn họ còn nhiều hơn chúng ta dự đoán nhiều.”
Kế Tiễn Tiễn dùng móng vuốt gãi cằm, vẻ mặt khó hiểu: “Ta còn nhìn thấy rất
nhiều bộ khoái. Còn có rất nhiều người có thực lực không tầm thường, sát khí
rất nặng.”
May mà đám bộ khoái của Lục phiến môn không hợp với đám người Huyết
Phong Đạo và cướp sông kia, bằng không thì bọn họ đã bị chặn lại rồi.
Sở Hi Thanh biết nguyên do.
Hắn đã bị Án sát sứ ty Đông Châu coi là phản tặc, Lục phiến môn truy sát hắn
cũng là đúng.
Tuy nhiên, hắn không thể nào giải thích chuyện này cho Bạch Tiểu Chiêu, cũng
không thể nói là mình dựa vào hệ thống nên biết chuyện mình đã bị truy nã.
Hắn nói sang chuyện khác: “Tiểu Chiêu, sau chuyện lần này, ngươi có muốn
đến Thiết Kỳ Bang của ta không, làm thủ hạ của ta không?”
“Thủ hạ?” Bạch Tiểu Chiêu giật mình, đôi mắt như ngọc đen của nàng nhìn vào
Sở Hi Thanh với vẻ bình tĩnh: “Như vậy được không? Dựa theo quy của của Lê
Sơn chúng ta, tất cả yêu tộc đến thất phẩm, phải xuống núi để kiếm đường mưu
sinh.”
“Ta bây giờ vẫn không biết đi nơi nào, nhưng mà như vậy không thích hợp chứ?
Nhân loại các ngươi rất phản cảm yêu tộc chúng ta, vừa nhìn thấy mặt đã kêu
đánh gọi giết. Ta làm thủ hạ cho huynh trưởng, sẽ không liên lụy ngươi?”
Nàng đã không phải là một tiểu yêu ngây thơ, không biết gì về thế giới loài
người như lúc mới đến Lâm Hải nữa.
Ngọc tỷ từng nói với nàng, cuối cùng không nên dính líu quá sâu với Sở Hi
Thanh, chuyện này không phải chuyện tốt với nàng và với Sở Hi Thanh.
Yêu tộc sẽ cho rằng nàng phản bội tộc, ly kinh phản đạo, hơn nữa sẽ bài xích.
Triều đình nhân loại và các hiệp khách giang hồ thì sẽ nói Sở Hi Thanh cấu kết
với yêu tộc.
“Có gì không thể!”
Sở Hi Thanh thấy buồn cười, lòng thầm nói mình đã bị coi là phản tặc rồi, còn
quan tâm mấy thứ này?
Mấu chốt vẫn là thực lực.
Chỉ cần lực lượng của hắn và Thiết Kỳ Bang mạnh đến mức quan phủ không
trấn áp được, tội danh gì đó đều là rắm chó mà thôi.
Dù cho là phản tặc của triều đình, thì cũng có rất nhiều ví dụ chiêu an.
“Tiểu Chiêu, chỉ cần ngươi đáp ứng làm thủ hạ của ta là được, nếu như ngươi
cảm thấy không tiện, thì không cần ngốc ở bên cạnh ta.”
Hắn bây giờ chỉ cần một cái danh nghĩa chủ tớ.
Sở Hi Thanh nhớ là, trước kia hắn từng nhìn thấy thiên phú huyết mạch “Lôi
sinh thú (nhất giai)” ở trong khu vực kinh doanh thuộc hạ của võ đạo bảo khố.
Cái gọi là phong lôi tương sinh.
Huyết mạch Phong Sinh thú và huyết mạch Lôi Sinh thú có thể hòa vào nhau.
Hai loại hợp nhất chính là thần thú Thừa Hoàng, là tồn tại có sức chiến đấu
không thua kém Kỳ Lân trong Ngũ Linh.
Sở Hi Thanh suy nghĩ, điểm huyết nguyên trong tay mình càng ngày càng
nhiều, dùng cũng không hết, có lẽ hệ thống cũng có ý như vậy, đang dẫn dắt hắn
sử dụng những điểm huyết nguyên này cho thuộc hạ của mình?
Đương nhiên, Sở Hi Thanh sẽ không coi Bạch Tiểu Chiêu như thuộc hạ của
mình, hắn chỉ muốn dùng phương thức này để báo đáp lại Bạch Tiểu Chiêu mà
thôi.
Chỉ cần có một chút lực lượng lôi đình làm vật dẫn, liền có thể để huyết mạch
Lôi Sinh thú của Bạch Tiểu Chiêu thức tỉnh, cuối cùng hóa thành Thừa Hoàng.
Hai giọt tinh huyết Nhai Tí nhất phẩm ngày hôm qua, đã giúp hắn một đại ân,
nói là ân thành đạo cũng không quá đáng.
Tính tình của Sở Hi Thanh chính là như vậy, người khác cho hắn một giọt nước,
hắn sẽ báo đáp một dòng suối.
“Nhưng ta muốn ở lại bên cạnh A công!”
Trong lúc cấp bách, Bạch Tiểu Chiêu nhất thời nói ra mấy chữ ‘A công’.
Nàng không cha không mẹ, vẫn coi Sở Hi Thanh như cha, tình cảm quấn quýt.
Bây giờ Ngọc tỷ phụng mệnh lệnh của Lê Sơn Lão Mẫu, đi đến địa vực Trung
Nguyên có Cự Linh hoành hành ở phương bắc, bây giờ nàng chỉ có Sở Hi
Thanh để dựa vào.
Bạch Tiểu Chiêu nôn nóng mà xoay chuyển vài vòng ở trên vài của Sở Hi
Thanh, cuối cùng mở miệng nói: “Vậy ta làm Linh sủng cho ngươi nhé? Không
phải thật, mà là một cái thân phận Linh sủng, dường như nhân tộc các ngươi
không ghét cái này. Trong cơ thể của ta có tinh huyết của ngươi, có thể giấu
diếm người khác.”
Sở Hi Thanh không còn gì để nói, lòng thầm nói Bạch Tiểu Chiêu có ‘Đế mạch’
của Phong Sinh thú.
Nàng có thể tiến vào trận pháp hạt nhân khi Đế Lưu Tương diễn ra, từ đó có thể
thấy địa vị của Bạch Tiểu Chiêu ở Lê Sơn.
Nếu như Lê Sơn Lão Mẫu biết Bạch Tiểu Chiêu nói câu này, có thể tức giận đến
nhảy dựng lên không?
Nếu hắn dám thu Bạch Tiểu Chiêu làm Linh sủng, có thể làm cho yêu tộc ở Lê
Sơn tức giận không?