Bác Sĩ Tâm Lý Nhìn Thấu Vận Mệnh, Cũng Hợp Lý Nhỉ (Dịch Full)

Chương 38 - Chương 760 - Chỉ Có Thể Nói Bội Phục, Quan Nhị Gia Chẳng Qua Cũng Thế Thôi! (1)

Chương 760 - Chỉ có thể nói bội phục, Quan Nhị gia chẳng qua cũng thế thôi! (1)

“Móa nó chứ, đúng là người tàn nhẫn!”

“Chỉ có thể nói bội phục, đổi thành tôi, tôi không dám đâu, Quan Nhị gia chẳng qua cũng thế thôi! [Ngón tay cái.jpg]”

“Lá gan này cũng lớn quá thể, đã biết là nhà máy chui còn dám cược như thế. Nếu ông chủ không bồi thường thì biết làm sao? [Che mặt.jpg].”

Từ Huyền lắc đầu nói: “Bởi vì nhà máy chui không chính quy, sợ bị tra xét nên ông chủ mới đồng ý dàn xếp ổn thỏa.”

“Lỡ như vì chuyện này mà bị tra xét, không chỉ tổn thất mỗi nhiêu đó đâu.”

[Quyết Toán 300/Ngày] cười khổ: “Thật ra, lúc đó tôi không nghĩ nhiều như vậy.”

“Chủ yếu là đã đến bước đường cùng rồi, chỉ có thể đánh cược một phen....”

Anh ta thở dài: “Dù sao thân thể này cũng nhờ mẹ ban cho, đứt một đốt ngón tay có là gì.”

“Chỉ là sau đó có lúc ngẫm lại, tôi lại cảm thấy thật có lỗi với ông chủ...”

Nhóm khán giả trong phòng live không biết nên nói gì.

Nói thật, cách làm cứng rắn của bệnh hữu này đúng là hơi thất đức.

Nhưng dẫu có thất đức, người ta cũng chỉ vì muốn cứu mẹ. Việc này khiến người khác khó mà chỉ trích.

Hiện tại, bọn họ cũng hiểu được tại sao lúc mới kết nối, bệnh hữu này lại có biểu hiện “keo kiệt” như thế. Đổi thành chính họ, có lẽ họ còn keo kiệt hơn cả [Quyết Toán 300/Ngày].

Lúc này, [Quyết Toán 300/Ngày] không chờ kịp nữa, vội hỏi: “Bác sĩ Từ, vừa rồi cậu nói tôi sẽ lãng phí rất nhiều tiền là có chuyện gì?”

Vẻ mặt Từ Huyền hơi vi diệu: “Cũng không thể nói là lãng phí.”

“Nhưng quả thật sẽ tương đối phí tiền.”

“Tôi hỏi anh, anh có nhớ gần đây bản thân đã gặp phải chuyện gì đặc biệt không?”

[Quyết Toán 300/Ngày] nhíu mày ngẫm nghĩ, chần chờ nói: “Nhắc đến chuyện kỳ quái.”

“Đúng là có một chuyện như vậy.”

“Vài năm trước, mẹ tôi qua đời.”

“Thế là tôi tìm bạn gái, là người cùng làng với tôi.”

“Sau đó, chúng tôi hẹn hò được mấy năm, tôi tính đến chuyện kết hôn với cô bạn gái này.”

“Nhà cô ấy muốn tôi đưa sính lễ 28 vạn 8.”

“Tôi thật sự không đưa nổi, chỉ đành chia tay cô ấy...”

“Nhưng gần đây, mỗi ngày khi tôi làm xong việc và về nhà.”

“Tôi phát hiện trên bàn trong nhà lúc nào cũng bày sẵn đồ ăn nóng hổi.”

“Mùi vị còn rất ngon~”

“Tôi vốn tưởng bạn gái cũ trở về muốn quay lại với tôi.”

“Sau khi mẹ tôi mất, tôi chỉ sống một mình, chỉ có cô ấy là người có khả năng đến nhà tôi.”

“Nhưng khi tôi gọi điện đến hỏi, cô ấy sống chết không chịu nhận.”

Nhóm khán giả trong phòng live nghe xong bèn nhốn nháo chọc ghẹo.

“Bệnh hữu, anh vẫn chưa hiểu nữa hả? Chắc chắn là muốn anh hồi tâm chuyển ý đó~”

“Không phải cô gái nào cũng vậy cả à! Muốn tái hợp với anh nhưng lại ngại thừa nhận. Con gái người ta đã làm đến mức này rồi, không phải đang chờ anh thể hiện thì còn gì nữa? [Che mặt.jpg].”

“Ha ha, còn phải hỏi ư? Bệnh hữu cẩn thận suy nghĩ kỹ lại xem tại sao bác sĩ Từ nói anh sẽ tổn thất rất nhiều tiền [Đầu chó.jpg].”

“Sao tôi thấy tình tiết này quen quen, hình như nghe qua ở đâu rồi mà không nhớ nổi... [Vò đầu.GIF]”

“Ầy, thật ra nếu tính toán kỹ lưỡng thì sính lễ 28 vạn 8 cho cô gái tốt như vậy cũng không nhiều đâu. Với tiền lương 300 một ngày của anh, một tháng 9000. Không đến ba năm sẽ kiếm về được thôi.”

[Quyết Toán 300/Ngày] cạn lời: “Các cậu quá ngây thơ.”

“Thôi bỏ đi, cũng không thể trách các cậu.”

“Chủ yếu là vì các cậu không hiểu giá thị trường của chúng tôi bên này.”

“28 vạn 8 chỉ là tiền sính lễ. Còn có phí lên xe 3 vạn, phí xuống xe 3 vạn, phí đổi xưng hô 5 vạn, phí vào cửa 4 vạn, phí kính trà 3 vạn, tiền mở cửa 3 vạn, điều quái gở nhất là còn phí cởi đồ 2 vạn nữa!”

“Còn đủ các loại tiền thượng vàng hạ cám khác, tôi tính qua tổng cộng hơn 60 vạn!”

“Hơn nữa, họ còn muốn tôi mua nhà mua xe, nếu tôi không có một, hai trăm vạn trong túi thì xác định không đời nào mua nổi...”

“Cho dù tôi chạy đi tìm nhà máy chui và làm đứt hết mười đầu ngón tay cũng không góp đủ số tiền này...”

Khán giả trong phòng live ngạc nhiên.

Đây là kết hôn hay là ăn cướp thế hả?

Đột nhiên, một màn đạn hỏi thăm bật ra trên màn hình: “Bệnh hữu, quê quán anh ở đâu vậy?”

[Quyết Toán 300/Ngày] thở dài, nói: “Tỉnh Cán...”

Vô số khán giả xem live đều giật mình.

Thì ra là nơi này, chả trách...

[Quyết Toán 300/Ngày] mờ mịt nói: “Bác sĩ Từ, tôi hoang mang thật đấy.”

“Cậu nói xem rốt cuộc bạn gái tôi nghĩ thế nào vậy?”

“Cô ấy biết rõ tôi không cưới nổi cô ấy, còn cố ý trêu chọc tôi làm gì?”

Từ Huyền mỉm cười lắc đầu: “Bệnh hữu, anh hiểu lầm rồi.”

“Thật ra, chuyện này không liên quan gì đến bạn gái anh hết.”

[Quyết Toán 300/Ngày] ngây ngẩn cả người: “Không phải cô ấy?”

“Vậy thì ai nấu cơm cho tôi mỗi ngày?”

Từ Huyền mỉm cười, nói: “Bệnh hữu, trong nhà anh có vạc nước đúng không?”

Chương 761 - Chỉ có thể nói bội phục, Quan Nhị gia chẳng qua cũng thế thôi! (2)

[Quyết Toán 300/Ngày] chần chờ gật đầu: “Đúng là có một vạc nước.”

“Khi tôi còn bé, vạc nước trong nhà dùng để chứa nước.”

“Sau này có nước máy rồi nên chúng tôi không dùng đến vạc nước này nữa.”

“Có lúc, tôi câu được cá ở hồ nước ngay cổng thôn sẽ nuôi trong đó. Khi nào không có đồ ăn thì bắt cá ra ăn.”

Từ Huyền gật đầu: “Thế thì đúng rồi.”

“Tôi lại hỏi anh, cách đây không lâu”

“Có phải có một ngày, trên đường đi làm về, anh nhìn thấy một con ốc lớn ở đồng ruộng ven đường không?”

“Anh cảm thấy con ốc này rất lớn, chắc hẳn rất nhiều thịt nên nhặt ngay về nhà và nuôi trong vạc nước...”

[Quyết Toán 300/Ngày] sửng sốt gật đầu: “Tôi thật sự có làm việc này.”

Anh ta nghi ngờ hỏi: “Chuyện này liên quan gì đến việc ai nấu ăn cho tôi à?”

Không ít khán giả trong phòng live đều sững sờ.

Sao kịch bản này càng nghe càng thấy quen vậy ta...

Đột nhiên, rất nhiều khán giả xem live trợn to mắt, cuối cùng cũng nhớ rồi! Cái đệch!

Không phải chuyện không hợp lẽ thường đến thế đó chứ?

Rất nhiều khán giả xem live trở nên kỳ quái.

Nhưng phàm là người Long quốc, trên cơ bản, khi còn bé đều từng nghe qua câu chuyện cổ tích về [Nàng Tiên Ốc]...

Tình tiết trong truyện gần như giống hệt những gì bệnh hữu gặp phải.

Đều là cha mẹ mất hết, sống lẻ loi hiu quạnh, gia cảnh bần hàn nhưng cần cù chịu khó... Sau đó cũng nhặt được một con ốc mang về nhà nuôi.

Kể từ đó, chàng trai phát hiện mỗi ngày về đến nhà đều có người làm sẵn cơm nước, nhưng không tìm thấy người. Cộng thêm bệnh hữu này còn có lịch sử bị bạn gái cũ vứt bỏ vì tiền nữa.

Không lệch một phân nào so với nhân vật chính trong chuyện...

Nếu chuyện này xuất hiện ở một hai năm trước.

Lúc đó, những khán giả này nghe được có streamer nói về nàng tiên ốc gì đó trong lúc xem live, chắc chắn sẽ chỉ cười nhạo, cho rằng người nọ đang nói nhảm.

Nhưng hiện tại, tam quan của rất nhiều khán giả xem live đã bị Từ Huyền dần dần “tái tạo” cả rồi.

Hơn nữa, không ít khán giả xem live bên cạnh mình cũng dần dần bắt đầu gặp phải vài chuyện thần thần quái quái. Họ vừa nghe Từ Huyền gợi ý đã tin ngay không chút do dự.

Trên màn hình, vô số màn đạn điên cuồng nhắc nhở!

“Khá lắm! Tôi thẳng thừng khen hay! Không lẽ là kịch bản cổ tích thiệt hả! [Sốc hàng.jpg]”

“Ông đây ghen tị muốn chớt luôn! Người mỗi ngày nấu cơm, giặt đồ, lau nhà đều là tôi làm thay vợ tôi.” [Rớt nước mắt đầy mặt.GIF].”

“Vận may cứt chó gì đây trời! Ghen tị đến nỗi mặt mày méo mó má nhận không ra luôn!”

Ngay từ đầu, [Quyết Toán 300/Ngày] vốn không nghĩ đến chuyện này. Nghe họ nhắc nhở như vậy cũng trợn mắt há mồm.

Anh ta vừa sợ hãi vừa hớn hở: “Bác sĩ Từ, ý cậu là cơm nước trong nhà đều do ốc tôi nhặt về làm?”

“Lẽ nào tôi thật sự có vận may cứt chó, gặp được nàng tiên ốc ư?”

“Đây đây đây...”

Anh ta xoa hai bàn tay vào nhau, cười ngây ngô nói: “Hiện giờ tôi hơi kích động!”

Từ Huyền lộ ra vẻ mặt vi diệu: “Vị bệnh hữu này, trước hết anh đừng nên kích động!”

“Gần như là ý này...”

“Nhưng, nếu nói gặp may thì chưa chắc.”

[Quyết Toán 300/Ngày] sững sờ: “Tại sao vậy bác sĩ Từ?”

Đông đảo khán giả trong phòng live cũng vô cùng tò mò.

Dù sao, trong chuyện cổ tích kia, nhân vật nam chính vẫn có vận may rất tốt.

Suy cho cùng, không cần bỏ ra đồng xu cắc bạc nào cũng lấy về được một cô vợ hiền lành, đảm đang. Hơn nữa, về sau cũng thuận buồm xuôi gió.

Còn sinh được cậu con trai mập mạp, cuộc sống hạnh phúc vẹn toàn.

Rất nhiều khán giả xem live đưa ra đủ loại suy đoán.

“Khụ khụ, chung quy cũng chỉ là cổ tích thôi.”

“Cái gọi là nàng tiên ốc, chẳng phải chính là một con yêu quái à? Khó đảm bảo nó không có ý đồ xấu nha!”

“Nói vậy tự dưng làm tôi nhớ đến vị @[Loli Tuyệt Vời Nhất] kết hôn với chồn kia, không biết bây giờ bệnh hữu này thế nào, có bị hút khô không... [Cười khóc.jpg].”

“Giờ vợ tôi có thai mấy tháng rồi đó.”

“Hơn nữa, vợ tôi cũng không cần tôi nộp tiền lương nữa, chỉ cần bỏ ra 500 tệ một tháng mua đồ ăn vặt cho em ấy là ẻm đủ thỏa mãn rồi, ngay cả mỹ phẩm dưỡng da còn chả cần mua [Ngoáy mũi.jpg].”

Nói rồi anh ta còn tiện tay gửi một địa chỉ Internet lên khu bình luận.

Các khán giả xem live khác nhấn vào xem, bất ngờ trông thấy đó là ảnh của một loli cao không đến 1 mét rưỡi, tóc vàng, buộc hai chùm. Loli này để chân trần, hai chân trắng nõn, mặc quần áo ở nhà, nhàn nhã nằm trên sofa ăn đồ ăn vặt, chơi điện thoại. Nhưng bụng cô ấy hơi phình lên, chứng tỏ đã có thai vài tháng...

Vô số khán giả trong phòng live ghen tị đến đỏ cả mắt!

“Đờ mờ, ghen ghét đến mặt mũi vặn vẹo!”

“Ghen tị đến méo cả mặt!”

“Đáng ghét đáng ghét! Nhất định phải bắt thằng cha này lại trừng phạt! Quá tội lỗi!”

Chương 762 - Đờ mờ! Aburame Shino gì đây...

“Huhu, tôi với vợ tôi còn từng cười nhạo [Loli Tuyệt Vời Nhất] nữa, hiện tại nhận được tiền tiêu vặt 500 tệ mỗi tháng, đột nhiên phát hiện hóa ra thằng hề là chính tôi [Khóc lớn.jpg]...”

Lúc đầu, [Quyết Toán 300/Ngày] còn vô cùng lo lắng. Anh ta thấy bình luận trên màn hình vốn đang nêu lên suy nghĩ giúp mình. Nào ngờ càng về sau càng lệch quẻ thì không khỏi co giật khóe miệng.

Anh ta thấp thỏm nói: “Bác sĩ Từ, nó không có ý đồ xấu gì đâu nhỉ!”

Từ Huyền cười nhạt: “Ý đồ xấu thì không.”

“Thật ra, vị mà anh nhặt được có tâm tư tương đối đơn thuần.”

“Thậm chí có thể nói là lương thiện.”

“Nếu mọi việc tiến triển như bình thường, rất nhanh anh sẽ phát hiện ra cô ấy.”

“Sau đó, vừa khéo anh cũng chưa kết hôn.”

“Thế là anh nảy ra ý đồ xấu.”

“Anh sẽ giống với bệnh hữu [Loli Tuyệt Vời Nhất].”

“Thừa dịp đối phương chưa có nhiều kinh nghiệm sống, ngây ngô ngốc nghếch không hiểu gì, anh thuần thục lừa người ta về làm vợ...”

Nhóm khán giả trong phòng live đều nghi ngờ.

Không phải như vậy rất tốt à?

Nghe ý Từ Huyền, tiến triển chuyện này không khác gì chuyện cổ tích nàng tiên ốc cả. Hiện tại, họ thấy [Loli Tuyệt Vời Nhất] quả thật đang trải qua cuộc sống trong mơ.

Khụ khụ, chỉ cần lúc làm chuyện xxoo nào đó có thể không để ý vợ mình vốn là một con chồn đực hóa thân thành là được.

[Quyết Toán 300/Ngày] hết sức buồn bực.

Anh ta chần chờ hỏi: “Bác sĩ Từ, không phải chuyện này rất tốt à? Có vấn đề gì?”

Từ Huyền ung dung nói: “Tôi hỏi anh, có phải hai ngày nay anh cảm thấy bụng mình hơi đau đúng không?”

“Hơn nữa, đôi khi còn hơi buồn nôn, mắc ói?”

[Quyết Toán 300/Ngày] thay đổi sắc mặt: “Đúng là tôi thấy hơi khó chịu.”

“Bác sĩ Từ, mới đầu tôi còn tưởng là đau dạ dày, anh không nói tôi còn không để ý.”

Anh ta sợ hãi hỏi: “Bác sĩ Từ, đây là tình huống gì?”

Từ Huyền thở dài, thản nhiên nói: “Thật ra cũng không có gì.”

“Chỉ là anh có một số hiểu lầm.”

“Thứ anh nhặt về không phải nàng tiên ốc đồng gì.”

“Mà là nàng tiên ốc bươu vàng...”

Vô số khán giả trong phòng live chợt sửng sốt. Này...

Triển khai không ngờ tới luôn...

[Quyết Toán 300/Ngày] cũng triệt để trợn tròn mắt: “Ốc... Ốc bươu vàng?”

Từ Huyền nói: “Bên cạnh công trường anh đang làm có bệnh viện đúng chứ?”

“Anh có thể đến đó kiểm tra thử.”

“Xem có phải trong người anh có rất nhiều ký sinh trùng không?”

“Đây là do anh đã ăn các món do cô ấy làm.”

