Bá Y Thiên Hạ

Chương 340

Về đến Á Cương thành tràn ngập một bầu ánh nắng tươi sáng, khí hậu ôn hòa, cảm giác quả là sảng khoái

Trung Hoa gia tộc bây giờ có thể nói là binh cường mã tráng, chung đoan tụ tập.

Đoạn Vân, Âu Đặc Tư là cao thủ cấp bậc Chân thần, thực lực tuyệt đối cường hãn phi thường ; giai vị của Diệp Cô Thành, Ny Khả cũng đã là Đấu thần đỉnh giai, thực lực cấp bậc Chân thần ; năm đại ma sủng, linh thú nhờ vào thần cách hậu giai, thực lực cũng đã tăng lên trông thấy ; giai vị Long thái tử Mạt Khắc và mười Thần Long ở mức Đấu thần trung giai, thực lực cũng phải tới đỉnh giai. Hơn nữa, Đoạn Vân còn có chín đại nô lệ thực lực cũng tàm tạm. À... giai vị chín tên gia hỏa này cũng đại biểu cho thực lực: ba Đấu thần hậu giai, ba Đấu thần đỉnh giai, hai Chân thần sơ giai, một Chân thần trung giai. Chín đại cao thủ là nô lệ, có thể nói là một đội quân vô cùng biến thái.

Bây giờ tính sơ ra, lực lượng chung đoan khác bị hạ xuống một chút. Bảy đại Cuồng chiến sĩ, hai mươi ma thú gia tộc, một trăm hai mươi Thú Nhân, trải qua sự huấn luyện và tu luyện sống chết, thực lực đã dừng lại ở cấp mười hai đỉnh giai. Nếu muốn đột phá, phỏng chừng còn phải chờ Đoạn Vân giúp đỡ một tay. Còn có năm mươi Thần Long giai vị vẫn ở mức phó thần như trước.

Trải qua huấn luyện và tăng trưởng, thực lực quân đội trong tay Đoạn Vân cũng tăng lên rất nhiều. Tướng sĩ Nanh Sói bây giờ có thực lực ở cấp mười một trung giai. Hai vạn Cuồng chiến sĩ, sau khi trải qua tu luyện hơn hai tháng, thực lực từ trung giai, hậu giai tăng lên tới thần cấp đỉnh giai. Còn trải qua một lần huấn luyện siêu trọng lực sống chết và bổ sung dược thủy, hai vạn Cuồng long Cuồng chiến sĩ toàn bộ trở thành Cuồng chiến sĩ cấp mười một cả. Còn nữa, năm vạn bộ đội Thú Nhân, thực lực thấp nhất cũng đã ở mức thần cấp hậu giai, đều được điều tới Thú Nhân đế quốc thành lập một quân đoàn. Dù sao, năm trăm vạn đại quân Thú Nhân cũng không phải dễ dàng phát triển.

Thực lực tiểu binh của Nanh Sói đại quân trên đại lục bây giờ đã là đại kiếm sư rồi. Hơn nữa số lượng kiếm thánh trong Nanh Sói đại quân cũng tăng lên từng ngày. Lúc này, cả trên đại lục có gần trăm vạn Nanh Sói kiếm thánh. Có đại quân như vậy, xem ra đã đến lúc Đoạn Vân biến thái này sử dụng được rồi.

Hơn nữa, lực chiến đấu của những đội quân khác trên đại lục cũng tăng lên không ít. Sau khi tiến hành cải cách quân sự, chất lượng quân đội Trung Hoa đã được đề cao rất lớn. Bây giờ, một ngàn sáu trăm vạn đệ tử binh của Trung Hoa, thực lực ở mức kiếm sĩ cấp năm cấp sáu với trang bị đầy đủ như một sư đoàn thiện chiến. Một ngàn sáu trăm vạn tướng sĩ chính quy, trước kia tuyệt đối chỉ có ở hoàng gia kỵ sĩ mà thôi.

Đoạn Vân bây giờ, muốn tiền có tiền, muốn binh có binh, muốn vũ khí có vũ khí. Hắn cần nhiều thế để làm gì? Đánh nhau. Hừ, lão tử không gây chiến, ta nuôi nhiều lính như vậy để làm chi? Một đám tiểu binh như thế này, nếu không đẻ ra tiền bạc từ chiến tranh cho bổn thiếu gia, vậy đừng nghĩ đến việc bỏ đi.

