Bá Y Thiên Hạ

Chương 438

Sau khi giao chiến trường cho Hi La, Đoạn Vân mang theo lực lượng quân chủ lực thuấn di tới thác nước Tử Vong. Tiến vào đại huyệt động sau thác nước, hơn một trăm ngàn khô lâu cấp mười ba mười bốn cùng nhào vào đám Đoạn Vân.

Đại huyệt động sau lưng thác nước Tử Vong quả là lớn vô cùng. Huyệt động rộng gần hai trăm thước, cao hai trăm thước. Từ động khẩu tới chỗ đáy huyệt động khoảng một ngàn thước, trong huyệt động tối om.

Nhưng đối với những người cấp bậc cỡ Đoạn Vân, tối đến mấy cũng vẫn nhìn thấy. Đối mặt với đám xương khô đang lao tới, Đoạn Vân tung Thái Cực đồ ra. Thái Cực đồ xoay tròn cảm nhận được âm khí nơi này cực thịnh, nó vốn là hóa thân của chính nghĩa, lập tức tán phát ra hạo nhiên chính khí cường đại. Thái Cực đồ xoay tròn phát hào quang sáng chói. Những khô lâu bị ánh sáng Thái Cực chiếu tới đều hồn phi phách tán. Năng lượng tiêu tán bị hút vào trong Thái Cực đồ.

- Lão Đại, bảo bối này của ngươi còn có tác dụng như vậy à?

Theo sát phía sau Đoạn Vân, Phì Tử mắt chớp chớp nhìn Thái Cực đồ đang xoay trên không.

Đoạn Vân phất phất tay, ra hiệu cho năm ma sủng theo sau:

- Thái Cực đồ bản thân nó có tác dụng trừ tà trừ ma, dùng Thái Cực đồ để đối phó với những khô lâu âm phủ này thì quả thật có chút lãng phí. Chúng ta đi mau, vết nứt thông đạo có một vài khô lâu thực lực không tệ đang chờ chúng ta.

Thu lại Thái Cực đồ, Đoạn Vân mang theo năm ma sủng đi nhanh về phía trước. Chẳng mấy chốc một người năm thú đã đi tới vết nứt. Nơi này có năm mươi tên gia hỏa cấp mười lăm, năm tên cấp mười sáu, còn có ba tên đồng giai với Đoạn Vân cấp mười bảy đang chờ. Đoạn Vân khẳng định trong ba tên gia hỏa cấp mười bảy không có khả năng là Khô lâu hoàng A Lá Đức Mễ. Tin tức mà con Tam Đầu Khuyển địa ngục cung cấp rất có thể là chuẩn xác.

Thái Cực đồ hướng về phía đám gia hỏa cấp mười lăm phát ra ánh sáng. Dưới ánh sáng của Thái Cực đồ, năm mươi tên gia hỏa có lực sát thương không tệ rên lên, còn năm bộ xương khô soái cấp cấp mười sáu cũng rất kiêng kị Thái Cực đồ. Ánh sáng cường đại từ Thái Cực chiếu vào những tên gia hỏa tạo ra những tiếng nổ lách tách. Sau khi liếc nhìn ra hiệu với nhau, ba khô lâu vương quay về Thái Cực đồ phát khởi công kích mãnh liệt.

Đối mặt với công kích của ba vương cấp khô lâu, Đoạn Vân cười lạnh một tiếng điều khiển Thái Cực đồ xoay tròn hút ba luồng năng lượng này vào.

Thu hồi Thái Cực đồ, Đoạn Vân nhìn chằm chằm vào đối phương nói:

- Bảo Khô lâu hoàng A Lá Đức Mễ tới gặp ta!

- Ngươi là ai?

Một trong ba gã khô lâu vương cấp dùng một ngữ khí kiêu ngạo hỏi lại.

