Bá Y Thiên Hạ

Chương 111

Về phần "Sinh mạng chi thụ" kia rốt cuộc nói gì với mấy lão gia hỏa đó thì chúng ta không cần quan tâm.

Đoạn Vân hôm nay đang điều binh khiển tướng ở Á Cương, chuẩn bị tiến đánh Tinh Linh bộ tộc! Kỳ thật, Đoạn Vân không muốn dùng vũ lực với thủ hạ tương lai của mình, nhưng tình thế bức bách, Đoạn Vân không thể không đưa ra quyết định tâm ngoan thủ lạt này. Xuống tay với Tinh Linh thiện lương là một việc mà Đoạn Vân không bao giờ muốn cả, nhưng đám Tinh Linh kia thật là quá mức cao ngạo! Kỳ thật nếu ngươi mà có thực lực thì ngươi có cao ngạo đến mấy thì cũng mặc kệ ngươi! Long Tộc chẳng phải là luôn luôn cho rằng mình có thực lực cường hãn, cho nên coi rẻ các chủng tộc sinh vật khác như con kiến sao? Nhưng đám Tinh Linh thì làm quái gì có thực lực chứ? Ngươi nói coi, một đám gia hỏa không có thực lực mà khi ngươi cho chúng năm lần bảy lượt cơ hội thế mà vẫn không đáp ứng, ngươi có chịu được không? Hơn nữa đám Tinh Linh đó luôn luôn bế quan tỏa quốc, không giao thiệp với ngoại giới, như vậy càng làm cho tầm mắt hạn hẹp giống như đám ếch ngồi nhìn bầu trời qua hình miệng giếng mà thôi! Nếu muốn sử dụng Tinh Linh tốt nhất, Đoạn Vân cảm thấy trận chiến này chắc chắn phải diễn ra! Không chỉ phải đánh, mà còn phải đánh rất mạnh, đánh cho các nàng thê lương hết ẩm ương, đánh cho các nàng bét nhè bét nhẹt để tỉnh người ra!

Ba ngày sau, Phì Tử đã tới trước mặt Đoạn Vân:

- Lão Đại, tất cả Ma thú ở xung quanh Tinh Linh bộ tộc đều bị ta thu phục cả rồi!

- Tất cả? - Đoạn Vân hỏi vẻ chưa tin hẳn.

- Đúng vậy, Phì Tử ta đây làm việc hữu hiệu nhất đó! Lão Đại, theo phân phó của Ngài, chúng ta đã tiến hành điều chỉnh lại Ma thú có chiến lực ở đó, hôm nay, hơn mười vạn Ma thú đại quân đã bao vây chặt Tinh Linh nhất tộc rồi.

Phì Tử giơ năm tay mũm mĩm nhỏ tí lên có vẻ rất khí thế oai phong.

Ngẫm nghĩ một lát, Đoạn Vân hỏi:

- Có bao nhiêu tên đạt cấp bảy trở lên?

- Lão Đại, cái chỗ bé tí ấy thì có bao nhiêu? Cũng chỉ có mấy trăm thôi! Bất quá có hơn vạn tên cấp năm sáu. Mấy tên khác đều là cấp bốn trở xuống! - Phì Tử trả lời rất đắc ý.

Nghe thế, Đoạn Vân vỗ đầu Phì Tử, nói ra vẻ tức giận:

- Ngươi đem mấy tên vô dụng tới đó làm gì?

Nghe thế, Phì Tử nói vẻ lúng túng:

- Lão Đại, ngươi cũng đâu có thật sự muốn đánh Tinh Linh tộc đâu, chúng ta chủ yếu là gây thanh thế thôi mà, làm cho bọn chúng sợ mà mau đầu hàng thôi! Nếu không ta sẽ đuổi hết đám Ma thú cấp thấp đi nhé? truyện được lấy tại TruyenFull.vn

Ngẫm nghĩ một lát, Đoạn Vân nói:

- Không cần! Ngươi bây giờ ra lệnh cho thủ hạ ở đó hư trương thanh thế, nhưng không được tiến công! Chủ yếu là dọa cho đám Tinh Linh ngu ngốc đó phải dở sống dở chết mới được!

