Bá Y Thiên Hạ

Chương 348

-Galile! Ngươi vừa mới nói cực đông đại lục Mộng Đa Lợi Á còn có vài thế lực không thuộc quyền quản lý của Trung Hoa? - Đoạn Vân đột nhiên hỏi Galile.

Galile dừng một chút, chỉ chỉ vào mô hình nhân giới nói:

- Thiếu gia nhìn xem! Khu vực màu đỏ này chính là nơi Ma giới nhiều lần xâm lấn và những thế lực nhân loại không bao giờ đến, chúng ta tạm gọi nó là khu đèn đỏ. Nếu Ma giới xâm lấn thì đó khẳng định sẽ là nơi họ sẽ phải thông qua trước tiên. Khu vực này là cấm địa của nhân loại. Để xây dựng bản đồ đại lục, chúng ta đã phải vô cùng mạo hiểm, cũng có thể nói là cửu tử nhất sinh mới có thể có được thông tin.

Đoạn Vân nhìn vào khu vực màu đỏ này, chỉ thấy đó là một khu vực từ hoang mạc bắc bộ trải dài tới một chỗ hơi chếch về phía đông của Thú Nhân đế quốc. Diện tích khu vực này thật khổng lồ. Từ phía đông một quốc gia nhân loại trải dài tới phía tây nhân giới. Tổng diện tích phỏng chừng bằng tổng số các quốc gia nhân loại ở Đông đại lục. Truyện được copy tại Truyện FULL

- Khu vực lớn như vậy, chẳng lẽ nơi này không có ai ở thật sao? - Nhìn khu đèn đỏ, Đoạn Vân hỏi vẻ tò mò.

Galile nói:

- Cho dù là nhân loại hay Thú Nhân, đến cả ma thú, cũng sẽ không nguyện ý đạp chân vào khu vực này. Nơi đó, có vài địa phương là thiên hạ của tử linh pháp sư tà ác, còn có rất nhiều chỗ là địa bàn của ác thú tiền sử. Đám ác thú này tuy giết chóc thành tánh, nhưng trí tuệ lại rất kém. Không thể không phủ nhận một điều chúng có thực lực rất cường đại. Còn tử linh pháp sư, rất nhiều trong số họ là người trong Ma tộc chết đi, cũng có vài tên trong số đó là ma pháp sư nhân loại học tập vong linh ma pháp. Họ nắm ma pháp vong linh tà ác, có thể dùng hình thái bất tử gì gì đó để chiến đấu với địch nhân. Hơn nữa, vì giải đất đó từng là nơi thần ma đại chiến và cũng là chiến trường đại chiến giữa người và ma nên tử khí khá là đậm đặc. Có thể nói nơi đây là thiên hạ của tử linh pháp sư.

- Không ngờ trên đại lục lại còn có vài thế lực như vậy. Galile! Ngươi có biết rõ phân bố khu vực thế lực đó không?

Nghe được tin tức này, Đoạn Vân trong lòng vui như mở hội. Đang buồn không có chỗ luyện binh, lại có người để thí luyện thì thật là tốt hết chỗ nói.

Địa Tinh Galile dừng một chút, nói:

- Thiếu gia! Từ khi ngài cho ta nhậm chức chủ tịch hội quan trắc gia tộc, ta đã suất lĩnh sáu trăm thủ hạ phụ trách những Địa Tinh, thăm dò khắp nơi cho gia tộc. Lại còn giám thị cả Thần giới nữa. Hơn nữa ngài còn cho ta quyền điều động bộ đội trong không trung. Nên trải qua rất nhiều cố gắng cùng với sự trợ giúp của rất nhiều phi long, thú bay gia tộc, chúng ta cũng đã xây dựng được bản đồ phân bố thế lực ở Đông đại lục. Còn về việc phân bố thế lực hải giới cũng đã ghi chép rõ ràng. Tại Tây đại lục bị xếp vào loại nước thuộc địa của gia tộc, một bộ phận tổ viên của ta cũng đã tới ghi chép lại phân bố những thế lực ở Tây đại lục.

Nghe Galile vẫn không nói tới vấn đề mình hỏi. Đoạn Vân cười khổ nói:

- Càng lúc càng xa rồi đấy. Galile, ngươi không cần báo cáo cho ta những công tích của ngươi, những gì ngươi làm ta đều biết cả. Đại sư của chúng ta khổ cực rồi.

Nghe mấy câu nói đó của Đoạn Vân, Galile giật mình nói:

- Thiếu gia, ta không có ý này. Ta muốn nói, ta có bao giờ làm cho thiếu gia thất vọng đâu? Chỉ có điều.... nơi đó thật sự quá hung hiểm, ta đã cho hơn mười đại đội không quân phi long gia tộc có thể ẩn độn khí tức bay đến khu vực của đám ác thú này, mới miễn cưỡng vào được để tìm hiểu đại khái phân bố bên trong. Hơn nữa thiếu gia, vì thời gian gấp rút, chúng ta mới chỉ biết đại khái thôi.

