Bá Võ - Khai Hoang

Chương 906

Tòa hang động này của Sở Hi Thanh được xây ở nửa trên sườn núi, nên không
cần lo lắng nước đọng.
Nhưng theo thời gian trôi qua, vẫn có chút nước mưa rót vào bên trong hang
động.
Sở Hi Thanh cũng không để ý, sau khi tu luyện Vô Tướng công xong, liền tập
trung tinh thần vào Vô Cực Trảm, quan tưởng và nghiên cứu Chân Ý Đồ mà Sở
Vân Vân đưa cho.
Mãi đến tận nửa canh giờ sau, cơn mưa đen bên ngoài mới bắt đầu giảm dần,
bắt đầu rơi tí tách.
Lúc này, Bạch Tiểu Chiêu vẫn đang canh giữ cửa hang động cho hai người,
đồng thời ngằm cảnh, nàng lại phát ra một tiếng ngạc nhiên: “Không phải một
canh giờ rưỡi thì mưa sẽ kết thúc sao?”
Sở Hi Thanh ngước mắt lên, liếc mắt nhìn ra ngoài: “Sắp rồi.”
Trong lòng hắn lại nghĩ đến những câu nói của Sở Vân Vân.
Nếu như thời gian mưa xối xả kéo dài hơn, chứng tỏ thương thế của vị Cổ thần
trong bí cảnh thời gian đã tăng thêm.
Chuyện này có cùng một dịp thở với phần cơ duyên quý giá kia. . .
Đúng lúc này, tâm thần Sở Hi Thanh hơi động, hắn cảm giác được một luồng ý
niệm vượt không mà đến, xông thẳng vào trong nguyên thần của hắn.
Khoảnh khắc này, màn hình huỳnh quang hư ảo trong tầm mắt của Sở Hi Thanh
lại rung chuyển và bất ổn.
Rất nhiều văn tự ở trong đó đều phát sinh vặn vẹo ở cường độ thấp.
Mà lúc này, trong đầu của Sở Hi Thanh lại cảm ứng được một luồng ý niệm.
Đây là một cái ‘Táng Thiên thần tuyển’, là do một đệ tử nội môn Huyết Bức
Sơn tên là Mai Thư, thông qua Thần quyến chi ấn để khởi xướng khiêu chiến
với hắn.
Sở Hi Thanh không khỏi nhướng mày lên.
Lôi đài quyến giả, chính là một trong những quy tắc của bí cảnh thời gian.
Tất cả quyến giả của thần linh ở bên trong bí cảnh này, đều có thể thông qua
‘Thần quyến chi ấn’ của bản thân, khởi xướng khiêu chiến với quyến giả khác.
Mỗi tháng có thể khởi xướng một lần, không nhìn khoảng cách.
Đây là trận chiến sinh tử, kẻ thắng sống, người bại chết.
Người chiến thắng, không chỉ nhận được ưu ái của thần linh, thậm chí là cả thần
ân, mà còn có thể thu hoạch được tất cả pháp khí và của cái của kẻ bại.
Người bị khiêu chiến có thể từ chối, nhưng mỗi thắng bắt buộc phải chiến đấu
một lần.
Nếu liên tục từ chối trong vòng một tháng, sẽ bị những thần linh tính tình hung
hãn và đắm chìm trong sát phạt chiến đấu này chán ghét.
Nếu như ở ngoài bí cảnh, thần linh chán ghét thì cũng chỉ là cướp đoạt thần ân
thôi.
Nhưng ở bên trong bí cảnh, tất cả người bị thần linh chán ghét sẽ có gặp phải
vận rủi, còn phải đối mặt với sự truy sát của những thổ dân trong này.
Những thổ dân ở trong bí cảnh này, chỉ cần có chút linh trí thì đều là tín đồ của
các chiến thần và quân thần này.
Sắc mặt Sở Hi Thanh bình thản.
Trước khi hắn vào bí cảnh thì cũng đã có dự liệu trước, nhất định sẽ có người
lợi dụng quy tắc khiêu chiến này để lấy tính mạng của hắn.
Hắn đoán là bên phía Sở Mính cũng giống như vậy.
Sở Hi Thanh không chút nghĩ ngợi, dứt khoát đồng ý.
Sở Hi Thanh muốn lấy được phần cơ duyên mà Sở Vân Vân nói đến kia, nhất
định phải bài trừ thần linh quấy rầy.
Sự quan tâm của Táng Thiên và Lê Tham cực kỳ quan trọng với hắn.
Sở Hi Thanh tuyệt đối không thể mất thần ân của hai vị Ma thần này vào thời
điểm hiện tại.
Một chớp mắt tiếp theo, trước mắt Sở Hi Thanh đã phát sinh biến hóa.
Hắn phát hiện toàn thân mình xuất hiện cảm giác không trọng lượng, cả người
bị kéo về một phương hướng không biết.
Giây lát sau, Sở Hi Thanh phát hiện mình đang đứng ở trên một đài đá hình tròn
cực lớn.
Đài đá này có đường kính gần trăm trượng, cũng chính là ba trăm mét, tạo hình
rất cổ điển.
Phía ngoài còn có từng cây từng cây cột đá cực lớn, phải đến hơn ba ngàn cái,
giống như một lồng thú đang bao phủ toàn bộ đài đá này.
Trên trụ đá còn có lượng lớn phù văn, nội dung giống như là những câu chuyện
của thời thượng cổ.
Sở Hi Thanh không nhìn kỹ, sự chú ý của hắn đã bị hấp dẫn bởi một thanh niên
hai mươi tuổi mặc chiến giáp đỏ lòm ở phía trước.
Người này đeo một thanh loan đao, ngũ quan thô lỗ, đầu tóc đầu máu mé, vẻ
mặt thì cuồng ngạo bất kham.
“Ngươi chính là Sở Hi Thanh?”
Thanh niên nhìn Sở Hi Thanh một chút, sau đó lại cười gằn một tiếng: “Chúng
ta bắt đầu nhanh đi, đừng lãng phí thời gian.”
Sở Hi Thanh thì lại thản nhiên đánh giá Mai Thư một chút, sau đó gật đầu:
“Được!”
Hắn đã thu hồi chân nguyên dồn vào mắt.
Sở Hi Thanh chỉ nhìn ra tu vị của người này là lục phẩm hạ, đao pháp đi theo
con đường sức mạnh, tu hành công pháp hai hệ Lôi và Thổ, còn lại thì không
biết.
Một kẻ hấp hối sắp chết, không cần phải quan tâm làm gì.
Trận chiến Thần Ân này, thế yếu của hắn chính là biết rất ít về những người này.
Trước khi tiến vào bí cảnh, Sở Hi Thanh đều tu luyện Cửu Luân thần ấn, không
có thời gian đi tìm hiểu tất cả nhân vật lớn nhỏ ở khắp nơi.
Trái lại thì đối thủ của hắn nhất định sẽ tìm hiểu tình báo về hắn, làm được biết
người biết ta.
Ưu thế của Sở Hi Thanh cũng chính là đối phương ‘biết người biết ta’.
Sức chiến đấu của hắn vẫn biến hóa theo thời gian, hắn của hôm qua tuyệt đối
không giống với hắn của hôm nay. 

Bình Luận (1)
Comment
Slow 6
Slow
Reader
2 Ngày Trước
j vay >
Trả lời
| 0