- Hắc hắc, lão Đại, ngươi chờ đó, ta đi làm ngay!

Nói xong, Phì Tử xoay người rời đi!

Hai ngày sau, Đoạn Vân suất lĩnh Lữ đoàn một Nanh Sói Phi long và Cuồng long kỵ binh sư đoàn, còn có mấy vạn Thú Nhân võ sĩ, kéo rốc đến Tinh Linh tộc!

Khi hai bên dàn quân, Đoạn Vân và Diệp Cô Thành đứng trên lưng Tiểu Phi Hiệp, bay thẳng vào Tinh Linh tộc địa. Ở sở chỉ huy lâm thời của Tinh Linh nhất tộc này, Đoạn Vân tìm ra vài lão già khú đế của Tinh Linh nhất tộc.

- Ta hỏi các ngươi một lần nữa, các ngươi cuối cùng có nguyện ý quy thuận Đoạn Vân ta hay không hả?

Sắc mặt của Đoạn Vân rất bất hảo, mặc dù hắn cảm thấy cuộc chiến này là cần phải diễn ra, nhưng một khi đã đánh thì khó tránh khỏi sẽ có chút thương vong, mặc dù dựa vào y thuật cao minh của mình, chắc cũng chẳng có mấy người chết cả, nhưng vẫn có thể có những sự việc phát sinh ngoài ý muốn! Nếu thủ hạ của mình xuống tay quá nặng, với những thân thể suy nhược của Tinh Linh thì làm sao chịu nổi? Nếu đám Cuồng chiến sĩ mà nổi cơn giết người lên, lỡ tay chém một phát vào đầu của đám Tinh Linh cho vỡ toác ra, thì mình làm sao mà cứu cho được?

Vài Tinh Linh ở đây giật mình, các nàng vạn lần không ngờ Đoạn Vân dám trong khi hai quân đang dàn trận mà một mình đi tới quân doanh của địch quân. Vẻ mặt các nàng đều rất khó tin nhìn Đoạn Vân, thần tình vô cùng phức tạp.

Đoạn Vân một lần nữa lướt mắt nhìn chung quanh, hắn nói có chút phẫn nộ:

- Xem ra các ngươi rất khinh thường sức mạnh của ta! Có phải các ngươi cho là Đoạn Vân ta sẽ không tiến công các ngươi sao? Ta đoán là ai đưa ra quyết định này rồi!

Thấy tình hình trước mắt, Đoạn Vân cũng hiểu được. Đám Tinh Linh chỉ là làm bộ như sẵn sàng chiến đấu, căn bản là không hề chính thức chuẩn bị chiến đấu.

- Đoạn Vân, ta nói chắc chắn là ngươi căn bản cũng không dám ra lệnh cho đám Ma thú vây chung quanh Tinh Linh bộ tộc chúng ta phát khởi tiến công. Hai ngày trước ngươi triệu tập vô số Ma thú xung quanh Tinh Linh tộc chúng ta bao vây nơi này, ta đã biết ngươi chỉ giả bộ làm hình làm dáng!

Tinh Linh Tộc trưởng vẻ mặt khinh thường nói với Đoạn Vân.

Cười cười, Đoạn Vân hỏi lại, mang theo một vẻ trêu chọc:

- Các ngươi làm sao biết được ta sẽ không dám tiến công vậy?

- Hừ! Mẫu thụ từng nói cho chúng ta biết, trên người ngươi mang theo khí tức tự nhiên hòa bình, ngươi là một người rất thiện lương, như vậy sẽ không đồ lục đâu! Hơn nữa, mục đích của ngươi chỉ là thu phục chúng ta, chứ không phải tiêu diệt Tinh Linh nhất tộc. Không thể phủ nhận, thực lực của ngươi rất cường hãn, đã đủ để tiêu diệt một quốc gia rồi. Thế nhưng ta biết, ngươi sẽ không hạ độc thủ với Tinh Linh nhất tộc chúng ta đâu!

