Bác Sĩ Nguy Hiểm

Chương 402

Trần Thương trợn tròn mắt.

Chuyện này có nghĩa là mình không căn thăng cấp kỹ năng?

Trực tiếp đối thành công kỹ năng màu tím sao?

Đây cũng quá mạnh đi?

Đây chính là chỗ tốt mà chức nghiệp ẩn tàng mang tới sao?

Nghĩ tới đây hẳn cảm thấy quá giả, không chân thực, chức nghiệp ẩn tàng lại có thể trực tiếp nhận được kỹ năng màu tím!

Cảm giác này, rất thoải mái!

Hơn nữa, Trần Thương xem như thấy rõ ràng. Nếu muốn nhận được kỹ năng!

Nhất định phải nhận được độ thiện cảm từ Mạnh lão sư!

Phải làm li3m chó cho Mạnh lão sư a!

Li3m càng dễ chịu, hồi báo cảng caot

Trần Thương hít sâu một hơi,

Suy nghĩ rất nhiều.

Suy nghĩ rất xa...

Nghĩ đến sau này cho con học ở tiểu học Alistun hay là đi nhà trẻ trong thôn.

Nghề nghiệp này rất thích hợp với Tân Duyệt tiểu li3m chó, nếu như nàng bái mình làm sư phụ, tuyệt đối có thể móc sạch kho kỹ năng của mình!

Nhưng, nghĩ đến những phú bà bên cạnh mình, giống như độ thiện cảm đều rất cao.

Như vậy....

Hình như mình rất có ưu thế trong phương diện gia tăng độ thiện cảm của các phú hào a! ?

Nghĩ tới đây, Trần Thương đột nhiên cảm giác được, chức nghiệp ẩn tàng này thật là thơm!

Đánh chết cũng không làm li3m chó sao?

Ha ha!

Emma... Thật là thơm!

Tiền Lâm khẽ hát đến cửa phòng làm việc của Tiền Lượng, do dự nửa ngày, bắt đầu công việc chuẩn bị tình cảm.

Không thể không nói, người này rất có thiên phú.

Mà diễn kỹ của Tiền Lâm, cũng phải đạt đến cấp bậc 7 - 8 sao rồi.

Không đến một phút, cảm xúc của Tiền Lâm đã hoàn thành chuyển đổi từ dương dương đắc ý đến vui bừng bừng đến bình bình đạm đạm lại đến than thở thất vọng đến khóc.

Chính là cảm giác này, cũng không vấn đề, nghĩ tới đây, hắn gõ cửa.

"Vào đi!”

Giọng nói uy nghiêm truyền đến, Tiên Lâm nức nở, mấy lần, cố gắng trừng mắt, hi vọng có thể nhiều mấy. phần ướt át.

Sau đó đẩy cửa đi vào.

"Đại bá..."

Tiền Lâm cảm thấy biểu lộ của mình lần này có thể đánh max điểm.

Tiền Lượng sững sờ, nhìn thấy người đi vào là Tiền Lâm, mang theo vẻ mặt sống không thể yêu.

Nhìn thấy bộ dáng Tiền Lâm như vậy, Tiền Lượng. chẳng những không có một tia đau lòng, ngược lại cực kỳ muốn cười.

"Có chuyện gì thế?" Tiền Lượng có gắng nín cười, khụ khụ một tiếng, hỏi Tiền Lâm hít sâu một hơi, đi đến bên cạnh đại bá ngồi xuống:" Đại bá, có phải là ta quá kém cỏi hay không?"

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Bình Luận (0)
Comment