“Nếu sau này thật sự kết hôn, làm loại hành động tiếp xúc thân mật như miệng đối miệng.”

“Vậy có lẽ khắp thân thể anh đều là ký sinh trùng đấy.”

“Hơn nữa, vì không chữa dứt ngọn nguồn, dù trị xong vẫn tái đi tái lại, trong thân thể sẽ có càng ngày càng nhiều...”

Vô số khán giả xem live nghe mà da đầu tê dại.

“Đờ mờ! Đù móa! Đệch mợ! Nghe kinh khủng quá trời...”

“Má ơi, con không cần nàng tiên ốc sên đâu!”

“Thật là lời thần hắc ám nói...”

[Quyết Toán 300/Ngày] hoàn toàn luống cuống.

Anh ta vừa chạy đến bệnh viện vừa trưng ra vẻ mặt đưa đám hỏi: “Bác sĩ Từ, vậy có khi nào tôi ngủm luôn không?”

Từ Huyền lắc đầu: “Không đến mức chết, đây là loại giun phổi chuột, nếu trị liệu kịp thời thì không nguy hiểm đến tính mạng.”

[Quyết Toán 300/Ngày] nghe được mấy chữ “không nguy hiểm đến tính mạng”, đột nhiên trong lòng khẽ động, lộ vẻ do dự.

Anh ta ấp a ấp úng: “Bác sĩ Từ, tôi có một ý nghĩ, anh có thể tư vấn giúp tôi...”

Nhóm khán giả trong phòng live cũng phát hiện sự bất thường của anh ta.

“Á đù, bệnh hữu, vẻ mặt này của anh là sao?”

“Không lẽ anh muốn làm chuyện giống [Loli Tuyệt Vời Nhất] hả?”

“Anh suy nghĩ cho thật kỹ đó nha! Nếu anh cưới cô vợ này, về sau trên người sẽ toàn là ký sinh trùng. Thế mà anh cũng chịu được à???”

[Quyết Toán 300/Ngày] cười khổ: “Nếu không chết, chỉ một chút giun trùng nhỏ thì có vấn đề gì.”

“Lúc còn bé, nhà tôi rất nghèo, tôi thường xuyên uống nước lã. Lần nào uống thuốc tẩy giun vào cũng lôi ra một ổ giun trong bụng.”

“Một thân một mình hay trong người có giun đáng sợ hơn? Có tiền hay nghèo mạt kinh khủng hơn?”

“Mọi người ngẫm lại phong tục và hoàn cảnh ở quê tôi thử xem.”

“Nếu tái giá lấy vợ mới, ít nhất cũng cần hơn mấy chục vạn.”

“Bỏ lỡ thôn này sẽ không còn quán nào khác đâu...”

“Thứ quỷ nghèo như tôi mà muốn cưới vợ thì phải chịu đựng vài chuyện...”

Vô số khán giả trong phòng live im lặng một lát rồi khẽ thở dài.

“Mẹ nó, tôi nghi ngờ hiện tại có phải tam quan của tôi hơi bất thường rồi không, thế mà còn cảm thấy bệnh hữu này nói có lý...”

“Lúc đầu nghe về phong tục đáng sợ ở quê quán bệnh hữu, tôi còn không cảm thấy gì, bây giờ lại sợ hãi thật sự...”

“Aburame Shino* gì đây... [Che mặt.jpg]”

*nhân vật trong truyện Naruto.

[Quyết Toán 300/Ngày] hơi xấu hổ: “Bác sĩ Từ, tôi muốn hỏi anh một chuyện.”

Chương 763 - Thì ra đây là bản chất của việc yêu quái hút tinh khí con người? (1)

Từ Huyền mỉm cười: “Anh cứ nói.”

[Quyết Toán 300/Ngày] hít một hơi thật sâu, sau đó lấy hết dũng khí nói: “Tôi muốn hỏi anh thử”

“Nếu tôi... kết hôn với nàng tiên ốc bươu vàng kia.”

“Vậy sau này chúng tôi có con được không?”

“Nam nữ không quan trọng, chỉ cần có là được.”

Từ Huyền gật đầu: “Chuyện này thì không thành vấn đề.”

“Hơn nữa con cái được sinh ra cũng không khác gì người thường.”

[Quyết Toán 300/Ngày] thở phào nhẹ nhõm, cười khổ: “Vậy là được rồi.”

“Tôi đã biết nên làm thế nào...”

Nhưng vẻ mặt Từ Huyền lại hơi kỳ quái: “Bệnh hữu, tôi đề nghị anh khoan hành động lỗ mãng thế trước đã.”

“Nếu không, e rằng anh sẽ hối hận...”

[Quyết Toán 300/Ngày] lắc đầu thở dài: “Bác sĩ Từ, cậu không cần khuyên tôi nữa.”

“Chuyện cậu nói, tôi đều hiểu.”

“Con người tôi lớn lên ở nông thôn từ nhỏ.”

“Tư tưởng tương đối truyền thống, hoặc là các cậu nghĩ tôi cứng nhắc cũng được.”

“Cả đời tôi không chạy theo thứ gì lớn lao, chỉ cần hai việc.”

“Một là hiếu kính cha mẹ.”

“Hiện giờ, cả cha lẫn mẹ tôi đều đi cả rồi, muốn cách mấy cũng không hiếu kính được.”

“Hai chính là cưới vợ, sinh con dưỡng cái, nối dõi tông đường và kiếm tiền giúp chúng nó thành gia lập thất.”

“Về phần chính tôi, khổ thì khổ thôi, cho dù khổ cả đời cũng không quan trọng.”

“Các cậu cũng thấy đấy, điều kiện gia đình tôi như vậy, muốn kết hôn sinh con thật sự không còn cách nào khác...”

“Có nhiều thứ, buộc phải từ bỏ.”

“Chẳng hạn như đốt ngón tay này của tôi năm đó...”

Nhóm khán giả trong phòng live nghe anh ta nói thành khẩn như thế cũng không nói nên lời.

Đúng là vậy, đối với rất nhiều người trẻ tuổi hiện nay, đừng bảo sinh con, đến cả chuyện kết hôn họ còn không hứng thú. Người có tư tưởng truyền thống như [Quyết Toán 300/Ngày] đã cực kỳ hiếm thấy.

Nhưng họ lại có thể hiểu được.

Nếu anh ta không phải có tư duy “truyền thống cứng nhắc” đã không thể làm đến mức “cắt đứt ngón tay cứu mẹ”.

Thời buổi này, may mà còn kiểu người như [Quyết Toán 300/Ngày].

Nếu không, tỉ lệ sinh sản sẽ càng thêm khó coi...

Giọng điệu Từ Huyền vi diệu: “Vậy nếu tôi nói cho anh biết, nguyên nhân anh hối hận cũng là vì sinh con với cô ấy thì sao?”

[Quyết Toán 300/Ngày] giật mình, không tưởng tượng nổi đáp: “Chuyện này không thể nào!”

Từ Huyền thản nhiên nói: “Không có gì không thể cả.”

“Nếu anh lớn lên ở thôn quê, chắc anh biết đặc tính của ốc bươu vàng nhỉ?”

Như thể có tia chớp lóe lên trong đầu [Quyết Toán 300/Ngày].

Anh ta bỗng thay đổi sắc mặt: “Chắc không đến nỗi như tôi nghĩ đâu chứ... bác sĩ Từ?”

Từ Huyền gật đầu: “Chính là như anh nghĩ.”

“Loài sinh vật như ốc bươu vàng có năng lực sinh sôi cực kỳ đáng sợ!”

“Tuy cái vị anh nhặt về không hoàn toàn xem như ốc bươu vàng, nhưng cũng giữ lại những đặc điểm tương tự.”

“Tôi nói cho anh biết luôn nhé!”

“Nếu hai người thật sự kết hôn.”

“Đại khái không đến một tuần, cô ấy sẽ mang thai.”

“Hơn nữa ba tháng sau là cô ấy có thể sinh con!”

“Yên tâm, cô ấy không cắm sừng anh, chỉ là người ta sinh sản nhanh như vậy thôi!”

“Vả lại, tôi sẽ nói anh biết vài chuyện nữa.”

“Kỷ lục thế giới ghi nhận một thai tối đa sinh được 15 đứa bé.”

“Mà một thai của cô ấy cũng có thể sinh đến mười mấy đứa bé!”

“Anh đừng cảm thấy khó tin, chính là quá lố như thế đấy!”

“Riêng tiền mua sữa bột và tã sơ sinh đã có thể khiến anh tuyệt vọng!”

“Tin tốt duy nhất là tố chất thân thể của cô ấy khỏe vô cùng! Không cần ở cữ.”

“Có thể bớt được tiền thuê bảo mẫu cho anh!”

“Chẳng qua, tin xấu là một tuần sau, cô ấy sẽ mang thai lần nữa.”

“Ba tháng sau lại sinh ra mười đứa trẻ...”

“Dù sau này anh có đề phòng, mỗi lần đều làm tốt công tác phòng hộ, nhưng chỉ cần rò rỉ một chút vẫn trúng thưởng ngay như thường...”

“Hơn nữa, anh có tổng cộng trên trăm đứa bé, 300 tệ một ngày, coi như anh sống được qua ngày, nhưng mệt chết anh cũng không nuôi nổi.”

Vô số khán giả trong phòng live nghe đến tê cả da đầu.

“Á đù! Quá khủng khiếp! Nhà tôi chỉ có một cặp sinh đôi thôi đã đủ mệt rồi, đằng này mười mấy đứa, mẹ nó với tôi thật sự là sự kiện khủng bố luôn đó!”

“Tôi chỉ có một bé con thôi, vừa nghĩ tới cái cảnh trong nhà có mười mấy bé con lóc chóc loi choi là tôi đã bắt đầu muốn ngủm rồi...”

“Hèn chi ngay từ đầu bác sĩ Từ đã nói nếu anh ta không kết nối sẽ hao tài! Đúng là cứu người một mạng... [Cười khóc.jpg]”

“Thật ra, cũng không phải không có cách giải quyết, chỉ cần ném vào cô nhi viện là được mà [Đầu chó.jpg].”

“Ha ha, không lẽ lầu trên quên mất tính cách của bệnh hữu này rồi à. Anh ta có thể làm loại chuyện như vậy chắc?”

“Có lý, hầy... Người sống có giới hạn là bất đắc dĩ nhất.”

Lúc này, [Quyết Toán 300/Ngày] đã hoàn toàn ngáo ngơ.

Dù anh ta vẫn muốn có con đến mấy, nhưng vừa nghĩ tới trong nhà có mấy chục cái miệng há to đợi anh ta về nuôi, không khỏi nổi gai ốc. Cảm giác sợ hãi dâng lên trong lòng.

Chương 764 - Thì ra đây là bản chất của việc yêu quái hút tinh khí con người? (2)

Nuôi nhiều bé con đến vậy, đừng nói mấy chục vạn. Mấy trăm vạn còn không đủ...

Từ Huyền cười như không cười nói: “Thế nào, bây giờ anh còn muốn cô ấy sinh con cho anh nữa không?”

[Quyết Toán 300/Ngày] không nhịn được run cầm cập, lắc đầu lia lịa: “Không sinh, đánh chết cũng không sinh...”

Nhóm khán giả trong phòng live đều thấy khá buồn cười, ồn ào cà khịa.

“Lúc nãy bác sĩ Từ nói anh còn không tin, lần này chịu phục chưa? [Ngoáy mũi.jpg].”

“Cười chết, bệnh hữu cho rằng người của tộc Aburame dễ làm vậy à? [Cười khóc.jpg].”

[Quyết Toán 300/Ngày] bị khịa đến mức hơi lúng túng.

Anh ta thở dài thườn thượt: “Được rồi, tôi không có bản lĩnh cưới cô ấy.”

“Đợi tôi trở về sẽ nói chuyện với cô ấy rồi thả cô ấy tự do rời đi...”

“Phải rồi, bác sĩ Từ. Tôi còn một vấn đề nữa.”

[Quyết Toán 300/Ngày] gãi đầu, thoáng lúng túng nói: “Tôi có thể hỏi thêm không?”

“Có cách nào khác giúp tôi lấy được vợ để có thể nối dõi tông đường không?”

“Không cần nhiều con lắm đâu, một hai đứa là đủ rồi...”

Từ Huyền cười nhạt: “Việc này đơn giản.”

“Lát nữa sau khi livestream xong, anh thêm WeChat của tôi.”

“Anh mua một tờ thuốc gia tăng tình duyên khác phái ở chỗ tôi.”

“Về sau, anh mang theo thuốc này trên người là được.”

“Dù anh làm việc ở công trường vẫn có thể tìm được vợ trong vòng một tháng.”

“Nhưng anh phải nhớ kỹ hai điều.”

“Thứ nhất, tốt nhất anh đi làm ở tỉnh ngoài đi, để tránh sau khi có tình cảm với cô gái khác, anh lại không trả nổi sính lễ. Đến lúc đó, dính líu với gia đình các cô ấy sẽ khá phiền phức.”

“Thứ hai”

“Tốt nhất anh đợi nàng tiên ốc bươu vàng rời khỏi nhà rồi hãy mang theo thuốc bên người.”

“Suy cho cùng, anh đã không gần gũi phụ nữ trong khoảng thời gian dài.”

“Tướng mạo người ta lại tương đối xinh đẹp.”

“Chỉ sợ người ta vừa chủ động một chút, anh sẽ cầm lòng không đặng...”

Vô số khán giả trong phòng live suýt nữa cười phụt nước.

“Có cả vụ cầm lòng không đặng nữa hả [Buồn cười.jpg]”

“Đúng là tinh quái gì đó đều có bộ túi da (vẻ ngoài) tốt~”

“Ầy, mọi người không nhận ra trọng điểm à? Tôi là người tỉnh Cán đây, nghe bác sĩ Từ nói đúng là hơi bị tuyệt vọng. Tập tục ở chỗ chúng tôi thật đáng sợ, chỉ e đến cả thuốc trâu bò như vậy cũng sẽ bị sính lễ ảnh hưởng đến hiệu quả thôi...”

“Lầu trên nói làm tôi cũng cảm thấy tập tục này thật sự kinh khủng quá...”

[Quyết Toán 300/Ngày] mặt mày hớn hở, liên tục gật đầu.

“Được, cảm ơn bác sĩ Từ.”

“Vậy tôi offline trước đây.”

Nói rồi anh ta thưởng phí tư vấn cho Từ Huyền, sau đó cười ha hả và nhanh chóng offline.

Đông đảo khán giả xem live vẫn tiếp tục nói chuyện phiếm đánh rắm. Đúng lúc này, một màn đạn hiện lên trên màn hình.

“Bác sĩ Từ, tôi có một suy đoán. Phải chăng những thứ được gọi là yêu quái hút tinh khí con người trong truyền thuyết trước kia, thật ra là bị lây nhiễm ký sinh trùng?”

Từ Huyền mỉm cười gật đầu: “Bạn đoán không sai.”

“Đúng là có chuyện như thế.”

“Hơn nữa, ngoài lây nhiễm ký sinh trùng còn có cả virus, nấm, vân vân...”

Các khán giả khác trong phòng live đều dở khóc dở cười.

Thứ vốn thần bí như vậy được Từ Huyền giải thích xong tự dưng trở nên “khoa học” ghê!

Lúc này, một số khán giả xem live đột nhiên hưng phấn hẳn lên.

“Chậc, nói đến đây, tôi chợt nhớ tới một chuyện, mọi người nói xem có thể nào @[Loli Tuyệt Vời Nhất] cũng bị truyền nhiễm thứ gì đó không? Dù sao cũng là ở cùng động vật hoang dã mà [Buồn cười.jpg].”

“Chưa từng nghĩ tới mạch suy nghĩ này nha [Cười khóc.jpg].”

“Mọi người còn nhớ chứ? Thời điểm kết nối trước đó, bác sĩ Từ nói vợ của [Loli Tuyệt Vời Nhất] đánh rắm lúc đang ngủ, thả khí độc cho anh ta mấy lần...”

“Ặc, đột nhiên cảm thấy không còn quá ghen tị nữa [Che mặt.jpg].”

Từ Huyền bật cười, hỗ trợ giải thích một chút: “Vị bệnh hữu [Loli Tuyệt Vời Nhất] này có vận may tương đối tốt.”

“May mà nửa kia trong nhà anh ta khá là khỏe mạnh...”

“Ngoại trừ chút ít bọ chét trên người thì không còn mấy thứ lung tung lộn xộn khác.”

“Được rồi, livestream hôm nay đến đây thôi.”

“Các vị bệnh hữu, hẹn lần sau gặp lại.”

Hắn vừa dứt lời, màn hình trong phòng live lần nữa đen kịt.

“Bác sĩ Từ, livestream thêm xíu nữa đi mà~”

“Các bệnh hữu, mau đi đoạt rượu giả!”

“Chậm một bước rồi, bệnh hữu nào có ghi hình livestream lần này có thể gửi cho tôi xin một bản được không? Cầu xin luôn đó! [Vẻ mặt đáng thương.jpg]”

Mấy ngàn vạn bệnh hữu trong phòng live ở lại ăn nói xà lơ một hồi, sau đó chậm rãi tán đi.

Không lâu sau khi kết thúc livestream.

Điểm nóng của buổi livestream lần này cũng bắt đầu lan truyền trên mạng.

Trên hot search Weibo, top đầu đều bị những bài viết liên quan đến Từ Huyền chiếm cứ.

Chương 765 - Bảng hot search bị Từ Huyền chiếm đóng… (1)

Các dân mạng khác nhìn thấy mấy hot search này cũng không cảm thấy ngạc nhiên gì mấy. Khoảng thời gian này, một quy luật đã dần dần được hình thành.

Lần nào sau khi từ Từ Huyền kết thúc livestream, trên hot search đều bị quá trình livestream của Từ Huyền chiếm cứ.

Suy cho cùng, không phải ai cũng thích xem livestream.

Có rất nhiều người không có sở thích này. Tuy họ cũng yêu thích Từ Huyền, nhưng lại vì đủ loại nguyên nhân mà chỉ có thể xem trên video phát lại.

