
Khuya hôm đó, khi Thiết Tiếu Sinh tràn đầy hứng thú mà trở về bến tàu phía
đông thành Tú Thủy lần nữa.
Hắn vốn đang chủ trì công việc chuẩn bị chiến đấu ở huyện Thượng Lưu, chuẩn
bị ứng phó với đại quân của triều đình, bận rộn đến chân không chạm đất.
Nhưng buổi trưa hôm nay, Sở Hi Thanh truyền tin cho hắn, nói mình đã trở về
tổng đà Thiết Kỳ Bang, bảo Thiết Tiếu Sinh mong chóng dẫn các đường chủ
ngoại đường khác trở về tổng đà để nghị sự.
Thiết Tiếu Sinh khá là vui mừng.
Sở Hi Thanh bình yên trở về Tú Thủy, đối với Thiết Kỳ Bang mà nói, đây là
một tin tức cực tốt.
Thời gian gần đây, tuy có Sở Vân Vân chủ trì tất cả công việc và chiến sự của
Thiết Kỳ Bang, nhưng mà Sở Hi Thanh mới là trụ cột tinh thần của Thiết Kỳ
Bang.
Sở Vân Vân có xử lý công việc tốt đến mức nào, cũng không thể nào thay thế
được địa vị của Sở Hi Thanh ở trong mắt tất cả bang chúng.
Một khi trụ cột tinh thần là Sở Hi Thanh ngã xuống, sĩ khí và lòng quân của
Thiết Kỳ Bang sẽ sụp đổ.
Mà bây giờ, Sở Hi Thanh đã trở về, khiến cho tất cả báng chúng của Thiết Kỳ
Bang đều cảm thấy yên tâm.
Thiết Cuồng Nhân chết rồi, vị này chính là cột chống trời của Thiết Kỳ Bang.
Vì vậy, sau khi Thiết Tiếu Sinh nhận được tin tức, đã lập tức bỏ tất cả công việc
lại, chạy về Thiết Kỳ Bang.
Để Thiết Tiếu Sinh nghi ngờ chính là, lần này tổng đà còn bảo tất cả đường chủ
ngoại đường trở về.
Thiết Tiếu Sinh nghĩ thầm, chuyện này quả thật là làm bừa.
Hiện giờ, sáu vạn châu quân Đông Châu đang đóng binh tại nơi cách huyện
THượng Lưu sáu mươi dặm.
Còn có Thủy sư doanh quận Giang Nam, tuy rằng nhánh quân này đã bị trọng
thương, nhưng vẫn có sức chiến đấu nhất định.
Cho nên vẫn phải có người tọa trận ở huyện Thượng Lưu mới được.
Tránh cho quan binh tấn công bất ngờ, làm cho bọn họ không kịp ứng phó.
Nhưng để người ta kinh ngạc là, không biết vì sau mà xế chiều hôm đó, châu
quân Đông Châu bỗng nhiên chủ động rút khỏi nơi đó.
Chiến thuyền của thủy sư đóng giữ ở thượng du cũng đã không thấy bóng dáng.
Chỉ còn lại hơn bảy mươi chiếc thuyền của Thập Thất Liên Hoàn Ổ ở trấn Lệ
Thủy, bọn họ cũng hoảng sợ, không biết làm thế nào, cuối cùng vẫn chủ động
rút về thượng du.
Thiết Tiếu Sinh rất mơ hồ, không hiểu gì cả.
Nhưng trước khi hắn xuất phát, vẫn dẫn tất cả đường chủ ngoại đường đi cùng.
Sở Hi Thanh tiếp nhận Thiết Kỳ Bang chưa được một tháng, tuy rằng hắn có
danh vọng rất cao ở tầng dưới chót, nhưng vẫn có rất nhiều thành viên lâu năm
không coi Sở Hi Thanh là kỳ chủ.
Thiết Tiếu Sinh thân là phó kỳ chủ, nhất định phải giữ gìn quyền uy của Sở Hi
Thanh.
Vì vậy, dù lệnh của tổng đà có hoang đường thế nào đi nữa, thì hắn cũng nhất
định phải chấp hành theo.
Khi Thiết Tiếu Sinh dẫn theo một đám người đi vào chiếc thuyền lớn Vạn liêu
kia, chỉ thấy Sở Hi Thanh và một đám người đang bàn luận gì đó, tất cả đều vây
quanh một bản đồ núi sông cỡ lớn.
Thiết Tiếu Sinh đang mắt hành lễ, bỗng nhiên lại nhìn thấy một thứ.
Vẻ mặt hắn nhất thời sững sờ.
Đó là một cái án ở sau lưng Sở Hi Thanh.
Nơi đó là nơi cung phụng Trung Nghĩa Trường Sinh đại đế và bài vị của Thiết
Cuồng Nhân, hương khói mờ ảo.
Mà lúc này, phía trước hương án lại có nhiều hơn một cái đầu người đẫm máu.
“Tùng Phong Kiếm – Lâm Thạch!”
Hai mắt Thiết Tiếu Sinh lập tức đỏ bừng, không khỏi nắm chặt song quyền.
Lòng thầm nói, không ngờ cái tên tạp chủng có tâm địa rắn rết, lòng lang dạ sói
này đã bị chém đầu rồi?
Sắc mặt hắn nghiêm nghị, quay sang thi lễ với Sở Hi Thanh, tiếng nói rõng
rạng: “Kỳ chủ! Thiết mỗ phụng mệnh Kỳ chủ, đã đưa người trở về.”
Đám đường chủ ngoại đường của Thiết Kỳ Bang ở sau lưng hắn cũng nhìn thấy
đầu của Tùng Phong Kiếm – Lâm Thạch, tất cả bọn họ đều là sắc mặt ửng đỏ,
ánh mắt hưng phấn.
Tất cả mọi người của Thiết Kỳ Bang, có ai là không căm hận Tùng Phong Kiếm
– Lâm Thạch đến tận xương tủy?
Đặc biệt là người của Thủy sư doanh Sùng Châu khi xưa, càng hận không thể
lột da rút gân, ăn thịt uống máu Lâm Thạch!
Mà ngày hôm nay, tên tạp chủng hại chết Kỳ chủ, khiến Thiết Kỳ Bang rơi vào
hoàn cảnh nguy hiểm này, đã chết rồi!
Sau khi Thiết Tiếu Sinh hành lễ xong, vẻ mặt của mọi người cũng trở nên
nghiêm túc, dồn dập cúi đầu hành lễ: “Chúng ta tham kiến kỳ chủ!”
Sở Hi Thanh đang phân phó cho Chu Lương Thần, hắn ngẩng đầu lên nhìn mấy
người Thiết Tiếu Sinh một chút, trên mặt nhất thời hiện lên ý cười: “Đều đứng
lên đi, mọi người tự tìm chỗ ngồi đi, hôm nay không phải đại hội hương đường
chính thức, chư vị đường chủ có thể tùy ý một chút, không cần nghiêm túc như
vậy.”
Sắc mặt Thiết Tiếu Sinh vẫn cứ nghiêm túc: “Kỳ chủ, xin hỏi Tùng Phong Kiếm
– Lâm Thạch chết trong tay người nào?”
“Lâm Thạch?” Sở Hi Thanh liếc mắt nhìn cái đầu người ở trên hương án một
chút, giọng nói hời hợt: “Người này là do ta giết, trên đường trở về, ta thuận
tiện tổng đà Hải Thanh Bang, nên chém đầu hắn luôn