Tinh Linh Tộc trưởng ngữ xuất kinh người, nàng ta lý luận không thể không làm cho Đoạn Vân phải lắcđầu lè lưỡi! Đây là chủng tộc gì thế này? Đã binh lâm thành hạ rồi, thế mà còn nói lão tử không dám tiến công? Xem ra Tinh Linh chủng tộc này quả nhiên là quá ư ngu ngốc, dám đem vận mệnh của mình ký thác vào sự nhân từ của địch nhân? Thật sự là chẳng biết gì cả!

Nguyên là năm ngày trước, "Sinh mạng chi thụ" nói với Tinh Linh Tộc trưởng và vài Đại trưởng lão như sau:

- Các ngươi đừng lo, ta thấy trên người Đoạn Vân mang theo khí tức tự nhiên và an tường, ta phỏng chừng, hắn chỉ ép cho các ngươi thần phục thôi! Có điều ta khuyên các ngươi nên quy thuận hắn thì tốt hơn. Dù sao như vậy sẽ không có gì xảy ra đáng tiếc!

Khi Tinh Linh Tộc trưởng và năm Đại trưởng lão nghe thấy thế, đã đưa mắt trao đổi một chút. Cuối cùng lại đưa ra quyết định trái ngược: mặt kệ! Các nàng quyết định không thèm quan tâm tới bất kỳ hành động nào của Đoạn Vân, Đoạn Vân muốn kéo quân đến đây, thì mặc cho hắn kéo tới! Mẫu thụ không phải nói rồi sao, Đoạn Vân chỉ dọa thôi, sẽ không chính thức đánh các nàng mà! Cũng chẳng hề biết là quyết định này của các nàng thiếu chút nữa đã đưa toàn bộ Tinh Linh nhất tộc đến bờ vực tử vong!

Đoạn Vân dùng ánh mắt rất thương cảm nhìn mấy mụ Tinh Linh đầu óc ngu ngốc đó, nói lạnh lùng:

- Xem ra Tinh Linh nhất tộc quả nhiên là một chủng tộc trí khôn thì kém cỏi còn tinh thần thì nhu nhược, các ngươi dám đem vận mệnh của mình đánh cược trên sự nhân từ của địch nhân! Quả là bi ai a! Đoạn Vân ta cho dù thu phục được các ngươi, cũng chỉ là thu được một đám đại ngu thôi, có ở trong tay cũng vô dụng! Ai, bi ai! Tiểu Phi Hiệp, chúng ta đi thôi! Truyền lệnh ba quân, giữa trưa toàn diện tiến công! Bảo đội nhặt xác của chúng ta chuẩn bị các hạng mục công việc. Ta đoán chừng, hơn mười vạn Tinh Linh đều phải chết sạch hết! Đi!

Nghe Đoạn Vân nói thế, Tinh Linh Tộc trưởng và vài vị Đại trưởng lão kinh sợ giật mình, cũng rất là bối rối! Quân lệnh đã ban ra, xem ra lần này Đoạn Vân muốn động chân động tay thật rồi! Các nàng rối loạn chạy tới "Sinh mạng chi thụ" kể lại, Mẫu thụ đó nghe Tộc trưởng nói xong cũng phát giật mình! Nàng cũng không ngờ Đoạn Vân lại thật sự động thủ với Tinh Linh nhất tộc, chẳng lẽ một câu đánh giá của mình lại làm hại Tinh Linh nhất tộc sao?

- Mau lên! Các ngươi lập tức đầu hàng Đoạn Vân đi, bằng không Tinh Linh nhất tộc ở A Nhĩ Ti Tư sẽ bị diệt vong đó!

"Sinh mạng chi thụ" bối rối quay sang Tộc trưởng và các Trưởng lão Tinh Linh ở đây kêu lớn lên.

- Phương Phương, ngươi mau đi khuyên Đoạn Vân ca ca của ngươi, phỏng chừng hắn sẽ nghe ngươi đó! Mau đi!

