Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 366 - Chương 366 - Lắm Mồm

Chương 366 - Lắm Mồm
Chương 366 - Lắm Mồm

Chương 366: Lắm Mồm

Nhưng ai ngờ được buổi tối ngày thứ nhất đã xảy ra chuyện lạ.

Triệu phú kia là loại người vừa đặt lưng đã ngủ, nhưng không biết tại sao mà khi ấy hắn chợt tỉnh lại giữa đêm, vừa mở mắt đã thấy trong phòng xuất hiện hai người một nam một nữ.

Lúc ấy hắn sợ hết hồn, đây là biệt thự biệt lập trên núi, bên ngoài lại có bảo vệ gác cửa, hai người này là ai a?

Chỉ thấy hai người kia mặt không cảm giác, sắc mặt ảm đạm giống như hai người giấy, một trái một phải đứng ở đầu giường vợ chồng triệu phú, khom người nhìn xuống mặt hộ.

Hộ đều mặc quần áo đen, kiểu dáng rất kỳ quái, không giống như quần áo thời nay. Nhưng vẫn chưa hết, triệu phú liếc mắt thấy chân hai người này lại lơ lửng trên không, cách mặt đất ba tấc.

Lần này triệu phú suýt nữa bị dọa sợ vỡ mật, hắn muốn kêu lên, nhưng khi người ta đang ở trạng thái quá mức sợ hãi thì lại không thể kêu lên được.

Mà người đàn ông kia cúi đầu xuống, nói một câu vào tai hắn:

"Nhờ được ưu ái, nhớ đến đúng hẹn."

Người phụ nữ kia cũng há miệng đồng thanh nói như vậy ở bên tai vợ hắn.

Hai giọng nói này đều vô cùng âm u, giọng điệu thì quỷ dị không diễn tả được, khiến triệu phú lập tức sởn cả da gà.

Không ngờ điều kinh khủng hơn còn ở phía sau, người đàn ông kia bắt đầu ngửi mùi trên người hắn, triệu phú chỉ cảm thấy hơi thở của người đàn ông kia lạnh như băng, gần như thấm vào đến tận xương tủy, mà người phụ nữ kia cũng đang ngửi vợ hắn.

Hắn sợ hãi đến mức muốn kêu, nhưng lại không kêu được, liều mạng ngừng thở, âm thầm đạp vợ hắn muốn đánh thức vợ hắn, nhưng vợ hắn ngủ rất say, căn bản không có chút phản ứng nào.

Khoảng thời gian đó cực kỳ khó chịu đựng, cũng không biết phải chịu đựng bao lâu trời mới sáng.

Đến khi triệu phú cảm giác được cơ thể mình có thể động được liền lay vợ hắn ngay, kết quả vợ hắn lại nghiêng đầu đi, không có một chút phản ứng nào.

Triệu phú bị dọa sợ, liền tìm người đến xem. Dù vợ hắn không có vết thương ngoài da, nhưng lại cứ hôn mê bất tỉnh, chữa trị thế nào cũng không có tác dụng, cứ trở thành người không có tri giác như vậy.

Triệu phú sợ đến mức cũng sốt cao ba ngày, sao còn dám ở biệt thự đó nữa. Nhưng biệt thự đó rất đắt đỏ, lại có vị trí tốt, các hạng mục khác cũng tốn không ít tiền, hắn không nỡ bỏ hoang nó. Cuối cùng nghe nói nhà cô gái mập được sửa phong thủy rất tốt, lập tức bảo cô gái mập giúp hắn tìm ta.

Vừa phải giải quyết chuyện phong thủy của biệt thự, vừa phải cứu vợ hắn, ai hiểu chuyện cũng biết đến bây giờ mà vợ hắn vẫn chưa tỉnh lại, sợ là đã mất hồn rồi.

Ta nhíu mày, hai người đó nói nhờ được ưu ái, nhớ đến đúng hẹn?

Ta liền hỏi cô gái mập, triệu phú có biết lời đó có ý gì không?

Cô gái mập vội lắc đầu:

"Nếu hắn biết đã tốt, nhưng hắn hoàn toàn không biết hai thứ kia!"

Trình Tinh Hà thấp giọng nói:

"Thất Tinh, ngươi xem, bây giờ chúng ta tổn thương nguyên khí nặng nề, vốn nên tĩnh dưỡng, nhưng nếu ở nhà lâu quá sẽ ngu đi, không bằng tìm vài chuyện nhỏ nhặt để ngươi hoạt động gân cốt, quan trọng hơn là..."

Trình Tinh Hà nuốt nước miếng:

"Ngươi không biết chứ, thuốc mà Bạch Hoắc Hương cho ngươi dùng không phải máu lộc nhung thì chính là nhân sâm, ta mặc cả với nàng, ngươi đoán nàng nói gì?"

Nói rồi hắn bắt chước giọng của Bạch Hoắc Hương:

"Ta đến khám bệnh, không phải làm từ thiện". Huynh đệ đã không còn một xu dính túi, sau này chúng ta còn phải đi phá tứ tướng cục, tìm huyệt chân long, có việc gì mà không cần tiền? Năm mươi vạn này coi như ngươi kiếm tiền đi đường đi."

Đi ra khỏi nhà không có tiền quả thật khó đi, lại nói nếu muốn đưa Tiêu Tương trở lại, đương ta phải làm nhiều công đức rồi.

Vì vậy ta liền đồng ý, đợi sau khi đỡ hơn sẽ đi qua nhìn một chút.

Cô gái mập rối rít cảm ơn rồi rời đi, trông có vẻ vô cùng phấn khởi. Trình Tinh Hà thì đuổi theo, bảo nàng tìm triệu phú đó, trả khoản tiền đặt cọc sớm một chút.

Bạch Hoắc Hương đúng là có bản lĩnh, không lâu sau ta đã có thể xuống giường đi lại, chắc cũng nhờ có linh khí của giao, Trình Tinh Hà còn không khỏi nhanh bằng ta.

Hôm đó ta đang ở trong sân phơi nắng, chuẩn bị cho ngày hôm sau đến biệt thự kia xem một chút. Một người trong thôn đi qua, lên tiếng chào ta:

"Đây không phải là Lý tiên sinh sao? Phơi nắng hả?"

Ta gật đầu một cái, thôn dân kia tiếp tục nói:

"Không ngờ Lý tiên sinh trẻ tuổi như vậy mà đã có con, còn là sinh đôi nữa, nhưng mà sao không thấy mẹ đứa bé?"

Sanh đôi? Móa nó sinh đôi ở đâu ra?

Ta liền hỏi thôn dân kia lời này có ý gì?

Thôn dân kia lại bị ta hỏi ngây người:

"Hôm qua ta xuống núi còn thấy hai người hộ đi theo sau lưng ngài, nhưng hai đứa bé kia cũng quá nổi bật, một đứa cả người đen, một đứa cả người trắng, không phải ta lắm mồm chứ con nít nhỏ như vậy, nào có ai mặc quần áo kiểu đó."

Bình Luận (0)
Comment