Cứ như vậy, sau khi trở lại Á Cương, Đoạn Vân lập tức triệu tập hội nghị gia tộc. Sau lần hội nghị ở gia tộc lại mở một hội nghị nguyên thủ chư quốc ở Á Cương.

Bốn mười lăm nguyên thủ quốc gia nhân loại, quốc vương địa Tinh vương quốc, hoàng đế Mông Cổ đế quốc, hoàng tộc tộc trưởng và hoàng đế Thú Nhân đế quốc, Tinh Linh nữ vương, hội trưởng của công hội dong binh và ma pháp, còn có Giáo hoàng và thánh nữ Thần điện toàn bộ tụ tập ở sảnh đường hội nghị Á Cương thành. Hơn nữa, xuất hiện ở hội nghị còn có Long Hoàng Tạp Lỗ, thành chủ Long Nhân thành. Ngoài ra còn có đại biểu hải giới cũng đến.

Sau khi phần lớn nguyên thủ quốc gia tụ tập và nghi lễ tuyên bố hội nghị bắt đầu, Đoạn Vân bắt đầu diễn văn:

- Thưa các vị đại biểu quốc gia thành viên thuộc Trung Hoa gia tộc, đại biểu Công hội, một vài đại biểu cho các quốc gia được gia tộc bảo hộ, xem ra các ngươi cũng đã biết về mục đích của hội nghị lần này. Đúng vậy, hội nghị chúng ta lần này là hội nghị động viên quân sự. Đây là hội nghị có tính biểu tượng tuyên chiến với Tây đại lục. Bây giờ, không ai nghi ngờ về sự cường đại của Trung Hoa gia tộc. Từ việc kiến thiết kinh tế, quốc lực phát triển … đều đã tiến vào một giai đoạn mới. Cái chủ yếu là, căn cứ vào vài tin tức tình báo của gia tộc, cước bộ xâm lấn của Ma tộc đang tới gần. Tháng bảy này, Tinh Linh nữ thần mới từ Ma giới trở về từng nói qua, lâu thì ba năm, chậm thì một năm, Ma giới sẽ tiến hành đại xâm lấn chúng ta. Có lẽ các ngươi nghi hoặc tại sao chúng ta lựa chọn lúc Ma giới sắp xâm lấn mà tiến binh đánh A Lí Tây Đa đại lục, có lẽ các ngươi lo lắng chúng ta sẽ lâm vào vũng lầy khi gặp sự phản kháng của Tây đại lục. Nhưng ta xin hỏi, chiến tranh dựa vào cái gì? Là tướng sĩ? Điều này tất nhiên là đúng. Nhưng ta cho rằng, chiến tranh kỳ thật là vì kinh tế, đánh nhau vì tài nguyên. Nếu trước khi Ma giới xâm lấn, chúng ta có thể tụ tập tất cả vật tư tài nguyên chiến lực, thì khi đối kháng với Ma tộc sẽ có nắm nhiều phần thắng hơn. Nói trắng ra là, công kích Tây đại lục, cũng chẳng qua là cướp bóc. Chúng ta phải dùng tài nguyên ở Tây đại lục bổ sung cho Đông đại lục chúng ta. Đem tài phú ở Tây đại lục, cướp thành của cải của Đông đại lục chúng ta. Mặc dù nói cướp bóc là một việc rất không văn minh, thậm chí là một phương thức có chút dã man, nhưng chúng ta cũng không còn lựa chọn nào khác. Hơn nữa, chiến tranh xâm lấn vốn sẽ không phải là một danh từ dễ nghe. Nhược nhục cường thực chính là pháp tắc của thế giới này.

- Đoạn Vân đại nhân, sau khi Trung Hoa gia tộc thống nhất Mộng Đa Lợi Á, vì sự hợp tác của các nước trên đại lục, cả thị trường đại lục trở nên bão hòa. Chúng ta cũng đang tính đến việc mở rộng thị trường hải ngoại. Nhưng, giữa Tây đại lục và Đông đại lục dù sao cũng cách nhau một cái Hạ Lợi Ngõa hải dương rộng lớn. Tuy nói một vài thương nhân trăm năm trước đã đả thông một thông đạo buôn bán trên biển giữa hai đại lục và một thông đạo khác ở cực bắc lục địa, nhưng hai còn đường nhỏ này không thích hợp cho đại quân. Hơn nữa, cho dù có thông đạo trên biển thì cũng không phải một hành trình ngắn ngày.

