Chương 611: Trả Phí
Trong nghề này, hớt tay trên là việc đáng khinh bỉ, huống hồ là việc hậu bối hớt tay trên của tiền bối, đây chẳng khác nào là múa rìu qua mắt thợ!
Đổng Hồng Lâu đã bí mật lấy tay ra hiệu “tám triệu” với sếp Giang, điều đó có nghĩa hắn đã thỏa thuận về giá cả.
CMN, tám triệu, xem như ta đã được mở mang tầm mắt, sao hắn không đi ăn cướp luôn đi? Tiền của người giàu dễ kiếm vậy sao?
Nhưng nghĩ cũng phải...nhìn vẻ ngoài của sếp Giang chắc hẳn mỗi vụ làm ăn đều lên đến hàng trăm triệu đô la, tám triệu đương nhiên chẳng nhằm nhò gì với nàng!
Thảo nào khi thấy ta từ chối thù lao của sếp Giang, những nhân viên đều tỏ ra vẻ mặt đó!
Còn bây giờ...Miếng thịt mỡ đã được dâng tận miệng của Để Hồng Nhãn đã bị ta oẵm mất, hắn không tức giận với ta mới lạ.
Mặc dù Trình Tinh Hà cũng biết rằng tiền của sếp Giang rất dễ kiếm, mắt hắn sáng lên một lúc lâu nhưng cuối cùng vẫn đau khổ kéo ta:
“Hay là đi trước đi...nếu không tên Để Hồng Nhãn bụng dạ hẹp hòi này sẽ biến chúng ta thành con diều mà thả mất, kiếm được tiền nhưng cũng phải còn sống mới tiêu được tiền chứ.”
Đây không giống những lời Trình Tinh Hà thường nói.
Hóa ra lý do Để Hồng Nhãn có biệt danh như vậy là vì tính ghen ăn tức ở của hắn.
Nghe nói kể từ khi vào nghề, chỉ cần gặp phải một đồng nghiệp có năng lực và danh tiếng hơn mình, hắn nhất định sẽ nghĩ đủ mọi cách để phá hoại người ta.
Phá hoại bằng cách nào? Đó là cố tình phá hủy phong thủy và tiếng tăm gia đình người ta.
Có một lần, một tiên sinh với danh tiếng đang đi lên xem Ngưu Vĩ cho một gia đình và nói rằng nhất định sẽ sinh ra một vị quan võ.
Nhưng gia đình đó không chỉ không sinh ra một quan võ mà ngược lại toàn sinh ra phạm nhân.
Người nhà đó vô cùng tức giận và muốn có một lời giải thích, thanh danh của vị tiên sinh đó cũng bị hủy hoại, từ đó không ai dám mời hắn đến xem âm trạch, thật ra Để Hồng Nhãn đã lén nhấc một hòn đá và đóng một cái đinh ba tấc...cái đinh đã kìm lại Ngưu Vĩ thì còn phát tài thế nào được?
Còn có một vị tiên sinh cũng là đồng nghiệp của hắn đã xem kim kỳ lân cho một quý nhân, nói rằng con cháu nhất định sẽ thịnh vượng, kết quả con cháu khi sinh ra không tàn tật thì cũng là ngu ngốc.
Quý nhân đó nổi cơn thịnh nộ, tiên sinh gặp xui, người biết được sự tình tiết lộ rằng Để Hồng Nhãn có đêm đã lẻn vào và chặt đi hai cái cây.
Thứ mà hắn chặt là sừng kỳ lân, sừng kỳ lân đã mất thì làm sao có thể ban quý tử, chỉ có thể ban phế phẩm mà thôi.
Trên đời không có bức tường nào gió không lọt qua được, Để Hồng Nhãn tưởng rằng mình không để lại sơ hở gì nhưng trong ngành có rất nhiều chuyên gia, họ biết rất rõ những chuyện này, vì vậy nên mới đặt biệt danh cho hắn là Để Hồng Nhãn...Hắn không thích nhìn người khác tốt hơn mình, chỉ thích lén lút ngáng chân người khác.
Thảo nào vẻ mặt của Để Hồng Nhãn trông rất hà khắc, nhìn rất có tướng phu thê với ả nhân viên lễ tân dưới lầu.
Tại sao năng lực của những đệ tử của mười hai thiên cấp này lại ngày càng tệ đi? Nghe có vẻ như Để Hồng Nhãn này còn lợi hại hơn cả Hải Nghênh Xuân.
Cũng khó trách...Trong gia tộc mười hai thiên cấp xuất hiện thiên cấp, vận may chỉ đổ dồn về một người, những thế hệ sau đương nhiên sẽ không thể được hưởng bằng nhau nên sẽ xuất hiện nhiều kẻ điên kẻ ngốc.
Vì vậy tuy rằng Hải Nghênh Xuân có động tác võ thuật đẹp nhưng bản lĩnh lại có hạn, còn Để Hồng Nhãn này lại là Địa cấp thực thụ, e rằng không dễ đối phó.
Bây giờ ta đang ở trong tình thế này, tích công đức cho Tiêu Tương vẫn là ưu tiên hàng đầu, thêm một chuyện chi bằng bớt đi một chuyện, cũng không cần đối đầu với hắn làm gì, dù sao lần này ta đã quen biết với sếp Giang, chắc là có thể tự nhiên ra vào, đợi sau khi tên Để Hồng Nhãn này đi rồi hẵng xử lý tên Đổng Hồng Lâu cũng chưa muộn.
Vì vậy, ta và Trình Tinh Hà đi rón rén về phía sau...định sẽ đi ra thang máy và xuống lầu cho xong chuyện.
Nhưng không ngờ tay đeo đồng hồ Vacheron Constantin của sếp Giang lại đặt lên vai ta và nói một cách hào phóng:
“Cảm ơn đại sư Để đã đích thân đến đây, nhưng chuyện phòng ngủ của ta đã có cao nhân giải quyết rồi, thật xin lỗi, để đại sư Để mất công đến đây một chuyến rồi."
Vừa nói, nàng vừa nháy mắt với thư ký:
"Hãy trả phí vì đã vất vả đến đây cho đại sư Để."
Nghe vậy, Để Hồng Nhãn và Đổng Hồng Lâu đều ngẩn người ra.
Đổng Hồng Lâu vội nói:
"Sếp Giang, ngươi nói gì vậy, chúng ta đều biết một quẻ của đại sư Để đáng giá nghìn vàng, muốn tìm đại sư đây giúp đỡ không phải chuyện dễ dàng, người ta phải xếp hàng dài tới tận sông Song Long để chờ tới lượt đấy! Huống hồ vì để hợp tác với chúng ta, đại sư Để đã từ chối rất nhiều khách hàng khác, chúng ta làm vậy thì còn tình nghĩa gì nữa, chúng ta thế này là...”