Một vlogger gọi là [Tinh Túy Trong Livestream Của Bác Sĩ Từ] cắt cả quá trình livestream thành nhiều đoạn video chỉ ngắn mấy phút rồi lần lượt đăng lên BiliBili và Ma âm.

Ví dụ: Đoạn livestream kết nối với [Cúng Conan Quyết Không Rớt Môn] bị biên tập hệt như phim kinh dị... Đầu tiên là phát đoạn ngắn - [Cúng Conan Quyết Không Rớt Môn]: “Nếu các em đăng ký học tại trường tụi anh thì sẽ có ưu thế cực kỳ lớn!”

“Đó chính là tiền đồ sau khi tốt nghiệp vô cùng rộng mở!”

Sau đó, video được biên tập, nối với đoạn ngắn khác - Rất nhiều khán giả xem live điên cuồng diss trên màn đạn, @Tài khoản chính thức của trường bệnh hữu này giải thích. Tiếp đến lại thả ra đoạn ngắn - Từ Huyền lắc đầu nói: “Tôi có thể nói thẳng cho cậu biết, nếu như qua một đoạn thời gian nữa.”

“Cậu sẽ chết.”

“Thật ra, có một phần nguyên nhân liên quan đến tôi...”

“Ai bảo cậu là fan cứng của tôi, lại xem livestream của tôi cơ chứ...”

Rất nhiều giang cư mận bình luận bên dưới.

“Ối đệch, có vẻ kỳ này hấp dẫn lắm nha~”

“Xem bác sĩ Từ livestream sẽ chết? Khủng khiếp vậy luôn? May mà tôi chỉ xem ghi hình lại [Đầu chó.jpg].”

Khi những khán giả này xem đến đoạn con trai của [Mau Gọi Cha Đi Nào] bị bảo mẫu cho uống thuốc, ai nấy đều lòng đầy căm phẫn, bừng bừng lửa giận. Bầu không khí trong khu bình luận bỗng chốc thay đổi.

“Đã báo cảnh sát.”

“Me too.”

“Vừa sinh bé con xong, không chịu nổi chuyện này.”

Đợi đến lúc đoạn ngắn của [Quyết Toán 300/Ngày] được đăng lên. Khu bình luận và màn đạn lại biến thành -“Không có ảnh, không có chân tướng.”

“Muốn nhìn thử xem nàng tiên ốc bươu vàng trông thế nào... [Chảy nước miếng.jpg]”

“Cute hột me, muốn... Tôi tự nguyện gia nhập tộc Aburame, để nàng tiên này đến tìm tôi đi [Mắt hình trái tim.jpg].”

“Khà khà, không biết nếu giữ nguyên bản thể của nàng tiên ốc bươu vàng này, cảm giác lúc ấy sẽ ra sao...”

“Xem như ông đây phục đám dê xồm mấy người sát đất! Móa nó chứ đúng là cái gì cũng dám nghĩ... [Ông cụ trên tàu điện ngầm nhìn điện thoại.jpg]”

“Tôi thường cảm thấy không thể hòa nhập với mấy anh, bởi vì chính mình không đủ biến thái...”

Lúc này, lại có hai tin tức xuất hiện trên các trang báo mạng lớn.

[căng tin ở trường trung học nào đó bị yêu cầu chỉnh đốn và cải cách]

[Bộ Nội vụ: Mạnh mẽ chấn chỉnh những hành vi bất thường trong ngành nghề chăm sóc mẹ và trẻ sơ sinh, không có chỗ cho kẻ lười biếng]

“Đờ mờ, phía trên hành động nhanh thật đấy! Mới có bao lâu đâu, nhanh đến mức không hợp lẽ thường luôn.”

“Tôi nghi ngờ lần nào phía trên cũng có ngó chừng livestream của bác sĩ Từ hết đó...”

“Có phải cậu ngốc không? Chả phải chuyện này chắc chắn luôn à!”

“Luận thế nào gọi là phô trương mạnh mẽ [Ngậm tẩu thuốc.jpg]”

Trong phòng tư vấn.

Từ Huyền kết bạn WeChat với những bệnh hữu kết nối, trò chuyện đơn giản vài câu xong thì đặt điện thoại di động xuống và bảo Tống Sở Sở pha ấm trà thần tiên.

Sau đó, hắn lại quẳng một đống địa chỉ cho cô, bảo cô đóng hàng gửi chuyển phát nhanh.

Còn Từ Huyền thì khoan thai uống trà.

Hết sức nhàn nhã.

Không thể không nói thu nhận đồ tôn này cực kỳ có lời.

Nếu để hai đệ tử Tử Nam và Tiểu Si đi làm mấy chuyện này, lỡ bị ai nhìn thấy, người ta còn nghi ngờ Từ Huyền ngược đãi lao động trẻ em. Nhưng để Tống Sở Sở làm thì hoàn toàn không có việc gì.

Thỉnh thoảng có một, hai khán giả xem live hay fan tìm tới cửa và nhìn thấy Tống Sở Sở làm việc mệt muốn xỉu, còn cười ha hả chụp lại cảnh tượng này rồi đăng lên page nhóm cho mọi người cùng chiêm ngưỡng.

Bây giờ, trong nhóm fans của Từ Huyền, vị đồ tôn Tống Sở Sở này đã bị chọc ghẹo đến nỗi biến thành câu chuyện cười muôn thuở.

Đúng lúc này, một người đẹp từ bên ngoài bước vào.

Tống Sở Sở ngẩng đầu nhìn, phát hiện vị này cũng là người quen cũ của phòng tư vấn. Chính là cô nương [Rong Biển Xốp Giòn] có đời sống tình cảm thăng trầm như đồ thị hình sin...

“Ha ha, Sở Sở lại đang vận động tay chân đấy à~”

[Rong Biển Xốp Giòn] nhướng mày: “Có bác sĩ Từ ở đây không? Tôi tìm bác sĩ có việc.”

Tống Sở Sở khẽ giật khóe miệng: “Có chứ, cô vào đi...”

“Sao thế, chuyện tình cảm của cô lại không thuận lợi nữa à?”

[Rong Biển Xốp Giòn] cười hề hề, nhìn trái ngó phải đáp: “Tôi hỏi thử xem sao thôi.”

“Tôi đến đây~”

Tống Sở Sở giật mình, cũng đi vào theo.

[Rong Biển Xốp Giòn] cười hố hố vào trong phòng tư vấn: “Bác sĩ Từ, tôi lại đến rồi~”

Chương 766 - Bảng hot search bị Từ Huyền chiếm đóng… (2)

Từ Huyền mỉm cười chỉ vào ghế sofa bên cạnh: “Cô ngồi đi.”

[Rong Biển Xốp Giòn] đặt mông ngồi xuống, sau đó bắt đầu bóc phốt.

“Bác sĩ Từ, hiện tại tôi rất nghi ngờ thuốc anh bán cho tôi vốn không dùng được...”

“Có phải anh cố ý bán thuốc giả cho tôi, sau đó muốn chơi đùa tôi tìm niềm vui không?”

Từ Huyền không nói gì, chỉ mỉm cười nhìn cô.

[Rong Biển Xốp Giòn] bất đắc dĩ nói: “Haiz, bác sĩ Từ, anh cho tôi chút phản ứng đi mà.”

“Anh bình tĩnh như vậy, tôi muốn bóc phốt cũng không bóc nổi~”

Từ Huyền không khỏi bật cười: “Được rồi, vậy cô cứ nói, tôi nghe đây.”

[Rong Biển Xốp Giòn] chẹp miệng.

Phản ứng này của Từ Huyền đúng là đang đùa cô như con nít nè... Cô bĩu môi nói: “Còn không phải là chuyện tìm chồng à...”

“Khoảng thời gian này, tôi lại gặp được một đối tượng hẹn hò.”

“Hì, đây là ảnh chụp.”

Nói rồi cô đưa một tấm ảnh trên điện thoại di động qua cho Từ Huyền xem.

“Anh chàng này được đồng nghiệp tôi giới thiệu cho tôi.”

“Người này rất khiêm tốn.”

“Lúc đầu chỉ là đối tượng xem mắt bình thường, sau khi trò chuyện ít nhiều, tôi cảm thấy anh ta ăn nói cũng không tệ lắm.”

“Anh ta muốn nhanh chóng dẫn tôi đến gặp cha anh ta....”

“Tôi vốn từ chối.”

“Nhưng lại không chịu nổi, đối phương thật sự quá nhiệt tình, kết quả tôi ỡm ờ gật đầu.”

“Không ngờ anh chàng này bên ngoài ăn mặc bình thường như thế, nhưng bên trong lại là con nhà giàu.”

“Nhà anh ta là một căn biệt thự rất lớn.”

“Trước khi vào cửa, tôi còn rất ngại, cảm thấy tôi với anh ta không thân quen lắm.”

“Nghĩ lỡ như cha mẹ anh ta quá nhiệt tình, hoặc là hỏi tôi khi nào kết hôn ngay tại chỗ, có phải sẽ rất xấu hổ không.”

“Ngàn vạn lần không nghĩ tới!”

“Hôm đó chỉ có cha anh ta ở nhà.”

“Sau khi cha anh ta nhìn thấy tôi lại trở nên vô cùng bất mãn.”

“Mặt mày luôn sa sầm, để lộ vẻ mặt khó chịu cho tôi xem!”

“Sau đó còn thẳng tay viết chi phiếu 300 vạn, bảo tôi chia tay con ông ta. Nói tôi không xứng với con ổng...”

“Hay lắm! Lúc đó tôi ngáo luôn!”

“Tôi vốn tưởng chỉ có mấy kẻ nhà giàu trong phim truyền hình mới có thể làm ra chuyện cạn lời như thế.”

“Nào ngờ vậy mà thật sự xảy ra trước mắt tôi...”

“Sau đó, anh chàng kia nổi giận đùng đùng dẫn tôi đi, còn nói xin lỗi tôi.”

[Rong Biển Xốp Giòn] nói đến đây, khuôn mặt nhỏ đầy tức giận: “Bác sĩ Từ, tôi không phục!”

“Điều kiện con người tôi đâu có tệ?”

“Trình độ và công việc của tôi cũng khá ổn, càng không phải bình hoa di động ngoại trừ đẹp mắt thì không còn gì, đúng chứ?”

“Không nói hai lời mà cứ đối xử với tôi như vậy.”

“Ông già đáng ghét này hơi quá đáng rồi đó.”

“Bác sĩ Từ, có phải thuốc anh cho tôi bị quá date không?”

“Sao mấy bận tình cảm của tôi đều không thuận lợi chút nào hết vậy...”

Tống Sở Sở ở bên cạnh nghe thế cũng cảm thấy tò mò.

Nếu đổi thành cô gái bình thường nào đó gặp phải tình huống này còn hiểu được.

Nhưng áp vào [Rong Biển Xốp Giòn] thì trở nên kỳ quái.

Dù sao cô cũng được xem như người đẹp 90%.

Tính cách cô rất bình thường, không phải loại người có quá khứ tương đối “thoáng”. Kết đôi với người giàu cũng khá hợp.

Cộng thêm Từ Huyền cho cô thuốc gia tăng tình duyên khác phái.

Tổng hợp nhiều ưu thế đến vậy, không nói tới chuyện thần cản giết thần, phật cản giết phật trên phương diện tình cảm, nhưng chung quy cũng không thể bị người ta khinh thường như thế mới phải...

Nếu không phải Tống Sở Sở hiểu biết khá sâu về Từ Huyền, có lẽ cô cũng sẽ ngờ ngợ có phải thuốc kia “quá date” thật không...

Từ Huyền nghe xong, vẻ mặt trở nên vi diệu.

Hắn lắc đầu nói: “Cô không cần nghi ngờ, thuốc tôi cho cô thật sự không có vấn đề.”

“Hơn nữa, cũng vì dược hiệu của thuốc quá mạnh nên cô mới gặp phải tình huống đó...”

[Rong Biển Xốp Giòn] không khỏi sửng sốt.

Cô vô cùng ngạc nhiên: “Hả, bác sĩ Từ, anh nói vậy là sao?”

“Anh xác định không phải đang đùa tôi đâu đúng không?”

Từ Huyền bất đắc dĩ lắc đầu: "Nếu cô không tin lời của tôi thì có thể trả lại thuốc mà tôi đưa cho cô."

[Rong Biển Xốp Giòn] cười xấu hổ, liên tục lắc đầu: "Không cần không cần."

"Bác sĩ Từ, tôi chỉ than thở đôi chút, than thở anh hiểu không? Không cần để ý..."

"Chủ yếu là hiện tại tôi cũng hơi lớn tuổi, qua vài năm nữa thì sắp ba mươi rồi, vượt qua năng lực sinh sản, cho nên mới sốt ruột."

"Sau đó đột nhiên bị đả kích mạnh, lòng tự tôn hơi khó chịu, hiện tại rất mê mang."

"Cho nên muốn biết rốt cuộc là có chuyện gì."

"Mới muốn hiểu rõ làm sao để có thể trải nghiệm tình yêu ngọt ngào đây."

Từ Huyền cười nhạt: "Cô đừng vội."

"Tôi hỏi cô, gần đây cô xem mắt rất nhiều đúng không?"

[Rong Biển Xốp Giòn] hơi ngây ra, có chút ngượng ngùng, gật đầu nói: "Đúng là không ít."

"Bởi vì tôi hơi xinh mà, nên có không ít người giới thiệu cho tôi."

"Có người có tiền, có người đẹp trai, còn có thiên tài học thuật."

Chương 767 - Nói đúng ra, đây là nồi của tôi? (1)

"Trái lại điều kiện đều không tồi."

"Nhưng lần trước, bác sĩ Từ cũng hiểu tình hình của bạn trai cũ tôi."

"Anh còn nói cho tôi biết tình hình thật của anh ta."

"Hiện tại tôi có tí lo lắng gặp phải tình hình tương tự như vậy."

"Vì vậy cũng không dám tùy ý đồng ý người ta, đều là trò chuyện trước, tìm hiểu nhiều chút mới quyết định."

"Nói trước! Tôi không phải là em gái mưa, bắt cá nhiều tay gì đó hen."

"Những người này thường lì xì cho tôi, mua quà các thứ."

"Nhưng tôi chưa bao giờ nhận lấy..."

Từ Huyền mỉm cười gật đầu: "Vậy thì đúng rồi."

"Tôi hỏi cô, bây giờ cô cảm giác với người này thế nào?"

[Rong Biển Xốp Giòn] lập tức ngây ra.

Cô cúi đầu, hơi ngượng ngùng nói: "Cũng ổn."

"Sau đó anh ta đã xin lỗi tôi."

"Tôi cũng không trách anh ta nữa."

“Dù sao thì chuyện này chỉ có thể nói là cha anh ta không lịch sự, cũng không thể trách anh ta được…”

Từ Huyền cười như không cười: “Vậy thì đúng rồi.”

"Tôi có thể trực tiếp nói cho cô biết."

"Nếu như hôm nay cô không đến."

"Thì những đối tượng xem mắt trước đó của cô, cô khảo sát đến cuối cùng, dần dần kéo dài, sẽ không thành với một ai cả."

"Hoặc là đối phương không đợi được, tìm đối phương mới."

"Hoặc là nóng lòng chờ đợi, hỏi cô năm lần bảy lượt, ép cô, quan hệ trở nên kém đi."

"Chỉ có người này."

"Tuy kinh nghiệm của lần trước không vui cho lắm."

"Nhưng có được lần này và kinh nghiệm đã trải qua, hai người cũng quen thuộc hơn."

"Nếu tiếp tục tiếp xúc, tình cảm của hai người sẽ càng ngày càng tốt."

"Cuối cùng dần dần yêu đương, kết hôn sinh con..."

[Rong Biển Xốp Giòn] ngạc nhiên: "Không phải, bác sĩ Từ."

"Chẳng phải trong nhà anh ta không đồng ý à..."

"Hơn nữa tôi… tôi cũng không muốn quen anh ta?"

"Sao đang yên đang lành lại đồng ý yêu đương kết hôn với anh ta chứ?"

Từ Huyền cười như không cười nói: "Cô đã nghe qua cái gọi là hiệu ứng Roméo và Juliet chưa?"

[Rong Biển Xốp Giòn] ngơ ngác lắc đầu.

Từ Huyền chậm rãi mở miệng giải thích: "Nói đúng là, khi một đoạn tình cảm xuất hiện một ngoại lực."

"Ngoại lực đó càng cản trở thì càng khiến tình cảm của đôi tình nhân càng tốt, còn kiên cố hơn cả vàng."

[Rong Biển Xốp Giòn] và Tống Sở Sở đều có sắc mặt kỳ lạ.

Từ Huyền thản nhiên nói: "Dưới tình hình bình thường, con người giải thích cho hành vi của mình đều là tìm lý do cho hai phương diện."

"Hoặc là bên trong, hoặc là bên ngoài."

"Nếu như lý do bên ngoài biến mất, vậy thì chỉ có thể dựa vào tìm kiếm bên trong."

"Là một cặp tình nhân, lúc người thân phản đối thì tương đương với lý do bên ngoài biến mất."

"Vậy thì nhận thức của bọn họ sẽ sinh ra không công bằng, cũng chỉ có thể quy lý do bản thân yêu đối phương thuộc về cái bên trong, như vậy mới có thể giải thích việc bản thân yêu đối phương."

"Rất nhiều học sinh trung học, học sinh cấp ba yêu sớm, cha mẹ càng phản đối thì tình cảm càng điên cuồng, chính là nguyên nhân này."

"Kiểu như cô cũng gần giống với đạo lý này..."

[Rong Biển Xốp Giòn] và Tống Sở Sở đều há to mồm, ngơ ngác nghe Từ Huyền nói. Từ Huyền càng nói, ánh mắt của hai người họ càng cổ quái.

