
Nói như vậy, dường như lời nói của tên này cũng không phải không có căn cứ.
NGười này đúng là có tư cách khinh bỉ hắn.
Lệ Thiên Công thấy hơi rung động, lòng thầm nói người này bảo hắn không
liếm, liếm nữa cũng vô dụng, chẳng lẽ là muốn chỉ điểm cho mình phương pháp
cao siêu hơn sao?
Mà lúc này, Sở Vân Vân ở phía trước đoàn người, lại nhìn Kế Tiễn Tiễn với ánh
mắt suy tư.
Trong mắt nàng hiện ra một tia ngờ vực.
Vừa rồi, Kế Tiễn Tiễn sử dụng Thiên Châm kình, đã thể hiện sức chiến đấu cấp
độ ngũ phẩm.
Vấn đề là tu vị bên ngoài của nữ nhân này chỉ có ‘lục phẩm hạ’.
Nàng không định ẩn giấu thực lực nữa, muốn ngả bài rồi sao?
Sau đó, Sở Vân Vân lại dùng ánh mắt hỏi dò để nhìn Sở Hi Thanh ở phía trước.
Sở Hi Thanh cảm ứng được ánh mắt của nàng, tựa cười mà như không cười,
ngưng tiếng nói thành một đường: “Hơn mười ngày trước, không phải trong
bang đã tổ chức mở Huyết Nguyên Đồ Trụ của Thẩm gia sao? Sua đó thực lực
của Lý Thần Sơn và Ngụy Dương đã tăng mạnh, sức chiến đấu đã đến lục phẩm
thượng đỉnh phong.”
“Tiễn Tiễn cũng tham gia vào, thiên tư của nàng vốn đã ở trên Lý Thần Sơn và
Ngụy Dương, có lẽ đã thức tỉnh thiên phú huyết mạch mạnh mẽ nào đó. Việc
này cũng không có gì là! Không có gì lạ!”
Sở Hi Thanh cảm giác Kế Tiễn Tiễn bây giờ lại ‘đen’ hơn một chút rồi.
Nàng chịu chủ động thể hiện một bộ phận thực lực, đây là hiện tượng tốt, đáng
giá cổ vũ.
Sở Hi Thanh lòng thầm nói, nếu như nữ nhân này không ‘đen’, vậy mặt của hắn
phải đen.
Cho đến nay, hắn đã sử dụng tổng cộng năm mươi hai tấm Gần Mực Thì Đen,
năm mươi hai điểm huyết nguyên!
Sở Vân Vân thì lại suy tư.
Mở Huyết Nguyên Đồ Trụ cái gì? Cũng chỉ là cái cớ mà thôi.
Kế Tiễn Tiễn là ngũ phẩm thượng, mà Huyết Nguyên Đồ Trụ của Thẩm gia chỉ
là cấp độ ngũ phẩm, đã không có tác dụng gì đối với nàng.
Nữ tử này cảm giác được thực lực bên ngoài của mình không đủ dùng, cho nên
muốn tìm một cái cớ.
Có Lý Thần Sơn và Ngụy Dương làm ví dụ, sức chiến đấu của Kế Tiễn Tiễn
tăng vọt, cũng không làm người ta quá nghi ngờ.
Tuy nhiên, Sở Vân Vân vẫn cảm thấy Kế Tiễn Tiễn này có chú ngu ngốc.
Kế Tiễn Tiễn thật sự là coi bọn họ là kẻ ngu, không nhìn ra gì hay sao?
Trừ phi là nữ tử này có lý do để không thể không làm vậy, hoặc là không biết vì
nguyên do gì nên não bị hỏng rồi?
Cách đây không lâu, Sở Hi Thanh từng nói với nàng, hắn có biện pháp thu phục
Kế Tiễn Tiễn.
Chẳng lẽ đây là dấu hiệu của việc sắp thành công rồi?
Sở Vân Vân cảm thấy thật là không thể tưởng tượng được.
Rốt cuộc Sở Hi Thanh đã làm thế nào? Hắn không dùng mỹ nam kế thật sao?
Sau đó, Sở Vân Vân hơi lắc đầu, cứ tiếp tục quan sát đi.
Cũng đúng lúc này, vị đạo thị dẫn đường cho bọn họ đã dừng bước.
“Chính là chỗ này.”
Vẻ mặt đạo thị lạnh nhạt, chỉ về phía trước: “Trước khi đến Vô Tướng thần
tông, bảy gian phòng bên này đều thuộc về các ngươi. Không được đánh nhau ở
trong phòng, ăn cơm có thể lên nhà ăn ở tầng bốn, mỗi ngày sẽ mở một canh
giờ và sáng trưa chiều, quá hạn không chờ.”
“Nếu như các ngươi muốn luyện tập công pháp có lực sát thương mạnh, hoặc là
muốn so tài luận bàn với người khác, nhất định phải đến boong tàu ở trên tầng
cao nhất. Mỗi một cái cửa sổ, một cái bàn một cái ghế ở trên phi thuyền đều cực
kỳ đắt giá, nếu như bị hư hỏng thì các ngươi chưa chắc đã đền nổi đâu.”
Sở Hi Thanh liếc mắt nhìn về phía trước, sau đó liền nhướng mày lên.
Vị Tam Bình sư huynh kia tuy khá lạnh nhạt với hắn, nhưng lại sắp xếp gian
phòng rất tốt.
Bảy gian phòng này đều nằm ở mũi thuyền, là vị trí có tầm nhìn tốt nhất.
Hơn nữa phòng cũng rộng hơn các khoang khác, trang trí cũng rất xinh đẹp và
tinh tế.
Một lát sau, Sở Hi Thanh đã thu xếp gian phòng xong xuôi.
Trong bảy gian phòng mà Tông Tam Bình sắp xếp cho hắn, lại còn có một
buồng.
Bên trong có hai phòng một sảnh, diện tích khoảng bốn trượng vuông, cũng
chính là 140 mét vuông ở hiện đại.
Ngoại từ một phòng ngủ và một phòng tiếp khách ra, còn có một gian phòng
tương đối rộng rãi để tu hành.
Sở Hi Thanh chất đống tất cả hành lý ở phòng tiếp khách, lại chờ mấy người Kế
Tiễn Tiễn trở về phòng của mình xong, hắn mới mở bình thuốc mà Tông Tam
Bình đưa cho.
Khi mùi thơm của thuốc bay ra ngoài, Sở Hi Thanh không khỏi huýt sáo, ném
bình thuốc cho Sở Vân Vân.
“Vị Tam Bình sư huynh này quả nhiên là hào phóng!”
Sở Vân Vân cũng ngửi được mùi thơm quen thuộc, vẻ mặt hơi run lên.
Đây là một viên Thần Huyết Cố Nguyên đan, có thể để cho nàng khôi phục một
phần vạn chân nguyên.
Một phần vạn đã rất không ít, Sở Vân Vân bây giờ cũng mới khôi phục được
khoảng ba phần vạn chân nguyên mà thôi.
Nàng kiên trì mấy tháng, cố gắng phá giải cấm pháp trong cơ thể, chữa trị ám
thương trên người, nhưng vẫn không thể khôi phục một phần vạn.