
May mắn là trí nhớ của Sở Hi Thanh đã cực kỳ kinh người, hắn bỏ ra khoảng ba
khắc thời gian, liền có thể ghi nhớ toàn bộ.
Ngay khi Sở Hi Thanh đang thử chia bản đồ ra làm nhiều mảnh, che giấu bên
trong chín đạo phân hồn của mình, thì hai người Chu Lương Thần và Kế Tiễn
Tiễn tràn đầy mệt mỏi mà đi vào trong sân.
Chu Lương Thần cầm một chiếc hộp màu vàng óng dài rộng ba thước, đi về
phía Sở Hi Thanh.
Trên mặt hắn hiện lên vẻ xấu hổ: “Chủ thượng, thuộc hạ đã nhục sứ mệnh, ta
chỉ tìm thấy một phần tài liệu chính của bí dược lục phẩm hạ.”
Chiếc hộp vuông trong tay hắn là tài liệu chính của bí dược lục phẩm hạ, bao
quát hai loại thuốc, Thần Dương hoa và Huyền âm thảo.
Chiếc hộp màu vàng óng này chính là pháp khí bát phẩm chuyên được sử dụng
để bảo quản hai loại thuốc này.
Chu Lương Thần đã mất rất nhiều sức lực vì thứ này.
Tuy rằng hắn có tiền, nhưng lại không có quan hệ gì ở nơi này.
Cuối cùng vẫn là Kế Tiễn Tiễn ‘trùng hợp’ tìm được người bán, Chu Lương
Thần mới mua được hai loại tài liệu này.
“Không sao.” Sở Hi Thanh bật cười một tiếng, hắn cũng không để ý lắm: “Thật
ra trong bí cảnh thời gian cũng có hai loại tài liệu này, ta bảo ngươi đi mua là để
đề phòng chuyện không may thôi, lo trước khỏi họa sau mà. Có thì càng tốt,
không có cũng không sao. Lương Thần ngươi đã phí nhiều sức lực vì thứ này,
vất vả rồi.”
Bí cảnh thời gian là bí cảnh của Vô Tướng thần tông chuyên môn bồi dưỡng đệ
tử lục phẩm thất phẩm, sao có thể không có Thần Dương hoa và Huyền âm thảo
được?
Bằng không những đệ tử này thăng cấp trong bí cảnh kiểu gì?
Chỉ là Sở Hi Thanh cần hai phần bí dược, cho nên không thể chuẩn bị thêm một
phần.
Huống hồ tiền mua thuốc cũng là Sở Hi Thanh mượn từ Chu gia, hắn nào có tư
cách bất mãn?
Lúc này, Sở Hi Thanh lại nhìn Chu Lương Thần với ánh nghiêm túc: “Ngươi đã
chuẩn bị bí dược cho mình chưa? Bí cảnh thời gian là thuộc Vô Tướng thần
tông khống chế, có lẽ bên trong không có thứ ngươi muốn.”
Chu Lương Thần lại hiện lên vẻ phấn chấn, trả lời: “Chủ thượng không cần lo
cho ta, trước khi lên phương bắc, nhà ta đã chuẩn bị cho ta bí dược thất phẩm
thượng và lục phẩm hạ rồi.”
Sở Hi Thanh hơi gật đầu, sau đó ngậm lấy vài phần áy náy mà nhìn Kế Tiễn
Tiễn: “Lần này, Vô Tướng thần tông chỉ cho ta hai danh ngạch vào bí cảnh thời
gian. Ta chuẩn bị dẫn Tiểu Chiêu và Lương Thần vào trong, lần sau có cơ hội
thì ta sẽ dẫn Tiễn Tiễn ngươi theo.”
Kế Tiễn Tiễn nghe vậy, chẳng những không bất mãn mà còn hơi vui vẻ.
Nàng đang lo nên làm gì để từ chối Sở Hi Thanh.
Bí cảnh thời gian đúng là rất tốt, Kế Tiễn Tiễn cũng trông mà thèm.
Hiện giờ, nàng chỉ còn thiếu nửa năm nữa là có thể thăng cấp tứ phẩm, ở trong
bí cảnh thời gian một năm, đủ để nàng thăng cấp rồi.
Vấn đề là tu vị của nàng đã là ngũ phẩm thượng, căn bản là không vào được bí
cảnh lục phẩm này.
Nếu như Sở Hi Thanh muốn đưa nàng theo thật, vậy thì hoặc là làm thần linh
tức giận, hoặc là sẽ lòi đuôi, sẽ không có kết quả thứ ba.
Bạch Tiểu Chiêu đã hóa thành điêu thì lại ‘a’ một tiếng, thân hình như thiểm
điện mà nhảy lên vai Sở Hi Thanh.
Lúc này, khóe môi Sở Hi Thanh giật giật vài cái.
Tiểu Tóc Húi Cua trong cơ thể hắn đã bắt đầu tạo phản.
Rõ ràng là Sở Hi Thanh đã đáp ứng nó, sau khi đến phương bắc thì sẽ dẫn nó đi
săn bắt, không dẫn Bạch Tiểu Chiêu theo.
Việc này là Sở Hi Thanh đuối lý.
Nhưng từ kết cấu của bí cảnh thời gian, thả tiểu Tóc Húi Cua ra ngoài hóng gió
một chút là không có vấn đề.
Hắn vội vàng an ủi tên nhóc này.
. . .
Nửa canh giờ sau, Sở Hi Thanh và Chu Lương Thần khởi hành đi đến sơn môn
Thượng viện của Vô Tướng thần tông.
Đó là một cánh cổng chào bằng đá cao đến trăm trượng, đứng vững nơi sườn
núi.
Trên cao nhất là bốn chữ ‘Vô Tướng thần tông’ rất to lớn, mỗi một bút đều tựa
như đao như kiếm.
Mười cái trụ đá ở cổng chào tràn đầy hoa văn đầy màu sắc, tổng cộng mười hai
loại thần thú, trông rất sống động.
Mặc kệ là mấy chữ lớn kia, hay là các hình vẽ trên đó, tất cả đều chất chứa võ ý
ác liệt đến cực điểm.
Trong truyền thuyết, cổng chào này được xuất từ tay tông chủ đời thứ hai của
Vô Tướng thần tông.
Bản thân nó chính là một bộ Chân Ý Đồ, không chỉ có thể áp chế tất cả lực
lượng ác sát tai họa đến gần nó, mà người ngoài còn có thể tìm hiểu võ học vô
thượng từ trong những hình vẽ đó.
Vì vậy, bảy ngàn năm trước Vô Tướng thần tông đã tiêu hao rất nhiều sức lực,
để chuyển nó từ tổng sơn Vô Tướng thần tông về đây.
Khi Sở Hi Thanh đến nơi này, dưới cổng chào đã có rất nhiều đệ tử của Vô
Tướng thần tông, tất cả đều đang nghiên cứu các đồ án ở trên cổng chào.
Chân ý bên trong cổng chào này vô cùng cao siêu, hơn nữa lại là miễn phí,
không cần lượng lớn thiện công như Tàng Kinh lâu.