Đây là lần đầu tiên hai người họ thấy bác sĩ tâm lý Từ Huyền biểu hiện giống như bác sĩ tâm lý… cảm giác rất thái quá…

[Rong Biển Xốp Giòn] như có điều suy nghĩ nói: "Bác sĩ Từ, nói như vậy, thì người này định sẵn là chồng của tôi rồi?"

Trong đầu cô cẩn thận nhớ lại cảm giác với người này.

Không tính là đẹp trai, cũng không xem là xấu. Vóc dáng cũng bình thường, không cao không thấp.

Trong nhà đúng là rất có tiền, nhưng ầm ĩ với người nhà, có lẽ sẽ một thời gian dài không lấy được tiền.

Quá mấy chục năm sau ấy mà, trái lại có khả năng đột nhiên thừa kế tài sản lớn, hoặc là làm hòa với cha mẹ. Nhưng khi đó tuổi tác cũng đã lớn rồi.

Nếu là cô gái bình thường, có lẽ sẽ ôm tia ky vọng "phất nhanh", miễn cưỡng xem là "con rể vàng". Nhưng đối với [Rong Biển Xốp Giòn], điều kiện chỉ có thể xem là bình thường.

Cô hoàn toàn có thể tìm được người tốt hơn.

Nhưng có một điểm cũng khiến cô vô cùng vừa ý. Đó chính là "có duyên".

Trải qua tình cảm lận đận nhiều năm khiến cô không vừa mắt người khác cho lắm. Nhưng lại rất coi trọng “duyên phận”.

Đây cũng là nguyên nhân mà [Rong Biển Xốp Giòn] không ưa những đối tượng xem mắt ưu tú khác. Theo như bác sĩ Từ nói thì cô và người này cũng xem là có duyên.

Nếu như quen nhau, cũng không phải là không thể...

[Rong Biển Xốp Giòn] nghĩ đến đây, trên mặt cũng lộ ra chút ngượng ngùng.

"Thôi được, bác sĩ Từ, tôi hiểu ý của anh rồi."

"Tôi trách nhầm anh rồi, thuốc này đúng là rất có tác dụng..."

Trên mặt Từ Huyền cũng mang theo nụ cười cổ quái, lắc đầu nói: "Không không không, cô chưa hiểu."

Vẻ mặt [Rong Biển Xốp Giòn] vô tội nói: "Tôi thật sự hiểu..."

"Bác sĩ Từ anh đã nói rõ ràng như thế, sao tôi có thể không hiểu?"

Chương 768 - Nói đúng ra, đây là nồi của tôi? (2)

Từ Huyền cười như không cười nói: "Vậy nếu như tôi nói với cô, chi phiếu 300 vạn tệ đó là giả."

"Căn biệt thự mà cô nhìn thấy là thuê thì sao? Hai nghìn tệ một ngày."

[Rong Biển Xốp Giòn] ngẩn ngơ: "Là giả? Bác sĩ Từ, ý anh là anh ta với cha anh ta thông đồng cùng gạt tôi?"

Từ Huyền mỉm cười lắc đầu: "Không phải."

"Cha của anh ta cũng là thuê..."

"Mời diễn viên quần chúng, một nghìn tệ một ngày."

Tống Sở Sở: "..."

[Rong Biển Xốp Giòn] suýt chút nữa thì giận hư người: "Người này có bệnh tâm thần à!"

Từ Huyền ung dung nói: "Ai bảo cô… xinh đẹp làm gì."

"Thật ra người này đã sớm biết cô."

"Dù sao thì sau lần cô kết nối với tôi, cũng được xem là người có tiếng."

"Người này vốn là kẻ bắt cá nhiều tay."

"Anh ta cũng bị nhan sắc của cô làm cho giật mình."

"Sau khi cô bảo người xung quanh giới thiệu xem mắt, trùng hợp anh ta phát hiện một người bạn quen biết cô."

"Vì vậy cũng muốn thử một lần."

"Đáng tiếc... cô xem mắt nhiều lần đều không thành."

"Người này cũng không có lòng tin về điều kiện của mình."

"Dưới tình hình bình thường, chắc chắn anh ta sẽ không đấu lại đối tượng xem mắt khác của cô."

"Vì vậy anh ta muốn nổi bật, đã nghĩ đến cách này..."

"Bất kể có thể thành công hay không, cũng có xác xuất thành công lớn hơn chiêu trò ngày thường của anh ta."

"Nếu như cô không đến tìm tôi, sẽ thật sự thành công..."

Khóe miệng của [Rong Biển Xốp Giòn] co giật: "Bác sĩ Từ, thuốc của anh đáng tin chứ?"

Từ Huyền mỉm cười cắt ngang lời cô: “Cô cứ nói, có khiến cô có duyên khác phái hay không…”

Cô thở dài, vẻ mặt tuyệt vọng: "Có thì có, nhưng anh cũng không xem xem những người mà tôi thu hút đều là kiểu người gì đi."

"Hoặc là miệng ti tiện dễ ăn đòn, còn liên lụy đến tôi."

"Hoặc là tên lừa gạt."

"Không thể cho tôi người đàn ông bình thường chút à..."

"Bác sĩ Từ, anh có muốn xem kỹ lại giúp tôi, có phải trên người tôi có vấn đề gì không?"

Từ Huyền cũng mắc cười, gật đầu nói: "Có!"

[Rong Biển Xốp Giòn] kích động: "Vấn đề gì vậy?"

Từ Huyền mỉm cười: "Có thể là mắt nhìn của cô khá kém..."

[Rong Biển Xốp Giòn] ngây ra, thử dò hỏi: "Bác sĩ Từ, mắt nhìn kém là mệnh cách gì? Có thể sửa không?"

Từ Huyền mỉm cười lắc đầu: "Không phải là mệnh cách gì cả, chỉ là mắt nhìn kém đơn thuần mà thôi."

"Dù sao thì thứ như thuốc chỉ có thể bảo đảm cô không thiếu người khác phái theo đuổi, để cô yêu đương kết hôn bình thường."

"Còn tìm được người như thế nào, đó là vấn đề mắt nhìn người của cô."

"Dù sao, người theo đuổi cô nhiều như vậy, bên trong không thiếu người có điều kiện tốt, phương diện khác cũng bình thường."

"Cho dù cô nhắm mắt, tùy ý chọn một người cũng có tỷ lệ lớn chọn ra một người không tồi."

"Hết lần này tới lần khác mắt nhìn của cô…hầy."

“Hai người hiếm thấy của lần này và lần trước chẳng phải cũng là do bản thân cô ‘chọn’ ra trong rất nhiều người bình thường à…”

[Rong Biển Xốp Giòn] nghe thấy lý do này thì sững sờ.

Làm nửa ngày, vậy mà lại là cái nồi của bản thân cô…

Từ Huyền mỉm cười: “Thật ra chuyện này không thể chỉ trách cô được.”

“Dù sao nữ sinh có bề ngoài tương đối xinh đẹp như cô vốn dễ bị đủ loại người không có ý tốt theo dõi.”

“Bình thường các nữ sinh xinh đẹp khác đến tuổi này của cô là đã bị lừa gạt không ít lần rồi. Họ đều có kiến thức rộng rãi, kinh nghiệm phong phú.”

“Đã có phòng bị, cho nên cũng khó làm hơn rất nhiều.”

“Duy chỉ có cô nhiều năm như vậy mà vẫn không có kinh nghiệm ở phương diện này, cho nên khá dễ bị lừa dối...”

“Vừa lừa một phát là chuẩn luôn...”

“Chỉ cần cô yêu đương thêm vài mối tình, có kinh nghiệm phong phú hơn thì sẽ tốt hơn thôi.”

Vẻ mặt [Rong Biển Xốp Giòn] vô cùng đau đớn.

“Bác sĩ Từ, hóa ra theo ý của anh thì tôi còn phải bị lừa tình thêm mấy lần nữa hả...”

Từ Huyền mỉm cười, không trả lời cô.

[Rong Biển Xốp Giòn] cũng là fan lâu năm của Từ Huyền, vừa nhìn thấy vẻ mặt đấy của hắn là hiểu ngay tắp lự. Đúng là giống như cô nghĩ rồi...

[Rong Biển Xốp Giòn] khóc không ra nước mắt.

Vốn tưởng rằng sau khi có thuốc rồi thì có thể trải nghiệm mùi vị của tình yêu. Không ngờ đến thật mà.

Cuộc đời của cô sao mà bi thảm quá đi mất...

Nét mặt [Rong Biển Xốp Giòn] đầy đau đớn: “Bác sĩ Từ, không có cách nào làm cho tôi gặp được đối tượng không hố hả.”

Từ Huyền mỉm cười gật đầu: “Biện pháp thì có, thế nhưng cô không làm được.”

[Rong Biển Xốp Giòn] không khỏi nghi hoặc: “Sao lại nói thế?”

Từ Huyền ung dung nói: “Tôi có thể nói thẳng cho cô biết, trong số những người theo đuổi cô có ai là tương đối đáng tin.”

“Bao gồm cả tính cách, gia đình, năng lực kinh tế vân vân đều không có tật xấu gì.”

“Thậm chí tôi còn có thể bảo đảm với cô, nếu như cô kết hôn với anh ta.”

“Trải qua vài năm bên nhau, cả đời cô rồi sẽ rất hạnh phúc.”

Chương 769 - Thứ cô cần học còn nhiều lắm (1)

“Thế nhưng tôi hỏi cô, cô có muốn thế không?”

[Rong Biển Xốp Giòn] sửng sốt, có chút xoắn xuýt nói: “Ặc, thế tôi có thể xem trước rồi quyết định được không...”

“Dù sao tôi khát vọng tình yêu suốt nhiều năm qua như vậy, cuối cùng cũng có cơ hội.”

“Cứ như vậy bị điều cho một người có sẵn, cứ cảm thấy không cam lòng sao í...”

Từ Huyền cười nhạt: “Cô xem đi, không phải đúng rồi à...”

“Tôi nói cho cô biết đáp án tiêu chuẩn, cô không thích, cứ đòi phải tự mình đi tìm, đụng đến đầu rơi máu chảy.”

“Sau đó kết quả là lại phát hiện, đáp án không đúng...”

“Điều đó có thể trách ai được?”

“Nếu cái cô muốn là quá trình, vậy thì không thể yêu cầu kết quả cũng hoàn mỹ được.”

[Rong Biển Xốp Giòn] như có điều suy nghĩ gật đầu: “Tôi hiểu rồi, bác sĩ Từ.”

Cô yên lặng quét mã QR chuyển cho Từ Huyền hai nghìn tệ.

Yên lặng rời khỏi phòng cố vấn.

Tống Sở Sở nhìn bóng lưng của [Rong Biển Xốp Giòn], cũng thở dài.

“Cô gái này, là thật là có chút tự tìm phiền toái...”

Từ Huyền cười nhạt: “Cũng không thể nói như thế được.”

“Có người mang tính cách hoàn toàn chỉ nhìn kết quả.”

“Nếu như hôm nay cô ấy nghe theo lời tôi nói.”

“Thì e là trong suốt mấy chục năm quãng đời còn lại cô ấy vẫn sẽ luôn hối hận.”

“Tốt nhất, chưa chắc đã là thích hợp nhất...”

“Thuận tiện nói một câu...”

Từ Huyền nhìn cô cười như không cười: “Chuyện khác còn chưa tính.”

“Loại chuyện tình cảm này, một người FA từ tận trong bụng mẹ giống cô hình như cũng không có tư cách chỉ trích cô ấy đâu nhỉ...”

Sắc mặt Tống Sở Sở cứng đờ.

Sao ông chủ này thích móc mỉa người khác thế...

Lúc này, bên ngoài có lại người ló đầu vào.

“Xin hỏi bác sĩ Từ ở đây đúng không?”

Người tới là một người đàn ông tóc húi cua hơn ba mươi tuổi. Điệu bộ vẻ mặt của hình có vẻ như hơi e dè.

Từ Huyền mỉm cười: “Đừng căng thẳng.”

“Anh nói về vấn đề của mình đi.”

Người đàn ông tóc húi cua cố nặn ra một nụ cười: “Bác sĩ Từ, là như thế này.”

“Gần đây vợ tôi mang thai.”

“Tôi muốn hỏi là không biết chỗ cậu có bán thuốc an thần giữ thai gì không?”

Tống Sở Sở nghe thấy yêu cầu đó, không khỏi có chút buồn cười.

Chuyện này không đi bệnh viện mà lại đi hỏi bác sĩ Từ á, cũng có chút thú vị thật.

Dù sao ở mặt ngoài Từ Huyền còn là một vị bác sĩ tâm lý, chứ không phải bác sĩ khoa phụ sản...

Dường như người đàn ông tóc húi cua ấy cũng biết yêu cầu của mình có chút không ổn.

Anh bèn mở miệng giải thích: “Bác sĩ Từ, ban đầu tôi không muốn đến tìm anh đâu.”

“Nhưng không còn cách nào khác, đây là lần thứ tư vợ tôi mang thai rồi.”

“Ba lần thai trước, lần nào đi kiểm tra ở bệnh viện cũng đều ổn cả.”

“Kết quả không biết rõ thế nào mà lại sảy thai một cách khó hiểu...”

“Một chút dấu hiệu cũng không có.”

“Tuổi của tôi và vợ tôi đều không còn nhỏ.”

“Lần nào mang thai chúng tôi cũng đều vô cùng vất vả, uống thuốc, điều dưỡng, tốn đến tận mấy năm lận.”

“Lần này cũng giống vậy.”

“Lúc đi kiểm tra ở bệnh viện, bác sĩ nói với tôi là tất cả chỉ số kiểm tra đều bình thường.”

“Thế nhưng tôi... thật sự rất sợ hãi...”

Vẻ mặt người đàn ông tóc húi cua đầy lo âu, giương mắt nhìn Từ Huyền: “Bác sĩ Từ, anh nói xem tôi có thể bảo vệ đứa bé này không?”

Sắc mặt Từ Huyền vô cùng kỳ lạ, lắc đầu nói: “Tôi nói thật với anh, tình huống bình thường thì rất không có khả năng...”

Người đàn ông ấy nghe xong, sắc mặt tức khắc trở nên khó coi.

Anh đau khổ nói: “Bác sĩ Từ, có phải do cơ thể của tôi và bã xã tôi có vấn đề gì không...”

“Tại sao lần nào cũng có kết quả tương tự vậy...”

“Liệu có loại thuốc nào để giải quyết vấn đề này không?”

Từ Huyền lắc đầu: “Thân thể của anh chị rất bình thường, không hề có một chút vấn đề nào cả.”

“Dù tôi có cho anh thuốc thì kết quả cũng vẫn thế mà thôi.”

Người đàn ông tóc húi cua cau mày: “Vậy tại sao lại bốn lần mang thai, bốn lần đều bị sảy mất thế.”

“Không đến mức xui xẻo đến vậy chứ...”

Từ Huyền ung dung nói: “Vấn đề này, nằm trên người vợ anh.”

“Vợ anh hơi dễ sảy thai.”

Sắc mặt người đàn ông tóc húi cua thay đổi, vội vàng nói: “Bác sĩ Từ, từ khi còn rất sớm vợ tôi có nói với tôi.”

“Trước kia không có nạo thai phá thai gì, vậy thì cũng không có ảnh hưởng đến việc mang thai đâu nhỉ?”

Từ Huyền lắc đầu: “Chuyện đó không liên quan gì đến việc nạo thai phá thai, cơ thể vợ anh tương đối đặc biệt, chính là dễ sinh non.”

“Về phần biện pháp giải quyết, cũng rất đơn giản thôi.”

“Anh mang vợ anh đi trung tâm thương mại, mua một chiếc vòng ngọc cho vợ anh mang.”

“Càng mắc càng tốt.”

“Giá cả ít nhất cũng phải từ ba vạn trở lên.”

“Tôi có thể bảo đảm với anh, chỉ cần đeo vòng ngọc lên thì chắc chắc cô ấy sẽ yên ổn sinh con ra không có một chút vấn đề nào cả.”

Chương 770 - Thứ cô cần học còn nhiều lắm (2)

Người đàn ông tóc húi cua sửng sốt.

Anh là người Long quốc, lại là fan của Từ Huyền nữa nên đương nhiên theo bản năng anh nghĩ đến hiệu quả đặc biệt của “ngọc”.

Trong nền văn hóa truyền thống, rất nhiều ngọc thạch, nhất là một ít loại ngọc tương đối quý trọng đều có ẩn chứa “linh”.

Có thể trừ tà hộ chủ, tránh cho ngoại tà xâm lấn.

Trong lòng người đàn ông tóc húi cua sinh ra một chút bất an đến, anh thấp thỏm hỏi: “Bác sĩ Từ, có phải vợ tôi đã chọc phải đồ bẩn gì rồi không?”

“Cho nên mới phải đeo vòng ngọc trừ tà?”

Từ Huyền không khỏi lắc đầu cười: “Anh suy nghĩ nhiều rồi.”

“Tôi hỏi anh, có phải tính cách của vợ anh tương đối “hoạt bát” không?”

Người đàn ông tóc húi cua cười khổ: “Đâu chỉ là hoạt bát chứ, quả thật đúng là một con thỏ tinh...”

“Bình thường động một tí là hô to gọi nhỏ, nhảy nhót vui vẻ.”

Từ Huyền mỉm cười: “Vậy thì đúng rồi.”

“Mấy lần sinh non trước đó đều là do vợ anh quá mức “hoạt bát”. Trong lúc mới mang thai còn chưa ổn định, cơ thể và tâm trạng đều quá mức kích động, chịu kích thích quá nhiều.”

“Đồ vật như ngọc có khả năng an thần định kinh nhất.”

“Sau khi đeo nó, đương nhiên vợ anh có thể trầm tĩnh hơn rồi.”

Người đàn ông tóc húi cua sửng sốt: “Thực sự có hiệu lực như thế hả?”

Từ Huyền gật đầu đầy thâm ý: “Đối với người khác có hiệu quả hay không thì không nói trước.”

“Dù sao đối với vợ anh chắc chắn nó có tác dụng.”

“Hơn nữa càng quý thì hiệu quả càng tốt.”