Nhưng tất cả đã quá muộn! Phương Phương còn chưa kịp đi, thì bộ đội của Đoạn Vân đã bắt đầu tiến công rồi! Chiến tranh ngay từ đầu đã có kết cục một chiều. Đám Tinh Linh hầu như chưa có chuẩn bị gì, hơn nữa đám thủ hạ của Đoạn Vân cũng thật sự quá biến thái. Địa hành long điên cuồng càn quét mọi chướng ngại vật trước mắt, vô luận là người hay là kiến trúc, tất cả đều bị phá hủy! Ba ngàn Phi long kỵ sĩ chiếm cứ toàn bộ quyền lĩnh không, bọn họ không ngừng quét ngang, phá nát đội hình của Tinh Linh quân đội. Từng đám lớn Tinh Linh Pháp sư lúc này không thể phát ra một chút ma pháp nào. Nguyên nhân là cả đám đều bị mấy đại Thần thú thủ hạ của Đoạn Vân dùng Thần cấp uy áp thiết kế ra một cái Cấm chế ma pháp không gian! Làm cho ở đây không một Pháp sư Tinh Linh nào có thể phát ra ma pháp. Pháp sư mà không phát ra ma pháp, vậy thì toàn bộ quân lực hơn mười vạn Tinh Linh cũng coi như không đáng được nhắc tới, bọn họ chỉ còn có một vũ khí duy nhất: Cung tên. Nhưng đám Tinh Linh kia không thể dung nhập ma lực vào mũi tên chỉ được làm bằng gỗ, nếu vậy thì không thể làm thương tổn được Cuồng long kỵ sĩ và Phi long kỵ sĩ được trang bị chiến giáp tốt đến tận răng!

Đúng là đám Tinh Linh không chịu nổi một kích. Do đó, trận chiến vừa xẩy ra, năm vạn Tinh Linh dám chống cự với bộ đội của Đoạn Vân đều bị bắt sống. Nhưng lại có một hiện tượng rất quỷ dị: Không hề có tử vong; điều này được ghi lại trong lịch sử sau trận chiến ấy! Mặc dù Phi long và Địa hành long công kích rất hung mãnh, có rất nhiều Tinh Linh đã bị trọng thương, nhưng Đoạn Vân phái ra tới mấy vạn "Đội nhặt xác" đều lo "thu hoạch" hết đám Tinh Linh bị đo ván đó. Nếu thấy ai sắp chết, bọn họ lập tức móc dược hoàn ra cấp cứu ngay!

Còn sau khi Đoạn Vân hạ lệnh tiến công, một tiểu đội bộ đội đặc chủng Nanh Sói cũng hướng về phía trong Tinh Linh tộc trọng địa mà tiến phát! Một giờ đại lục sau, bọn họ trói gô một đám Tinh Linh giải về. Những người bị họ bắt chính là thủ lĩnh của Tinh Linh nhất tộc- Tinh Linh Tộc trưởng và tất cả các vị Đại trưởng lão! Xem ra toàn bộ đã bị xóa sổ rồi! Khi vào trong Tinh Linh trọng địa, không ít những Tinh Linh có địa vị không thấp trong tộc đều bị đánh gục.

Lúc này, Tinh Linh tộc đã nát bấy rồi. Năm vạn bộ đội chính quy của Tinh Linh tộc đều bị bắt, Tinh Linh Tộc trưởng, Trưởng lão, gia quyến của các quý tộc Tinh Linh đều bị Đoạn Vân bắt sống!

Ở một khoảng đất rộng, năm vạn tù binh Tinh Linh được giải tới, còn Tinh Linh Tộc trưởng và các Trưởng lão cũng bị thủ hạ của Đoạn Vân áp giải lên.

- Thế nào? Tộc trưởng đại nhân, ngươi không phải nói Đoạn Vân ta không dám xuống tay với các ngươi hay sao? Bây giờ minh bạch chưa? Không có địch nhân nào nhân đạo cả đâu! Nói mau! Có nguyện ý quy thuận hay không?

Đoạn Vân dùng ánh mắt uy nghiêm thần vũ hỏi mấy lão bà Tinh Linh dở người đó.

Bình Luận (0)
Comment