- Bản đồ phân bố thế lực đâu? - Đoạn Vân cười nói.

- Thiếu gia xin từ từ, ta bảo người đưa bản đồ đến.

Sau khi lấy được tấm bản đồ, Đoạn Vân nham nhở nói với Galile:

- Galile. Có phải là Tinh Linh phu nhân trong nhà ngươi phục vụ cho đại sư thiên văn học kiêm địa lý học của chúng ta quá tốt không? Tấm bản đồ tinh xảo như thế, mà còn nói chỉ là một bản đồ đại khái sao? Ngươi dám ba hoa với ta à. Ngươi nhìn xem, trên đó đã minh xác nơi nào có ác thú gì xuất hiện, nơi nào có những vong linh xương khô xuất hiện, thậm chí còn mô tả một vài đặc điểm ác thú.Trên đó ngươi lại còn chỉ ra rất chính xác nơi nào xuất hiện vết nứt không gian.

Galile cười cười, tiếp theo đưa cho Đoạn Vân một vài tấm giấy, nói:

- Thiếu gia, đây là hình vẽ mô tả vài ác thú.

Tiếp nhận tờ giấy này, Đoạn Vân nhìn qua đại khái:

- Rất nhiều trong số những ác thú này ta chưa bao giờ gặp qua? Mặc kệ, vừa lúc bọn người kia đang cần luyện binh. Galile, ngươi đi đi.

Khu đèn đỏ? Một khu vực cũng không tệ lắm. Không biết mình thu phục được bao nhiêu trong số những thế lực nơi đó nhỉ? Đến lúc đó dùng chúng chống đỡ Ma tộc ghê tởm cho mình cũng là một lựa chọn không tệ.

Ngày 35 tháng một, Đoạn Vân mang theo đám thủ hạ tiến về phía khu đèn đỏ. Vốn một khu đèn đỏ nho nhỏ, căn bản không cần Đoạn Vân tự mình xuất chinh. Nhưng Đoạn Vân muốn đến khu vực này để hàng phục vài thế lực khả dĩ có thể kháng cự lại trận đầu với Ma tộc cho mình. Hơn nữa, cụôc chiến ở khu đèn đỏ lần này còn có mục đích luyện binh nữa. Theo như những tin tình báo mà Địa Tinh tìm được, giải đất đó thật sự có những tên gia hỏa thực lực cường hãn.

Bây giờ, ba trăm sáu mươi vạn tướng sĩ Nanh Sói trên đại lục đều đã thoát ly quốc tịch ban đầu, trực tiếp trở thành quân nhân của gia tộc. Sau khi cân nhắc về mặt chiến lược, Đoạn Vân chia đại quân Nanh Sói này làm sáu đại quân khu. Đoạn Vân không duy trì mỗi quốc gia có một Nanh Sói quân khu nữa. Dù sao, nếu lực lượng quá phân tán, sẽ rất bất lợi đối với tác chiến sau này. Hơn nữa, quân đội phân tán cũng không dễ quản lý. Chia ra như vậy, sáu đại quân khu phân ra các nơi trên đại lục, thông qua đại hình truyền tống trận liên lạc với Á Cương.

Ngoài ra, năm trăm vạn đại quân Thú Nhân cũng được Đoạn Vân chia làm năm siêu quân đoàn, do năm sư đoàn Thú Nhân phân biệt phụ trách. Thông qua truyền tống trận, Đoạn Vân cũng khống chế chặt chẽ những Thú nhân võ sĩ.

Lần này cùng đi khu đèn đỏ với Đoạn Vân có Diệp Cô Thành, năm ma sủng, bảy Cuồng chiến sĩ, một trăm hai mươi Thú Nhân, hai mươi Ma thú gia tộc, còn có mười Thần Long. Đội ngũ cũng không phải quá lớn, chỉ có một trăm bốn mươi bảy Đấu thần trung giai, mười Đấu thần đỉnh giai và bảy Chân thần mà thôi. Đối mặt tình hình như vậy, cơ hồ tất cả mọi người đều lựa chọn im lặng. Còn ai muốn nói thì cũng chỉ có có cách than vãn: Đoạn Vân là một tên đại biến thái.

- Lão Đại, vì sao chúng ta phải bắt đầu từ phía bắc của Hoang Bắc Tuyết sơn?

Trong lúc đang bay về hướng tây bắc, Tiểu Phi Hiệp hỏi Đoạn Vân với vẻ khó hiểu.

- Không có gì! Chúng ta cứ trực tiếp từ bắc làm một mạch xuống nam. Đối mặt với những chủng tộc không thần phục, toàn bộ diệt sát.

Khi nói những lời này, vẻ mặt Đoạn Vân chẳng hề nhíu mày lấy một chút.

- Hắc... hắc... Lão Đại! Ta xem chúng ta khẳng định sẽ công cốc thôi. Địa phương hoang vu như vậy, làm gì có cao thủ? Ta khuyên ngươi nên cử quân đội tiến hành đại tảo là được.

Đạt Nhĩ Ba cười cười nói.

