Bá Y Thiên Hạ

Chương 321

Nghe Bạch hùng Hoàng nói về lịch sử đầy máu và nước mắt của bộ tộc Bạch hùng, mọi người đều giật mình. Ai ngờ đám Bạch hùng khát máu thực ra lại vì nguyên nhân bị người ta giết mà phải làm như vậy.

- Các ngươi dời tộc lên phía bắc không được sao?

Phì Tử buột miệng hỏi Bạch hùng Hoàng một câu cũng chính là câu mà Đoạn Vân muốn hỏi.

- Chúng ta không có khả năng đào thoát được. Chỗ phong ấn của mười đại ác thú vừa vặn vây chặt bộ tộc Bạch hùng của ta, phạm vi hoạt động của chúng ta rất có hạn. Mười đại ác thú tuy nói là bị phong ấn, nhưng chúng vẫn có không gian hoạt động nhất định. Không gian hoạt động của chúng tựa hồ xoay quanh một trọng tâm nào đó mà ta không biết. Mặc dù không biết phạm vi hoạt động của chúng, nhưng ta có thể khẳng định, chỉ cần chúng ta bước ra khỏi khu vực của mình mà chưa được chúng cho phép chắc chắn sẽ bị vô tình diệt sát.

- Còn việc Băng tuyết nữ thần là như thế nào?

Đoạn Vân đột nhiên nhớ tới nữ thần có thực lực Chân thần sơ giai này.

- Nàng cũng bị phong ấn, hơn nữa, nàng bị phong ấn ở ngay chỗ của chúng ta, nàng là thần của bộ tộc Bạch hùng và bộ tộc slime. Chính nhờ có nàng hai đại tộc Nam Hải chúng ta mới có hy vọng sinh tồn. Trong thời gian bị ủy khuất, chúng ta đợi cho Băng tuyết nữ thần phục hồi, hy vọng nàng có thể sớm ngày phá vỡ phong ấn, cứu hai chủng tộc đang giãy dụa bên bờ sinh tử.

Vừa nói đến Băng tuyết nữ thần, trên mặt Bạch hùng Hoàng ánh lên những tia hy vọng, nhưng sau đó có thể hắn nghĩ tới cái gì đó không hay gương mặt chợt tối sầm lại.

- Thiếu gia, Băng tuyết nữ thần này hẳn là chưa thể giải trừ được phong ấn, bởi vì nàng đã tới Long Cung của chúng ta nhưng không có động võ.

Âu Đặc Tư lúc này phản đối.

- Cái gì? Nữ thần đại nhân phá vỡ phong ấn rồi?

Nghe thế, Bạch Hùng hoàng lúc tỏ ra vô cùng hưng phấn.

- Còn nữa, thiếu gia, thực lực Băng tuyết nữ thần cũng không phải mạnh như Tinh Linh nữ thần nói, nàng chỉ có thực lực Đấu thần trung giai.

Âu Đặc Tư nói tiếp.

Những tia hy vọng trên khuôn mặt của Bạch Hùng hoàng một lần nữa biến mất, hắn thất vọng nói:

- Nhất định là nữ thần đại nhân vì tình thế khẩn cấp, cố sức phá mở phong ấn. Cứ như vậy, thực lực của nữ thần đại nhân có thể sẽ vĩnh viễn sẽ không khôi phục được. Với thực lực Đấu thần trung giai, nàng căn bản không đánh lại một đầu ác thú, ngày tàn của bộ tộc Bạch hùng chúng ta đã tới rồi.

Ngẫm nghĩ cẩn thận một lát, Đoạn Vân lại hỏi:

- Tạp Nhĩ Lỗ Tư, mười đầu ác thú bị phong ấn có thực lực như thế nào?

- Cường hãn, tuyệt đối cường hãn. Mười đầu ác thú này, thực lực thấp nhất cũng phải là Đấu thần hậu giai, những con mạnh nhất, thực lực cũng phải tới cấp bậc Chân thần rồi.

