Bá Võ - Khai Hoang

Chương 833

Tông Tam Bình nghe vậy thì ngự không mà rơi xuống trước mặt Lệ Thiên
Công, hắn chắp tay sau lưng, giọng nói lạnh lùng nghiêm nghị: “Vậy vì sao vừa
rồi ngươi không nói? Sao ta biết lời nói của ngươi là thật hay giả? Lại có cấu
kết với thế lực phía sau lưng Chúc Không Minh hay không?”
Da mặt Lệ Thiên Công giật giật.
Hắn liếc mắt nhìn trộm bốn phía, phát hiện chung quanh không có người xem
náo nhiệt, lúc này mới cười khan nói: “Cư sĩ, Lệ Thiên Công ta cũng là nhân vật
có tiếng trên giang hồ, không thể không có sĩ diện, nếu như khi đó nói ra, há
không phải để người đời chê cười sao? Vậy ta biết để mặt ở nơi nào?”
Thật ra thì hắn cũng không phải người quá coi trọng mặt mũi.
Vấn đề là Thiên Diệp Tiên Tử đang ở U Châu, hắn há có thể mất mặt xấu hổ khi
đang trên đường đi gặp người yêu? Đến khi đó nào còn mặt mũi gì để đi gặp
người yêu?
“Coi như ngươi có lý.”
Tông Tam Bình đã tin Lệ Thiên Công, nhưng hắn vẫn vung tay áo lên, kiếm ý
bức người: “Nhưng chuyện ngày hôm nay, không thể bỏ qua như vậy được.”
Hắn nhẹ nhàng chỉ vào mấy người Sở Hi Thanh ở sau lưng Lệ Thiên Công.
“Hơn nữa, ngươi nói với ta những thứ này cũng vô dụng, vẫn phải tìm chính
chủ đi, ngươi phải được bọn họ tha thứ, thuyết phục bọn họ không truy cứu
ngươi.”
Dù sao tên trước mắt này cũng là khách của trưởng lão trong tông.
Hắn cũng từng nhiều lần hợp tác với Vô Tướng thần tông, có tiềm lực trở thành
luyện khí Đại tông sư, cũng có thể mượn ngoại lực để tiến vào tam phẩm, có
200 năm tuổi thọ.
Tông Tam Bình cho rằng, nếu như làm thịt người này thì có hơi đáng tiếc.
Sở Hi Thanh thì lại tay đè đao, sát cơ lạnh lẽo đâm thẳng vào cổ của Lệ Thiên
Công, Tam Tương đao ý mạnh mẽ phong tỏa nguyên thần của Lệ Thiên Công.
Mà sau lưng hắn bây giờ.
Mấy người Kế Tiễn Tiễn và Bạch Tiểu Chiêu cũng đã tràn đầy sát ý lạnh như
băng.
Khóe miệng Lệ Thiên Công lại co quắp vài cái, sau đó hơi bất đắc dĩ mà quay
người lại.
“Sở kỳ chủ, ngươi không ngại nghĩ lại xem, ta há lại là loại người ngu dốt như
vậy? Dù Lệ mỗ muốn gây bất lợi cho ngươi, thì sao lại hành động ở trên thuyền
Bình Thiên này chứ? Chúc Không Minh này, rõ ràng là đang dùng xung đột của
chúng ta để qua mắt người khác, Kỳ chủ tuyệt đối đừng bị hắn lừa.”
Sở Hi Thanh nghe vậy thì mỉm cười: “Có lẽ vậy, Chúc Không Minh đã chết, tự
nhiên ngươi nói cái gì thì là cái đó. Tiễn Tiễn, Tiểu Chiêu, các ngươi đưa hắn
xuống, đưa hắn rời khỏi thuyền rồi xử lý đi, đừng làm bẩn boong thuyền của
Tam Bình sư huynh.”
Sắc mặt Lệ Thiên Công càng tái nhợt hơn.
Xử lý? Làm bẩn boong thuyền? Là muốn làm thịt mình sao?
Mắt thấy hai thiếu nữ sau lưng Sở Hi Thanh đã là thân hóa thuấn ảnh, áp sát từ
hai bên trái phải, trái tim Lệ Thiên Công cũng co quắp lại.
“Khoan đã!”
Hai đạo tàn ảnh kia chẳng những không dừng lại, trái lại còn mãnh liệt hơn.
Lệ Thiên Công đột nhiên cắn răng một cái, thân hình điên cuồng trượt lùi về
phía sau, đồng thời dùng tốc độ nhanh nhất để nói chuyện: “Ta có biện pháp
khiến Kim Ngọc Lương Duyên đao trở thành pháp khí tứ phẩm hạ chân chính.”
Sở Hi Thanh nghe vậy thì không khỏi nhướng mày: “Dừng lại!”
Ngay khi hắn nói xong, đao của Kế Tiễn Tiễn cũng vừa vặn dừng ở nơi ba tấc
trước trán Lệ Thiên Công.
Mũi đao sắc bén kia còn phát ra một tiếng kêu khẽ ‘Cheng’.
Đây là tiếng vang khi Nhạn linh đao của Kế Tiễn Tiễn xé rách cương khí hộ thể
của Lệ Thiên Công.
Mà móng vuốt của Bạch Tiểu Chiêu thì chỉ cách gáy của Lệ Thiên Công có bốn
tấc.
Nàng thu phát tự nhiên, lập tức hóa thành một đạo ánh sáng trắng.
Trên trán Lệ Thiên Công thì lại tràn đầy mồ hôi lạnh.
Một người một yêu liên thủ, tuy rằng không thể một đòn đánh chết hắn, nhưng
đủ để hắn bị trọng thương.
Sở Hi Thanh thì lại nhìn Lệ Thiên Công với ánh mắt ngờ vực: “Đôi đao này là
bình khí đã thành hình, phải làm gì để thăng cấp chúng lên tứ phẩm?”
Kim Ngọc Lương Duyên đao trong tay hắn có uy lực tương đương với pháp khí
tứ phẩm, nhưng chung quy cũng không phải tứ phẩm.
“Khi đó ta không đủ tiền, lại cảm thấy một đôi đao ngũ phẩm thì không đủ biểu
hiện tâm ý của mình, vì vậy khi luyện đôi đao này, ta đã để lại một hậu chiêu.”
Sắc mặt Lệ Thiên Công tái nhợt: “Vốn là dự định cho nàng một niềm vui bất
ngờ.”
Hắn nói ‘nàng’, tự nhiên là chỉ Thiên Diệp Tiên Tử.
Lệ Thiên Công chỉ không ngờ là, Thiên Diệp Tiên Tử vừa cầm liền bán đôi ‘vật
đính ước’ mà hắn tặng.
Vẻ mặt Sở Hi Thanh hơi động, nhưng cũng không tỏ vẻ gì: “Khá thú vị, nhưng
cũng chỉ là như vậy, vẫn không giữ được tính mạng của ngươi. Các hạ vì lấy
tính mạng của ta, mà hứa hẹn chế tạo cho Chúc Không Minh một thanh bảo đao
tam phẩm, bây giờ lại chỉ ứng phó qua loa với Sở mỗ?”
“Ta nào có tiền luyện bảo đao tam phẩm cho hắn? Lệ mỗ cũng bị hắn hãm hại. .
.” 

Bình Luận (1)
Comment
Slow 6
Slow
Reader
2 Ngày Trước
j vay >
Trả lời
| 0