- Ta thấy những địa phương này sẽ có không ít cao thủ đâu. Yên tâm đi, chúng ta đặc ý tới để đối phó với vài cao thủ. Còn về phần đám tiểu binh, ta sẽ dùng để thí luyện Nanh Sói và Thú nhân võ sĩ. Được rồi, tới rồi.

Với tốc độ đó, đoàn người Đoạn Vân cho dù là từ cực nam tới cực bắc cũng không mất bao nhiêu thời gian. Hơn nữa bây giờ, bọn người Đoạn Vân toàn bộ đều đã là những siêu biến thái. Đoạn Vân cho những tên nào bay không nhanh vào trong giới tử, hoặc cho cưỡi những đầu thú bay nhanh khác. Nên không đến một giờ đại lục, bọn người Đoạn Vân đã xuất hiện tại Hoang Bắc Tuyết sơn.

Trong cảnh băng thiên tuyết địa, mười đại Thần long, năm đại ma sủng hộ tống hai bên Đoạn Vân. Hai mươi Ma thú gia tộc và một trăm hai mươi Thú Nhân, bảy đại Cuồng chiến sĩ theo sát phía sau. Còn Đoạn Vân cưỡi trên lưng Tiểu Phi Hiệp, Diệp Cô Thành được Đạt Nhĩ Ba mang trên lưng bay chầm chậm trong màn băng tuyết trải rộng.

Diệp Cô Thành có năng lực cảm giác năng lượng mãnh liệt. Năng lực này của hắn, mặc dù cũng bị hoàn cảnh khốc liệt ở nơi băng thiên tuyết địa này ảnh hưởng, nhưng nếu khoảng cách thích hợp thì hắn vẫn có thể cảm ứng được khí tức cường giả như thường.

Còn tên Đoạn Vân biến thái này thì càng mạnh hơn. Để tìm tung tích bộ tộc Người Tuyết, Đoạn Vân dùng thần thức kinh khủng của mình bao phủ phương viên mười mấy vạn thước.

- Thiếu gia, ta đích xác cảm ứng được nơi này tồn tại cao thủ.

Trong khi cảm ứng, Diệp Cô Thành nói với Đoạn Vân.

- Ta cũng cảm ứng được, nhưng thuộc tính của hắn làm cho ta hơi giật mình. Trong cảnh băng thiên tuyết địa này, hắn lại có thuộc tính Hỏa. - Đoạn Vân khép hờ hai mắt nói nhỏ.

- Lão Đại, năng lượng cấp bao nhiêu?

Vừa nghe có cao thủ, Đạt Nhĩ Ba xem ra rất chờ mong.

Đoạn Vân lắc lắc đầu nói:

- Ngươi có thể không phải là đối thủ của hắn. Đây là một cao thủ cấp bậc Chân thần thuộc tính Hỏa.

- Thiếu gia, ngài cảm ứng được vị trí của hắn chứ?

Diệp Cô Thành tựa hồ như muốn chứng thực với Đoạn Vân.

Đoạn Vân khẽ gật đầu, nói:

- Nơi đó! Ở trên quả núi cao nhất.

Sau một phen tìm tòi, Đoạn Vân tìm đến quả núi có vị cao thủ Chân thần hỏa hệ. Quả núi này có một cái động, tên gia hỏa ở ngay trong cái động đó.

- Chẳng trách lại trốn ở chỗ này. Nguyên lai nơi này là một ngọn núi lửa. Mặc dù quả núi này bề ngoài được bao phủ bởi một lớp tuyết rất dày. Nhưng bằng vào dung nham bên trong, nhiệt độ nơi này cũng rất cao. Hơn nữa, không gian bên trong cũng rất lớn, rất nhiều nơi có thể trực tiếp thấy dung nham. Nguyên tố Hỏa ở đây cũng khá là nồng nặc.

Dùng thần thức thăm dò cả tòa núi, Đoạn Vân miêu tả tình hình bên trong cho thủ hạ.

- Lão Đại, tìm được tên gia hỏa đó không?

Đạt Nhĩ Ba hận không được lập tức chạy ngay đến tên gia hỏa đó đập hắn dẹp lép, hắn cần dùng phương thức này để chứng minh cho Đoạn Vân biết mình có thể đánh bại tên gia hỏa đó.

- À, tìm được rồi. Đạt Nhĩ Ba! Người này phỏng chừng có họ với ngươi đó. Đó là một con Hỏa Long.

- Lão Đại, nếu Hỏa Long có thể có thực lực Chân thần, vậy Long thần cũng đừng hòng lên mặt. - Đạt Nhĩ Khắc nói với vẻ hoài nghi.

- Đây hẳn là Hỏa Long tiền sử trong truyền thuyết. Ngưu Ma Vương, Đạt Nhĩ Ba, Đạt Nhĩ Khắc và Diệp Cô Thành, các ngươi theo ta tiến vào. Những người khác, phòng thủ ở chỗ này.

Dứt lời, Đoạn Vân tức khắc chui vào bên trong huyệt động.

Bình Luận (0)
Comment