Bậc Thầy Phong Thủy (Dịch)

Chương 65 - Chương 65 - Hôi Bách Thương

Chương 65 - Hôi Bách Thương
Chương 65 - Hôi Bách Thương

Chương 65: Hôi Bách Thương

Lúc này tuyệt đối không thể quay đầu, chỉ cần quay đầu lại, chắc chắn ta sẽ trúng tà. Hòa Thượng trừ khỏe ra thì chẳng được tích sự gì, không ai có thể cứu được ta.

Đúng rồi, ông cậu ba từng nói chỉ cần dồn khí cả người đẩy lực ra là có thể phóng khí đạo trên người ra ngoài, loại khí này là khí thuần dương, mà người chết lại ngưng tụ ra âm khí, có thể đánh tan được người chết!

Trước kia ta chưa bao giờ gặp tà vật, đương nhiên cũng không có cơ hội dùng chiêu này, bây giờ nhớ ra lập tức đè lên pháp môn mà ông cụ dạy, liều mạng muốn dồn khí lên đầu ngón tay.

Quả nhiên trong đan điền như có một ngọn lửa đang cháy, từ từ bốc hơi lên. Nhưng đây là lần đầu tiên ta làm, cho dù có làm kiểu gì cũng không thể chuyển khí đó lên trên đầu ngón tay được.

Mà lúc này, thứ đứng sau lưng ta đang thổi lên đỉnh đầu ta!

Cả người ta lạnh căm, điều này nói rõ hai mệnh đăng trên vai đã bị nó thổi tắt, lát nữa mà nó thổi tắt luôn cả cái trên đầu thì mẹ nó ta sẽ xong đời!

Không được, ta phải cố gắng dồn lực... Vì vậy ta tiếp tục gồng mình lên muốn đưa khí đi như đang thông ống nước vậy. Cuối cùng khí kia đã từ từ bơi lên đầu nguồn giống như con cá nhỏ!

Nhưng trước mắt ta cũng bắt đầu choáng váng, có loại cảm giác đứng không vững - mệnh đăng trên đầu ta cũng không kiên trì nổi bao lâu.

Lần này chết chắc rồi... Nhưng đúng lúc này, “con cá nhỏ” kia đột nhiên phóng to lên, bơi từ cánh tay lên đầu ngón tay ta. Ta không hề chần chừ một giây nào, lập tức quay đầu vận khí đánh về phía thứ kia.

"Rầm!"

Chỉ nghe thấy một tiếng nổ vang, giống như là một đống xếp gỗ bị ta đánh tan. Lúc này Hòa Thượng cũng vừa kéo khóa quần vừa chạy tới:

"Bắc Đẩu, ngươi làm hỏng cái gì thế?"

Ta cầm đèn pin đảo qua, đột nhiên hít một hơi lạnh, không ngờ lại là một đống đầu lâu.

Hòa Thượng cũng sợ hết hồn:

"Mẹ nó, cái quỷ gì đây?"

Ta ngồi xuống nhìn một chút, nói cho Hòa Thượng cái này gọi là cốt bất hóa.

Cái gọi là cốt bất hóa chính là người chết được nuôi trong một nơi vừa có âm khí vừa có sát khí, lâu rồi xương trắng cũng sẽ có linh, trở thành một loại tinh quái, Bạch Cốt Tinh trong Tây Du Ký chính là loại vật này, nhưng đống cốt bất hóa trước mắt vẫn còn là cấp thấp, cùng lắm chỉ có thể ăn dương khí của con người. Nhưng ăn được dương khí cũng đã đáng gờm lắm rồi, may mà ta phản ứng kịp thời.

Ta thấy thi thể này mặc một bộ trường bào cổ trang, trên cổ có vết chém, hiển nhiên là chết oan uổng, không chừng cũng là một vật hy sinh.

Đúng lúc này, ta chợt nghe thấy những tiếng “rầm rầm” truyền đến từ sau lưng, giống như là có rất nhiều người võ trang đầy đủ đang chạy, liền cầm đèn pin lên soi. Kết quả khiến ta sợ đến mức tí thì hồn phi phách tán - vô số người đang vọt về phía ta và Hòa Thượng!

Những người đó... đều là cốt bất hóa!

Trong tay ta chỉ có một “con cá nhỏ”, làm sao có thể đối phó với nhiều cốt bất hóa như vậy, lập tức thấy vô cùng luống cuống. Hòa Thượng thì cận 200 độ, còn không đeo kính, vẻ mặt ngơ ngác căn bản không biết cái gì đang chạy đến.

Không, cho dù hắn phản ứng được thì cũng không chạy được!

Đúng lúc này, ta đột nhiên nhớ ra không phải gần đây ta mới nhận một tên tiểu đệ Hôi Bách Thương sao? Không phải tên đó rất có bản lĩnh sao?

Việc này không nên chậm trễ, ta lập tức đi tìm Ký Thân Phù, nhưng tìm tới tìm lui vẫn không thấy, ta nhớ mình để trong túi quần jean mà...

Mà những thứ đó càng ngày càng đến gần, lúc này Hòa Thượng mới thấy rõ, vừa kêu "mẹ nó" vừa cầm cục gạch vỡ dưới đất lên đập về phía chúng theo phản xạ.

Không ngờ cú đập này lại có tác dụng, mấy cốt bất hóa ở phía trước đột nhiên hét lên rồi ngã gục, đúng rồi, trên đống gạch này có nếp, nếp trừ tà mà!

Nhưng số lượng đám cốt bất hóa kia thật sự quá nhiều, chỉ bằng sức của mình Hòa Thượng thì căn bản không thể đánh lui được chúng!

Ta gấp đến mức đổ đầy mồ hôi tay. Ông trời có mắt, cuối cùng ta đã nắm được mép vật kia trong túi quần sau mông, ta vội vàng hét lên:

"Hôi Bách Thương, đi ra cho ta!"

"Rào rào rào..."

Ta vừa dứt lời liền nghe được tiếng bào đất truyền đến từ sau lưng, đến khi quay đầu lại thì bóng người cao gầy kia đã xuất hiện.

Ta vội vàng hỏi hắn có thể giúp chúng ta không?

Hôi Bách Thương lớn tiếng nói:

"Dù sao Hôi Bách Thương ta cũng là Hôi Tiên số một số hai ở đây, giải quyết mấy thứ này vẫn dễ như trở bàn tay."

Nói xong Hôi Bách Thương liền ngồi xổm xuống, ta thấy vô số thứ màu đen như cái bóng lan ra từ tay hắn, chạy về phía đám cốt bất hóa kia.

Nói cũng lạ, những thứ màu đen kia cứ như nhựa cao su vậy, chẳng mấy chốc đã cố định hết đám cốt bất hóa - giống như lúc trước làm với chúng ta ở nhà Tuệ Tuệ vậy!

Bình Luận (0)
Comment