Lúc này, hoàng đế Lôi Ngạo Đế Quốc Bỉ Đắc đại đế đứng lên nói.

Quốc vương Địa Tinh là Đạt Lí Khắc đứng lên nói:

- Các vị! Nước Địa Tinh của ta đã chuẩn bị một ngàn con thuyền ma pháp, hơn nữa mỗi thuyền ma pháp đều có thể chở được mấy trăm người, trọng tải đại khái gấp đôi thuyền ma pháp do công nhân nhân loại bình thường chế tạo. Thông qua loại thuyền ma pháp này, chúng ta có thể đưa một đội quân rất lớn tới Tây đại lục. Chỉ cần chúng ta thành lập một căn cứ, chúng ta có thể đưa rất nhiều đại quân tinh nhuệ tới Tây đại lục. Đến lúc đó, bằng vào sự cường hãn của những sư đoàn Trung Hoa chúng ta, tuyệt đối có thể quét ngang cả Tây đại lục.Và tương lai Tây đại lục sẽ thành một khối thuộc địa ở hải ngoại của chúng ta.

- Mông Cổ tộc có thể làm đại quân tiên phong. Bằng vào chiến lực cường hãn của Mông Cổ tộc nhân chúng ta, chúng ta có thể nhanh chóng thành lập một cứ điểm. Hơn nữa, chúng ta còn có thể từ bắc cương tràn qua, trực tiếp từ phía bắc Tây đại lục phát khởi công kích về phía nam. Chỉ cần cho ta một tháng, ta có thể đánh bại toàn bộ phía bắc của A Lí Tây Đa đại lục.

Lời của Địa Tinh quốc vương Đạt Lí Khắc vừa dứt, hoàng đế Mông Cổ Thành Cát Tư Hãn ( nguyên danh A Tháp ) lúc này đứng lên, nói oang oang.

Ngay sau đó, nguyên thủ chư quốc trên đại lục tới tấp bàn tán, rất nhiều quốc vương đang bàn xem mỗi nước có thể xuất bao nhiêu binh v.V….

- Im lặng.

Đoạn Vân áp áp tay về phía các nguyên thủ quốc gia. Sau khi toàn trường im lặng, Đoạn Vân ra hiệu cho một thị giả mở một cuộn vải lớn treo trên tường xuống. Khi cuộn vải vừa buông xuống, một cái bản đồ hai đại lục đã được trải rộng ra.

Chỉ vào cái bản đồ khổng lồ này. Đoạn Vân nói:

- Các vị! Cụ thể làm sao có thể đánh Tây đại lục, quân bộ của gia tộc đã đưa ra một kế hoạch rất chu đáo. Các vị đừng lo. Công đả Tây đại lục, mấu chốt không chỉ ở chiến trường, mà còn ở việc làm sao chúng ta thu được ích lợi lớn hơn nữa. Muốn đả bại Tây đại lục, ta tùy tiện phái vài cao thủ là có thể quét ngang Tây đại lục rồi. Chúng ta phải thoát khỏi tầm suy nghĩ chỉ nhìn vào xâm lược quốc thổ lạc hậu. Chúng ta phải nhớ, cuộc chiến tranh của chúng ta tuyệt đối không phải để tiêu hao mình. Chúng ta phải khai thác lực lao động và tài nguyên của Tây đại lục, lại còn cả thị trường Tây đại lục rộng lớn nữa. So với chúng ta, Tây đại lục xem ra vẫn còn lạc hậu. Bên cạnh đó, chúng ta lại là một gia tộc, là một chỉnh thể, còn họ chỉ là một vài quốc gia phân tán. Nói cách khác, chúng ta là một đại lục thống nhất đánh một đám tiểu quốc gia. Do đó việc chiến tranh không phải là vấn đề chúng ta cần lo lắng.

- Gia chủ đại nhân, chiến trường thì chúng ta không cần lo lắng, vậy chúng ta phải làm gì? - Một tiểu quốc quốc vương đứng lên nói.

