
“Nói thật, nếu như người khác sử dụng ngọc đao này thì sẽ có nguy hiểm rất
lớn, tuy rằng ngọc đao rất nhanh, nhưng không cẩn thận là cụt tay như chơi.
Nhưng ta nghe nói Kỳ chủ tu luyện Bá thể, hơn nữa trình độ còn rất cao. Dù cho
ngọc đao bị gãy vỡ, thì Kỳ chủ vẫn có thể ứng phó.”
Lúc này, đại chưởng quỹ lại rút ngọc đao từ trong vỏ đao ra.
Quả nhiên, thanh ngọc đao này đã khôi phục như lúc ban đầu, không có bất kỳ
vết rạn nào.
Sở Hi Thanh nhất thời cảm thấy hứng thú hơn, trong mắt tràn đầy tia sáng.
“Nhìn ra cũng không tệ lắm! Khuyết điểm của song đao này rất lớn, nhưng uy
lực cũng rất không tầm thường.”
Sau đó, hắn nhìn đại chưởng quỹ với ánh mắt nghi ngờ: “Đôi song đao này bán
hai mươi vạn lượng bạc là không có vấn đề, vì sao quý các lại muốn giảm một
nửa?”
Khóe môi của đại chưởng quỹ nhất thời giật giật.
Lòng thầm nói vị Sở kỳ chủ này quả thật là không biết xấu hổ, nếu như bình
thường thì đôi song đao này phải bán được bảy mươi tám mươi vạn lượng bạc,
hai mươi vạn lượng chỉ có thể mua vỏ đao.
Đại chưởng quỹ cũng lười tranh luận với Sở Hi Thanh, hắn mở miệng giải
thích: “Không dối gạt Kỳ chủ, vật này là do Kỳ Đao ma tượng – Lệ Thiên Công
chế tạo từ bảy năm trước, hắn tặng cho Thiên Diệp Tiên Tử, muốn nhận được
nụ cười của Thiên Diệp Tiên Tử, kết quả tiên tử liên qua tay bán đôi song đao
này cho Bảo Khí các chúng ta. Sau khi Lệ Thiên Công biết chuyện thì đã giận
dữ, tuyên bố bất cứ kẻ nào dám sử dụng đôi song đao này, thì nhất định sẽ lấy
tính mạng của kẻ đó.”
“Tuy rằng Kỳ Đao ma tượng – Lệ Thiên Công chỉ có tu vị ngũ phẩm thượng, lại
xuất thân từ Thần Đao môn, hơn nữa còn là Luyện khí sư trứ danh đương đại,
thế gia có rất nhiều đao khách và kiếm khách cầu một đao một kiếm mà không
được, vì vậy cam tâm tình nguyện ra roi cho hắn.”
“Vì vậy, từ đó đến giờ, đôi song đao này đã có bốn vị chủ nhân, tất cả đều trực
tiếp hoặc gián tiếp chết trong tay Lệ Thiên Công. Lệ Thiên Công và Thiên Diệp
Tiên Tử chính là nhân vật giang hồ của bản quận, việc này cũng rất nổi tiếng ở
Đông Châu, Kỳ chủ chỉ cần hỏi thăm một chút là có thể biết rõ ràng.”
Hắn cười tủm tỉm nhìn Sở Hi Thanh: “Nhưng chuyện này đối với Sở kỳ chủ thì
chỉ là một phiền phức nhỏ. Chỉ cần Kỳ chủ không sợ Lệ Thiên Công báo thù,
vậy có thể dùng mười vạn lượng bạc để mua đôi song đao này.”
Sở Hi Thanh nhíu chặt lông mày.
Lòng thầm nói đây mà một một phiền phức ‘nhỏ’ sao?
Đôi song đao này quả thực chính là củ khoai nóng bỏng tay.
Hắn đã nghe nói đến danh tiếng của Kỳ Đao ma tượng – Lệ Thiên Công, đó là
Luyện khí sư hàng đầu ở Đông Châu, ở đảo Bồng Lai cũng có thể xếp vào hai
mươi vị trí đầu, làm người rất tà, bụng dạ hẹp hòi.
. . .
Khi Sở Hi Thanh rời khỏi Bảo Khí các, trên eo đã là đôi Kim Ngọc Lương
Duyên đao kia, trên người cũng đã đổi Kính Thiên nội giáp.
Bảo Khí các đã đưa bộ nội giáp này đến Cổ Thị tập từ trước.
Sở Hi Thanh nghĩ thầm, vị đại chưởng quỹ này của Bảo Khí các thật sự là rất
biết làm ăn.
Người này không chỉ hiểu rõ nhu cầu của hắn, còn hiểu năng lực thanh toán của
hắn, quả thực là nhìn thấu hắn.
Nhưng Sở Hi Thanh cũng không có chịu thiệt, hắn đã ép giá của hai pháp khí
này xuống, tổng cộng còn năm mươi hai vạn lượng.
Trong đó có mười hai vạn lượng bạc tiền mặt, thêm một cái Thiên Xà kiếm của
Thượng Quan Thần Hạo, còn có thanh Tốn Phong Chấn Lôi đao trong tay hắn,
cộng thêm Loan Huyết nội giáp trên người hắn, tổng cộng định giá bốn mươi
vạn lượng bạc.
Đừng thấy Tốn Phong Chấn Lôi đao đã bị rạn nứt, về căn bản thì vẫn chưa bị
tổn hại đến trụ cột, Bảo Khí các không thiếu Luyện khí sư giỏi, có thể chữa trị
nó.
Về phần Loan Huyết nội giáp, tuy rằng cấp bậc của nó thấp, năng lực phòng
ngự lại rất mạnh, còn có năng lực tự lành, rất được võ tu cấp thấp ưa chuộng.
Đây đều là hàng tốt khó cầu, Bảo Khí các bán qua tay là có thể kiếm được một
khoản.
Bởi vậy, tài chính trong tay của Sở Hi Thanh vẫn còn hơn bốn mươi vạn.
Sở Hi Thanh lại nghĩ mua thêm một cái pháp khí cường hóa lực lượng nguyên
thần và đao ý.
Đáng tiếc là Bảo Khí các cũng không có thứ mà Sở Hi Thanh muốn.
Bình thường chỉ có thuật sư mới cố gắng cường hóa lực lượng nguyên thần, võ
tu không cần thi triển pháp thuật, cường hóa để làm gì?
Còn về phần võ ý, nếu như cảnh giới của ngươi không đủ, lực lượng nguyên
thần có mạnh hơn thì cũng vô dụng.
Thế gian có rất ít người như Sở Hi Thanh, chỉ mới thất phẩm mà võ ý đã lên
đến tầng mười một, mạnh đến mức nguyên thần của bản thân cũng không chịu
nổi. Hơn nữa chỉ dùng đao ý là có thể trọng thương thần phách của người khác.
Võ tu không có nhu cầu ở phương diện này, nên có rất ít Luyện khí sư chế tạo.
Sở Hi Thanh đánh du kích ở quận Thái Sơn, giết chết không ít cao thủ, nhưng
chưa bao giờ thu được thứ tương tự như vậy.