Chương 618: Hồ Tiên
Nhưng khi nói đến đây, vị thiếu gia giống như nhớ lại gì đó liền thay đổi lời nói:
"Ta nói ngươi lớn tuổi rồi, hễ có chuyện gì thì lại rêu rao khắp nơi cho bàn dân thiên hạ biết, bây giờ thứ gì cũng mời về nhà được, ngươi thấy ta chưa đủ mất mặt sao? Một người vô dụng như ngươi có xứng đáng làm mẹ không!"
Ta bắt đầu có chút ngứa mắt, đây là lời mà con trai nói với mẹ của mình sao? Hơn nữa, chuyện này là do ngươi tự mình chuốc lấy, liên quan gì đến mẹ của ngươi chứ?
Nhưng sếp Giang lại vội nhẹ giọng nói:
"Dương Dương ngoan, hai tiểu ca này thật sự rất giỏi, mẹ đã tận mắt nhìn thấy, ngươi đừng nóng giận, ngươi mà tức giận thì mẹ sẽ buồn lòng lắm..."
Bên ngoài sếp Giang là người vô cùng oai phong, nhưng khi đối xử với con trai thì lại vô cùng dịu dàng, đúng là vỏ quýt giày có móng tay nhọn.
Trình Tinh Hà nhìn ta, được rồi, chúng ta cũng không quản chuyện bao đồng nữa, một người muốn đánh một người nguyện bị đánh, âu cũng là nghiệt duyên.
Sếp Giang vừa nói vừa bất lực nhìn chúng ta:
“Đại sư ta cầu xin các ngươi hãy giúp con trai ta.”
Nếu thật sự là vì vị thiếu gia này ta có lẽ sớm đã phủi mông đi rồi, nhưng dáng vẻ đó của sếp Giang đã chạm đến lòng trắc ẩn của ta.
Thật đáng thương cho những bậc cha mẹ, cũng chính vì bản thân không có nên ta mới vô cùng trân quý.
Trình Tinh Hà thì khỏi phải nói, sếp Giang đã dâng một miếng mồi béo bở, cho dù ta có gào thét muốn rời đi thì hắn cũng sẽ tóm ta về để kiếm tiền.
Ta nhìn vị thiếu gia nói:
"Chắc bình thường ngươi thích ra ngoài tán gái lắm phải không? Đáng tiếc lần này ngươi đã gặp phải một cô gái đáng gờm."
Vị thiếu gia đó vốn muốn đuổi chúng ta đi nhưng khi nghe ta nói vậy thì lại ngẩn người một lúc, hắn nhìn sếp Giang, càng nổi giận nói:
“Ai cho ngươi nói chuyện của ta cho người ngoài biết vậy! Bây giờ truyền ra ngoài rồi ta còn mặt mũi nào mà sống nữa đây!"
Sếp Giang vội lắc đầu:
"Không phải ta nói, là đại sư đây tự mình nhìn ra!"
Đúng vậy, là ta tự mình nhìn ra, nhìn khóe mắt của vị thiếu gia này là có thể biết hắn đang gặp tà số đào hoa.
Còn đôi mắt đào hoa, chân mày liễu của vị thiếu gia này...nếu đổi lại là phụ nữ thì sẽ rất xinh đẹp, đàn ông cũng sẽ rất điển trai, nhưng kiểu người có tướng mạo như vậy thì lại rất hay lăng nhăng trăng hoa ong bướm, tục ngữ có câu chơi dao sắc có ngày đứt tay, số của hắn đã định sẵn phải gặp trắc trở trong chuyện tình cảm nam nữ.
Hơn nữa dấu vết nơi khóe mắt hắn còn có màu đỏ chu sa, gọi là giọt sương đỏ, chứng tỏ hắn đã từng có loại quan hệ này với người ta.
Vị thiếu gia bị ta làm cho ngẩn người, lúc này hắn mới im lặng.
Sếp Giang biết rằng thiếu gia đã bị thuyết phục, vì vậy vội kể lại mọi chuyện.
Hóa ra thường ngày vị thiếu gia này không có sở thích gì khác, giống như ta đã nói, hắn có thích một cô gái, một ngày không thể nhìn thấy nàng ấy thì không thể sống nổi, mỗi ngày hắn đều đi tìm cô gái đó, sống một cách mê muội và chìm đắm.
Chương 618:
“Thật ra, ta cũng không phải là người nhỏ mọn, nếu chỉ có vậy thì không sao, nàng thậm chí còn nhắm đến vận mệnh của ta...cũng vì vậy nên ta mới luôn đối đầu với nàng."
Vận mệnh?
Vừa nói sếp Giang vừa mời chúng ta vào trong.
Nhà cao cửa rộng không hổ danh là nhà cao cửa rộng, bên trong hoa cỏ tươi tốt, màu sắc xa hoa, không khác gì các cung điện thời xưa.
Khi vào bên trong, một nhóm người đồng loạt chào hỏi giống như chào các tổng tài trong phim truyền hình.
Sếp Giang dẫn chúng ta đến một căn phòng rất sang trọng, khi vào thì thấy một thiếu gia trạc tuổi chúng ta đang nằm trên giường.
Vị thiếu gia đó khá đẹp trai, rất có phong thái của sếp Giang, nhưng điều khiến người khác bất ngờ là tuy tay chân mảnh khảnh nhưng bụng của vị thiếu gia này lại rất to...tròn vo giống như đang mang thai!
Nhiều người cũng bị bụng phệ sau khi uống bia, nhưng trên bụng của vị thiếu gia này...lại chằng chịt những vết rạn!
Vừa thấy chúng ta, vị thiếu gia đó lập tức cảnh giác che bụng hỏi:
"Mẹ, hai người này làm gì vậy?"
Sếp Giang âu yếm nhìn thiếu gia nói:
"Dương Dương ngươi đừng sợ, mẹ đã tìm được đại sư xem bệnh cho ngươi."
Trình Tinh Hà nhìn cái bụng kia, nhỏ giọng nói:
"Ơ này, cái bụng kia hơi kỳ lạ, bên trong có chứa gì đó."
Ta cũng đã nhìn ra...trên bụng của vị thiếu gia đó có một tà khí màu đen đang quanh quẩn.
Sếp Giang thở dài, miễn cưỡng nói với chúng ta:
“Các ngươi cũng thấy rồi đấy, bụng của con trai ta...đã kiểm tra khắp nơi nhưng...”
Vẻ mặt của vị thiếu gia càng trở nên khó coi giống như không muốn nhắc tới chuyện này.
Ta trả lời:
“Đúng vậy, ta có thể nhìn ra, cái này dường như là hung thai.”
Gà trống đẻ trứng thì từng thấy nhưng đàn ông mang thai thì đúng là lần đâu tiên chứng kiến.
Khuôn mặt trắng trẻo của vị thiếu gia đó lập tức đỏ ửng lên, trông vô cùng xấu hổ:
"Các ngươi đừng nhìn ta bằng ánh mắt đó ...ta làm gì biết nàng là một hồ tiên?"