Khi hắn còn chưa dứt lời, đầu hắn bỗng nhiên biến mất. Đoạn Vân nhìn dường như vẫn đứng tại chỗ không di động tí nào, nhưng tay phải hắn lại đang nắm một cái đầu lâu! Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn

- Bổn thiếu gia rất không thích người khác kiêu ngạo trước mặt.

Đoạn Vân nhìn nhìn các hộp sọ ở tay phải cười lạnh. Vừa rồi khoảng cách giữa đoàn người Đoạn Vân và khô lâu cách nhau không tới năm mươi thước. Ở khoảng cách này, vô luận là dùng khinh công hay không gian ma pháp, Đoạn Vân có thể di chuyển y như thuấn di. Vừa rồi hắn không nói năng gì, vận khởi khinh công vọt tới, tay phải chém vào cổ tên gia hỏa khô lâu. Dựa vào chân khí cường đại, Đoạn Vân trực tiếp vặt gãy cái đầu khô lâu xuống.

Dị biến đột ngột làm cho đám khô lâu trở nên hoảng loạn, năm mươi khô lâu vừa rồi đã bị ánh sáng Thái Cực chiếu vào đã bị thương. Bây giờ, một tên khô lâu vương cấp lại không biết làm sao mà bị đối phương giết chết.

- Khô lâu hoàng A Lá Đức Mễ ở đâu?

Đoạn Vân ném cái đầu khô lâu vào Thái Cực đồ, một lần nữa cất giọng hỏi. Ngữ khí rất nhạt, nhưng lại tràn ngập sự uy hiếp vô tận.

- Bệ hạ, bệ hạ, hắn… hắn… hắn...

Một khô lâu vương cấp nhìn đồng đội không còn đầu, lắp bắp nói không nên lời. Nhưng chẳng mấy chốc, hắn cũng không cần nói nữa, bởi vì đầu của hắn cũng bị giống như khô lâu vương cấp kia, xuất hiện nắm gọn lơ trong tay Đoạn Vân.

- Lần sau phải nhớ kỹ, khi nói chuyện phải nói nhanh nhẹn rành mạch một chút. Ngươi, nói!

Đoạn Vân ném khô lâu vương cấp thứ hai vào Thái Cực đồ, rồi chỉ vào tên vương cấp cuối cùng ra lệnh.

- Chỉ cần ngươi hứa không giết ta. Ta sẽ …

Trong khi nói, tên gia hỏa này run lên cầm cập. Nhưng chẳng mấy chốc, tên gia hỏa này cũng biến thành một bộ xương khô không đầu.

- Bây giờ là ta làm chủ, ngươi còn đưa điều kiện với ta hả? Muốn chết phải không?

Giọng nói của Đoạn Vân như Tử Thần đòi mạng làm cho năm soái cấp khô lâu còn lại quỳ sụp xuống đất. Họ rất cung kính thi hành đại lễ mà chỉ có nô lệ mới làm, miệng liên hồi xin tha mạng. Những khô lâu cấp mười lăm cũng vái Đoạn Vân như sao, sợ hãi làm chúng không dám nói nửa chữ.

- Toàn bộ đều là phế vật, chỉ toàn một đám khô lâu không có chút đảm khí, vậy mà cũng xưng làm sinh vật địa ngục! Ai nói cho ta biết Khô lâu hoàng A Lá Đức Mễ ở nơi nào, ta tha cho.

Đoạn Vân liếc mắt coi thường. Mẹ kiếp, khô lâu sao lại sợ chết như vậy chứ? Khô lâu không phải từ Ma giới tới sao? Tại sao toàn bộ đều mềm nhũn như chi chi thế?

- Đại nhân, đại nhân, hắn ở... hắn còn ở địa ngục.

Rốt cục có một tên gia hỏa trong lúc kinh hoảng nói ra chỗ của La Á Đức Mễ.

- Địa ngục ở đâu? - Đoạn Vân một lần nữa hỏi.