Bạch hùng Hoàng vẻ mặt tuyệt vọng trả lời.

Nhưng vừa nghe thế, Đạt Nhĩ Ba và Đạt Nhĩ Khắc lập tức lộ ra vẻ hưng phấn cùng cực, đó đúng là sự xúc động của dân háo chiến, rõ ràng không thể nghi ngờ.

Nhìn nhìn đám thủ hạ chủ lực ở đây, rồi nhìn Tinh Linh nữ thần với ánh mắt chờ đợi, Đoạn Vân quay về phía Bạch hùng Hoàng Tạp Nhĩ Lỗ Tư nói:

- Tạp Nhĩ Lỗ Tư, nếu ta hứa giúp các ngươi tiêu diệt mười đại ác thú, hoặc là ta tìm cách cứu bộ tộc Bạch hùng của ngươi từ giữa vòng vây của đám ác thú này, ngược lại ta muốn biết ngươi là có nguyện ý chỉ huy lãnh đạo thế lực Nam Hải quy thuận dưới tay Trung Hoa của ta không?

- Đoạn Vân, mười đại ác thú mặc dù ghê tởm, nhưng chúng cũng không ghê tởm bằng ngươi. Chúng giết Bạch hùng mấy ngàn năm cũng không bằng một nửa số ngươi giết trong một lần. Ngươi nói coi, ta sao có thể thần phục một tên nhân loại gần như diệt toàn bộ bộ tộc Bạch hùng của ta? Ha ha. Buồn cười thật.

Bạch hùng Hoàng phẫn hận trừng mắt nhìn Đoạn Vân, trong mắt tràn ngập hận ý vô tận.

Đoạn Vân cười lạnh một tiếng nói:

- Việc này sao có thể trách ta chứ? Bộ tộc Bạch hùng các ngươi mỗi năm đều tàn sát trên trăm vạn, hàng một ngàn vạn, thậm chí có khi trên ức hải thú. Năm ngàn năm qua nếu tính tổng cộng thì có bao nhiêu hải giới sinh linh chết thảm dưới ma trảo của các ngươi, ngươi tính rồi nói ta nghe? Những Bạch hùng võ sĩ của ngươi đều chết trên chiến trường cả, hai quân đang đối địch tức là nói về sinh tử. Tám ngàn Bạch hùng của ngươi chết đi, cũng chỉ có thể trách các ngươi đã giết chóc quá nhiều. Làm người xâm lược, kết cục của các ngươi cuối cùng cũng chỉ có một mà thôi.

- Trời ạ, tám ngàn? Đoạn Vân, ngươi tột cùng dùng cái gì để giết tám ngàn Bạch hùng? Phải biết rằng, đó là tám ngàn bán thần đó.

Nghe đến đây, Tinh Linh nữ thần Tina lại một lần nữa tỏ ra vô cùng khiếp sợ thực lực của Đoạn Vân. Ở hải giới mà diệt tám ngàn bán thần, đây là khái niệm gì chứ? Cho dù là Thần giới cũng vị tất có thể làm được.

Đoạn Vân quay về Tina bĩu môi, chỉ chỉ Pháp Lạp Kì bên người nàng nói:

- Ngươi hỏi tên mãnh nam bên cạnh ngươi ấy, mấy trận đó nam nhân của ngươi cũng tham dự.

Đoạn Vân cứ lặp đi lặp lại câu nam nhân của ngươi, Tina đỏ bừng mặt, lúc này tỏ ra vô cùng ngượng ngùng.