Đoạn Vân gật đầu nói:

- Hỏi rất hay! Các ngươi làm được gì đây? Ta nghĩ các ngươi cần làm là làm sao thu được tiền của Tây đại lục vào túi chúng ta, làm sao khai thác khoáng sản ở Tây đại lục biến thành nguyên liệu chiến tranh cho chúng ta. Ngoài ra, làm sao để khai thác sức lao động của dân nghèo Tây đại lục biến thành công nhân cho chúng ta. Tóm lại, các ngươi phải tìm cách biến tài phú của Tây đại lục thành tài phú của chúng ta. Do đó, cái các ngươi phải làm là sau khi quân đội chúng ta chiến thắng Tây đại lục, lập tức chiếm cứ những địa bàn ở đó, tập trung tiến hành thống trị thực dân với những địa bàn này. Ngoài ra, chiến tranh cần có tiền của, vậy thì kinh phí chiến tranh do ai trả đây? Đương nhiên là do những người thu được tài phú từ chiến tranh trả. Nhớ kỹ, cho các ngươi thời gian nửa tháng, chiêu mộ thật nhiều thương nhân muốn tới kiếm lời ở Tây đại lục. Tùy vào kinh phí chiến tranh mà quyết định họ có được những ân huệ và đặc quyền gì ở Tây đại lục. Còn nữa, ta muốn tuyên bố một việc, chiến tranh kỳ thật cũng là cướp bóc, tướng sĩ xuất chinh có thể thu được hai mươi phần trăm những gì đoạt được từ chiến tranh. Mặt khác, ba mươi phần trăm sẽ chi cho những quốc gia tham gia, năm mươi phần trăm còn lại nộp về gia tộc được dành làm quĩ dự phòng để chống lại Ma tộc.

- Gia chủ đại nhân, phân phối như vậy cũng rất hợp lý, nhưng chúng ta làm sao có thể vận chuyển quân đội tới đó?

Đoạn Vân cười cười, trực tiếp chỉ chỉ vào hai đại lục, nói:

- Yên tâm, ta trực tiếp thiết kế truyền tống trận giữa hai đại lục. Việc vận chuyển mấy trăm vạn đại quân căn bản không tới vài phút.

- Thật tốt quá. Quân đội sẽ phân phối như thế nào?

- Ba trăm vạn Nanh Sói đại quân, chỉ có thể phái ra mười vạn kiếm thánh của Nanh Sói Thần điện. Mười vạn tướng sĩ Nanh Sói Thần điện, mục tiêu chủ công là Giáo Đình Tây đại lục. Đối với bộ đội chính quy ở các quốc gia trên đại lục, nhiều nhất chỉ cho phép tham gia hai mươi phần trăm. Địa Tinh phái ra đội quân công thành, Thú Nhân đế quốc xuất trăm vạn tướng sĩ bình thường, Tinh Linh Vương Quốc phái ra vài vạn pháp sư, còn Mông Cổ không hạn chế quân lực. Còn nữa, Đường Cổ Lạp Sơn cũng sẽ xuất chiến, ma thú gia tộc cũng sẽ tùy thời mà xuất chinh.

- Việc này.. tại sao phái ít quân đội thế?

- Ma tộc xâm lấn sắp tới, chúng ta phải lưu lại binh lực. Yên tâm, lực lượng chung đoan của chúng ta rất mạnh. Mười vạn kiếm thánh tuyệt đối có thể quét ngang A Lí Tây Đa. Nếu gặp chống cự mạnh, ta sẽ tính đến việc đưa một vài bộ đội thần cấp tới giúp. Còn nữa, nghe rõ đây, mỗi lần một nhóm, nói cách khác phải thay nhau đưa quân đội tới rồi rút về.

- Vì sao? nguồn TruyenFull.vn

- Ta muốn lợi dụng chiến trường Tây đại lục tiến hành luyện binh thực chiến. Cứ như vậy, khi Ma tộc xâm lấn, chúng ta mới có thể dành được phần thắng.

Sau khi nhất nhất thương nghị các hạng công việc, lúc này đây việc xâm lấn Tây đại lục đã hoàn thành.

Khi quân đội xâm chiếm Tây đại lục còn chưa chính thức xuất quân, đại quân trên biển của Đoạn Vân đã sớm xuất phát về phía hải vực Tây Hải.

Bình Luận (0)
Comment