Bác Sĩ Nguy Hiểm

Chương 594

Dương Giai Tuệ một mặt hoài nghĩ, bà cùng Trần Đại Hải đã thảo luận thật lâu!

Luôn cảm thấy Trần Thương đã có đổi tượng, nhà gái thúc giục, không mua nhà không xong rồi.

Trần Đại Hải cảm thấy là cô gái nhà người ta đã mang thai.

Dù sao, đang yên đang lành tại sao lại mua nhà?

Dương Giai Tuệ cẩn thận hỏi:

- Thương nhị, lần này khi mẹ tới, mẹ cùng ba con đã thu xếp cho con mười lăm vạn, bây giờ con có đủ hay không?

Trần Thương nghe xong, lập tức trợn tròn mắt!

- Ba, mẹ, đem tiền về trả lại người ta đi, hiện tại con thật không thiếu tiền, giờ con đã là bác sĩ chính thức của bệnh viện, lúc rảnh còn đến bệnh viện chỉnh hình làm thêm, một tháng mấy chục vạn, vừa vặn làm cho một ông chủ, khoảng thời gian này tích lũy hơn một trăm vạn, vì lẽ đó con mới muốn mua nhà

Dương Giai Tuệ nghe xong:

- Vậy con cứ căm lãy tiền đã, cái gì không phải dùng tiền chứ, đồ dùng trong nhà cũng không ít.

Trần Thương dở khóc dở cười:

- Mẹ, hiện tại mỗi tháng con đều có thể kiếm mười mấy vạn, hai người căm về mà chỉ tiêu cho bản thân, về sau cũng đừng khổ cực như vậy, học phí và tiền sinh hoạt của Trần Lạc ba mẹ cũng đừng quản.

- Chờ nhà của con làm xong, hai người hãy dọn tới ở, đến lúc đó mẹ nấu cơm cho con và Tiần Lạc, mỗi tưền Trần Lạc cũng có thể về nhà, chúng ta đều ở thành phố An Dương cũng có thể dễ chăm sóc lẫn nhau hơn.

Trần Đại Hải nghe xong, vội vàng gật đầu:

- Đúng, về sau bà đến nấy cơm cho Thương nhi, tôi ở nhà giữ nhà là được rồi.

Dương Giai Tuệ đợi Trần Đại Hải một cái:

- Tôi đi, ai nấu cơm cho ông? !

Trần Đại Hải cười ha ha một tiếng:

- Tôi là đầu bếp, không sợ cái này.

Dương Giai Tuệ läo đầu:

- Chuyện này sau này hãy nói đi, mẹ cùng ba con hiện tại còn làm được, không căn làm phiền các con, hơn nữa nói trắng ra, chúng ta ở trong thôn đã nửa đời người, đi ra thành phố cũng không quen, cha con càng là đã quen ở trong nhà, ưa thích ra ngoài giúp bà con lối xóm, chờ hai ông bà này già không còn dùng được rồi nói sau.

Trần Thương cũng không mạnh khuyên, ba mẹ làm sao cho dễ chịu thì được rồi.

Bất quá Trần Thương vẫn nói:

- Ba, mẹ, về sau đừng mệt mỏi như vậy, chú ý thân thể, tuổi tác lớn phải chú ý.

Một bữa cơm ăn khá lâu, một bình rượu uống xong, chuẩn bị mở bình thứ hai, Dương Giai Tuệ níu lạ không cho uống.

Ra khỏi nhà hàng, Trần Đại Hải cùng Dương Giai Tuệ không ngừng cảm khái.

- Người ta phục vụ thật là tốt! Khăn lau tay cũng ấm áp như vậy.

- Phục vụ viên người ta thật là chịu khó, dẫn theo. tôi đi WC.

...

Vừa nói vừa cười trở lại khách sạn, bổn người vây. tại một chỗ, mua chút hạt dưa, mở tỉ vi vừa xem vừa trò chuyện.

Cười cười nói nói một đêm trôi qua.

-Từ khi Trần Thương đi làm, tết năm ngoái cũng không có về nhà.



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

Bình Luận (0)
Comment