“Dù sao... cái thứ đó quá dễ vỡ.”

“Một khi va đập một cái là bể luôn cho anh coi.”

“Tính cách của vợ anh vốn tương đối “tiết kiệm”.”

“Sau khi mang theo một chiếc vòng mấy vạn tệ, đương nhiên cô ấy sẽ dè dặt hơn, sợ mình không cẩn thận làm vỡ nó.”

“Vậy cô ấy sẽ đau lòng chết mất.”

Người đàn ông tóc húi cua nhất thời cạn lời...

Hay lắm!

Thì ra là “an thần định kinh” như vậy hả.

Có điều anh cũng thở phào nhẹ nhõm.

Biện pháp này ngoại trừ có hơi đắt ra thì mấy thứ khác đều rất tốt.

“Cảm ơn bác sĩ Từ, tôi biết rồi.”

Người đàn ông tóc húi cua vui vẻ quét mã QR trả hai nghìn tệ rồi vui vẻ rời đi.

Tống Sở Sở cũng trợn mắt há mồm, phương pháp thái quá như thế mà cũng được nữa hả...

Cô không khỏi đưa mắt sang nhìn Từ Huyền, sắc mặt đầy kỳ lạ: “Ông chủ, tôi có thể hỏi làm sao mà anh nghĩ ra biện pháp đó được không...”

Từ Huyền nhìn cô, cười nhạt nói: “Bản lĩnh của môn phái chúng ta, cô còn phải học nhiều lắm.”

Tống Sở Sở: “...”

Lúc này, tiếng chuông điện thoại của Từ Huyền đột nhiên vang lên. Số 9 thuộc Cục quản lý linh dị gửi tin đến.

“Bác sĩ Từ, lãnh đạo chúng tôi nói không lâu sau sẽ có một lần hành động lớn.”

“Khụ khụ, tuy đối với anh có nói hay không thì không khác gì nhau cả.”

“Có điều bởi vì điều lệ nên bây giờ tôi tạm thời không thể nói nội dung cụ thể được...”

“Tôi muốn hỏi anh có đồng ý tham gia hỗ trợ không?”

“Thù lao dễ thương lượng...”

Sau khi Số 9 gửi tin wechat đó đi thì cảm thấy có chút cạn lời.

Mấy vị phía trên đúng là có chút cứng nhắc thật.

Đối với người khác còn chưa tính, đối với Từ Huyền mà còn cần phải bảo mật nữa hả...

Anh mới gửi đi xong thì lại nghĩ đến gì đó, nói bổ sung: “Đúng rồi bác sĩ Từ.”

“Tôi muốn hỏi xem lần hành động này có thuận lợi hay không?”

Anh gửi tin này xong thì lại càng thêm nhức trứng.

Bên kia, Từ Huyền cũng có chút buồn cười.

Hắn suy tư trong chốc lát rồi trả lời: “Khó mà nói...”

Số 9 lập tức căng thẳng: “Khó mà nói là sao vậy?”

Từ Huyền mỉm cười: “Tôi vẫn chưa nghĩ ra nên nói với anh như thế nào mà không làm trái với điều lệ bảo mật của các anh.”

Số 9: “...”

Anh cạn lời lắc đầu.

Đã có một khoảng thời gian không giao tiếp với Từ Huyền, suýt chút nữa thì anh quên mất câu chuyện đau thương trước đó.

Vị bác sĩ Từ này ít nhiều gì cũng có chút phúc hắc...

Trong Quỷ thành.

Từ Huyền thản nhiên bước đi trong thành.

So với lần hắn đến trước đó thì bây giờ Quỷ thành càng thêm phồn hoa.

Trong khoảng thời gian này tới nay, nhiệm vụ quan trọng nhất của mấy con “quỷ làm công” được Từ Huyền lựa chọn chính là sàng lọc kỹ càng đối với mấy con ma lui tới.

Rất nhiều con ma tiến vào Quỷ Môn quan, chỉ cần có năng lực thì đều được giữ lại, không ngừng khuếch trương đội ngũ con ma của Quỷ thành.

Hầu như cứ cách vài ngày Từ Huyền đến xem, đội ngũ đều sẽ trở nên càng thêm “chính quy”.

Đằng trước Quỷ Môn quan.

Một con khỉ cao một mét tủi thân ngồi trên ghế trúc được làm từ gỗ hòe, dáng vẻ của nó vô cùng ủ rũ.

Từ sau lần hóa thân thành chân thân Thượng Cổ Yêu Viên và bị thiên lôi theo dõi lần trước, nó cũng chỉ có thể làm bộ đáng thương ở lại trong Quỷ thành.

Căn bản là không dám đi ra ngoài.

Dù sao nói theo ý nào đó, Quỷ thành xem như là một tiểu thế giới ngăn cách với thế giới bên ngoài. Pháp tắc thiên đạo cũng hơi khác với thế giới bên ngoài.

Chương 771 - Chúng ta đều thân thiết như vậy rồi, anh vẫn còn phải lừa gạt con khỉ của mình như vậy hả? (1)

Cho nên nó ở chỗ này coi như an toàn. Chỉ cần nó dám thò đầu ra bên ngoài.

Ba giây sau, nhất định sẽ có một cột thiên lôi màu tím bổ lên trên đầu nó!

Đến một phần tiền cũng không cần giao là có thể miễn phí nhuộm nhúm lông trắng trên đầu thành màu cháy đen...

Rất nhiều con quỷ sai thực lực mạnh mẽ khác đứng run lẩy bẩy ở phía xa, căn bản là không dám tới gần. Chỉ cần mắt không mù thì đều có thể nhìn ra tâm trạng của con khỉ này không tốt lắm.

Trước khi ăn “quả Đế Lưu” thì thực lực của vị này cũng đã cực kỳ cường hãn rồi. Hiện giờ thực lực càng kinh khủng hơn.

Nếu như chọc giận nó, hậu quả khó mà lường được...

Chu Yếm nhìn thấy Từ Huyền thì hai mắt lập tức sáng lên, sau đó sắc mặt càng thêm tủi thân.

Từ Huyền bước ra một bước, trong nháy mắt đã từ ngoài ngàn mét đi tới bên cạnh Chu Yếm.

Hắn vươn tay nhẹ nhàng sờ lông ‘đen’ trên đầu con khỉ, mỉm cười nói: “Sao lại trông chán chường thế?”

Chu Yếm không thèm để ý đến hắn, tủi thân quay đầu sang một bên.

Giống như một cô vợ nhỏ đang giận dỗi.

Từ Huyền cười như không cười nói: “Hình như ta đã nhắc nhở mi từ sớm là mi phải khiêm tốn rồi mà.”

“Lại còn không chỉ nhắc một lần nữa.”

“Là chính mi không chịu nghe, chuyện đó cũng không thể trách ta được đúng không?”

Chu Yếm trừng to mắt, vươn móng vuốt run rẩy chỉ hướng Từ Huyền. Ý tứ trong vẻ mặt đó rất rõ ràng.

Nếu như là người khác nói lời này thì có khi nó còn tin. Hai chúng ta cũng đã thân thiết như vậy rồi.

Cũng không phải nó không biết bản lĩnh của Từ Huyền. Vẫn còn phải giả bộ như vậy nữa à...

Hắn trợn mắt bịa chuyện lừa dối một con khỉ như thế, chẳng lẽ lương tâm không đau tí nào luôn à?

Từ Huyền mỉm cười, vươn tay kia ra.

Để lộ một quả Xích Linh trong lòng bàn tay.

Khóe mắt Chu Yếm len lén liếc nhìn, thoáng nuốt ngụm nước miếng.

Có điều ở mặt ngoài nó vẫn hơi “ngạo kiều” nghiêng đầu sang chỗ khác, không thèm nhìn Từ Huyền.

Từ Huyền ho khan nói:

“Được rồi, ta biết mi muốn đi ra ngoài.”

“Có điều mi gấp cũng vô ích thôi.”

“Kiên nhẫn một chút, mi ở lại trong Quỷ thành này trong một khoảng thời gian nữa.”

“Không bao lâu sau, ta có thể làm cho mi tự do đi ra bên ngoài.”

“Muốn đi đâu thì đi đó.”

Lúc này Chu Yếm mới nhăn nhăn nhó nhó quay đầu, cầm quả Xích Linh và nuốt xuống. Từ Huyền mỉm cười đưa tay sờ lông ‘đen’ trên đầu Chu Yếm.

Thành thật mà nói.

Lần trước hắn không có nhắc nhở Chu Yếm.

Khiến nó suýt nữa thì bị thiên lôi bổ cho cháy đen, đúng là cố ý thật.

Ngược lại không phải là Từ Huyền cố tình coi Chu Yếm như là trò đùa, muốn nhìn nó tấu hề hay gì. Chỉ là hắn có nguyên nhân phải làm như thế.

Thế nhưng chuyện đó không cần phải giải thích với Chu Yếm. Miễn cho sau này nó lại càng khó chịu hơn.

Làm tổn thương tình cảm hai bên...

Sau khi được Từ Huyền trấn an, cảm xúc Chu Yếm cũng khôi phục lại.

Nó đi theo phía sau Từ Huyền, cùng nhau tuần tra xung quanh. Từ Huyền phân phó mấy con quỷ làm công vài câu rồi cũng ung dung rời khỏi.

Vài ngày sau, lại đến thời gian phát sóng trực tiếp.

Trong phòng live, vô số khán giả xem live đã sớm vào phòng để nói chuyện khoác lác với nhau. Sau khi Từ Huyền tiến vào phòng live, bình luận trên màn hình lập tức tăng lên vô số lần.

“Xin chào bác sĩ Từ!”

“Wow, bối cảnh livestream ngày hôm nay, Tiểu Si không chơi di động mà lại đang làm bài tập cùng với Tử Nam! Thật ngạc nhiên mà!”

“Tiểu Si trông có vẻ không được vui cho lắm thì phải, tui hoài nghi có phải di động của cô bị bác sĩ Từ lấy đi rồi không [cười khóc.jpg].”

“Cảm giác lầu trên nói đúng rồi...”

Từ Huyền mỉm cười mở miệng: “Các vị bệnh hữu, đã lâu không gặp.”

Trên màn hình, đông đảo khán giả xem live cũng phát bình luận đáp lại hắn.

Đúng lúc này, một bình luận khiến cho những người khác phải chú ý.

Chính là [Cúng Conan Quyết Không Rớt Môn] đã kết nối lần trước.

“Ha ha, bác sĩ Từ, bác sĩ Từ, tôi có một tin tốt muốn nói cho anh đây!”

“Trường học chúng tôi bị phía trên phê bình rồi ~”

[Cúng Conan Quyết Không Rớt Môn] dương dương đắc ý nói: “Lần trước tôi có kết nối với anh đấy.”

“Vừa mới kết nối xong, tầng lớp cấp cao của trường học chúng tôi đã chạy tới.”

“Uy hiếp rằng nếu như muốn tốt nghiệp thì tôi không được đi nói lung tung.”

“Vẫn còn ép tôi lên mạng đăng một bài thanh minh chính thức, nói là tôi nhìn lầm, cái đó đúng là cổ vịt.”

“Bảo tôi phải giải thích là tôi mắc bệnh không liên quan gì đến virus Hanta cả, chỉ là lên cơn sốt cảm mạo thông thường mà thôi.”

“Kết quả bọn họ vừa mới uy hiếp xong, lúc rời khỏi phòng ngủ của chúng tôi.”

“Họ nhận được thông báo phê bình nghiêm khắc của cấp trên, đồng thời bắt căng tin trong trường học phải chỉnh đốn và cải cách.”

Chương 772 - Chúng ta đều thân thiết như vậy rồi, anh vẫn còn phải lừa gạt con khỉ của mình như vậy hả? (2)

“Vì vậy những người đó lại lúng túng trở về, nói tôi không cần làm vậy nữa...”

“Ha ha, nghĩ lại thôi cũng cảm thấy mắc cười rồi...”

Vô số khán giả xem live trong phòng đều không nhịn được than thở.

“E là lãnh đạo trường học không lên mạng đúng không? Có phải là không nhận ra bác sĩ Từ không? [tức cười.jpg]”

“Hay lắm! Gan lớn quá đi mất, còn muốn lừa dối coi chuột là vịt nữa, ngưỡng mộ ngưỡng mộ...”

[Cúng Conan Quyết Không Rớt Môn] cười he he: “Đúng rồi bác sĩ Từ.”

“Lần này tôi đi bệnh viện nên không đi thi mấy môn được, trường học cũng chuẩn bị sắp xếp thời gian lần nữa để tôi thi lại.”

“Có thể tôi sẽ không rớt môn...”

Từ Huyền ho khan: “Nếu tôi là cậu thì tôi sẽ không nói những lời này đâu.”

“Cậu có từng nghĩ tới là, cậu đã đắc tội bao nhiêu tầng lớp cấp cao trường học các cậu rồi.”

“Cả khóa thi cùng một lúc thì bọn họ không tài nào đối phó với mình cậu được.”

“Nếu như cậu đi thi lại một mình... cậu tự suy nghĩ lại đi.”

Sắc mặt [Cúng Conan Quyết Không Rớt Môn] nhất thời tối sầm: “Hả? Chắc là không đâu nhỉ?”

Các khán giả xem live trong phòng đều cười ngã ngửa.

“Lời bác sĩ Từ nói mà cậu còn không tin hả ~”

“Bệnh này hữu bướng bỉnh quá đi.”

[Cúng Conan Quyết Không Rớt Môn] đau khổ nói: “Bác sĩ Từ, anh có cách nào để không bị rớt môn không?”

Từ Huyền gật đầu: “Có.”

Đôi mắt [Cúng Conan Quyết Không Rớt Môn] sáng lên: “Biện pháp gì thế?”

Từ Huyền mỉm cười: “Ôn tập cho kỹ.”

Cả đám khán giả xem live lại mắc cười lần nữa.

Từ Huyền gõ bàn, mỉm cười nói: “Được rồi, lần này chúng ta vẫn theo quy củ cũ, bắt đầu rút thăm đi.”

“Mọi người đều biết quy củ cả rồi, không cần tôi phải nói nhiều nữa ha.”

“Ai không biết thì hỏi ở khu bình luận.”

Rất nhiều khán giả xem live cũng bỏ vào một hai tệ theo thói quen.

“Không trúng không trúng.”

“Có việc gấp muốn hỏi bác sĩ Từ, nếu vị bệnh hữu nào được rút trúng nguyện ý nhường cho tôi, tôi có thể để người đó làm bạn trai tôi [đáng thương.jpg].”

“Ơ, vậy mà cũng được nữa hả?”

Đúng lúc này, kết quả rút thăm cũng hiện ra.

Từ Huyền mở miệng: “Vị bệnh hữu kết nối đầu tiên.”

“Có ID là [Thương Thay Người Tóc Bạc].”

Hắn vừa mới dứt lời, một cặp ông lão bà lão với mái tóc bạc hoa râm đã xuất hiện ở trong màn hình. Hai ông lão bà lão ấy vừa xuất hiện đã có dáng vẻ mặt ủ mày chau luôn rồi.

Từ Huyền mở miệng nói: “Hai vị bệnh hữu có thể nói về vấn đề của mình.”

Ông lão run rẩy mở miệng: “Bác sĩ Từ, tôi và bạn già của tôi muốn hỏi xem bây giờ con của chúng tôi đang ở đâu.”

“Muốn biết nó có còn sống hay không.”

“Đã nhiều năm rồi hai chúng tôi không gặp nó.”

“Mặc kệ nó đã từng làm chuyện gì, chúng tôi chỉ muốn được gặp lại nó lần nữa trước khi chết mà thôi...”

Rất nhiều khán giả xem live trong phòng đều lộ ra vẻ mặt đồng tình.

Hai ông lão bà lão tóc đã bạc trắng, lớn tuổi như vậy mà con trai lại mất tích.

Đến cả còn sống hay đã chết cũng chẳng hay.

Nghe không phải đáng thương bình thường thôi đâu...

Giọng điệu Từ Huyền lại rất thản nhiên: “Hiện giờ con trai của hai người vẫn còn sống.”

“Hai người muốn biết địa chỉ hiện tại của con trai mình không?”

Cặp vợ chồng già ấy sửng sốt.

Ông lão vội vàng lắc đầu nói: “Chuyện đó thì thôi đi, không cần phải nói cho chúng tôi biết đâu.”

“Nó còn sống là tốt rồi, còn sống là tốt rồi...”

Đông đảo khán giả xem live trong phòng đều hơi sửng sốt, cảm thấy phản ứng của cặp vợ chồng già này có chút kỳ quái.

Vừa nãy không phải là cố ý hỏi à, sao bây giờ lại không muốn biết nữa rồi? Con trai mình đã mất tích vài năm, lẽ nào bọn họ cũng không muốn biết à?

[Thương Thay Người Tóc Bạc] mày chau mặt ủ nói: “Mọi người không biết đấy chứ.”

“Khi còn bé con tôi còn rất ngoan ngoãn, rất nghe lời.”

“Học hành cũng khá giỏi.”

“Sau đó khi bắt đầu công tác rồi, không ngờ lại bị người khác dụ dỗ, trầm mê cá cược.”

“Từ đó về sau, cả người cũng thay đổi.”

“Nó tìm một người bạn gái, vốn dự định kết hôn nhưng cũng bị nó hù chạy.”

“Còn nó thì thua hết sạch toàn bộ tiền luôn.”

“Lại còn nợ không ít phải vay nặng lãi.”

“Sau đó con của chúng tôi cũng vì trốn nợ, cuối cùng chạy trốn mất tích.”

“Nếu như bác sĩ Từ công khai vị trí của nó, sợ là nó sẽ bị mấy người cho vay nặng lãi tìm đến, chặt con của chúng tôi mất...”

“Tôi và bạn già của tôi không có chỗ ở, cũng bị đuổi ra khỏi nhà.”

“Sau này không còn cách nào khác, chỉ có thể trở lại nhà cũ ở nông thôn...”

“Những người đó đều tìm đến tận nơi này của chúng tôi, ép chúng tôi phải tìm nó để trả tiền...”