- Tốt lắm, Tạp Nhĩ Lỗ Tư, tám ngàn Bạch hùng bị chết của các ngươi đã trở thành quá khứ rồi. Ngươi bây giờ phải tính đến an nguy của năm ngàn Bạch hùng còn lại ở Nam Hải, còn có sự tồn vong của bộ tộc slime nữa. Nói cho cùng, chỉ cần có đàn bà và trẻ nhỏ, chủng tộc này sẽ không bị diệt vong. Ta nghĩ bộ tộc Bạch hùng các ngươi cũng sẽ có một ngày một lần nữa hưng thịnh. Nhưng ta hy vọng ngươi đáp ứng việc gia nhập bộ tộc Trung Hoa của ta. Ngươi và mười Bạch hùng Đại tướng, cộng với đám gấu cái, gấu con, chỉ cần thoát được nguy cơ ác thú, bộ tộc Bạch hùng các ngươi sẽ có thể phục hưng. Nhưng ngươi cũng phải đáp ứng, tuyệt đối không được tìm ta báo thù. Nếu ta mà thấy bộ tộc Bạch hùng các ngươi có ý báo thù, ta sẽ không do dự diệt tộc bọn ngươi.

Đoạn Vân nói vẻ uy nghiêm.

- Ha ha, báo thù? Lần trước sau trận đại chiến, bộ tộc Bạch hùng của ta còn lại cái gì? Ngươi bảo ta lấy cái gì đi báo thù? Đoạn Vân, ngươi thật sự là một người khoái nói giỡn.

Tạp Nhĩ Lỗ Tư cười to.

- Tốt lắm, ngươi chỉ phải nhớ kỹ, tám ngàn Bạch hùng chết ở chiến trường, họ đã hy sinh mang theo một sự tôn nghiêm của chiến sĩ. Chiến trường là nơi an nghỉ tốt nhất cho dũng sĩ. Nghĩ về những hải tộc vô tội chết thảm, số lượng tám ngàn so với một năm trên trăm vạn, tổng cộng hơn một ngàn vạn, ngươi sẽ thấy tám ngàn Bạch hùng của ngươi vừa bị chết căn bản không oan uổng gì.

Thấy Tạp Nhĩ Lỗ Tư đã xuôi xuôi theo lời nói và lý lẽ của mình, Đoạn Vân nhử tiếp: Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

- Tạp Nhĩ Lỗ Tư, cho dù Bạch hùng Hoàng không muốn sống nữa, nhưng ngươi có nghĩ tới đám ác thú đang nhe răng múa vuốt uy hiếp vợ con của ngươi không? Ngươi có nghĩ tới ở Nam Hải vẫn còn ba ngàn con gấu con đang đợi ngươi về không? Ngươi có nghĩ tới Băng Tuyết nữ thần một mạch ủng hộ các ngươi không? Nên nhớ là người còn sống, đó mới là việc quan trọng nhất.

Thấy Bạch Hùng hoàng rõ ràng đã cắn câu, có ý muốn khuất phục, Đoạn Vân nói tiếp:

- Tạp Nhĩ Lỗ Tư, chẳng lẽ ngươi thật muốn cho bộ tộc Bạch hùng của ngươi từ nay bị diệt tộc sao? Phải biết rằng, một chủng tộc trí tuệ chết đi đó sẽ là một sự kiện bi thương biết bao nhiêu. Chủng tộc tiêu vong, sẽ là tổn thất thảm trọng như thế nào đối với thế giới này? Tạp Nhĩ Lỗ Tư, hy vọng vẫn còn đó.

- Được, Đoạn Vân, ta hứa với ngươi. Chỉ cần ngươi có thể cứu năm ngàn Bạch hùng còn lại, ta nguyện ý lãnh đạo họ thần phục ngươi.

Bạch hùng Hoàng cuối cùng mở miệng.

Khóe miệng Đoạn Vân lộ ra vẻ hài lòng, mỉm cười nói:

- Tạp Nhĩ Lỗ Tư, chúc mừng ngươi, ngươi tương lại sẽ là một vị hoàng đế vĩ đại nhất của bộ tộc Bạch hùng. Bộ tộc Bạch hùng tương lai sẽ đổi tên là bộ tộc Bạch hùng Trung Hoa, sẽ là một điểm sáng bất diệt. Nhớ kỹ, Tạp Nhĩ Lỗ Tư, ngươi nhất định sẽ không hối hận về quyết định ngày hôm nay đâu.

