Bà Xã Ngoan, Anh Thương Nào!

Chương 16

Mọi người trong phòng vội chạy ra ngoài để nghênh đón Tổng giám đốc đại nhân.
Cô đương nhiên cũng rất tò mò, thế là đi theo.
"Đinh"
Cửa thang máy mở ra, một bóng người cao to bước vào.
"Các người không làm việc mà đứng hết ở đây làm gì?"
Giọng nói lạnh băng phát ra từ phía người vừa bước vào.

Trịnh Sảng bị dọa chết khiếp, rụt cổ lại, đầu cũng cuối xuống.
"Ôi, may quá, cô đứng ờ dưới, xém chết!!"
Mà sao cô cứ thấy giọng vị tổng giám đốc này rất quen vậy ta???

Trưởng Phòng Trình vừa nghe Tổng giám đốc khiển trách thì liền ngây người, nữa ngày sau mới phản ứng lại, giỡ giọng nịnh hót
"Mọi người ở đây là để nghênh đón Tổng Gián đốc đấy ạ!!!!!"

Nghe xong lời của Trưởng Phòng người nào đó càng không vui, lạnh lùng khiển trách
"Tôi trả lương cho các người là để làm những chuyện vô bổ này sao?!?! Nếu còn lần sao thì không cần đi làm nữa"
"Vâng ạ!!"
Trường Phòng liên tục gật đầu nói

"Còn cô gái kia, cô không biết rằng khi cấp trên phát biểu phải ngẩn mặt lên sao?"
Giọng nói lạnh nhạt ấy lần nữa vang lên, cô nhạy cảm nghe thấy  tiếng bước chân ngày càng gần
Không phải nói mình chứ xa..====
Cô ngây ngốc đưa mắt nhìn xung quanh, là ai chứ, chắc chắn không phải là cô, cô nào xui xẻo đến mức đó.

"Nè, tôi đang nói cô đấy!"
Anh ta hấc càm về phía cô
"Ngẩng đầu lên"
Anh ta tiếp tục ra lệnh
Còn cô thì hơi ngẩn người một chút, rồi cắn môi y theo lời anh ta mà ngẩng đầu lên.

Và rồi....
"Ôi giời, sao lại là tên biến thái anh!"
Cô hét lớn, giật mình khi nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc.

"Bất ngờ lắm à!"
Anh nhẹ giọng
"Hai người quen nhau?"
Trường Phòng Trình to gan hỏi
"Không..."
"Cô ấy là vợ sắp cưới của tôi!"
Anh bá đạo cắt ngang lời cô.
"Không phải, anh đừng nói lung tung, hì hì tôi và anh ấy không có quan hệ gì hết"
Cô vội giải thích, nhưng mà sao bọn họ nhìn cô ghê vậy, cô đâu có làm gì sai

Bây giờ rốt cục thì cô cũng hiểu tại sao mình lại bị chuyển việc chứ, lại còn cái gì mà trợ lí đặc biệt, không hỏi cũng biết là do ai làm

"Không phải sao? Bà xã"
Dương Dương quay sang nhìn cô bằng ánh mắt ám muội. Anh chính là cảm thấy chọc phá cô rất thú vị.


"Dạ, chào Tổng giám đốc phu nhân"
Mấy nhân viên kia, sau một thời gian thì tâm lí cuối cùng cũng đã được chấn chính, cuối đầu nịnh nọt

"Không...."
"Các người làm việc đi, còn em đi theo tôi !"
Lời cô vừa muốn nói liền bị anh lần nữa cắt ngang, đành uất ức nuốt vào bụng

Bình Luận (0)
Comment