“Hai ông già bà già như chúng tôi đây làm gì có tiền chứ, lúc đó suýt chút nữa thì bị bọn họ hù chết luôn.”

“Chỉ có thể lại thay đổi chỗ ở...”

Chương 773 - Cuộc đời của một con nghiện cá cược (1)

Các khán giả xem live trong phòng đều có chút căm phẫn. Khó trách người con trai mất tích nhiều năm, đến cả cha mẹ cũng không gặp mặt. Khó trách không dám công khai vị trí.

Kết quả hóa ra lại là một con nghiện cờ bạc à.

“Ha hả, chỉ cần là cá cược và mai thúy, dính vào một trong hai thôi cũng đã không còn là người nữa.”

“Đây là tên súc sinh gì thế! Mình đi gây họa, lại làm cho cha mẹ già ruột thịt của mình bị bọn cho vay nặng lãi đe dọa nhiều lần, con mẹ nó tao muốn đánh người luôn rồi nè!”

“Cha tôi là một con nghiện cờ bạc, ban đầu ở mười năm trước, trong nhà đã mua được căn nhà mấy trăm mét vuông. Mấy chục triệu gia sản, tất cả đều bị ông ta cá cược mất trắng. Bây giờ nhà của chúng tôi thu nhập mỗi tháng không đến 5000, vẫn còn nợ bên ngoài mấy triệu nữa, không biết phải năm nào tháng nào mới có thể trả hết nợ...”

“Ông cụ à, nghe cháu, vẫn là đừng tìm đứa con đó cho rồi. Tìm được rồi trái lại còn mang đến phiền toái cho mình đấy!”

“Còn tìm nó làm gì nữa, hoàn toàn là một tên cặn bã mà!”

[Thương Thay Người Tóc Bạc] thở dài: “Cũng không thể nói như vậy được.”

“Dù nó thế nào thì cũng là con trai ruột của chúng tôi.”

“Chúng tôi không thể mặc kệ nó được.”

“Chỉ cần nó sống tốt, là hai ông bà già chúng tôi yên tâm rồi...”

Lời của [Thương Thay Người Tóc Bạc] khiến đông đảo khán giả xem live trong phòng đều có chút lặng im. Rất nhiều người không khỏi nghĩ tới cha mẹ của mình, trong lòng cũng hơi chua xót...

Lúc này Từ Huyền lại thản nhiên nói: “Thật ra thì, nguyên nhân chủ yếu khiến con của hai người biến thành như bây giờ, chủ yếu vẫn là bởi vì hai người cả.”

Rất nhiều khán giả xem live đều cau mày.

Cảm thấy bác sĩ Từ nói không đúng lắm.

Đúng là trong hiện thực có rất nhiều trẻ con được cha mẹ cưng chiều quá trớn nên mới dần dần đi lên con đường tà đạo. Có điều đổ hết toàn bộ trách nhiệm lên người cha mẹ thì cũng có chút không công bằng đi?

Tuy bọn họ cảm thấy Từ Huyền nói không đúng, nhưng mà không có ai lên tiếng phản bác.

Dù sao, tính cách của một người vốn chịu ảnh hưởng từ rất nhiều yếu tố, khó mà nói được gì.

[Thương Thay Người Tóc Bạc] cũng cau mày, giống như có chút khó chịu vì lời nói của Từ Huyền.

Từ Huyền tiếp tục nói: “Thuận tiện nói một câu, con trai hai người vừa lúc đang xem trực tiếp.”

“Vừa lúc tôi có thể nói địa chỉ của hai người cho anh ta biết.”

“Cho anh ta cơ hội đi tìm hai người.”

“Có cần không?”

Vô số khán giả xem live trong phòng đều sửng sốt. Trong đầu đều nảy ra một suy nghĩ.

Ngày hôm nay hình như bác sĩ Từ không được thích hợp cho lắm...

Đang yên đang lành, tại sao lại giúp một con nghiện cá cược ăn bám đến hút máu cha mẹ mình chứ. Chỉ cần là người có tam quan bình thường thì đều không làm ra chuyện như vậy được...

Sắc mặt của cặp vợ chồng già kia cũng cứng đờ, luôn miệng nói: “Không cần đâu.”

“Bác sĩ Từ, cứ như vậy đi.”

“Chúng tôi ngắt kết nối trước đây.”

Phản ứng này khiến rất nhiều khán giả xem live cảm thấy có chút là lạ...

Từ Huyền cũng cười nhạt: “Hai người đừng vội vã thế.”

“Tôi đã nói xong đâu chứ.”

“Tôi còn chưa nói, nguyên nhân khiến con trai hai người đi lên con đường này mà...”

Từ Huyền lạnh lùng cười: “Nếu hai ông bà già đây biết được tôi từ chỗ người khác.”

“Vậy hai người sẽ không cho rằng tôi không nhìn ra hai người đã làm gì đấy chứ?”

Hắn vừa nói như thế, đôi mắt của vô số khán giả xem live trong phòng đều sáng lên. Nghe ý tứ này là có dưa rồi!

Đông đảo khán giả xem live đều phát bình luận hỏi.

“Bác sĩ Từ, rốt cuộc là tình huống như thế nào?”

“Gấp chết tôi rồi!”

Sắc mặt của hai ông bà già kia trở nên có chút không đúng. Vẻ mặt trông có vẻ hết sức cứng ngắc.

Lúc này họ nghe thấy Từ Huyền mở miệng nói: “Lúc còn trẻ hai vị này thay thế vị trí công tác của cha mẹ, đi làm ở trong xưởng.”

“Hai người bọn họ ỷ vào doanh nghiệp quốc gia ở thời đại đó rất ít khi sa thải công nhân, trên cơ bản là chẳng đi làm đàng hoàng được mấy ngày, có thể lười biếng thì lười biếng.”

“Bình thường ngoại trừ chơi mạt chược ra thì là đánh bài.”

“Nói trắng ra, chính là hết ăn lại nằm.”

“Sau khi con của bọn họ sinh ra thì cũng chẳng nuôi nấng là bao, trực tiếp ném cho cha mẹ.”

“May mà con của bọn họ tương đối tự giác, không dựa vào cha mẹ của mình, thành tích học tập cũng coi như không tệ.”

“Chờ con của bọn họ đến mười mấy tuổi tốt nghiệp cấp hai, bởi vì không muốn giao học phí cấp ba, còn muốn để cho con trai kiếm tiền hiếu kính bọn họ.”

“Thế mà bọn họ lại chạy đến trường học, ép con trai đi ra ngoài làm công kiếm tiền.”

“Cũng may mà hiệu trưởng trường học thấy thành tích học tập của con trai bọn họ không tệ, bỏ học thì khá là đáng tiếc, nói là nguyện ý tự bỏ tiền ra để trả học phí giùm, nhưng hai người này vẫn không muốn.”

Chương 774 - Cuộc đời của một con nghiện cá cược (2)

“Cuối cùng rơi vào đường cùng, con của bọn họ phải quỳ xuống dập đầu.”

“Nói với bọn họ là chờ anh ta lên đại học rồi, sau khi tốt nghiệp sẽ kiếm được càng nhiều tiền hơn.”

“Lúc bấy giờ hai vị này mới ngừng lại, đáp ứng cho con trai mình tiếp tục đến trường.”

Vô số khán giả xem live trong phòng đều nghe đến ngây người.

Bất kể như thế nào họ cũng không không nghĩ tới, trên thế giới này vậy mà còn có loại cha mẹ kiểu đó nữa.

Nhìn bề ngoài đúng là dáng vẻ hiền lành hiền từ, hoàn toàn không nhìn ra...

Sắc mặt của hai ông bà già kia cũng vô cùng khó coi.

Từ Huyền tiếp tục nói: “Không thể không nói, con trai của hai người bọn họ rất có năng lực.”

“Sau khi tốt nghiệp đại học, anh ta tìm một phần công việc tốt.”

“Tiền lương gấp bội với mức bình quân đương thời.”

“Hai vị này không quên lời con trai nói năm đó.”

“Mỗi lần vừa phát tiền lương, ngoại trừ mấy trăm tệ phí sinh hoạt ra thì phải chuyển hết toàn bộ số tiền còn lại.”

“Trên danh nghĩa là tiết kiệm giúp con trai, để sau này lấy ra cưới vợ.”

“Trên thực tế mỗi tháng cứ vừa lấy được tiền là bọn họ lại tiêu xài toàn bộ không còn gì.”

“Cứ như vậy vài năm trôi qua.”

“Con trai của hai người này tìm một cô bạn gái, chuẩn bị kết hôn, đòi tiền với bọn họ thì lại phát hiện một đồng tiền cũng không lấy ra được.”

“Lần này, cô bạn gái cũng làm dữ chia tay.”

“Con trai của hai người bọn họ cũng hoàn toàn giận điên lên.”

“Từ đó về sau, ngoại trừ mỗi tháng chuyển một chút phí sinh hoạt cho bọn họ ra thì anh ta tự giữ số tiền còn lại.”

“Nhưng vừa làm vậy thì mâu thuẫn lại bạo phát...”

“Hai người này đi thẳng đến công ty của con trai, tìm lãnh đạo gây chuyện, nói đứa con trai đó bỏ mặc không quan tâm cha mẹ sống chết ra sao.”

“Bọn họ chạy đến công ty nhiều lần, công việc của con trai cũng bị mất.”

“Sau đó mỗi lần con trai của hai người này tìm được công việc mới, bọn họ đều nghe ngóng vị trí của công ty mới rồi làm tương tự như vậy.”

“Chỉ cần không đưa tiền lương cho bọn họ là cậy già lên mặt, đi đến công ty quấy rầy công việc của con trai.”

“Đến cuối cùng, con của bọn họ đi tìm việc làm đều phải nghĩ mọi cách để giấu giếm bọn họ, không dám nói cho bất luận kẻ nào biết.”

“Bằng không hai người này sẽ thật sự lấy danh nghĩa người thân chạy đến.”

“Miễn cho có một vài người bạn không hiểu tình huống vô thức bán đứng anh ta...”

Các khán giả xem live trong phòng, nghe thế đã triệt để không nói gì.

“Hay lắm! Khó trách con trai bọn họ đi lên con đường cờ bạc! Con mẹ nó nếu là tôi thì tôi cũng tuyệt vọng lắm!”

“Định mệnh! Mất công vừa nãy tôi còn cảm thấy đồng tình hai người này, thế mà lại giả bộ lừa gạt lòng thương của tôi nữa chứ!”

“Hôm nay tôi mới biết cái gì gọi là đem lòng đồng tình cho chó ăn...”

“Con nghiện cờ bạc nói mình cùng đường thì tôi đều cười nhạt, nhưng con trai của hai người này thì tôi thật sự thông cảm...”

Từ Huyền cũng cười nhạt.

“Tôi nói con trai của hai người bọn họ là con nghiện cờ bạc lúc nào?”

Đông đảo khán giả xem live trong phòng đều sửng sốt. Ban nãy bọn họ đúng là chỉ nghe thấy Từ Huyền nói “Loại tình huống này”, chứ không có chính miệng thừa nhận là con nghiện cờ bạc.

Có điều...

Không phải con nghiện cờ bạc, vậy làm sao lại khiến bản thân mình thảm thế?

Nhưng mà một ít khán giả xem live đầu óc lanh lợi cũng nghĩ tới điều gì đó, ánh mắt không khỏi sáng lên.

Chiêu này diệu thật đấy...

Hai vợ chồng già ấy nghe thấy Từ Huyền nói như vậy thì đều sửng sốt.

[Thương Thay Người Tóc Bạc] ngạc nhiên nói: “Bác sĩ Từ, cậu có ý gì thế?”

Từ Huyền thản nhiên nói: “Còn cần tôi nói như thế nào thì mới hiểu hả... cho tới bây giờ anh ta chưa từng đánh cược với người khác bao giờ.”

“Đương nhiên cũng không đi vay mượn gì rồi.”

[Thương Thay Người Tóc Bạc] sửng sốt, trừng to mắt nổi giận đùng đùng nói: “Thằng nhãi chết tiệt ấy lừa gạt chúng tôi à?”

Từ Huyền thản nhiên nói: “Tôi cũng đã nói rõ ràng như vậy rồi.”

“Vì sao anh ta lừa hai người, trong lòng hai người không biết tí gì chắc?”

“Sở dĩ anh ta giả vờ làm một con nghiện cờ bạc đương nhiên là để né tránh hai người.”

“Đám người cho vay nặng lãi đi đòi nợ kia cũng là dùng tiền mời đến.”

“Trên thực tế, con trai hai người không nghĩ sai.”

“Lúc anh ta là người bình thường, người làm cha làm mẹ như ông bà suốt ngày cứ bám lấy anh ta để hút máu, có đuổi thế nào cũng không chịu đi.”

“Lúc đột nhiên phát hiện anh ta không những không có tiền, lại còn đi vay nặng lãi ngửa tay đòi tiền với ông bà nữa, không cần anh ta đuổi, chính ông bà đã tự bỏ chạy rồi.”

“Lại còn chủ động liên hệ với tất cả người thân, không cho bọn họ nói địa chỉ của mình với con trai.”

“Để anh ta thoải mái ở bên ngoài nhiều năm.”

Chương 775 - Khiếp sợ, còn có chuyện bác sĩ Từ không biết hả? (1)

“Tôi không ngại nói cho ông bà biết, mấy năm này là khoảng thời gian sung sướng nhất mà anh ta từng sống.”

Các khán giả xem live khác trong phòng live đều phục sát đất.

“Vãi beep! Kế hoạch này trâu bò thật đấy!”

“Cười chết mất thôi, thật là hay cho một cái tư duy ngược chiều!

[cười khóc.jpg].”

“Khó trách ban nãy không muốn chia sẻ địa chỉ của mình.”

“Từ đã, tôi không rõ cho lắm, không phải hai ông bà này đang trốn tránh à? Sao còn chạy đến hỏi bác sĩ Từ chuyện con mình làm gì?”

Từ Huyền nhìn thoáng qua bình luận, mở miệng trả lời: “Rất đơn giản thôi.”

“Bởi vì người cho vay nặng lãi mà con trai bọn họ mời đến diễn thật quá, dọa sợ được bọn họ.”

“Hai vị này còn thật sự cho rằng một khi đám người kia không thu được tiền thì sẽ chém tay chặt chân.”

“Tiềm thức bọn họ cảm thấy con trai bọn họ hẳn là không sống được mấy năm nữa.”

“Vì vậy bọn họ đem số tiền tiết kiệm duy nhất đi mua bảo hiểm nhân thọ đắt đỏ cho con trai mình.”

“Chỉ cần con trai chết là bọn họ có thể lấy được bồi thường của công ty bảo hiểm.”

“Đáng tiếc, lúc trước bọn họ chém nhân quả dứt khoát quá.”

“Con của bọn họ cũng cố ý giấu diếm, thế mà thực sự không tìm thấy người đâu.”

“Có tìm được người hay không bọn họ không quan tâm.”

“Thế nhưng không biết sống chết ra sao thì lại phiền toái, căn bản là không biết có được bồi thường bảo hiểm hay không.”

“Rơi vào đường cùng, chỉ có thể tới tìm tôi hỏi xem...”

Vô số khán giả xem live trong phòng đều sa mạc lời.

Hay lắm!

Hai vị này thật đúng là biểu hiện câu mượn gió bẻ măng đến cực hạn luôn mà!

Có đứa con trai “nghiện cờ bạc” như thế mà vẫn có thể ép ra chút dầu mỡ được nốt... Nếu như đặt tâm tư lên chính đạo, nói không chừng thật sự kiếm không ít tiền nhỉ...

Lúc này, sắc mặt của hai vợ chồng già này đã khó coi không gì sánh được.

[Thương Thay Người Tóc Bạc] mở miệng nói: “Bác sĩ Từ, nếu thằng nhãi đó không có vay mượn thì cậu nói tình hình hiện tại của nó cho chúng tôi biết đi.”

“Nó là con cái, chẳng lẽ không phải nó nên gánh vác nghĩa vụ phụng dưỡng cha mẹ khi về già à?”

Vô số khán giả xem live đều sợ ngây người. Da mặt sao mà lại dày đến thế?

“Con mẹ nó tôi phục rồi! Sống tới bây giờ chưa từng thấy kẻ nào vô liêm sỉ như vậy!”

“Hai lão già khọm khẹm này! Tại sao còn có mặt mũi đưa ra yêu cầu đó nữa thế?”

“Mẹ nó, làm tui tức giận quá đi mất!”

Từ Huyền thản nhiên nói: “Anh ta đã đưa phí phụng dưỡng rồi.”

[Thương Thay Người Tóc Bạc] sửng sốt: “Nó đưa lúc nào?”

Từ Huyền lạnh lùng nói: “Chắc là ông bà đã quên mất, không bao lâu sau khi con của ông bà ‘chạy trốn’.”

“Ông và vợ ông được cơ quan từ thiện lựa chọn là “người già thiện nguyện”, mỗi tháng đều có thể thu được 1500 tệ tiền từ thiện.”

“Ông tưởng số tiền đó tới bằng cách nào?”

“Thật sự cho rằng có kẻ ngu nào đó nguyện ý cho ông bà nhiều tiền như thế à?”

[Thương Thay Người Tóc Bạc] ngẩn ngơ, nhất thời nổi giận: “Tiền đó là phí phụng dưỡng á?”

“Chút tiền đó ai mà xài đủ được? Đi cho ăn mày à?”

“Cậu mau nói địa chỉ của thằng khốn đó cho tôi biết! Tôi tự đi tìm nó!”

“Tôi cũng không tin, nó dám không cho cha nó tiền!”

Từ Huyền cười nhạt, lắc đầu nói: “Chuyện này hả... tôi không biết.”

[Thương Thay Người Tóc Bạc] ngẩn ngơ: “Sao mà cậu không biết được???”

Từ Huyền thản nhiên nói: “Tôi là bác sĩ tâm lý chứ có phải thầy coi bói đâu, làm sao có thể chuyện gì cũng biết được.”