Tina bên cạnh một mực chú ý tới Đoạn Vân, hỏi nhỏ Pháp Lạp Kì: thiếu gia ngươi lại thu phục một chủng tộc như thế này sao? Đem hơn phân nửa tộc dân người ta giết chết, bây giờ lại bày trò làm người tốt, thật sự là quá hèn hạ.

Nghe thế, Pháp Lạp Kì lúc này căm tức nhìn Tina trách móc:

- Không cho phép ngươi nói thiếu gia như vậy, sự vĩ đại của thiếu gia không phải những phụ nữ như ngươi có khả năng giải thích được. Nhớ kỹ, nàng cũng là người của thiếu gia.

Bị Pháp Lạp Kì trách mắng, Tina đáng thương không dám nói lại một lời. Xem ra mãnh nam hẳn có thể chế trụ được nữ tử 'yếu đuối'.

Nhìn quanh bốn phía, Đoạn Vân ra lệnh:

- Quân đoàn chủ lực gia tộc nghe lệnh, tất cả mọi người chuẩn bị sẵn sàng, ngày mai xuất phát đi hải giới, lúc này ta muốn chính thức nam chinh.

- Rõ.

Ngày thứ hai, cũng là ngày bốn tháng mười, Đoạn Vân dẫn theo một đoàn quân chủ lực gia tộc, tập hợp lại ở biển sâu Long Cung. Quân chủ lực gia tộc gồm mười Thần Long, năm ma sủng, bảy Cuồng chiến sĩ, Diệp Cô Thành, còn có Ny Khả, Âu Đặc Tư, và năm mươi Thần Long cấp mười hai vừa mới bước vào trung giai. Còn lại hai mươi Ma thú gia tộc vừa thành công đột phá tới hậu giai bị coi là lực lượng dự bị, tạm thời đóng ở Á Cương tổng bộ. Họ được bố trí ăn thông với Long thần giới trong tay Đoạn Vân, lúc cần có thể đi chiến trường ngay lập tức.

Cân nhắc đến việc Bạch hùng Hoàng đã hứa thần phục, Đoạn Vân trị liệu cho Bạch hùng Hoàng và mười Bạch hùng Đại tướng. Sau khi trị liệu xong, Bạch hùng Hoàng khôi phục thực lực tới cấp mười hai hậu giai, còn mười Bạch hùng Đại tướng khôi phục thực lực tới cấp mười hai sơ giai. Tuy nói Đoạn Vân có năng lực hoàn toàn khôi phục thực lực cho họ, nhưng họ dù sao vẫn chưa chính thức trung thành với gia tộc, nên không thể xem như lực lượng chủ lực của mình được. Hơn nữa, cho dù có điều trị khỏi hoàn toàn, chắc họ cũng sẽ không cảm kích gì mấy.

Đoạn Vân cũng có thể cứu sống hơn phân nửa tám ngàn Bạch hùng vừa chết, nhưng thế lực Bạch hùng thực lực cường hãn này mang theo tính dị biến rất lớn. Tuy nói Bạch hùng Hoàng hứa thần phục, nhưng không thể lơi lỏng mất cảnh giác được, ai biết đám Bạch hùng này sau khi được giải trừ nguy cơ có thể phản bội mình hay không chứ? Nếu Bạch Hùng hoàng thức thời, Đoạn Vân thật ra cũng có thể cân nhắc đến việc cứu sống một hai ngàn Bạch hùng cho chúng nối dõi tông đường, dù sao mình cũng đã giết của người ta rất nhiều người. Nhưng nếu làm mọi việc tốt cho hắn trong cùng một lần, như vậy tuyệt đối lãng phí. Việc tốt ta cứ từ từ cấp cho chúng, như thế sẽ làm cho chúng cảm thấy được chỗ tốt của ta, cảm thấy mình được hỗ trợ thương yêu rất nhiều.

Bình Luận (0)
Comment