Một tên khô lâu khác cướp lời:

- Khô Lâu hoàng thành.

- Còn gạt ta.

Một câu mắng vừa thốt ra, tên trung thành với Khô Lâu hoàng đó lập tức bị tiêu diệt.

- Hừ, ta có thể cảm giác rất rõ ràng Khô lâu hoàng A Lá Đức Mễ đang ở phía sau vết nứt. Ra đi, hoàng đế bệ hạ. Ngươi không muốn thấy ta giết hết đám thủ hạ của ngươi đó chứ?!

Đoạn Vân quay về vết nứt, lúc này phát hiện có một đạo thần thức dao động. Sau khi Đoạn Vân quét thần thức ra, Đoạn Vân biết mình đã giết oan uổng khô lâu vừa rồi. La Á Đức Mễ đúng là ở Khô Lâu hoàng thành, mà Khô Lâu hoàng thành chính là ở sau lưng vết nứt này.

Quét thần thức tới địa ngục, Đoạn Vân cảm nhận được khí tức tử vong ở địa ngục. Đầu vết nứt bên kia, là một không gian rộng lớn có hàng trăm vạn khô lâu. À, hẳn là đây là một tòa thành trì. Theo quy mô và kiến trúc thành trì này mà nói, đây là Khô Lâu hoàng thành rồi. Còn bên trong đại điện hoàng thành, có một khô lâu cấp bậc năng lượng kinh khủng đang ngồi trên ngôi vị hoàng đế.

- Ai?

Khô lâu hoàng A Lá Đức Mễ vừa bị thần thức Đoạn Vân đụng đến, ngẩng đầu chuyển hướng về phía Đoạn Vân rồi phát khởi một tinh thần công kích vào thần thức Đoạn Vân. Bị thần thức công kích, Đoạn Vân lập tức rút thần thức của mình về ngay. Khi Đoạn Vân đang muốn một lần nữa buông thần thức vào địa ngục dò xét, ở đầu biên kia vết nứt bỗng xuất hiện dị động.

Ngay sau đó, Khô lâu hoàng A Lá Đức Mễ mang theo vài thủ hạ cao cấp vượt qua vết nứt xuất hiện đối diện với Đoạn Vân.

Nhìn bốn khô lâu không đầu trên đất, tâm tình Khô lâu hoàng A Lá Đức Mễ hơi rung động. Đôi mắt khô lâu trống rỗng của hắn nhìn vào Đoạn Vân, ngữ khí khàn khàn mang theo uy áp cường đại lao thẳng tới Đoạn Vân:

- Là tên nhân loại ti tiện này giết thủ hạ của bổn hoàng à?

So sánh tên gia hỏa này với tử thần, Đoạn Vân phát hiện tên gia hỏa này cũng không cường đại hơn tử thần. Dựa vào chân khí cường đại có tác dụng khắc chế linh hồn, Đoạn Vân rất tự tin có thể đại chiến mấy trăm hiệp với tên gia hỏa này. Nhưng xác suất thắng cũng không cao lắm.

Đoạn Vân khẽ gật đầu, lạnh lùng nói:

- Ngươi có tội! Tội danh là xâm lăng Nhân giới, phá vỡ sự an bình của Nhân giới.

- Ha ha ha, ngươi đúng là vị thánh chủ Nhân giới Đoạn Vân rồi. Ta nghe nói ngươi rất cường đại, nhưng bây giờ xem ra ngươi cũng như thế thôi. Ta có tội? Bổn hoàng có tội thì ngươi có thể làm gì được bổn hoàng? Trong vòng bốn giới ai có thể giết chết ta? À, quên. Quang Minh Thần Hoàng Ái Đức Hoa thật ra có thực lực giết chết ta, nhưng đáng tiếc, ta vừa mới nghe được tin, hắn bị Ma Thần bắt tới Ma giới rồi.

Đúng là La Á Đức Mễ vô cùng kiêu ngạo.