[Thương Thay Người Tóc Bạc] trừng to mắt: “Không phải ban nãy cậu nói, có thể đưa địa chỉ cho tôi à?”

Từ Huyền mỉm cười gật đầu: “À, tôi thuận miệng nói thôi mà.”

Sắc mặt [Thương Thay Người Tóc Bạc] nhất thời cứng đờ.

Lý do đường hoàng như thế, ông ta thật đúng là không cách nào phản bác được...

Vô số khán giả xem live trong phòng đều cười hả hê.

“Chết cười mất, vẻ mặt nghiêm trang nói giỡn đó của bác sĩ Từ tuyệt thật!”

“Nếu không phải trước đó tui có coi livestream thì suýt nữa tui tin luôn rồi [đầu chó.jpg].”

“Đúng thế, bác sĩ tâm lý thì sao có thể cái gì cũng biết được? Có lý lẽ có chứng cứ, khiến người tin phục.”

“Ha ha, cách triển khai này tôi nhìn mà sảng khoái thật! Bác sĩ Từ tiếp tục bật lại ông ta đê!”

[Thương Thay Người Tóc Bạc] thấy bình luận trên màn hình, cũng tức đến suýt chút nữa phun một búng máu ra ngoài.

Ông ta lạnh lùng hừ, trực tiếp ngắt kết nối luôn.

Đông đảo khán giả xem live đều ngạc nhiên, sau đó là hưng phấn hẳn.

“Có phải ban nãy người này bị bác sĩ Từ làm cho tức quá chạy mất, không giao phí cố vấn không thế?”

“Ha ha, đã lâu rồi không thấy tên ngốc lớn mặt nào dám không giao phí cố vấn!”

“Có phải người này bị ngu không thế?”

“Người khác thì tôi không dám hứa chắc, thế nhưng hai vị này ấy hả, cảm giác với tính cách của hai người bọn họ, thật đúng là có thể làm ra chuyện như vậy đấy...”

Chương 776 - Khiếp sợ, còn có chuyện bác sĩ Từ không biết hả? (2)

“Điều tôi buồn bực nhất chính là, ông ta làm ra chuyện như vậy, tại sao lại cho rằng bác sĩ Từ sẽ giúp ông ta hố con trai mình thế?”

Từ Huyền thấy bình luận trên màn hình thì thản nhiên nói: “Nguyên nhân rất đơn giản.”

“Bởi vì bọn họ căn bản không cảm thấy mình đã làm sai.”

“Ở trong lòng ông ta, vẫn còn cho rằng mình đang đứng trên đỉnh cao đạo đức...”

Rất nhiều khán giả xem live đều bị độ vô sỉ ấy làm cho sợ ngây người.

Có điều cẩn thận hồi tưởng lại biểu hiện của hai vị kia ban nãy, hình như đúng là giống với những gì Từ Huyền nói thật...

Đúng lúc ấy, đột nhiên đặc hiệu khen thưởng hai tên lửa siêu cấp xuất hiện trên màn hình.

Người khen thưởng có ID tên là [Không Tìm Được Tôi Chứ Gì].

Đồng thời anh ta còn gửi một bình luận: “Đại ân không lời nào cảm tạ hết được, bác sĩ Từ, ôm quyền cảm kích!”

Đông đảo khán giả xem live vừa nhìn thấy ID đấy thì đều cảm thấy mắc cười.

Từ Huyền ho khan: “Cám ơn tôi làm gì, tôi vốn chẳng biết gì cả.”

“Dù sao, tôi chỉ là một bác sĩ tâm lý thường thường không có gì lạ mà thôi...”

Vô số khán giả xem live đều bật cười.

[Không Tìm Được Tôi Chứ Gì] cũng phát meme [cúi người cảm tạ.jpg].

Có bệnh hữu nhắc nhở: “Bệnh hữu, anh cẩn thận kẻo để lộ bản thân bị người trong nhà tìm được đó ~”

[Không Tìm Được Tôi Chứ Gì] cười ha ha: “Yên tâm, không tìm được tôi đâu ~”

Rất nhiều khán giả xem live tò mò ấn vào coi trang chủ của [Không Tìm Được Tôi Chứ Gì], muốn nhìn xem sao. Kết quả khi ấn vào coi lại ngạc nhiên phát hiện trên trang chủ có dòng chữ [người sử dụng này đã xóa tài khoản].

“Hay lắm! Đây cũng cẩn thận quá đi... Nói được nửa là chạy luôn [che mặt.jpg]”

“Nhìn như lớn mật, thật ra lại cẩu đến mức tận cùng.”

“Chậc chậc, có khi là bị hai người kia hù sợ lắm rồi [cười khóc.jpg]...”

Tuy vị này vì né tránh cha mẹ mình nên bỏ chạy.

Nhìn như bất hiếu tới cực điểm.

Nhưng chỉ riêng việc tuy vị đó bỏ chạy mà vẫn còn tìm cơ hội đưa ít phí phụng dưỡng cơ bản, đã khiến rất nhiều khán giả xem live có ấn tượng tốt với người đó.

Đa số người khi gặp phải loại cha mẹ hãm hại con cái mình như thế, e là đều không làm được đến mức độ này...

Từ Huyền gõ bàn nói: “Được rồi, hiện tại kết nối với vị bệnh hữu kế tiếp.”

“ID là [Chả Phải Nữ Hán Tử Đâu Nha].”

Sau khi nhìn thấy tên ID, rất nhiều khán giả xem live đều bật cười trong lòng.

Kết nối thành công xong, quả nhiên họ nhìn thấy một cô gái để tóc ngắn mặc đồ ‘nam sinh’, trông hấp tấp rất chiến xuất hiện ở trong màn hình.

Tuy trông vị này có vẻ hơi ‘trung tính’, có điều nhìn từ tổng thể thì coi như là một tiểu mỹ nữ.

Vẻ mặt [Chả Phải Nữ Hán Tử Đâu Nha] có chút kích động: “Bác sĩ Từ bác sĩ Từ, tôi rất thích anh đó!”

Rất nhiều khán giả xem live vừa nghe là biết luôn.

Xem ra vị này lại là “fan cũ mười năm” đây mà.

Từ Huyền ho khan: “Bệnh hữu à, cô nói như vậy sẽ làm bạn trai cô hiểu lầm đấy.”

[Chả Phải Nữ Hán Tử Đâu Nha] thở dài: “Bác sĩ Từ, anh đừng nhắc đến bạn trai tôi nữa.”

“Gần đây bởi vì chuyện của bạn trai mà tôi sắp buồn chết rồi đây...”

“Đoán chừng tôi có chút hậm hực cũng nên, bác sĩ Từ anh xem giúp tôi đi...”

Đông đảo khán giả xem live đều vui vẻ.

“Bệnh hữu à, cái bệnh đó không phải muốn nói là nói đâu, cẩn thận họa từ miệng mà ra đấy.”

“Cô gái có cân nhắc đến việc đổi bạn trai không? Tôi đây cao 1m8, cơ bụng tám múi, tính cách ôn hòa.”

[Chả Phải Nữ Hán Tử Đâu Nha] cạn lời: “Mọi người đang nói cái gì thế hả.”

“Tôi phát sầu không liên quan gì đến bạn trai tôi cả, chủ yếu là cha tôi.”

Cô thở dài: “Tôi cũng không biết cha tôi nghĩ như thế nào nữa.”

“Lúc tôi chưa tìm được bạn trai, ngày nào ông ấy cũng giục tôi đi tìm.”

“Giống như tôi vừa qua 30 tuổi cái là không gả đi được ấy.”

“Lại còn ngày nào cũng nói với tôi là yêu cầu của tôi quá cao, quá xoi mói.”

“Theo ánh mắt của ông ấy, giống như chỉ cần là đàn ông, còn sống thì đều hợp với tôi được ấy.”

“Bây giờ tôi thực sự tìm được rồi, ông ấy lại soi mói đủ kiểu.”

“Quả thực là cạn lời không biết nói gì luôn...”

Các khán giả xem live trong phòng nghe thấy lời oán giận của [Chả Phải Nữ Hán Tử Đâu Nha] thì đều trêu chọc.

“Dưới tình huống bình thường, gặp phải loại sự tình như vậy, phần lớn đều do không thống nhất về lễ hỏi đó ~”

“Tôi đột nhiên nghĩ tới bệnh hữu [Quyết Toán 300/Ngày] không trả nổi lễ hỏi nên chia tay trong lần livestream trước...”

“Bệnh hữu, có phải do cha cô đòi lễ hỏi nhiều quá, xong dọa người ta chạy không.”

“Đừng nóng giận, tầm tuổi như cha cô nhìn người chính xác lắm đó. Có khi bạn trai cô tìm không đáng tin cậy cho lắm cũng nên.”

[Chả Phải Nữ Hán Tử Đâu Nha] lắc đầu nguầy nguậy: “Mấy người đừng đoán mò nữa.”

Chương 777 - Cốt truyện này có chút loạn luân thì phải… (1)

“Căn bản là không liên quan đến lễ hỏi.”

“Cha tôi sợ tôi không gả được, đã sớm nói từ trước luôn rồi.”

“Chỉ cần đồng ý lấy tôi, đừng nói lễ hỏi, ông ấy còn đưa ngược lại hơn mười vạn nữa cơ ~”

“Với lại bạn trai tôi cũng không phải là người không đáng tin cậy trong tưởng tượng của mấy người đâu.”

“Tuy tiền lương không cao, thế nhưng cũng thi đậu công vụ rồi.”

“Cho nên tôi mới buồn bực.”

“Căn bản là không biết, rốt cuộc bạn trai tôi có điểm nào khiến ông ấy không ưa...”

“Bác sĩ Từ, anh nói xem như tôi đây là tình huống thế nào vậy...”

Các khán giả xem live trong phòng nghe được [Chả Phải Nữ Hán Tử Đâu Nha] nói như vậy, cũng không nghĩ ra nguyên do là sao.

Với phụ huynh bình thường, nguyên nhân phản đối con gái kết hôn cũng chỉ có hai cái.

Hoặc là không đáp ứng nổi mức tiền, hoặc là người không đáng tin cậy.

Vị này không nằm trong nguyên nhân nào, đúng là làm người ta không nghĩ ra được.

Trên môi Từ Huyền cong lên nụ cười kỳ lạ.

Hắn mỉm cười nói: “Bệnh hữu, thật ra thì không phải cha cô chướng mắt bạn trai cô đâu.”

“Mấy tật xấu ông ấy nói đều là cứng rắn moi móc ra.”

“Chính là bởi vì quá thích, cho nên mới phản đối hai người các cô kết hôn.”

Vô số khán giả xem live đều sửng sốt.

Nếu là lúc trước khả năng bọn họ còn có thể sẽ buồn bực, nếu thích thì sao lại phản đối chứ. Nhưng mà...

Sau khi xem qua nhiều buổi livestream Từ Huyền, rất nhiều người đã học được không thể chỉ nghe ý ngoài lời của Từ Huyền được. Còn phải phỏng đoán chân ý được đặt trong lời nói của hắn nữa...

Rất nhiều khán giả xem live đều suy diễn lung tung.

“Ặc, thích ở đây không phải là thích mà tôi đang nghĩ đến chứ...”

“Vãi, suy nghĩ cẩn thận sợ vãi luôn... Biến thái như vậy luôn hả, thích nghe tình tiết như vậy nhất đó! [mắt trái tim.jpg].”

“Bệnh hữu cô nguy rồi, có khi đồng thời mất cả bạn trai với cha luôn đó [tức cười.jpg].”

[Chả Phải Nữ Hán Tử Đâu Nha] bị mấy bình luận ở trên màn hình làm cho hoảng sợ.

Cô yếu ớt nói: “Bác sĩ Từ, anh đừng làm tôi sợ!”

“Cha tôi hẳn là không phải loại người như vậy đúng không...”

Từ Huyền cười nhạt: “Đừng nghe bọn họ nói bậy, xu hướng của cha cô rất bình thường.”

Lúc này [Chả Phải Nữ Hán Tử Đâu Nha] mới thở phào nhẹ nhõm.

Có điều cô lại thấy tức: “Vậy thì tôi chẳng hiểu lắm.”

“Nếu ông ấy cảm thấy khá thích bạn trai tôi, tại sao ông ấy lại không cho phép chúng tôi ở bên nhau chứ?”

“Đây không phải đơn thuần là có bệnh à...”

Từ Huyền mỉm cười: “Việc này lại nói tiếp, chủ yếu có liên quan đến người nhà của bạn trai cô.”

“Cô còn nhớ rõ, khi cô giới thiệu bạn trai cho người nhà thì có giới thiệu cha mẹ của anh ta luôn không.”

[Chả Phải Nữ Hán Tử Đâu Nha] cau mày: “Bác sĩ Từ, người nhà của anh ấy đều bình thường cả mà...”

“Cũng đâu phải cái loại người không nói phải trái gì đâu.”

Từ Huyền ung dung nói: “Chuyện này không cần cô nói, bản thân cha cô cũng biết thế.”

“Cô nên biết rằng, hồi cha cô còn trẻ trước khi chưa gặp được mẹ cô, ông ấy từng có một đoạn mối tình đầu...”

“Sau đó bởi vì nguyên nhân gia đình của mối tình đầu nên chia tay.”

“Mà vị mối tình đầu kia, bởi vì trong nhà ép buộc, sau khi chia tay chưa đến một tháng đã rất nhanh kết hôn với một người đàn ông khác, đồng thời còn mang thai...”

[Chả Phải Nữ Hán Tử Đâu Nha] cũng đoán được lời ngầm của Từ Huyền.

Cô trừng to mắt: “Bác sĩ Từ, không phải anh muốn nói là, mối tình đầu của cha tôi chính là mẹ của bạn trai tôi đấy chứ?”

“Lẽ nào bạn trai tôi anh ấy... anh ấy thật ra là anh tôi?”

Từ Huyền cười như không cười nói: “Không sai, đúng như cô nghĩ.”

“Năm đó, cha cô cùng với mối tình đầu của mình, cũng chính là mẹ bạn trai cô, lúc chia tay họ còn dư tình chưa dứt.”

“Vậy nên họ chơi xếp hình lần cuối trước khi chia tay.”

“Chính là lần ấy đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Chỉ là hai người bọn họ ai cũng không phát hiện.”

“Khi đó cô coi trọng bạn trai cô, không phải bởi vì cảm thấy trên người anh ta có bóng dáng của cha cô à?”

Rất nhiều khán giả xem live trong phòng đều cười thành tiếng.

“Khó trách không đồng ý, đây là mở đầu cho tiết tấu loạn luân mà... [cười khóc.jpg].”

“Người có tình biến thành huynh muội thật sự [tức cười.jpg].”

“Khó trách cha của bệnh hữu không dám nói ra nguyên nhân, cái này mà nói ra thì chắc chắn sẽ nghẻo luôn [cười khóc.jpg].”

“Chỉ có tôi hiếu kỳ, trước đó bệnh hữu này với bạn trai cô ấy đã chơi xếp hình lần nào chưa hả? [tức cười.jpg].”

[Chả Phải Nữ Hán Tử Đâu Nha] cũng trở nên cạn lời không biết nói gì.

Người bạn trai tốt đẹp biết bao, cứ như vậy biến thành người thân... Con bà nó ai có thể gánh được chứ.

Nhất là vừa nghĩ tới chuyện sau khi mẹ cô biết được việc này sẽ có phản ứng như thế nào, là cô cảm thấy nhức nhức cái đầu rồi đấy…

Chương 778 - Cốt truyện này có chút loạn luân thì phải… (2)

Qua nhiều năm như vậy, tình cảm giữa cha mẹ cô vẫn luôn ổn định.

Nhỡ đâu vì chuyện này lại khiến hai người họ cãi nhau ly hôn thì cô lúng túng lắm...

[Chả Phải Nữ Hán Tử Đâu Nha] thất vọng nói: “Được rồi.”

“Vậy tôi biết rồi.”

“Sau khi trở về tôi sẽ chia tay với anh ấy...”

“Haizz, cũng không biết đời tôi có thể tìm thấy soul mate (tri kỷ) như vậy nữa không ta...”

Từ Huyền lại lắc đầu đáp: “Tôi nói hai người các cô phải chia tay hồi nào?”

[Chả Phải Nữ Hán Tử Đâu Nha] sửng sốt: “Gì cơ?”

Cô cả kinh nói: “Chờ đã bác sĩ Từ, không phải ban nãy anh nói bạn trai là anh tôi à?”

Từ Huyền ung dung nói: “Cô đừng vội.”

“Tôi còn chưa nói hết lời mà.”

“Còn có một việc chưa nói với cô.”

Giọng điệu Từ Huyền vi diệu: “Thật ra thì, không chỉ riêng cha cô có mối tình đầu đâu.”

“Trước khi kết hôn với cha cô, mẹ cô cũng có một mối tình đầu...”

[Chả Phải Nữ Hán Tử Đâu Nha] há hốc mồm: “Bác sĩ Từ, ý anh là tôi không phải con ruột của cha tôi ư?”

Từ Huyền mỉm cười.

Vô số khán giả xem live trong phòng suýt nữa thì phun ra một ngụm nước bọt rồi! Trên màn hình nháy mắt xuất hiện vô số bình luận.

“Hay lắm! [Thiên Long Bát Bộ] gì thế này!”

“Khiếp sợ! Chồng già vợ già bởi vì con gái kết hôn mà lại biến thành thông gia!”

“Lầu trên đang muốn làm tôi cười chết, sau đó kế thừa tài sản hả?”

Tâm trạng [Chả Phải Nữ Hán Tử Đâu Nha] phức tạp không gì sánh được.

Qua nhiều năm như vậy, hôm nay cô mới biết mình không phải con ruột của cha cô. Quan hệ gia đình này càng ngày càng phức tạp...

Cô thở dài nói: “Bác sĩ Từ, bây giờ tôi đã có chút hối hận khi tìm ngài cố vấn rồi.”

