Dần dà, hai mẹ con tròn trịa đều cảm thấy có điều gì đó không ổn...tại sao anh trai càng ngày càng gầy đi?
Hai người họ còn hỏi hắn có phải có bí quyết giảm cân không?
Người anh trai hua tay và bảo rằng tình yêu làm cho con ngươi ta thăng hoa.
Nhưng sau đó, sắc mặt của người anh trai ngày càng xấu đi, eo và chân ốm teo như que củi, hàng xóm xung quanh đều bàn tán xôn xao, nói rằng người anh trai có thể đã bị trúng độc.
Không chỉ vậy, tinh thần của người anh trai cũng ngày một yếu đi, chẳng bao lâu sau hắn còn không cầm nổi cái bát.
Hai mẹ con tròn trịa lo lắng đưa hắn đến bệnh viện kiểm tra, bệnh viện hỏi rằng có phải hắn đang giảm cân không? Ngoài cơ thể suy nhược thì hắn không mắc bệnh gì.
Mỗi ngày người anh trai ăn cũng rất nhiều, sau này được người ta giới thiệu cho một bác sĩ đông y, vị bác sĩ đó hồi còn trẻ từng qua lại với bác sĩ ma qua đường, vừa mới bắt mạch, sắc mặt đã lập tức thay đổi, nói rằng hắn đã vướng phải thứ có lông, bác sĩ đó không thể khám ra.
Hai mẹ con tròn trịa vô cùng sợ hãi, cầu xin vị bác sĩ đó nghĩ cách cứu giúp nhưng bác sĩ đó lắc đầu, bảo rẳng cả người hắn đã âm thịnh dương suy, trừ phi loại bỏ thứ có lông đó, nếu không không tới một tháng nữa hắn sẽ đi đời.
Nghe thấy vạy, người anh trai quát tháo bảo bị bác sĩ đó suy thận, ghen tị với tình yêu của hắn nên mới ăn nói xằng bậy.
Vị bác sĩ đông ý đó nói nếu không tin thì khi trăng lên lấy gương ra soi sẽ biết.
Lúc này người anh trai định thần lại...đúng rồi, lúc đến nàng từng nói không được để gương trong phòng.
Thấy sức khỏe ngày một suy yếu, người anh trai quyết tâm lén giấu một cái gương dưới giường để có thể chiếu vào người nằm bên cạnh.
Khi cô gái đến, người anh trai như bị mê hoặc và quên bẵng chuyên cái gương...cũng thật trùng hợp, hôm đó là một ngày âm u nên không có trăng.
Nhưng hai mẹ con tròn trịa lại không quên chuyện đó, vừa đến giờ họ đã đến gõ cửa nhắc nhở người anh trai.
Người anh trai đang chìm trong giấc mơ ngọt ngào với cô gái đó, hắn thấy rất phiền phức, đang yên đang lành như vậy sao cô gái có thể biến thành một thứ có lông được chứ, nhưng vừa mới ngẩng đầu lên, mây đen bên ngoài tản đi, ánh trăng vừa hay rọi vào, hắn vô tình thấy cái gương, hắn không dám thở, súyt chút nữa bị dọa chết.
Trong gương, hắn thấy vẻ mặt nhợt nhạt héo úa của mình đang ôm một thứ lông lá với cái miệng nhọn hoắt trong tay.
Và thứ nhọn nằm trên người hắn giống như đang hút thứ gì đó xung quanh mũi và miệng của hắn.
Lúc đó người anh trai sợ chết khiếp, hắn hét lên thất thanh, thứ đó cũng giật mình một phen và vội vàng nhảy qua cửa sổ chạy trốn.
Lúc đó gia đình người anh trai mới biết thì ra trên đời còn có chuyện này, sau khi sợ hãi, họ tưởng rằng mọi chuyện sẽ kết thúc, nhưng không ngờ đây chỉ mới là khởi đầu của sự kinh hoàng.
Đêm hôm sau, thứ đó lại đến.
Nhưng lần này nó không hề ăn nói ngọt ngào như trước mà nói năng vô cùng hung dữ, nói người anh trai rượu mời không uống muốn uống rượu phạt, nếu đã như vậy nàng cũng không cần khách sáo với hắn nữa.
…
Vừa dứt lời, nàng không nói gì nữa mà lập tức nhào về phía Cầu ca.
Ngày hôm sau, Cầu ca không còn sức nâng nổi mí mắt lên, Cầu a di và Cầu cô nương dường như rất sốt ruột, đi khắp nơi tìm tòi phương pháp tẩy lông, nào là tìm lá bưởi, nào là rắc muối, nhưng vật kia có pháp lực cao cường, làm thế nào cũng không sợ, trái lại nó còn trở tay làm hai mẹ con Cầu trở mặt nhau
Mà Triệu Oai Bột đánh nhau trước đó, vừa nghe thì chỉ biết lắc đầu - không thiên vị, mấy năm trước con trai nàng cứ đi trêu chọc lông dài, đang sống mà bị dày vò đến chết, nói là bị hút khô tinh khí, mà thứ đó còn đến trong tang lễ, nghe thấy người cả nhà Triệu Oai Bột vừa khóc vừa mắng thì cười hì hì rồi mới chịu đi.
Mẹ con Cầu cũng biết chuyện này, có vẻ rất sợ hãi, sau đó được người ta chỉ dẫn lên miếu lớn xin bùa, người coi miếu nói để ta xin cho ngươi một quẻ! Làm xong sẽ đưa bùa.
Người nhà này bắt đầu còn ôm lòng tin, treo ở trên màn chống muỗi, kết quả ngươi đoán sẽ ra sao, vật kia vừa nhìn thấy lá bùa đó thì xé xuống, còn bỏ thẳng vào trong miệng rồi nhai.
Mẹ con Cầu tức giận đến tìm người coi miếu muốn ông ta giải thích, người coi miếu nghe vậy cũng thấy khó chịu, theo lý mà nói thì lá bùa này có tác dụng mà? Lại hỏi tiếp, đúng rồi – vậy kia là do Cầu ca tự mình đến cửa khổ sở cầu xin, vậy chắc chắn không dễ đi, đều là oan nghiệt, hết cách rồi.
Vừa nghe vậy, mẹ con Cầu rất bế tắc, buổi tối lại đến thăm Cầu ca, nhưng vừa đến hai giờ sáng, hai mẹ con nói không hiểu tại sao lại ngủ thiếp đi, ngày hôm sau vừa hỏi, được rồi, vật kia lại tới.