Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 267 - Chương 267 - Sau Lưng

Chương 267 - Sau Lưng
Chương 267 - Sau Lưng

Chương 267: Sau Lưng

Trình Tinh Hà vừa uống canh, vừa mượn công phu uống canh nói với ta:

“Lương thái thái kia nghe thấy lời này, mặt bánh thịt cũng lệch đi, hận không thể bóp chết hắn.”

Vì vậy ta càng xác định, chuyện của Lương thái thái rất kỳ lạ, sự kỳ lạ này hình như có chút liên quan đến Mã Lục.

Lúc này mấy giáo viên nữ đi tới, thấy Mã Lục, khỏi phải nói càng kích động hơn, vội vàng đi qua chào hỏi:

“Thầy Mã, chúng ta đang tìm ngươi đây, vừa rồi trước cổng trường chúng ta lại có loại chuyện này, nghe nói hôm nay ngươi trực cổng, chúng ta còn lo lắng cho ngươi! Thấy ngươi không sao thì yên tâm rồi.”

Mấy giáo viên nữ kia chắc là đều vừa mới tốt nghiệp ra trường, người nào người nấy đều trẻ tuổi xinh đẹp, mấy giáo viên nam ở bàn bên cạnh liếc nhìn qua, đều lộ ra biểu tình rất kinh diễm.

Mã Lục lại hoàn toàn trái ngược, lãnh đạm nói không sao, có vẻ như không muốn nói nhiều với những giáo viên nữ kia thêm một câu nào nữa.

Nhưng mấy giáo viên nữ kia lại không bị thái độ của Mã Lục đánh bại, ngược lại càng nhiệt tình hơn.

“Thầy Mã, hai ngày nay là lễ Thất Tịch, ngươi có thời gian không? Chúng ta có thể đi xem phim chứ? Gần đây có phim Na Tra kia hay quá!”

“Phim hoạt hình thì có gì hay, người lớn phải làm mấy chuyện người lớn nên làm, thầy Mã, tôi đã sớm đặt Hilton rồi, thẻ phòng cũng để trong ngăn kéo của ngươi rồi.”

“Không thấy xấu hổ à? Thầy Mã đã hứa sẽ đi với ta đến khu nghỉ mát suối nước nóng rồi!”

Lúc ấy ta cũng sửng sốt, các nàng nói lời này trước mặt người khác không thấy xấu hổ sao?

Mấy người phụ nữ tụm lại như một vở kịch, các nàng giống như phi tần tranh sủng, vì Mã Lục mà muốn liều mạng đánh nhau.

Trình Tinh Hà híp mắt nhìn mấy người phụ nữ kia, cười như không cười nói:

“Thất Tinh, ngươi xem vận đào hoa này của bạn học ngươi đi, so với ngươi còn mạnh hơn nhiều.”

Mà vừa nghe mấy chữ “Vận đào hoa”, sắc mặt Mã Lục lại đột nhiên càng khó coi hơn, mặt cũng trầm xuống, mất kiên nhẫn nói với mấy giáo viên kia:

“Các ngươi có bệnh không, không thấy ta còn có việc sao? Còn không mau cút đi.”

Lời này rất nặng, lẽ ra người phụ nữ nào nghe xong đều phải xấu hổ.

Nhưng không ngờ mấy giáo viên nữ kia đều khẩn trương lên, liên tục nói không phải là cố ý, ta cút ngay đây, bảo hắn tuyệt đối đừng tức giận.

Ta cũng được mở mang tấm mắt, Mã Lục bây giờ đẹp trai hơn thời trung học, nhưng khiến cho mấy người phụ nữ kia theo đuổi giống như fan não tàn thì thật đúng là ta chưa từng thấy qua.

Trái ôm phải ấp, gấm hoa vây quanh, đây không phải là mơ ước của bao người đàn ông sao?

Kết quả, nghĩ đến đây ngón trỏ tay phải lại chợt đau, ta biết Tiêu Tương không vui, vội vàng thay đổi suy nghĩ.

Lúc này mấy giáo viên nam kia nhìn không nổi nữa, chỉ trích Mã Lục nói chuyện khó nghe, cũng là người được giáo dục tốt, sao có thể dùng thái độ đó đối xửa với phụ nữ chứ? Thật sự là muỗi đốt Đường Tăng - không biết tốt xấu gì.

Mã Lục còn chưa nói gì, vậy mà mấy giáo viên nữ kia lại phản bác thay, lại còn nói mấy giáo viên nam là chó mà lại bắt chuột đi xen vào việc của người khác, các nàng vui vẻ để cho Mã Lục làm mẹ, Mã Lục nói với các nàng một câu thì vui vẻ đến vậy sao?

Còn có nói họ là đấng nam nhi mà không biết thông cảm cho người khác chút nào, chuyện xảy ra ở đường giao gần đây đều là người bên cạnh thầy Mã, tâm trạng thầy Mã không tốt chứng tỏ hắn trọng tình nghĩa, các ngươi biết cái gì chứ?

Sao cơ, người chết đều là người bên cạnh Mã Lục?

Mà Mã Lục vừa nghe vậy, giống như xúc động nên làm loạn, thoáng cái cầm chăn nện xuống đất, rống lên:

“Câm miệng hết cho ta!”

Sắc mặt mấy giáo viên nam cũng không tốt:

“Mã Lục, ngươi đừng ỷ vào có các giáo viên nữ đối xử tốt với ngươi, ngươi lại...”

Kết quả mấy giáo viên nữ nghe xong, chạy tới túm mấy giáo viên nam kia và nói họ ghen tị Mã Lục được yêu thích nên bắt nạt Mã Lục, các nàng muốn giúp Mã Lục đòi lại công đạo.

Mấy giáo viên nam kia sợ không ăn nổi cơm, xám xịt rời đi.

Cái này cũng quá khoa trương đi, trong lòng ta theo thói quan, bắt đầu dùng vọng khí với Mã Lục.

Vừa nhìn cũng không vội, ta thấy trên người Mã Lục cũng có loại mùi hôi màu xám kỳ lạ này, dường như trên người cũng mang theo thứ bẩn thỉu giống như Hàn tiên sinh kia.

Nhất là sau lưng - Mã Lục bất tri bất giác cũng thỉnh thoảng đi gãi cái sau lưng kia.

Ta quay đầu lại nhìn Trình Tinh Hà, bảo hắn nhìn xem sau lưng Mã Lục có thứ gì không, Trình Tinh Hà hiểu ý, lúc này một nữ phục vụ đưa đồ uống tới, Trình Tinh Hà duỗi chân, nhân viên phục vụ không đứng vững, đồ uống lập tức hắt lên lưng Mã Lục, Mã Lục đang thất thần, “A” một tiếng liền kêu lên.

Bình Luận (0)
Comment