“Tôi sợ tôi mà chạy đến phòng live hỏi một cái, sau khi trở về lại phát hiện gia đình đã tan đàn xẻ nghé...”

Từ Huyền mỉm cười nói: “Vị bệnh hữu này, cô không cần lo lắng vấn đề đấy.”

“Dù sao cha mẹ trên danh nghĩa của cô đều có chút chột dạ.”

“Hơn nữa nhiều năm trôi qua, bọn họ chung đụng cũng không tệ, những điều này đều là chuyện ngoài ý muốn phát sinh trước khi kết hôn.”

“Sau khi kết hôn, họ đều đàng hoàng giữ bổn phận.”

“Sau đó một nhà bốn người các cô ngược lại chung đụng khá tốt...”

“Khụ khụ, thế nhưng nhà của bạn trai cô thì tôi lại không dám chắc....”

Đông đảo khán giả xem live nghe nói như thế đều mắc cười cực kỳ.

“Oh wow... hai thân gia không có mâu thuẫn, cũng không có vấn đề về lễ hỏi. Quan hệ chắc chắn sẽ tốt [đầu chó.jpg].”

“Người trong nhà không hiểu, nuôi con gái nhiều năm đột nhiên biến thành con dâu [cười khóc.jpg].”

“Tôi rất ngạc nhiên, giống như loại tình huống này, con gái gọi lại tiếng cha thì có cần phải thêm phí đổi bối phận không [tức cười.jpg]”

“Có chút đồng tình, người cha trên danh nghĩa của tân lang nhìn cả nhà bọn họ vui vẻ hòa thuận sẽ có tâm trạng như thế nào [che mặt.jpg].”

“Ặc, có lẽ vị đó cũng có mối tình đầu thì sao...”

“Hay lắm, ngươi đặt bộ này có đúng không?”

[Chả Phải Nữ Hán Tử Đâu Nha] bị trêu chọc có chút ngượng ngùng.

“Được rồi bác sĩ Từ.”

“Tôi trở về rồi sẽ nói rõ ràng với cha mẹ tôi.”

“Ai ya, việc này lúng túng quá đi mất, tôi cũng không biết nên nói như thế nào...”

Các khán giả xem live khác đều đồng ý.

Quan hệ gia đình phức tạp như vậy.

Đặt trong phim truyền hình đều có thể chiếu đến tập thứ 180!

Từ Huyền cười nhạt: “Chuyện này cô không cần phải lo lắng.”

“Cha mẹ cô cũng thích coi livestream của tôi.”

“Bây giờ hai người họ còn lúng túng hơn cô nữa...”

“Đến lúc đó, cô trở về nói thẳng là được.”

[Chả Phải Nữ Hán Tử Đâu Nha] liên tục gật đầu.

“OK bác sĩ Từ, vậy tôi ngắt kết nối đây. Cảm ơn cảm ơn.”

Cô nói rồi đánh thưởng một tên lửa siêu cấp và xuống live.

Từ Huyền mở miệng nói: “Hiện tại kết nối với vị bệnh hữu kế tiếp.”

“ID là...”

"ID của bệnh hữu tiếp theo là [Bà Tiên Đáng Yêu Balala]. "

Vừa đọc ra ID này, lập tức khiến vô số khán giả xem live rung động. Rất nhiều khán giả xem live đều vui vẻ.

ID tự mang theo điểm cười, rất dễ thu hút sự chú ý của người khác.

Sau khi kết nối thành công, một người phụ nữ hơn ba mươi tuổi xuất hiện ở bên trong màn hình.

Sau khi rất nhiều khán giả xem live nhìn thấy hình ảnh của [Bà Tiên Đáng Yêu Balala] thì không khỏi chế giễu.

"Ừm, tôi chỉ có thể nói cũng được xem là hình tượng."

"Có tiếng mà không có miếng."

"Ha ha, bệnh hữu này còn tính trẻ con đó!"

Sắc mặt của [Bà Tiên Đáng Yêu Balala] hơi đỏ lên, lúng túng nói: "Lúc đó tôi chỉ nghĩ, dù sao chơi Ma Âm người khác cũng không nhận ra tôi, nên tùy ý đặt cái tên."

"Nếu như sớm biết gượng gạo như vậy thì đánh chết tôi cũng không đặt ID ngốc nghếch này..."

Từ Huyền cũng mỉm cười: "Bệnh hữu, nói về vấn đề của chị đi."

[Bà Tiên Đáng Yêu Balala] hơi chần chờ.

Rất nhiều khán giả xem live nhìn ra dường như cô hơi do dự.

Chương 779 - Hả? Pháp luật không quy định như vậy mà… (1)

Một lát sau, cô mới mở miệng nói: "Bác sĩ Từ, con người của chồng tôi rất keo kiệt."

"Mỗi năm đón năm mới, vì đến nhà ai đón tết, chúng tôi đều ầm ĩ cả buổi."

"Tôi muốn hỏi mấy năm sau, còn có mấy chục năm sau, chúng tôi còn cãi nhau về vấn đề này không?"

"Anh ấy có ngoan ngoãn nghe lời tôi hay không?"

Vô số khán giả trong phòng live hoàn toàn cạn lời.

Xem nhiều livestream của Từ Huyền như vậy, đây là lần đầu tiên bọn họ nghe thấy vấn đề nhàm chán đến thế.

"Em gái, tiêu hai nghìn tệ chỉ vì hỏi cái này à, cô không cảm thấy thiệt ư? [Che mặt. JPG]."

"A điều này... tôi không nghĩ ra được."

[Bà Tiên Đáng Yêu Balala] kiên định nhìn Từ Huyền: "Bác sĩ Từ, cậu có thể nói cho tôi biết không?"

"Vấn đề này rất quan trọng với tôi."

Từ Huyền suy nghĩ.

Hắn cười như không cười nói: "Được, nếu chị nhất định muốn biết. Vậy tôi cho chị biết cũng không sao cả."

"Bắt đầu từ năm sau, chồng chị sẽ không cãi nhau với chị nữa."

"Bởi vì... anh ta sẽ không sống đến lúc đó đâu!"

Vẻ mặt của [Bà Tiên Đáng Yêu Balala] trở nên trắng bệch. Cô đờ đẫn: "Không thể nào!"

"Chút vấn đề nhỏ này, sao có thể tử hình nghiêm trọng như vậy chứ!"

"Bác sĩ Từ, cậu nhất định là đang gạt tôi? Đúng không? Tôi cầu xin cậu, hãy nói là đang gạt tôi, có được hay không?"

Đám khán giả xem live trong phòng, đều ngạc nhiên.

Bây giờ bọn họ cũng đã nhìn ra.

Hình như phản ứng của người này hơi lạ.

Người bình thường, nếu như nghe Từ Huyền nói như vậy, chắc chắn sẽ không có thái độ này, cũng không sẽ nói ra những lời này. Mấy người có đầu óc khá thông minh đã nghe hiểu.

Sở dĩ vừa rồi người này hỏi vấn đề đó, không phải là thật sự hỏi vấn đề đó.

Chỉ sợ là không muốn khán giả xem live nghe thấy cho nên mới dùng vấn đề khác che giấu suy nghĩ thật sự của bản thân…

"Đệt mợ? Rốt cuộc có tình hình gì vậy?"

"Gấp chết tôi rồi!"

“Bệnh hữu chồng cô sắp chết rồi, đừng che giấu nữa, mau quang minh chính đại hỏi bác sĩ Từ đi.”

Từ Huyền cười nhạt: "Nguyên nhân tại sao chồng cô chết, có lẽ trong lòng cô cũng đoán ra đôi chút đúng không?"

[Bà Tiên Đáng Yêu Balala] im lặng không nói gì.

Một lát sau, mới thở dài: "Bác sĩ Từ, vậy cậu có thể cứu anh ấy không?"

Từ Huyền mỉm cười: "Có thể."

Nghe thấy câu trả lời này, [Bà Tiên Đáng Yêu Balala] mới thở phào nhẹ nhõm, toàn thân đều mềm nhũn. Cô nhìn thấy vô số khán giả xem live điên cuồng hỏi trên màn hình thì không khỏi cười khổ.

Đã đến lúc này, cô có được sự đảm bảo của Từ Huyền, cũng không cần phải che đậy nữa, trực tiếp mở miệng nói ra ngọn nguồn.

"Các người không cần hỏi nữa, tôi nói cho các người biết là được."

"Thật ra cũng không có gì đặc biệt cả."

"Chồng tôi à, tính cách con người anh ấy khá... khá thích chiếm hời."

"Tôi nói như vậy có thể các người chưa cảm giác được gì."

"Nói ví dụ thì các người sẽ biết ngay."

“Nếu như đi ăn ở bên ngoài, bất kể là hôn sự hay tang lễ, nhất định sẽ gọi phục vụ đóng gói tất cả thức ăn…”

Có mấy khán giả xem live nhíu mày, phát màn đạn đáp lại.

"Điều này cũng không có gì mà?"

"Đúng vậy, tuy hơi khó coi một chút, nhưng cũng được xem là không lãng phí thức ăn."

[Bà Tiên Đáng Yêu Balala] bất đắc dĩ nói: "Quan trọng là không phải anh ấy đóng gói bàn chúng tôi ngồi ăn, mà sẽ đóng gói hết thức ăn trên bàn khác…"

"Còn nữa, chúng tôi đến quán ăn dùng bữa, chỉ cần người ta nói miễn phí điểm tâm thì anh ấy có thể trực tiếp lấy túi nilon ra đựng mang đi hết…"

"À đúng rồi."

"Nếu như nhà vệ sinh có giấy, anh ấy cũng có thể lấy đi hết, một tờ cũng không để lại…"

Rất nhiều khán giả trong phòng live đều cạn lời.

"Hay lắm! Người như vậy cô không mau chia tay còn giữ lại qua năm mới à?"

"Ha ha, lầu trên bình tĩnh, từ khi xem livestream của bác sĩ Từ, tôi thấy loại người này nhiều rồi."

[Bà Tiên Đáng Yêu Balala] thở dài: "Tôi vốn cũng không biết."

"Lúc bọn tôi yêu nhau, anh ấy khá nhẫn nhịn, tôi cũng không phát hiện ra."

"Không ngờ sau khi kết hôn, người này hoàn toàn bộc lộ ra ngoài."

"Cũng may con người chồng tôi đối xử với tôi không tồi, thời gian dài cũng bỏ qua."

"Có lúc tôi nói anh ấy cũng sẽ thu liễm lại đôi chút."

Rất nhiều khán giả xem live đều hơi tò mò.

Tính cách này đúng là không thể nào thích cho được. Nhưng làm thế nào cũng không đến mức bị phán tử hình đúng không?

[Bà Tiên Đáng Yêu Balala] thở dài nói: "Quan trọng là... chồng tôi làm tài vụ trong công ty…"

"Tôi luôn lo lắng tay chân anh ấy không sạch sẽ, làm ra mấy chuyện hối hận."

"Thỉnh thoảng sẽ căn dặn anh ấy."

"Không ngờ người này vẫn là không nhịn được…"

“Người này luôn dùng tiền rất tiết kiệm.”

"Nhưng bắt đầu từ mấy hôm trước, tôi phát hiện anh ấy đột nhiên ra tay vô cùng hào phóng."

"Còn mua cho tôi chiếc túi xách một vạn tệ."

Chương 780 - Hả? Pháp luật không quy định như vậy mà… (2)

"Lúc đó trong lòng tôi hơi hồi hộp, cảm giác không đúng."

"Nhưng tôi hỏi thế nào, đánh chết anh ấy đều không thừa nhận là lấy tiền của công ty..."

Lúc này, đông đảo khán giả xem live mới chợt hiểu.

Khó trách sau khi người này kết nối lại hỏi vấn đề này.

Chỉ sợ là sợ ông xã gặp chuyện không may nên không nhịn được mà hỏi, lại sợ sau khi hỏi công khai lại rước lấy phiền phức cho ông xã. Cho nên mới hỏi vấn đề quanh co lòng vòng để dò xét...

Chỉ là không ngờ kết quả khi hỏi lại đáng sợ như vậy. Trực tiếp phá vỡ người này.

[Bà Tiên Đáng Yêu Balala] không nhịn được mà nói: "Bác sĩ Từ, tôi không hiểu."

"Tôi đã cố ý tìm luật sư hỏi qua, anh ấy không phải là nhân viên công chức, loại như phạm tội kinh tế cùng lắm là giam giữ không thời hạn."

"Không liên quan đến tử hình đúng không?"

Rất nhiều khán giả xem live có công việc liên quan đến pháp luật cũng cẩn thận nghe đáp án của Từ Huyền. Bọn họ cũng hơi buồn bực.

Loại chức vụ phạm tội, bất kể là kinh nghiệm hay là lý luận, chuyện này đều không khoa trương đến mức tử hình. Từ Huyền cũng cười nhạt: "Tôi nói chồng chị tham nhũng tiền của công ty lúc nào chứ?"

[Bà Tiên Đáng Yêu Balala] lập tức ngây ra, cô lắp bắp nói: "Bác sĩ Từ, không phải vừa rồi cậu nói... anh ấy sẽ chết à?"

Từ Huyền ung dung nói: "Chồng chị không có gạt chị."

"Gần đây đúng là anh ta đã phát tài được một khoản lớn."

"Nhưng số tiền đó không phải lấy từ công ty của anh ta. Mà là nhặt được."

[Bà Tiên Đáng Yêu Balala] đờ ra: "Nhặt nhặt... nhặt được?"

Vô số khán giả xem live cũng nghe đến choáng váng.

Tình tiết này phát triển không đúng cho lắm...

Từ Huyền thản nhiên nói: "Loại người như chồng chị, tuy thích chiếm lợi là không có sai."

"Chỉ là anh ta cũng có giới hạn."

"Chỉ chiếm thứ có thể chiếm trong phạm vi quy tắc."

"Chuyện như cầm tiền công ty, chỉ cần không chạy trốn thì nhất định sẽ bị phát hiện."

"Anh ta lại không ngốc, sao có thể làm ra chuyện này được?"

[Bà Tiên Đáng Yêu Balala] cảm thấy hồ đồ rồi.

Cô sững sờ: "Vậy cậu còn nói anh ấy sẽ chết?"

"Nhặt tiền càng không bị phán tử hình đúng không?"

Sắc mặt của Từ Huyền hơi vi diệu: "Ai bảo khoản tiền anh ta nhặt hơi đặc biệt chứ..."

"Tôi hỏi chị."

"Chị còn nhớ không lâu trước, chị và chồng chị, còn có mấy người bạn khác. Cùng nhau đến vùng quê dã ngoại nướng đồ nướng không."

[Bà Tiên Đáng Yêu Balala] gật đầu: "Đúng là có chuyện này."

"Tôi nhớ rất rõ, lúc đó mấy người bọn tôi đều là lần đầu đi dã ngoại, không có kinh nghiệm gì cả."

"Lần đó còn rất chật vật."

"Nhưng cuối cùng cũng xem là chơi vui vẻ."

Từ Huyền mỉm cười nghe.

Sau khi nghe cô nói xong, mới ung dung nói: "Vậy có lẽ chị còn nhớ mấy người dùng bật lửa đốt than củi không cháy."

"Dù sao thì điểm cháy của thứ như than củi khá cao, mấy người cũng không biết dùng cồn làm mồi dẫn lửa."

"Sau đó là chồng chị nghĩ ra cách, tìm người trong thôn xin ít giấy mới đốt thành công lò nướng."

"Chị có còn nhớ hình dáng của tờ giấy đó hơi quen thuộc…"

[Bà Tiên Đáng Yêu Balala] nghe đến đây, trong đầu đã có liên tưởng không tốt.

Sắc mặt cô tái nhợt: "Bác sĩ Từ, chẳng lẽ là..."

Từ Huyền mỉm cười: "Không sai, bên cạnh trại của mấy người chỉ có mấy phần mộ hoang."

"Bên cạnh phần mộ còn đặt ít tiền giấy rải rác vẫn chưa đốt."

"Lúc ấy, chồng chị tìm xung quanh rất lâu vẫn không tìm thấy ai."

"Vì vậy đã dứt khoát thu lấy tiền giấy đó, cầm đi."

"Loại tiền giấy này rất dễ cháy, lấy ra làm mồi lửa rất tiện..."

"Ồ, đúng rồi."

"Lúc đó, anh ta còn tiện tay cầm một quả táo chuẩn bị trở về nướng ăn đó.”

Đông đảo khán giả xem live nghe thấy Từ Huyền kể về hành động của chồng bệnh hữu này, đều tê rần. Trong đầu của bọn họ chỉ có hai chữ - quá lỳ!

Anh trai này thuộc kiểu sống không kiêng kỵ gì cả.

Cho dù là người trong lòng tin tưởng vững chắc về chủ nghĩa duy vật, chưa bao giờ tin mê tín phong kiến. Chỉ sợ trong lòng sẽ có chút sợ hãi.

"Đù! Hành động này cũng cợt nhả quá đúng không?"

"Mẹ tôi khiếp sợ một trăm năm!"

"Dùng loại giấy này để đốt, lúc ăn đồ nướng, trong lòng không sợ à..."

[Bà Tiên Đáng Yêu Balala] cũng sững sờ: "Có phải anh ấy ngốc không vậy? Sao thứ gì cũng dám dùng chứ?"

"Hơn nữa, sao tên khốn này không nói với tôi?"

Từ Huyền mỉm cười: "Nếu anh ta nói cho chị, chẳng phải chị sẽ mắng anh ta à?"

Nói rất có đạo lý, cô không cách nào phản bác được…

Từ Huyền lắc đầu cười: "Nói thật, cũng không phải trong lòng chồng chị hoàn toàn không quan tâm. Thật ra anh ta cảm giác có chút cách ứng."

"Chỉ là thứ nhất, xung quanh không có thứ gì có thể làm mồi lửa, châm lửa khá là phiền."

"Thứ hai, cộng thêm thói quen lâu dài khiến anh ta cảm giác không lấy thì thiệt."

"Cho nên cũng không quan tâm đến nữa."

Bình Luận (0)
Comment