Xem ra Khô Lâu hoàng sở dĩ dám xâm lăng đại lục là vì hắn vừa mới nghe Quang Minh Thần Hoàng Ái Đức Hoa bị bắt tới Ma giới. Trong số người tu luyện quang hệ, ngoại trừ Quang Minh Thần không còn ai có thể giết chết hắn nữa. Mười Quang Minh Vệ cũng không có khả năng. Cho dù là năng lượng quang hệ có thể khắc chế khô lâu, nhưng mười đại Quang Minh Vệ lại có cấp bậc thấp hơn hắn.

- Người có thể giết chết ngươi trong thiên hạ có thêm một người nữa, đó là Đoạn Vân ta.

Đoạn Vân lạnh lùng nói.

- Hừ, chỉ dựa vào ngươi?

La Á Đức Mễ có vẻ rất khinh thường Đoạn Vân.

Đoạn Vân cười lạnh nói:

- Không sai, chỉ mình ta!

Vừa nói xong Đoạn Vân lao về phía La Á Đức Mễ, trong tay nháy mắt xuất hiện kiếm Trung hoa.

Thấy Đoạn Vân lao tới, La Á Đức Mễ cũng không hoảng hốt. Gầm lên một tiếng, trên người tên gia hỏa tỏa ra một luồng tử khí cường đại, tử khí này chính là năng lượng hộ thể của hắn.

Đoạn Vân đánh dứ một chiêu, thân hình lập tức biến mất giữa chừng, sau một khắc, Đoạn Vân lại xuất hiện trước người năm ma sủng.

- Như thế nào? Không dám đánh à?

Khô lâu hoàng A Lá Đức Mễ cười lạnh nói với Đoạn Vân. Nhưng lúc này vài tiếng xương gãy vang lên, trên trán tên gia hỏa khô lâu bỗng xuất hiện vài vệt đen.

Hắn mang tới bảy khô lâu vương cấp, vừa rồi trực tiếp bị Đoạn Vân miễu sát, không một tiếng động bị miễu sát ngay trước mặt hắn. Cộng thêm ba tên vừa rồi, mười vương cấp khô lâu địa ngục hồn lìa khỏi xác. Khô lâu vương cấp đạt tới cấp mười bảy, nhưng so với Đoạn Vân sắp sửa vượt qua cấp mười bảy trung giai, đám người đó thật sự quá yếu. Hơn nữa chân khí còn có công hiệu đặc thù đối với linh hồn sinh vật, bảy tên gia hỏa đồng thời bị miễu sát cũng không phải là việc đáng ngạc nhiên!

Khô lâu dù sao cũng không có ưu thế tốc độ. Họ chỉ là những bộ xương cứng ngắc. Năng lượng chủ yếu chúng phát ra là linh hồn. Nhưng đáng tiếc, Đoạn Vân là một thầy thuốc, có đủ mọi thứ kinh nghiệm lâm sàng mổ xẻ cứu người. Hắn hiểu cấu tao thân thể cơ hồ như lòng bàn tay. Tập trung vào những kẽ xương của đám khô lâu, Đoạn Vân chỉ cần dùng một chút chân khí là có thể làm cho bộ xương rời ra, lợi dụng tác dụng của chân khí Đoạn Vân có thể trực tiếp chém chết linh hồn.

- La Á Đức Mễ, ngươi phát động xâm lăng Tây đại lục, việc này là sai lầm nghiêm trọng mà ngươi phạm phải. Ngươi và cả Sử Khả Nỗ Bỉ cùng phạm phải cùng một sai lầm! Nhưng hắn thông minh hơn ngươi, vũ lực mà hắn phái đến đại lục không đáng giá bao nhiêu. Còn ngươi lại phái ra một phần tư chủ lực của mình.

Đoạn Vân thổi mũi kiếm, lạnh lùng nói.

Bình Luận (0)
Comment