Bá Võ - Khai Hoang

Chương 785

Bọn họ đã sống chung một năm, Sở Vân Vân vẫn khá tin tưởng vào cách làm
việc của vị ‘huynh trưởng’ này, hắn chưa bao giờ làm chuyện không nắm chắc.
Nàng lại chuyển ánh mắt về phía quyển sách trong tay mình.
Đây là một quyển thuật sư bí điển.
Thời gian gần đây, Thiết Kỳ Bang quét ngang bờ tây sông Thần Tú, đánh vỡ
hơn bảy mươi ổ bảo và trang viên, đánh cướp vô số tiền tài, cũng lấy được một
lượng lớn bí điển và pháp môn.
Tiền tài thì phải đưa vào quỹ của Thiết Kỳ Bang, còn những thuật sư bí điển này
thì Sở Vân Vân đều lấy hết.
Sở Vân Vân bây giờ rất khát cầu những thứ này.
Trước kia, khi nàng còn ở Vô Tướng thần tông thì được xưng là ‘Kho vũ khí’,
trước mười sáu tuổi đã độc ba phần mười võ đạo của Vô Tướng thần tông, trụ
cột võ đạo kiên cố không gì sánh được, bởi vậy mới có thể dòm ngó cực hạn
của võ đạo.
Đáng tiếc là trước kia nàng chỉ tập trung vào võ đạo, không hiểu về thuật sư cho
lắm.
Đến bây giờ, nàng còn không tìm được pháp thuật thất phẩm ra dáng, bình
thường đều dựa cả vào Lục Loạn Ly.
Vấn đề là Như Mộng sơn trang am hiểm Huyễn pháp, mà Sở Vân Vân lại chủ tu
là ‘Nghĩ hóa’ thuật, vẫn có chút khác biệt.
Tàng Kinh Lâu của võ quán Chính Dương cũng không thể thỏa mãn nhu cầu
của Sở Vân Vân.
Nàng chỉ có thể tự lực cánh sinh, tìm kiếm ở bên ngoài.
Thật ra thì tàng thư của đám thân sĩ Tú Thủy cũng không ra gì.
Mấy chục năm qua, quận Tú Thủy còn không có nổi một cao thủ tứ phẩm, có
thể thấy gốc rễ của đám danh gia vọng tộc Tú Thủy này thế nào.
Sở Vân Vân lại không thèm để ý, nàng có thể chắt lọc tinh hoa từ những bí điển
và kinh điển này.
Cái gọi là vạn lưu quy tông, trăm sông đổ về một biển, đi đến cuối cùng thì
thuật tu và võ tu đều tương thông.
Bây giờ nàng đã nắm giữ bộ phận ở đỉnh, chỉ thiếu phần trụ cột.
Tuy nhiên, Sở Hi Thanh mới ngưng thần được một lát, lại ngửi thấy một tia mùi
tanh.
Nàng cau mày lại, liếc mắt nhìn đầu người của Tùng Phong Kiếm – Lâm Thạch
một chút, lúc này khép sách lại, đứng lên nói: “Ta về phòng đọc sách, ngươi rửa
mặt xong thì đi qua đó.”
Sở Vân Vân chợt cảm thấy câu nói này có nghĩa khác, lập tức giải thích thêm
một câu: “Ta giúp ngươi luyện thể! Bây giờ ngươi đã thức tỉnh huyết mạch Nhai
Tí, giới hạn của cơ thể đã tăng lên trên diện rộng, hai tháng tiếp theo, ta sẽ dùng
‘Nghịch Thần chi hỏa’ để giúp ngươi luyện thể.”
Sở Hi Thanh suýt nữa thì hiểu lầm rồi, hắn mỉm cười nói: “Được! Lát nữa ta sẽ
đến, nhắc đến thì đúng là lâu rồi không làm chuyện này.”
Sở Hi Thanh bây giờ đã được nếm mùi ngon ngọt của Bá thể, muốn tiến thêm
một bước trước khi đi đến phương bắc, mau chóng tu luyện Cửu Luyện Cực
Nguyên Tử Kim Thân lên tầng thứ bảy.
Tại phương bắc, thiên kiêu như mây, tàng long ngọa hổ, chút năng lực của hắn
bây giờ, chưa chắc đã có thể đứng vững gót chân ở bên đó.
Đặc biệt là lần này hắn mượn tên tuổi Nhai Tí dự bị, lấy tu vị thất phẩm mà vào
thẳng nội môn Vô Tướng thần tông, khó tránh khỏi bị người đồ kị.
Truyền thừa Thần Ý Xúc Tử Đao rất quan trọng với Vô Tướng thần tông.
Những người khác liều sống liều chết kiếm công huân, vô số đệ tử cấp thiên
kiêu tranh chấp đến vỡ đầu chảy máu vì một danh ngạch nội môn. Mà ngươi lại
không làm gì cả, chỉ vì có thiên phú huyết mạch đặc thù, liền có thể vào nội
môn, há có thể khiến cho người khác chịu phục?
Phải biết, người có thiên tư như Diệp Tri Thu, bây giờ cũng chỉ là đệ tử ngoại
môn của Vô Tướng thần tông.
Sở Vân Vân hơi cau mày liễu, nàng cảm giác như Sở Hi Thanh đang chọc ghẹo
nàng, nhưng nàng không có chứng cứ.
Sở Hi Thanh nói là chuyện luyện thể, làm cho nàng không tiện phát tác.
Lúc này, Sở Hi Thanh lại nhìn bản đồ phía trước, tiếc nuối nói: “Thật không hổ
là Bá Võ Vương, quét ngang ba vạn dặm, vô địch phương bắc! Dựa theo bố trí
của ngươi, mười vạn châu quân Đông Châu sẽ bị diệt trong chớp mắt, đáng tiếc
thật!”
Sở Vân Vân đã đi đến cửa, nàng nghe thấy lời này thì quay đầu nhìn bản đồ kia
một chút.
Khóe môi Sở Vân Vân hơi nhếch lên: “Có gì đáng tiếc? Đây vốn là hạ sách,
dùng để kéo dài thời gian, bất đắc dĩ mới phải sử dụng. Hơn nữa, nói không
chừng sau này chúng ta còn có thể sử dụng kế sách này.”
Sau đó nàng liếc mắt nhìn về phía Sở Hi Thanh, trong đôi mắt màu xanh còn
hiện lên một tia kỳ dị: “Đúng rồi huynh trưởng, ta đã đoán là chỉ cần ngươi thức
tỉnh huyết mạch Nhai Tí, thì tình tình khó khăn của chúng ta sẽ được giải quyết.
Nhưng ta lại không ngờ, sau khi ngươi thức tỉnh huyết mạch, lại khiến cho
Huyết Nhai thần đao bay đến Đông Châu.”
Sở Hi Thanh thì không khỏi ‘a’ một tiếng, rơi vào suy tư.
Sau khi hắn trở về, hắn còn chưa nói cho Sở Vân Vân biết chuyện Huyết Nhai
thần đao, vì sao nàng lại biết?
Chẳng lẽ cuộc chiến ở tổng đà Hải Thanh Bang đêm qua, Vân Vân cũng ở ngay
gần đó?

Bình Luận (1)
Comment
Slow 6
Slow
Reader
2 Ngày Trước
j vay >
Trả lời
| 0